Vô Thượng Thần

Chương 7: Chương 7: Thần Diệt




Nguyệt Phong Thiên rảo bước đi tới chỗ Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo. Nhìn thấy Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, Ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết vạn năm phút chốc tan biến, thay vào đó bằng ánh mắt hiền hoà. Khuôn mặt lộ ra tiếu dung, cộng với vẻ đẹp yêu mị kia trong phút chốc làm bao nhiêu thiên kim tiểu thư đại gia tộc, công chúa đại quốc, thánh nữ đại giáo thần hồn điên đảo. Cái vẻ đẹp trai yêu mị đó không biết hút hồn bao nhiêu thiếu nữ.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, mười hai cường giả canh giữ trước phượng liễn của Tư Diệp lao nhanh chặn đường Nguyệt Thiên Phong.

Mười hai cường giả khác với mọi người, mặt vẽ mặt nạ thần thú, người toát ra khí thế lạnh lẽo. Nhìn khí thế từ người bọn họ, ai đều tưởng tượng được mười hai cường giả này là nhân vật kinh nghiệm sa trường, trải qua trăm trận.

Mười hai cường giả bùng nổ uy thế thần đế, pháp tắc quanh quẩn. Mười hai người như sắp biến thành một bộ thần đế chân kinh.

“Thập nhị hộ thần thú!”

Nhìn mười hai cường giả, đại nhân vật nhân tộc biến sắc mặt nhỏ giọng nói:

“Đây là thành lũy cuối cùng và mạnh nhất của Thần Phượng Tư Diệp, mười hai thủ vệ của Thánh Chủ Ẩn Thế Chi Địa!”

Thập nhị hộ thần thú, mười hai cường giả không xuất thân từ Phượng Hoàng Tộc, bọn họ đến từ Ẩn Thế Chi Địa, là Thần Đế đỉnh phong lợi hại. Khiến người kiêng dè là mười hai cường giả tu luyện thần thánh thuật cực kỳ lợi hại.

Cùng là Thần Đế, dù là Thần Đế bình thường xuất thân từ đại giáo cường quốc nếu so với xuất thân từ Ẩn Thế Chi Địa thì có khoảng cách nhất định. Thần Đế tu luyện thần thánh thuật có ưu thế, thực lực mạnh hơn Thần Đế tu luyện thần đế thuật hay thần tôn thuật.

Ẩn Thế Chi Địa thì càng khỏi phải nói. Ẩn Thế Chi Địa là một vùng đất rất bí ẩn xuất hiện từ thuở sơ khai, có được thần thuật nhiều hơn bất cứ thần thuật của đại môn đại phái nào. Thánh tôn của Ẩn Thế Chi Địa mỗi người tu luyện mấy bộ công pháp thần đế, truyền thừa môn phái khác không xa xỉ như thế được, đây là khoảng cách.

Có người nhỏ giọng nói:

“Thập nhị hộ thú, truyền thuyết bọn họ phòng ngự cực mạnh, thậm chí có lời đồn rằng bọn họ thể chặn lại Thánh Chủ của Ẩn Thế Chi Địa một kích mạnh nhất. “

Có đại nhân vật thú tộc gật đầu, nói:

“Thập nhị hộ thần thú phòng ngự siêu mạnh, thánh chủ tự mình ra tay cũng phải dùng một kích mạnh nhất, nếu không bọn họ đã chẳng được phái đến bảo vệ Thần Phượng Tư Diệp. “

Thập nhị hộ thần thú chặn đường Nguyệt Thiên Phong, số người không nhiều nhưng khi mười hai người dàn trận thế thật như tường đồng vách sắt, có khí thế thiên quân vạn mã.

Người dẫn đầu Thập nhị hộ thần thú trầm giọng nói:

“Tiểu bối, mau tới chỗ công chúa tạ lỗi, tránh cho lầm lỡ.”

Nguyệt Thiên Phong nhìn Thập nhị hộ thần thú, khuôn mặt yêu mị mới giãn ra một lúc bỗng nhiên căng cứng, hơi thở lạnh thấu xương tỏa ra.

“Cút… nếu không, CHẾT. “

Nguyệt Thiên Phong nói nhẹ nhàng nhưng khí thế đã hùng hổ dọa người, hắn còn có khí thế hơn cả Thập Nhị Hộ Thần Thú.

Cũng không lạ, lúc này Nguyệt Thiên Phong ngông cuồng kiêu căng tự phụ thì mọi người sẽ không cho rằng hắn dốt nát cuồng vọng. Đồ sạch vạn địch, Nguyệt Thiên Phong hoàn toàn có tư cách nói câu đó.

Một hơi đồ vạn địch, một chiến thiên hạ kinh. Mọi người hiểu rằng qua trận chiến này Nguyệt Thiên Phong có xu hướng bắt kịp thế hệ lão quái, lão bất tử thiên tài thế hệ trước.

