Vô Tận Đan Điền

Chương 27: Chương 27: Nhiếp Vũ. (Hạ)




Nhưng nếu như dùng thân phận hiện tại đi vào, tham gia đấu giá, nhiều tiền như vậy từ đâu tới? Há không phải là không đánh đã khai!

Đổi thân phận? Đổi thân phận nào đây?

Nhiếp Vân có chút sầu muộn.

- Ah, ta tưởng là ai, đây không phải Nhiếp Vân đường đệ sao? Như thế nào, ngươi cũng muốn tới tham gia đấu giá? Ha ha, tham gia có thể ah, phải có tiền mới được, bất quá, ta nghĩ sau khi chi nhánh các ngươi bồi một vạn lượng bạch ngân, cho dù muốn lấy tiền cũng cầm không ra đi à nha!

Đột nhiên sau lưng vang lên một thanh âm âm dương quái khí, quay đầu nhìn lại, trong nội tâm Nhiếp Vân lập tức vui vẻ, đang lo không có thân phận, hiện tại lại la ó, thuận tiện a!

Sau lưng không phải người khác, chính là thân ca ca của Nhiếp Siêu, Nhiếp Vũ!

Nhiếp Vũ ở trong đệ tử gia tộc, trời sinh mang theo một loại cảm giác về sự ưu việt, đệ đệ của hắn khi dễ mình, đánh mình trọng thương, thằng này không chỉ không ra tay ngăn trở, còn nhìn có chút hả hê, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, ở trong nội tâm Nhiếp Vân, đã sớm liệt người này vào hàng ngũ loại bỏ.

- Nhiếp Vũ đường huynh, ta nghĩ ta không có đắc tội ngươi, châm chọc như vậy truyền đến gia tộc, tựa hồ đối với ngươi cũng không có chỗ hay gì a!

Tuy trong nội tâm vui cười nở hoa, nhưng trên miệng lại nói nghĩa chính ngôn từ.

- Đối với ta không có chỗ hay gì? Ngươi cũng quá đề cao mình rồi, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, có thể mang đến chỗ hỏng cho ta? Hừ, một phế vật của chi nhánh chán nản mà thôi! Nói cho ngươi biết, nếu như để ta điều tra ra thương thế của đệ đệ ta cùng các ngươi có quan hệ, xem ta thu thập ngươi như thế nào!

Nhiếp Vũ hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy xem thường.

- Nhiếp Siêu bị thương? Có ý tứ gì? Nhiếp Vũ đường huynh đang cười nhạo ta bị đánh vô năng sao?

Tuy trong nội tâm biết rõ Nhiếp Siêu là bị mình đánh, nhưng Nhiếp Vân sao sẽ thừa nhận, biến sắc, tựa hồ mang theo vẻ tức giận.

- Hừ, không phải ngươi tốt nhất!

Chứng kiến thiếu niên trước mắt không giống giả bộ, sắc mặt của Nhiếp Vũ dễ nhìn hơn một chút, đồng thời trong nội tâm nghi hoặc.

Đệ đệ đi Nhiếp Thiên chi nhánh thu tiền phạt, ai ngờ tiền đâu không thấy, lại biến thành một “người sống đời thực vật” bị đưa trở về, đệ đệ không cách nào mở miệng nói chuyện, Nhiếp Triêu Tinh lại thú nhận chuyện này, thừa nhận đệ đệ là vì tranh đoạt tiền tài bị hắn đánh!

Chấp pháp đệ tử đánh nội môn đệ tử thành “người sống đời thực vật”, chuyện này ngày hôm qua đã đưa tới rối loạn không nhỏ trong gia tộc, chỉ có điều Nhiếp Triêu Tinh thừa nhận cực kỳ triệt để, cam nguyện bị phạt, lúc này mới áp sự tình xuống, không có tạo thành oanh động quá lớn.

Nhiếp Triêu Tinh thừa nhận, sự tình rất nhanh đè ép xuống, nhưng mình là thân ca ca của Nhiếp Siêu, thủy chung cảm thấy có chút kỳ quặc, Nhiếp Triêu Tinh cùng đệ đệ Nhiếp Siêu bình thường quan hệ không phải rất tốt sao, làm sao lại bởi vì một vạn lượng bạch ngân lại hạ nặng tay như thế? Chuyện này có thể cùng Nhiếp Thiên chi nhánh có quan hay không?

Liên tiếp nghi vấn, mới khiến cho hắn chứng kiến Nhiếp Vân cố ý dùng ngôn ngữ khiêu khích.

Bất quá bây giờ nhìn bộ dạng của Nhiếp Vân, tựa hồ không biết đệ đệ Nhiếp Siêu đã biến thành “người sống đời thực vật”!

