Vô Tận Đan Điền

Chương 68: Chương 68: Có người tìm ngươi




Kiếp trước mình tổng cộng có ba đan điền, một cái đan hỏa, một cái nạp vật, một cái chủ tu, không có loại thiên phú này, tuy cảm khái nhưng cũng chỉ thôi, nhưng kiếp này thì sao? Kiếp này bởi vì vô danh pháp quyết, đã có được bảy đan điền! Trong bốn đan điền vừa mở ra có thể có một cái là thuần thú đan điền hay không?

Đột nhiên trong nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.

Nghĩ vậy, Nhiếp Vân một bên tiến lên, một bên tinh thần đắm chìm trong bốn đan điền vừa mở ra.

Bốn cái đan điền này cùng đan điền khác đồng dạng, căn bản nhìn không ra bất luận thuộc tính gì, tìm một vòng, nhìn không ra bất luận đặc thù gì, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.

- Xem ra ta không có thiên phú thuần thú đích rồi.

Tùy ý cảm khái một tiếng, đang định rút tinh thần ra, đột nhiên miệng mở lớn, con mắt thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.

Chỉ thấy bốn đan điền không nhìn ra bất luận thuộc tính gì, cái thứ nhất đột nhiên cải biến hình thái, trong chốc lát bên trong nhộn nhạo ra một cổ khí tức đặc thù làm cho yêu thú thần phục.

Cái đan điền này rõ ràng theo ý niệm của mình diễn hóa thành thuần thú đan điền!

Cái này… Điều này sao có thể!

Dựa theo đạo lý, thuộc tính đan điền cùng thiên phú một người giống nhau, một khi xuất hiện liền không cách nào cải biến, như thế nào Đan điền của mình có thể theo ý niệm cải biến hình thái?

Ta không nhìn lầm a!

Trong nội tâm rung động, tinh thần của Nhiếp Vân lần nữa dạo qua một vòng, phát hiện hoàn toàn chính xác không nhìn lầm, cái đan điền vốn không có thuộc tính gì kia, ở dưới ý niệm của mình, biến thành một thuần thú đan điền mà kiếp trước mình không ngừng hâm mộ!

Chẳng lẽ vô danh công pháp thần kỳ như vậy, chẳng những có thể diễn sinh đan điền, diễn sinh ra đan điền còn có thể tùy ý hình thành thuộc tính sao?

Như vậy hai cái trước thì như thế nào ?

Nghĩ vậy Nhiếp Vân ngừng lại, lần thứ hai diễn sinh ra hai đan điền, mình vẫn cho rằng một cái là đan hỏa, một cái là nạp vật, vì vậy cứ dựa theo ý chí của mình diễn biến, làm cho mình còn tưởng rằng hai đan điền này vừa ra đời chính là như vậy.

- Tiểu Hổ Đầu thú, ngươi không phải truy ta sao, vậy thì làm yêu sủng của ta a!

Suy nghĩ cẩn thận những cái này, đã có thuần thú đan điền, Nhiếp Vân không khỏi hưng phấn cười ha ha, dừng bước lại, quay người nhìn về phía tiểu Hổ Đầu thú mau chóng đuổi đến kia!

- Rống?

Tiểu Hổ Đầu thú ở sơn động trúng một kích, phiền muộn sắp muốn điên, hận không thể giết chết tiểu tặc trộm đi Hồi Sinh Hoa lại đả thương mình kia, không nghĩ tới tên này rõ ràng có thể đào tẩu rồi, lại đột nhiên dừng lại, nhịn không được sững sờ, cái đuôi vừa thô vừa to lắc lắc, trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao.

- Hắc hắc, hiện tại ta liền thu phục ngươi!

Không để ý tới tiểu Hổ Đầu thú giật mình, Nhiếp Vân nở nụ cười, thân thể nhảy tung, lập tức xông tới nó!

Có được thuần thú đan điền, chỉ là vì thuận tiện cho thuần thú, chính thức muốn yêu thú phục tùng, nhất định phải có được chiến lực hoặc thủ đoạn càng mạnh hơn nó, triệt để thuyết phục nó!

