Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 38: Chương 38: Đánh chết Long Bàn. (2)




- Oanh!

Giờ phút này Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng giống như sấm rền đánh tới, một cỗ kình phong không ngừng va chạm về phía người trước.

- Phanh!

Huyền khí va chạm hình thành thanh âm trầm đục vang vọng núi rừng, theo thanh âm trầm đục hạ xuống, nắm tay của Long Bàn truyền ra thanh âm ca sát, khuôn mặt hiện lên thống khổ, trong miệng máu tươi tiêu bắn, ngay sau đó thân hình mập mạp bay ra.

- Ca sát!

Sau khi bay ra chừng hơn mười thước, thân hình của Long Bàn hung hăng va chạm ở trên một tảng đá, nham thạch cũng nhất thời sụp đổ bạo liệt hóa thành đá vụn bắn nhanh đi.

- Không được, kẻ này quá mạnh mẽ.

Long Bàn giãy giụa nhanh chóng bò lên, lau máu tươi ở khóe miệng, nhanh chân muốn bỏ chạy, lấy kinh nghiệm của hắn ở trong Man Thú sơn mạch, đối với phản ứng chạy trối chết là tuyệt đối mau.

- Ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể đuổi theo ta sao, chỉ là chờ ngươi đuổi theo mà thôi.

Cùng lúc đó, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ như tia chớp nhảy ra, ngay trong nháy mắt Long Bàn muốn chạy trốn, thân ảnh đập xuống, mở ra song chưởng tựa như Đại Bằng giương cánh, Thương Ưng săn mồi!

Giờ khắc này, Long Bàn hấp hối phảng phất như cảm giác được một con Đại Bằng chân chính lao xuống, đặc biệt là loại khí thế khủng bố này, càng giống như Đại Bằng chân chính, không chỉ giống, mà là rất giống.

- Oanh!

Cánh tay phải mở ra thu lại, giống như Đại Bằng giương cánh, cuối cùng hung hăng vỗ vào trên người Long Bàn, thân hình lại lần nữa cuốn bay hơn mười thước, sau đó hung hăng đụng vào một cây đại thụ che trời, đại thụ bẻ gãy, mặt đất chung quanh ầm ầm sụp đổ, kình phong khủng bố giống như gió lốc thổi quét đi.

- Sưu sưu!

Phía sau sơn mạch, người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn cùng không ít Liệp Yêu Giả, mạo hiểm giả đuổi giết đến rốt cục lục tục đuổi theo, nhìn thấy một màn trước mắt, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, thân ảnh nhất thời dừng lại không dám lên, Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh Long Bàn cũng ngã ở trên đất, thiếu niên kia cường hãn như thế nào.

- Phanh!

Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở bên cạnh Long Bàn, một quyền hạ xuống, trực tiếp giải quyết Long Bàn, ra tay sạch sẽ lưu loát, bá đạo mãnh liệt, làm không ít thân ảnh đuổi theo ở chung quanh đều lộ ra rung động, đường đường Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn nhị đội trưởng, Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh Long Bàn, lại bị thiếu niên bá đạo trước mắt đánh chết.

Thanh âm đuổi giết không ngừng vang vọng rốt cục bình tĩnh xuống, xung quanh một mảnh tĩnh lặng, ánh mắt mọi người rung động, đám Liệp Yêu Giả của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, giờ phút này nhìn thấy nhị đội trưởng Long Bàn cũng bị thiếu niên kia đánh chết, nơi nào còn dám tiến lên nửa bước, trốn cũng không kịp.

Đỗ Thiếu Phủ ở trên người Long Bàn sờ soạng một hồi, gì đó có thể mang đi đều thu vào trong ngực.

- Không muốn chết liền cút.

Đỗ Thiếu Phủ nói xong, ánh mắt đảo qua những người kia, trong mắt lóe ra hàn ý, ánh mắt sắc bén khiếp người.

- Ánh mắt thật là khủng khiếp, như hung cầm mãnh thú.

Nhìn hàn ý trong mắt Đỗ Thiếu Phủ, không ít thân ảnh nhịn không được lùi lại mấy bước, sau khi bá đạo đánh chết Long Bàn, những người khác đều là ánh mắt sợ hãi, không dám nhìn thẳng.

Lại lần nữa quét nhìn chung quanh một cái, Đỗ Thiếu Phủ xoay người nghênh ngang mà đi, không người dám ngăn cản, thi thể của Long Bàn chính là bài học tốt nhất, ở đây ai cũng không muốn trêu chọc thiếu niên khủng bố kia.

Sau khi thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ rời đi, trên khuông mặt nhanh chóng hiện ra tái nhợt, tuy đánh chết Long Bàn, nhưng Đỗ Thiếu Phủ cũng tiêu hao hầu như không còn, đặc biệt toàn lực thúc dục Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng bản hoàn thiện, cơ hồ là hấp thu huyền khí trong Thần Khuyết không còn một mảnh, lúc này cần một địa phương yên lặng an toàn đến khôi phục thực lực.

- Vừa rồi thật hung hiểm.

Đỗ Thiếu Phủ thầm nghĩ, vừa rồi nếu như không thể dọa đám người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, như vậy hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng. Tiêu hao hầu như không còn, mình cũng không có bao nhiêu khí lực ra tay nữa, cũng may có thi thể của Long Bàn chấn nhiếp.

Khuôn mặt hiện lên tươi cười, đánh chết Long Bàn, cũng là Đỗ Thiếu Phủ đã sớm tính kế, tuy Long Bàn kia có thân pháp võ kỹ cùng tu vi Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh, nhưng bằng vào tốc độ của Kim Sí Đại Bằng Điểu, lúc này Đỗ Thiếu Phủ tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, cũng có thể được đến tốc độ tốt nhất, thật không phải Long Bàn kia có thể dễ dàng truy được.

Nhìn thấy chỉ có Long Bàn đuổi theo, chung quanh không có cường giả khác, Đỗ Thiếu Phủ ở trong bôn đào, liền không khách khí động tâm đánh chết Long Bàn, kết quả giống như trong tưởng tượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.