Vô Tận Đan Điền

Chương 82: Chương 82: Mắc nợ. (Hạ)




Đầu óc của Nhiếp Cường đều bị tự tin chiếm hết, hào phóng khoát tay, ra vẻ mình độ lượng, cũng không tránh kiêng kị người khác!

- Cái này…

Nhìn chung quanh một vòng, thanh niên áo xám vẫn do dự mà không dám nói ra sự thật.

- Như thế nào, không phải là Phúc Vận tiền trang dựa vào bắt buộc lấy được, chủ nhân tìm tới quấy rối chứ?

Dương Ngạn biết rõ hắn muốn nói cái gì, bất quá mình không thể mở miệng, cố ý châm chọc một câu.

- Nói mau, lại ấp a ấp úng cẩn thận mạng chó của ngươi!

Sắc mặt Nhiếp Cường đỏ lên, hừ lạnh.

- Vâng…

Chứng kiến thiếu gia tức giận, thanh niên áo xám cắn răng nói:

- Là như thế này, ta vào kho tiền của Phúc Vận tiền trang, bên trong một phân tiền cũng không có, đối chiếu sổ sách mà nói, đã thiếu hụt trọn vẹn chín mươi hai vạn lượng bạc, nói cách khác, tiền trang này chẳng những không lợi nhuận, còn thua lỗ hơn chín mươi vạn lượng!

Thanh niên áo xám một hơi nói xong tin tức mình muốn nói, nhẹ nhàng thở ra, lặng lẽ mở mắt.

Lúc này cả gian phòng yên tĩnh, Dương Ngạn đi đầu nở nụ cười:

- Ha ha, Nhiếp thiếu, cái này là ngươi nói kiếm tiền? Nợ chín mươi hai vạn lượng bạc, ha ha, ngươi lợi nhuận thật nhiều ah!

- Chúng ta thực là tăng kiến thức, Nhiếp gia tài đại khí thô, loại sinh ý này cũng dám tiếp, quá cường hãn!

Trần Tinh phụ họa.

- Thật bá đạo, Nhiếp thiếu, ta thật sự bội phục ah! Đường đường thiếu gia tứ đại gia tộc, vậy mà bằng vào mưu trí khiến cho mình còn không bằng ăn mày, lợi hại, thật lợi hại!

Phùng Tiêu cũng nói.

- Các ngươi…

Nghe được ba Đại thiếu chủ khác cười nhạo, Nhiếp Cường thiếu chút nữa tươi sống tức chết, toàn bộ nộ khí phát đến trên người thanh niên áo xám trước mắt:

- Đồ vô dụng, cút cho ta!

Hắn đạp tới một cước, chỉ nghe răng rắc một tiếng, người kia lập tức bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất sinh tử không biết.

- Hừ, tài phú ta không phải thứ nhất, nhưng sức chiến đấu, các ngươi ai là đối thủ của ta?

Da mặt xé rách, Nhiếp Cường cũng không hề ngụy trang, mạnh mẽ đứng dậy, song chưởng điệp gia mạnh mẽ đẩy về phía trước.

Ầm ầm!

Chân khí hùng hậu cường đại, uyển như thủy triều điên cuồng vọt về phía trước, một lớp sóng điệp gia một lớp sóng, cho dù Xuất Thể cảnh đỉnh phong lâm vào trong đó cũng sẽ bị xoắn giết!

- Trường Giang Tam Điệp Lãng đại thành? Ngươi rõ ràng tu luyện bộ võ kỹ này tới đại thành rồi?

Chứng kiến chiêu này, Trần Tinh mạnh mẽ đứng lên, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi không hiểu.

Trường Giang Tam Điệp Lãng đúng là võ kỹ Quý tộc thượng phẩm do hai thần bí nhân kia tới đấu giá, mình từng vụng trộm sao một phần, mấy ngày nay cũng tu luyện, lại phát hiện chiêu này huyền ảo đã vượt ra khỏi tưởng tượng, luyện vài ngày cũng không có tiến triển!

Mà Nhiếp Cường trước mắt, bằng vào đấu giá nhận được võ kỹ, vài ngày không thấy rõ ràng tu luyện đến đại thành!

Khó trách tự tin thực lực của mình như thế, có võ kỹ cường đại như vậy, mình ba người sao có thể là đối thủ?

- Đúng vậy, minh bạch nói cho các ngươi biết, ta đối với võ kỹ lý giải có thiên phú may mắn, chiêu này luyện đến đại thành, ai có thể là đối thủ?

Thấy hiệu quả như mình muốn đã đạt tới, Nhiếp Cường cười ha ha, hưng phấn nói.

- Ai có thể là đối thủ?