Nguyệt Thiên Phong lãnh ngao, thủ lĩnh thập nhị hộ thần thú lạnh lùng nói:

“Đồ địch một vạn không có nghĩa là ngươi vô địch thiên hạ. Thần Vực là mảnh đất ngọa hổ tàng long, vô số Thần Đế,Thần Thánh…”

Bỗng một giọng nói vang lên ngắt lời thủ lĩnh thập nhị hộ thần thú:

“Ngươi nói vô số thần đế, thần thánh ý chỉ Ẩn Thế Chi Địa các người?”

Người lên tiếng là Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, nàng vốn không ăn nhân gian khói lửa, tựa tiên nữ giáng trần. Khi nàng cười như phù dung, xinh đẹp vô song. Thanh âm của Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo như tiếng trời, êm tai dễ nghe, quanh quẩn không gian, nàng hỏi:

“ Không biết Ẩn Thế Chi Địa thần đế, thần thánh có bao nhiêu lão bất tử? Lão bất tử đó ghê gớm cỡ nào?”

Thủ lĩnh thập nhị hộ thần thú trầm giọng nói:

“Lão tổ của Ẩn Thế Chi Địa ta nhiều đến mức ứng đối tất cả nguy hiểm trên đời, đủ sánh ngang với mọi tồn tại vô địch trên thế gian.”

Lời thủ lĩnh thập nhị hộ thần thú nói rất cuồng ngạo, bá khí nhưng sự thật đúng là vậy. Người nào đều không dám khinh thường Ẩn Thế Chi Địa.

Như thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú nói, nội tình của Ẩn Thế Chi Địa đủ để ứng đối mọi nguy hiểm trên đời, tự tin quét ngang mọi kẻ thù.

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo mỉm cười:

“Ừa! Nói năng rất bá khí. Nhưng dù thánh chủ Ẩn Thế Chi Địa hôm nay chặn tại đây cũng khó dao động quyết tâm của ta.”

Thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú lạnh lùng nói:

“Lời thật thì khó nghe, hiện tại đạo hạnh của các ngươi không dễ có, là long phượng trong cõi người. Nhưng đối địch với Ẩn Thế Chi Địa, với Thánh Chủ đại nhân sẽ không có kết cuộc tốt. Dù ngươi là thiên tài trong thiên tài, cuối cùng đã định sẽ chết. Biết điều thì hiện tại cúi đầu chịu thua còn kịp, không chừng can qua biến thành tơ lụa. Có thể làm bằng hữu…

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nghe thấy thế không khỏi bật cười, nụ cười khuynh đảo chúng sinh, nàng nói:

“ Làm bằng hữu sao? Xin lỗi, ta không có thói quen làm bằng hữu với kẻ thù, trừ phi đối phương thần phục ta. Cầu hiền như khát, cái này đúng, ta cũng cầu hiền như khát. Nếu Ẩn Thế Chi Địa đồng ý hiệu trung với ta thì ta sẽ suy nghĩ lại, không so đo người của vùng đất đó đã làm gì.”

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nói làm thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú, Tư Diệp biến sắc mặt. Tư Diệp còn đỡ, mắt thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú bắn ra tia sáng lạnh.

Thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú lạnh nhạt nói:

“Đảo Chủ các hạ, nói câu này phải suy nghĩ kỹ rồi hãy thốt ra.”

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cười nói, nhưng trong giọng nói trong trẻo đó mang theo sát khí mười phần:

“Ta nói chuyện chưa từng nghĩ kỹ. Thánh Chủ thì sao? Ẩn Thế Chi Địa thì thế nào? Đã là kẻ thù của ta, phải có giác ngộ bị ta điên cuồng trả thù, đối với ta kẻ thù không chết chính là ta vong.”

“Ngu xuẩn cứng đầu!”

Tư Diệp lạnh lùng nói:

“Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ vào. Vậy đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt “

Không hòa đàm được dĩ nhiên phải tiêu diệt, đối với Tư Diệp, không hòa đàm được Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo thành công thì sẽ không tiếc hết thảy thủ đoạn hủy yêu nghiệt nhân tộc tương lai tươi sáng này, trải đường đi thông đại đạo cho nàng cùng thú tộc.

Nghe vậy nhiều người thở phào nhẹ nhõm, nhiều người nín thở nhìn chiến trường chằm chằm. Không hòa đàm được thì tiếp theo sẽ là đại chiến sống chết.

“Ta đã lĩnh giáo ngươi tâm ngoan thủ lạt thế nào rồi”

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cười nói:

“Ngươi tự thân lên đây đi, nhiều con tốt thí đi lên chịu chết lãng phí thời gian của ngươi và ta. Ta thật muốn lĩnh giáo vị công chúa Phượng Hoàng Tộc có chỗ nào lợi hại.

Tư Diệp ngồi trên Phượng liễn lạnh lùng nhìn Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, không có hành động.

Thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú chặn trước mặt Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo lạnh lùng nói:

“Trừ phi chúng ta chết, nếu không ngươi chưa đủ tư cách khiến tiểu thư ra tay.”

