Vợ Yêu Ở Trên: Boss, Đừng Yêu Tôi

Chương 32: Chương 32: Mặc thiếu khẩu vị thật đặc biệt




Cố Nam Nam trong lòng lúc này như có ngàn vạn con kiến cắn xé, cả người không được tự nhiên.

Gia hỏa này không phải có thói quen ở sạch sao, tại sao còn có thể hạ thủ được?

Ai nha, mệt quá độ.

Mặc Lệ Tước mi đẹp khơi mào, trêu chọc, “Cố Nam Nam cô sợ hãi gì vậy? Không phải cô bảo tôi đừng vứt bỏ cô sao?”

Cố Nam Nam nuốt nuốt nước bọt, những lời này đích thật là của cô, nhưng cô lại không nghĩ rằng tình hình sẽ phát triển theo hướng như này!

“Mặc Lệ Tước, không phải anh có thói ở sạch sao? Tại sao lại……”

Dưới sự hoảng loạn, Cố Nam Nam không suy xét gì nhiều liền nói thật ra.

“Ồ? Cô nghe từ đâu?” Mặc Lệ Tước khóe miệng ý cười gia tăng.

Không xong.

Cố Nam Nam thầm kêu gào, đành phải cười gượng lên, “Ha ha, đều là nói đùa, không thể tin là thật.”

“Là sự thật.” Mặc Lệ Tước cũng không phủ nhận, “Trả lời như vậy cô vừa lòng không?”

“……”

Đến đại gia hắn vừa lòng.

Cố Nam Nam chỉ có thể phụ họa, giả cười, “Ha ha, Mặc thiếu khẩu vị thật đúng là đặc biệt!”

“Đây không phải là của cô sao? Hương vị tôi yêu tha thiết.”

“……” Cố Nam Nam cuối cùng cũng biết tự vác cục đá đập vào chân mình là như thế nào.

Mặc Lệ Tước đã nhìn thấu nội tâm sợ hãi của Cố Nam Nam từ biểu hiện của cô, duỗi tay đem đôi tay cô giữ chặt trên đầu giường, giọng nói lạnh lùng, “Nào, tiếp tục chuyện vừa rồi chưa hoàn thành.”

“Đợi đã, đợi đã……”

“……”

Cố Nam Nam đỏ mặt, ngượng ngùng vặn vẹo eo như rắn, vẻ mặt thẹn thùng mềm mại nói: “Tôi muốn đi vệ sinh một chút!”

Trong thời khắc quan trọng này hắn hẳn là không nên thèm ăn đi?

“Không vội, tôi cùng cô đi.”

Cố Nam Nam á khẩu không trả lời được, có ai có thể nói cho cô, đây không phải sự thật.

Tên lưu manh này bây giờ lại trở thành biến thái như vậy?

Lão ông đến nhanh, thu phục cái tên yêu nghiệt này đi!

Cố Nam Nam cưỡng chế lửa giận trong lòng, chân chó cười nịnh nọt, “Mặc thiếu à, tôi đây là muốn đi xi xi, hiểu không? Anh là đàn ông đi theo làm gì chứ!”

“Nơi này chỉ có hai người chúng ta, cô không cần phải thẹn thùng.” Mặc Lệ Tước chẳng biết xấu hổ.

Cố Nam Nam chỉ cảm thấy mặt mình một trận nóng lên, muốn phát hỏa cuối cùng lại nỗ lực nhịn xuống, lúc này chọc giận hắn không phải là thượng sách, nhưng nhìn đến hắn một bộ mặt thờ ơ băng sơn lại thực tức giận, chỉ có thể đè thấp giọng nói, “Mặc thiếu, người ta là con gái.”

“Tôi có mắt.”

Cố Nam Nam hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, hắn không phải là vô nghĩa sao?

Cố Nam Nam tức giận trả lời, “Tôi biết anh có mắt, ý tôi là tôi là con gái, anh hẳn là phải tránh đi có phải không?”

“Cần thiết phải tránh? Nơi nào của cô tôi còn chưa nhìn qua?”

Cố Nam Nam tức giận đến đau gan, lời nói của gia hỏa này thế nào lại như chính nhân quân tử, cô không nhịn được, “Đồ lưu manh.”

“Càng lưu manh hơn, bây giờ liền cho cô chứng kiến.”

“Mặc, Mặc Lệ Tước! Đợi đã, tôi, tôi còn……chưa sẵn sàng!” Ban đầu là muốn nhìn Mặc Lệ Tước bị chê cười, không ngờ ngược lại bây giờ lại biến thành mình bị chê cười, đúng là không làm sẽ không phải chết, tình huống trước mắt, cô cuối cùng phải làm sao để tự cứu mình?

“Không phải là chờ không nổi sao?” Mặc Lệ Tước động tác cũng không ngừng, một tay giữ lấy tay cô, một tay khác cũng không nhàn rỗi, duỗi tay xé rách áo trên người cô.

Ai ai ai ——

Ai nói tên khốn này có thói ở sạch?

Nhìn cái dạng này của hắn, có thói ở sạch cái mao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.