Vô Tận Đan Điền

Chương 50: Chương 50: Ta là sư phụ của Dương Ngạn (Trung)




Nói cách khác hơn mười phút trước, có người chiến đấu ở chỗ này!

- Ân? Tộc trưởng ngươi xem những cái hố này…

Đột nhiên một lão giả chỉ dấu vết chiến đấu lưu lại trên mặt đất, vừa rồi sắc mặt vô cùng bình tĩnh thoáng một phát trở nên tái nhợt.

Theo ngón tay hắn chỉ, trên mặt đất cách đó không xa có một cái hố, những cái hố này lớn nhỏ tất cả đều giống nhau, chiều sâu cùng phương vị đều như trải qua tính toán tinh vi, hoàn toàn giống nhau!

Hơn nữa từng vũng hố đều bị công kích cường đại một chiêu đập nện thành, bề mặt sáng bóng trơn trượt như gương, càng làm người khiếp sợ là chung quanh những vũng hố này không bị phá hư chút nào, thậm chí ngay cả cỏ non ở bên cạnh vũng hố cũng không có phá hư một gốc!

Dựa theo đạo lý ở mặt đất đánh ra nhiều vũng hố như vậy, nhất định có lực lượng tàn sát bừa bãi, chung quanh hết thảy đều sẽ bị phá hư, nhưng bây giờ những cái hố thật này giống như chuyên môn đo đạc qua vậy, thậm chí khoảng cách cũng bằng nhau, xuất hiện loại tình huống này chỉ có thể nói rõ một vấn đề…

- Người chiến đấu đối với khống chế lực lượng rất mạnh!

Sắc mặt của Dương Thiết Thành ngưng trọng, chậm rãi mở miệng nói ra kết luận của mình.

Nếu là chiến đấu, chắc chắn sẽ không có người cố ý đo đạc vũng hố trên mặt đất! Xuất hiện loại tình huống này chỉ có một giải thích, cái kia chính là thời điểm hai người chiến đấu, một cái truy một cái đang lẩn trốn, những cái hố này nhất định là người truy đuổi dùng võ kỹ đặc thù nào đó đánh ra!

Dùng võ kỹ đánh ra cái hố chỉnh tề như thế, có thể thấy năng lực khống chế của người kia quả thực làm cho người tức lộn ruột!

Tu vi đạt tới cảnh giới nhất định sẽ biết rõ, chiến đấu cũng không phải lực lượng càng cường càng tốt, lực lượng mạnh ngược lại sẽ lãng phí thể lực, hết thảy công kích đều có một mức độ, chỉ có khống chế lực lượng không cao hơn hạn độ, lại có thể tạo được hiệu quả đả thương địch thủ, đây mới là cao thủ tuyệt đỉnh!

Rất rõ ràng, người đánh ra những hố sâu này chẳng những làm được, còn làm được cực kỳ hoàn mỹ!

- Có thể khống chế lực lượng chính xác như thế, chỉ sợ thực lực thấp nhất cũng là Khí Tông, nhất đại tông sư!

Một trưởng lão lòng còn sợ hãi nói.

Khí Hải đệ bát trọng Khí Tông, nhất đại tông sư, loại thực lực này ở Lạc Thủy thành đã khó tìm địch thủ, mặc dù ở toàn bộ Thần Phong đế quốc cũng có thể sắp xếp gần phía trước!

- Mau nhìn cái lổ thủng này!

Đột nhiên lại có một trưởng lão chỉ về phía trước.

Mọi người theo ngón tay hắn nhìn thoáng qua, đồng thời trở nên tái nhợt, như là giấy vàng.

Chỉ thấy phía trước là một nham thạch cự đại, đường kính chừng hơn 10m, trên mặt đá có một lỗ thủng to bằng ngón tay, thỉnh thoảng để lộ ra một tia ánh sáng, mới nhìn thoáng qua mọi người liền minh bạch lỗ thủng này đã xuyên thấu toàn bộ nham thạch!

Lỗ thủng to bằng ngón tay… Xem ra nhất định là dùng ngón tay điểm ra a!

Một chỉ điểm thấu nham thạch đường kính hơn 10m, hơn nữa nham thạch này là đá hoa cương vô cùng cứng rắn, chỉ lực nên mạnh bao nhiêu?

Tại sao Lạc Thủy thành có thể có tồn tại cường đại như thế?

- Khí Tông cũng không có loại chỉ lực này a, đây rốt cuộc là người nào?