Chứng kiến hắn đắc ý như thế, vẻ mặt Dương Ngạn cổ quái nhìn sang.

- Đó là tự nhiên, ngươi cùng ta cảnh giới giống nhau, ta có võ kỹ cường đại như thế, chẳng lẽ ngươi có thể đánh thắng ta?

Nhiếp Cường thấy loại vẻ mặt này của hắn, trong nội tâm bất mãn.

- Lấy loại thực lực này của ngươi, còn cần ta đánh sao?

Thấy đối phương tự tin như thế, Dương Ngạn một hồi im lặng, lấy ra Liệt Diễm Phủ, cũng không đứng lên, Xi Vưu Thần Phủ thức thứ nhất tiện tay bổ tới!

Đùng đùng..

Nhiếp Cường còn không kịp phản ứng, Trường Giang Tam Điệp Lãng ở trước mặt đã bị một búa chém thành hai khúc, cả người bị một cổ lực lượng áp nằm sấp xuống đất, biến thành một con chó chết.

- Cái này

Chứng kiến Dương Ngạn giống như đập con ruồi tiện tay đập ngã Nhiếp Cường tràn đầy tự tin xuống đất, Phùng Tiêu, Trần Tinh đồng loạt hoảng sợ.

Thực lực này cũng quá kinh khủng a!

- Ngươi… Ngươi làm sao có thể phá vỡ được Trường Giang Tam Điệp Lãng của ta? Điều đó không có khả năng…

Dương Ngạn không có hạ tử thủ, Nhiếp Cường chỉ là bị ép nằm sấp xuống đất, người phía trước vừa thu lại búa, hắn liền nhảy dựng lên, ánh mắt lộ ra khó có thể tin.

Tuyệt chiêu của mình là võ kỹ cấp bậc cao nhất của Lạc Thủy thành trước mắt, mình tu luyện tới đại thành, như thế nào còn có thể bị một búa bổ ngược?

- Không có khả năng?

Thấy hắn có chút tinh thần hỗn loạn, Dương Ngạn lắc đầu.

Mặc dù không biết cấp bậc cụ thể của bộ phủ pháp này, nhưng võ kỹ mà Nhiếp Vân “sư phụ” cho, nếu như ngay cả một võ kỹ Quý tộc thượng phẩm nho nhỏ cũng đánh không lại, cũng không cần sống a!

- Tốt rồi, Nhiếp Cường, ngươi nói ngươi có tài phú, vũ lực, trí tuệ, hai cái trước chúng ta đều kiến thức, không biết trí tuệ của ngươi đến cùng thế nào, có thể giải thích cho chúng ta thoáng một phát hay không?

Phùng Tiêu khoát tay chặn lại, cắt đứt Nhiếp Cường truy vấn, hừ một tiếng.

- Các ngươi…

Nhiếp Cường biết rõ mình liên tục hai lần mất mặt, cố nén tức giận, hất lên tay:

- Tốt, các ngươi đã muốn kiến thức ta những năm này lặng lẽ ở Lạc Thủy thành bố trí xuống ván cục, ta liền nói cho các ngươi xem, cho các ngươi biết rõ, trí tuệ của ta căn bản không phải các ngươi có thể nghĩ đến!

Nói tới cái này, hắn đột nhiên từ trong lòng lấy ra một lệnh bài đưa tin, ngón tay vẽ một cái, liền liên tiếp truyền lại tin tức ra ngoài!

- Nói cho các ngươi biết, người của ta đã khống chế Phủ Thành chủ vệ đội, chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn hắn có thể đoạt Thần Phong Kim thuẫn đại biểu quyền lực chưởng quản Lạc Thủy thành ra, làm cho cả Lạc Thủy thành biến thành của ta!

Nhiếp Cường cười lớn nói, trên mặt lần nữa lộ ra hào quang tự tin.

Lạc Thủy thành thành chủ, là hoàng thất Thần Phong đế quốc tự mình bổ nhiệm, có Thần Phong Kim thuẫn do hoàng thất phát, chỉ cần có thứ này, chẳng khác nào đã có được quyền khống chế Lạc Thủy thành, thứ này rất giống quan ấn, nhưng uy lực so với quan ấn càng lớn!

Bởi vì bản thân Thần Phong Kim thuẫn là Binh khí Hầu tộc thượng phẩm, cấp bậc giống Liệt Diễm Phủ, nếu như lại phối hợp công pháp đặc thù mà hoàng thất phân phối thi triển, cho dù thành chủ đồng dạng tứ đại gia chủ, đều là Binh Giáp cảnh đỉnh phong, nhưng lại có thể chiến với Khí Tông sơ kỳ một trận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.