Vô Tận Đan Điền

Chương 25: Chương 25: Lừa gạt (Hạ)




Địa phương Tiểu Tam ẩn thân, trừ mình ra không người biết được, lão giả trước mắt lại một ngụm suy tính ra, trong lòng còn có một tia hoài nghi cũng triệt để tan thành mây khói!

Xem ra lão giả này, thực là cứu tinh của mình, cứu vớt mình a!

- Nói rất đúng, kính xin lão thần tiên dạy ta cách phá giải!

Minh bạch những cái này, khẩu khí cùng xưng hô của hắn đều thay đổi.

- Chuyện của ngươi cũng không phải không thể phá giải, bố trí Nghịch Chuyển Khí Vận trận là được, bất quá trận cơ của trận pháp này, dường như khó xử lý...

Hai hàng lông mày của Nhiếp Vân khóa lên.

- Nghịch Chuyển Khí Vận trận? Lão thần tiên, là cải biến vận mệnh của ta sao?

Lý Phúc vội vàng hỏi.

- Vận mệnh do thiên định, làm sao có thể cải biến!

Nhiếp Vân hất lên tay:

- Trận pháp này của ta, có thể chuyển hóa Âm Dương, để cho âm khí dần dần biến thành dương khí, để địa vị của ngươi cùng thê tử chuyển đổi!

- Cái gì? Để cho địa vị của ta cùng thê tử chuyển đổi? Vậy thì tốt quá, lão thần tiên, trận cơ khó làm như thế nào, chỉ cần ngươi mở miệng, ta có thể làm được, tuyệt đối nghĩa bất dung từ!

Lý Phúc hưng phấn hô lên.

Ở trong mắt hắn xem ra, nếu như hắn thật có thể cùng thê tử đảo địa vị, wodaw ự...c, cái kia quả thực quá sung sướng!

- Trận cơ cần hoàng kim bố thành, chín chín tám mươi mốt trận cơ, ít nhất cần tám trăm mười khối hoàng kim!

Nhiếp Vân lắc đầu nói:

- Hoàng kim đại biểu cho phú quý, chính khí, chỉ có dùng hoàng kim làm trận cơ mới có thể tiêu trừ cục diện âm thịnh dương suy, đương nhiên, sau khi trận pháp bố trí thành, các ngươi có thể lấy hoàng kim về, chỉ là... nhiều hoàng kim như vậy rất khó tìm kiếm!

- Tám trăm mười khối hoàng kim? Lão thần tiên ngươi quá lo lắng, những vật khác Lý Phúc ta tìm không thấy, nhưng nơi này của chúng ta là tiền trang, tám trăm mười khối hoàng kim không có vấn đề!

Lý Phúc nghe được “lão thần tiên” nói hoàng kim chỉ là dùng bày trận, cũng không mang đi, liền hưng phấn nói gấp, sợ đối phương đổi ý.

- Ngươi có? Cái kia tốt, ngay ở trong sân của các ngươi bày trận, ta có thể vẽ ra trận đồ, chính ngươi điều chỉnh, dù sao hoàng kim đại biểu cho tài phú, thiếu đi một lượng, ta cũng không thể nào nói nổi!

Nhiếp Vân phất tay.

- Lão thần tiên nói chuyện này, đã cho ngươi bày trận tự nhiên là yên tâm, nói sau ta cũng không hiểu trận pháp, vạn nhất làm sai vị trí, chẳng phải biến khéo thành vụng!

Nghe được “lão giả” nói như vậy, Lý Phúc càng yên tâm, gấp nói.

- Vậy được rồi! Bất quá, ta bày trận cần câu thông Thiên Địa linh khí, lúc này tối kỵ người khác quấy rầy, ngươi để cho người chuyển hoàng kim đến nơi đây, trong vòng một canh giờ đừng cho người tới quấy rối, bằng không thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ, đối với ta mà nói không sao cả, nhưng một khi số mệnh nơi này bị phá hư, ngươi nhất định sẽ bị cắn trả!

Nhiếp Vân nhíu mày, suy nghĩ một chút, cuối cùng thở dài một tiếng:

- Ai, ta xem vẫn là bỏ đi, bố trí đại trận này thực lực cùng tuổi thọ của ta sẽ suy giảm, được không bù mất... Nói sau, nhiều hoàng kim ném đến nơi đây như vậy, chỉ sợ ngươi cũng lo lắng...

- Lão thần tiên nói gì vậy, Lý Phúc ta tự nhiên tin tưởng ngươi, lão thần tiên cũng đừng chối từ, ngươi phân phó ta lập tức đi làm, rất nhanh sẽ làm tốt cho ngươi!