- Cái này… cái lổ thủng này chỉ sợ vẫn là lúc chiến đấu lưu lại a, cũng không phải toàn lực đánh ra, không phải toàn lực liền lợi hại như thế, người này đến cùng là thực lực gì?

Có thể trở thành tộc trưởng cùng trưởng lão đều không phải người ngu, mới nhìn thoáng qua, suy nghĩ cẩn thận chuyện gì xảy ra, mỗi người đều sợ tới mức toàn thân phát run.

- Người nào ở chỗ này ồn ào, làm ta không cách nào tu luyện?

Thời điểm mọi người ở đây khiếp sợ, đột nhiên một cổ khí tức cường hoành tới cực điểm từ phía sau nham thạch truyền tới, ở dưới cổ khí tức này, mấy Đại trưởng lão cùng Dương Thiết Thành thật giống như con sâu cái kiến phủ phục ở trước mặt Thần Long, không sinh ra chút ý niệm phản kháng nào!

- Đây là thực lực gì…

Trên đầu mọi người ứa ra mồ hôi lạnh.

- Tuy thực lực của ta không có đạt tới Khí Tông, cũng đã là đệ thất trọng Binh Giáp cảnh đỉnh phong, cực kỳ tới gần rồi, cái này không phải khí tức của Khí Tông có thể có, khí tức của Khí Tông không có khả năng để cho ta không có lực phản kháng, chẳng lẽ là cao thủ Tôn Cấp?

Toàn thân Dương Thiết Thành run rẩy.

Khí Hải Cửu Trọng Thiên đệ bát trọng Khí Tông cảnh, tuy đã đạt tới tình trạng nhất đại tông sư, thực lực mạnh mẽ, nhưng khẳng định không có uy áp cường đại như vậy! Cổ uy áp này mạnh, chỉ sợ ít nhất là Tôn Cấp!

Chí Tôn, cấp bậc cao nhất của Khí Hải Cửu Trọng Thiên, toàn bộ Thần Phong đế quốc tổng cộng cũng chỉ có mấy người, sao sẽ xuất hiện ở địa phương nhỏ như Lạc Thủy thành?

- Tiền bối, chúng ta đi ngang qua nơi đây, vô tình ý mạo phạm…

Trong nội tâm sợ hãi, bọn người Dương Thiết Thành cũng không dám tùy tiện rời đi, sợ chọc giận tiền bối này, bị một chỉ điểm chết! Bọn hắn không tin thân thể mình rắn chắc hơn đá hoa cương đường kính 10m!

- Quấy nhiễu ta thanh tu, còn dám nói vô tình ý mạo phạm, cút tới cho ta!

Thanh âm sau nham thạch tựa hồ cực kỳ tức giận, quát lạnh một tiếng.

Ở trong tiếng quát, uy áp vọt tới càng cường đại hơn, phô thiên cái địa giống như thủy triều, áp bách mấy người sắp thở không ra hơi!

- Tộc trưởng, làm sao bây giờ, chúng ta qua hay không?

Nghe đối phương bảo mình đi qua, chúng trưởng lão đều do dự.

Không biết người kia là ai, vạn nhất nhóm người mình đi qua chọc giận hắn, bị một hơi giết chết thì làm sao bây giờ?

- Đi qua, nếu như không qua, chỉ sợ sẽ làm cho hắn càng thêm tức giận, loại tiền bối thực lực này, chúng ta căn bản không đắc tội nổi!

Hít sâu một hơi, Dương Thiết Thành làm ra quyết định.

Đối phương có thể phát ra uy áp mạnh như thế, nhất chỉ có thể đục lỗ nham thạch, thực lực đã viễn siêu mọi người tưởng tượng, bảo bọn hắn đi qua, khẳng định không có ác ý quá lớn, nếu không, cho dù không qua, cũng đồng dạng có thể đánh chết bọn hắn!

Mình không tin bằng vào thực lực của mình có thể ở trong tay cường giả loại này đào thoát!

- Được rồi!

Tuy chúng trưởng lão không tình nguyện, nhưng suy nghĩ một chút, cũng hiểu được chỉ có đi qua mới là lựa chọn tốt nhất, đồng thời nhẹ gật đầu, đi theo sau lưng Dương Thiết Thành đến.

Đằng sau nham thạch là một mảnh đất bằng trống trải, đi vòng qua liền chứng kiến một Hắc y nhân khoanh chân ngồi ở trên một tảng đá cao hơn ba mươi mét.

Hắc y nhân này râu tóc bạc, toàn thân tiên phong đạo cốt, vừa xem cũng biết là cường giả tu vi sâu đậm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.