Nguyệt Phong Thiên đi lên nhìn Thập nhị hộ thần thú, uy áp tỏa ra, khóa chặt Thập nhị hộ thần thú, lạnh lùng nói:

“Chỉ bằng vào các ngươi có thể chống lại được sao?”

Lời này rất kiêu ngạo, nhưng không ai dám coi thường hắn. Cuộc chiến hôm nay có khoảng tám mươi đến một trăm thần đế chết trong tay Nguyệt Phong Thiên, trong đó có mười mấy Thần Đế đỉnh phong là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy khiến người nghe biến sắc mặt. Chưa nói tới Thần Hoàng Tam Đế.

Thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú lạnh lùng nói:

“Thần Đế không thể tính con số nhiều ít. Cái quan trọng là, thuật họ tu luyện là gì. “

Bỗng chốc Thập nhị hộ thần thú phát ra thần khí ngút trời, khí thế cuồn cuộn. Đạo văn hiện ra quanh thân Thập nhị hộ thần thú, mười hai người như đúc thành trường thành dài liên miên vạn dặm, tường đồng vách sắt. Tiên âm vang lên như thần tiên ngự thành, trăm vạn hùng sư không thể vượt qua nửa bước.

Thủ lĩnh Thập nhị hộ thần thú nói năng khó nghe nhưng phần lớn là lời thật. Hiện nay Thập nhị hộ thần thú là cường giả Ẩn Thế Chi Địa, một thân kiêm tu mấy môn Thần thuật. Thập nhị hộ thần thú tu luyện thần trận siêu cường đại, dù bọn họ chỉ có mười hai người nhưng đủ ngăn cản mấy trăm thậm chí nhiều Thần Đế hơn.

Nhiều người tim rớt cái bịch, nhìn chằm chằm đạo văn nhảy múa trên người Thập nhị hộ thần thú. Có người nhỏ giọng nói:

“Nghe đồn Thập nhị hộ thần thú từng tu luyện thần trận siêu cường, không biết là thật hay giả?

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nhìn đạo văn nhảy múa trên người Thập nhị hộ thần thú, thản nhiên nói:

“Thần Đế nho nhỏ mà thôi, Mèo ngốc… lui ra đi, để ta.”

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nhìn thập nhị hộ thần thú, nở ra nụ cười rất tươi, nụ cười đó nghiêng nước nghiêng thành.

“Đánh tới đánh lui lãng phí thời gian quá, bây giờ ta không có tâm tình dây dưa với các ngươi. Đánh nhanh thắng gọn đi.”

Từ hư không trước mặt nàng nứt ra, trôi ra một cây trượng. Cây trượng dài gần hai mét, hai đầu có biểu tượng nhật nguyệt. Có lão bất tử hiểu biết liền biến sắc, hít một hơi lãnh khí thì thào:

“Hỗn Độn Lục Đạo - Nhật Nguyệt Luân Hồi. Đó… đó… đó chẳng phải Hỗn Độn Luân Hồi Trượng sao… “

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo không nói nhiều, khuôn mặt xinh đẹp nghiêm túc, vận chuyển Thần lực, chuẩn bị một kích mạnh nhất.

Ong ong ong ong ong!

Thời gian, không gian bỗng chốc trở nên hỗn loạn, hai tay Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cầm Hỗn Độn Luân trượng như biến trong suốt, cực kỳ rừng rỡ, từng sợi tiên đạo thần liên quấn quanh người nàng.

“Thần… Diệt”

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trời biến sắc, đất đai run rẩy. Hỗn Độn Luân Hồi trượng trong tay Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo như nổ tung, pháp tắc vô cùng tận đan xen tựa như thiên địa giao thoa cùng một chỗ. Khủng khiếp đến cực hạn, nàng đánh ra một kích hoàn toàn như thiên địa giáng kiếp, một kích kia là chung cực của pháp tắc thiên địa. Uy mãnh đến cực hạn, dường như tụ tập thiên địa vào một kích này.

Một kích đó không chỉ khiến đám người đứng xa xem biến sắc mặt, Nguyệt Phong Thiên cũng cả kinh, vội vàng xé rách không gian, thuấn di ra chỗ khác.

Thập nhị hộ thần thú cũng hoảng sợ:

“Nguy rồi, khởi trận “

Thập nhị hộ thần thú không có lựa chọn nào khác hơn là nghênh chiến.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, thập nhị hộ thần thú mới khởi động đại trận thì bị một kích kia đánh tan, không đỡ nổi một kích chung cực nhất của Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo.

Một kích qua đi, âm dương đảo ngược, lục đạo tan vỡ, thời không ngừng lại. Một kích kia thật sự là hủy thiên diệt địa, chém giết hết thảy.

Một kích như vậy cường đại biết mấy? Đừng nói là Thần Đế, dù là thần Thần Thánh cũng thành tro, không thể đỡ nổi.

Một kích hủy diệt, mạnh tới cực hạn, tất cả thành tro.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.