Lý Phúc nói xong sợ “lão thần tiên” trước mắt ly khai, sốt ruột lao tới kim khố của tiền trang, sợ chậm thời gian, làm “thần tiên” mất hứng, quay người đi a...

- Khục khục, Nhiếp Vân, ngươi... chiêu này học được ở đâu vậy?

Thấy tiểu viện không người, Dương Ngạn rốt cục nhịn không được ho khan một tiếng, lặng lẽ nói.

Bái kiến gạt người, chưa thấy qua gạt người ngưu bức như vậy!

Lừa gạt đối phương cam tâm tình nguyện, không lấy ra hoàng kim cũng không muốn, cao, thật sự là cao!

Cùng tiểu tử Nhiếp Vân này ở chung nhiều năm, sao trước kia không phát hiện hắn có loại năng lực này nhỉ...

- Tốt rồi, đừng nói trước, mau đi ra chuẩn bị bốn chiếc xe ngựa giống như đúc, chất đầy Thạch Đầu, ở bên ngoài chờ!

Không trả lời câu hỏi của đối phương, Nhiếp Vân cười khan một tiếng, phân phó nói.

Mình là lão quái vật sống hơn ba trăm năm, cái gì chưa thấy qua? Nói thật loại phương pháp gạt người này căn bản không tính cao minh, nếu như đổi lại thiên hạ đệ nhất thần thâu Thiên Huyễn tới, cho dù không cần ngụy trang lừa gạt, ngươi cũng muốn thay hắn kiếm tiền.

- Vâng!

Hiện tại Dương Ngạn đối với Nhiếp Vân bội phục đầu rạp xuống đất, liền từ trong sân nhảy ra ngoài, dựa theo hắn phân phó đi làm.

Hắn đi bề bộn, Lý Phúc cũng bề bộn, mang theo mười thuộc hạ bận rộn, không đến nửa canh giờ hoàng kim liền chồng chất đầy đất, đếm một lần không nhiều không ít, đúng là tám trăm mười thỏi!

Giá hoàng kim là gấp trăm lần bạch ngân, một thỏi hoàng kim chừng mười cân, tám trăm mười thỏi tương đương với tám ngàn một trăm lượng, giá trị tám mươi vạn lượng bạch ngân, cho dù của cải của Lý Phúc phong phú, những hoàng kim này cũng coi như triệt để chuyển không tồn kho, thậm chí rất nhiều hộ khách gửi tiền cũng đều cầm đi qua!

Thuộc hạ Lý Phúc không biết lão bản chuyển những hoàng kim này muốn làm gì, nhưng lão bản phân phó không dám không theo, đành phải đưa đến.

- Lão thần tiên, hoàng kim ta đã toàn bộ chuyển tới, ngươi xem...

Lý Phúc xoa xoa mồ hôi trên đầu, vẻ mặt hưng phấn hỏi.

- Ha ha, ngươi đã thành tâm như vậy, hiện tại ta liền bày trận, ngươi và những người khác ở bên ngoài chờ a, vẫn là câu nói đó, trong vòng một canh giờ, đừng cho người quấy rầy ta, nếu không, tự gánh lấy hậu quả!

Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng, không nhiễm một hạt bụi, chỉ nhìn bộ dáng mà nói... tiêu chuẩn thế ngoại cao nhân a.

- Vâng, hết thảy làm phiền lão thần tiên rồi!

Lý Phúc chậm rãi lui ra ngoài, cũng đóng cửa sân lại.

... ... ... . . .

- Chỉ cần lão thần tiên thành công giúp ta cải biến vận khí, địa vị của cọp cái kia cùng ta biến đổi, xem ta thu thập tiện nhân kia như thế nào!

Ngồi ngay ngắn trong phòng, Lý Phúc uống nước trà, càng nghĩ trong nội tâm càng cao hứng.

Thời điểm tới tiền trang còn có chút buồn bực, không nghĩ tới hảo tâm có hảo báo, lão thần tiên hảo tâm như vậy thực khó tìm a...

Trong nội tâm đang yy nghĩ đến về sau mình xoay người làm chủ, nên thu dọn tiện nhân kia như thế nào, đột nhiên cảm thấy lỗ tai tê rần, thân thể co lại liền đứng lên, ngay sau đó chợt nghe đến một thanh âm làm hắn run như cầy sấy.

- Ngươi cùng với ai đổi địa vị? Ngươi muốn thu thập tiện nhân nào? Nói ra nghe một chút?

- Ah...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.