Chẳng lẽ mình suy nghĩ nhiều? Được rồi, bây giờ không phải thời điểm nghiên cứu những cái này, hôm nay tới, mục đích chủ yếu là bởi vì nghe nói muốn đấu giá một cây tiên dược chữa thương, chi nhánh cầm qua tất cả tích súc, yêu cầu mình phải mua được, để đệ đệ Nhiếp Siêu trị thương.

Làm như vậy cũng không phải đệ đệ đối với chi nhánh trọng yếu bao nhiêu, mà là cao tầng chi nhánh cũng thấy chuyện này có cổ quái, nhất định phải cứu tỉnh Nhiếp Siêu tra chân tướng rõ ràng! Nếu không, đường đường nội môn chi nhánh còn mặt mũi nào tồn tại?

- Không hiểu thấu!

Nhiếp Vân đã hạ thủ tự nhiên biết tình huống của Nhiếp Siêu, không có gì bất ngờ xảy ra, khả năng có thể thanh tỉnh rất nhỏ, thấy đối phương hạ thấp hoài nghi đối với mình, cố ý hừ một tiếng.

- Ai cũng không hiểu, tốt nhất không để cho ta điều tra ra, nếu không, chi nhánh các ngươi sẽ bị gia tộc chế tài, hừ, cút đi! Không có tiền đừng ở chỗ này giả vờ giả vịt, cho gia tộc mất mặt!

Hừ lạnh một tiếng, Nhiếp Vũ lần nữa xem thường nhìn Nhiếp Vân, đi nhanh tới phòng đấu giá, đi vào trước binh sĩ hộ vệ, cố ý hung hăng càn quấy hất lên thư mời:

- Phòng số 17 lầu hai!

Nói xong giống như thị uy lần nữa nhìn Nhiếp Vân, ngẩng đầu đi vào phòng đấu giá.

Lạc Thủy đấu giá phòng là phòng đấu giá lớn nhất Lạc Thủy thành, một khi có được vật phẩm tốt sẽ gửi cho tứ đại gia tộc thư mời đặc thù, cũng an bài phòng đặc biệt, có thư mời có phòng là biểu tượng của địa vị, Nhiếp Vân cố ý giơ thư mời lên, là khoe khoang với Nhiếp Vân, chi nhánh các ngươi có sao...

- Đáng giận, Nhiếp Vân, vừa rồi vì cái gì ngươi không cho ta đánh tiểu tử này!

Hắn vừa mới tiến vào, Dương Ngạn liền nhịn không được, nổi giận đùng đùng.

Vừa rồi hắn chứng kiến bộ dáng Nhiếp Vũ hung hăng càn quấy như thế, liền muốn bổ nhào qua động thủ, ai ngờ còn không có động đã bị Nhiếp Vân ngăn lại, thực không nghĩ ra bằng hữu này vừa rồi đối phó Lý Phúc thông minh như thế, bây giờ lại cam tâm chịu nhục!

- Ha ha, đừng có gấp, có cơ hội của ngươi!

Chứng kiến hắn tức giận như thế, Nhiếp Vân cười ha ha:

- Đi, đi theo ta, chúng ta lại trang điểm thoáng một phát!

Nói xong lặng yên đi vào một hẻm nhỏ.

Lúc từ trong ngõ hẻm đi ra, hai người lần nữa thay đổi một bộ dáng, chỉ từ bên ngoài nhìn vào mà nói, sợ rằng nhận thức không ra bọn họ là ai!

- Hóa thành như vậy làm cái gì? Đi vào không có thư mời, không có phòng cũng không thể tham gia đấu giá ah!

Chứng kiến Nhiếp Vân trang điểm thành ai cũng không nhận ra, Dương Ngạn có chút kỳ quái.

Nếu như ngươi hóa trang thành nhân vật nổi tiếng của Lạc Thủy thành, chỉ bằng vào gương mặt có lẽ còn có thể trà trộn vào, nhưng hóa trang ai cũng không nhận ra đi vào có làm được cái gì? Không có phòng đối ứng ah!

- Ngươi không nghĩ đến cửa sau của bán đấu giá à... Ách, chúng ta có thể từ cửa sau đi vào!

Nói tới cửa sau của phòng đấu giá, Nhiếp Vân liền nhớ lại lúc trước mình cùng Dương Ngạn từ cửa sau đi vào là chuyện của kiếp trước, kiếp này còn không có phát sinh, hắn làm sao có thể biết rõ, vẻ mặt lập tức xấu hổ, vội vàng cải biến chủ đề.

- Từ cửa sau đi vào? Không có phòng đi vào cũng vô dụng ah...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.