Chỉ có yêu thú triệt để nhận đồng thực lực của ngươi, ngươi mới có thể thu nó vào thuần thú đan điền, để cho nó trở thành yêu sủng!

Hơn nữa, một thuần thú đan điền tối đa chỉ có thể thu phục năm yêu sủng, nhiều hơn nữa thì không được! Nếu như không có hai điều kiện tiên quyết này, người có được thuần thú đan điền chứng kiến một con liền thu một con, một khi chiến đấu thả ra đại quân yêu thú, chẳng phải vô địch rồi hả?

- Rống!

Tiểu Hổ Đầu thú thấy Nhiếp Vân xông lại, tựa hồ đang khiêu chiến uy nghiêm của mình, tức giận đến gầm rú, cái đuôi quất tới Nhiếp Vân!

Trong cơ thể Hổ Đầu thú trưởng thành có thể sinh ra yêu khí đặc thù, là tồn tại cùng loại với chân khí, một khi kích phát uy lực vô cùng, mà trước mắt tiểu Hổ Đầu thú này hiển nhiên không có thứ kia, hơn nữa còn không có kinh nghiệm chiến đấu, tất cả chiêu số đều là bổ nhào về phía trước, vung trảo, đuôi quất!

Ba chiêu này đối với Nhiếp Vân mà nói quả thực là đồ chơi cho con nít, Nhiếp Vân cười hắc hắc, thân thể ở trên không trung lần nữa vặn chuyển, một quyền đánh vào phần bụng mềm mại của nó!

Phù phù!

Tiểu Hổ Đầu thú ngã trên mặt đất, một đôi hổ nhãn hiện hồng.

Tựa hồ nó như thế nào cũng không nghĩ ra, vì sao tên trước mắt này nhiều địa phương cứng rắn như vậy của mình không đánh, lại đi đánh chỗ mềm mại nhất của nó!

- Rống!

Tuy trong nội tâm buồn bực, nhưng tiểu Hổ Đầu thú lại không phải loại dễ dàng nhận thua, lần nữa giãy dụa, đối với Nhiếp Vân thi triển một chiêu cuối cùng… vung trảo!

Hô!

Nó lao nhanh, nhưng rất hiển nhiên, chiêu này đối phó Nhiếp Vân là thất bại.

- Tiểu Hổ Đầu thú, làm yêu sủng của ta a!

Liên tục đánh nó ba lượt, nó lại một lần đều không có đánh trúng mình, Nhiếp Vân biết rõ trong nội tâm tiểu Hổ Đầu thú nhất định hiện đầy cảm giác thất bại, đúng là thời kì thu phục tốt nhất, lập tức cười nhạt một tiếng đi tới, năng lượng đặc thù trong thuần thú đan điền bừng lên, trong chốc lát liền bao phủ nó!

- Chủ nhân!

Qua nửa chung trà, Nhiếp Vân cảm giác được một cổ ý chí đặc thù dũng mãnh vào trong đầu mình.

- Thành công rồi!

Cảm nhận được trong đầu đột nhiên nhiều ra ý chí, mắt Nhiếp Vân sáng rực lên.

Thuần thú đan điền quả nhiên cường đại, không nghĩ tới lần thứ nhất thí nghiệm liền thành công!

Yêu sủng cùng chủ nhân tầm đó có thể tiến hành tinh thần trao đổi, tiểu Hổ Đầu thú hô mình chủ nhân, nói rõ đã triệt để thích ứng mình, thành yêu sủng đầu tiên của mình!

- Sau này ngươi tên tiểu Hổ a!

Hắn đối với ý chí trong đầu tùy ý phân phó một tiếng.

- Vâng, chủ nhân!

Bởi vì Yêu sủng bị thuần thú đan điền chế ước, đối với chủ nhân không dám có chút phản kháng, Nhiếp Vân phân phó cái gì, trong nội tâm tiểu Hổ Đầu thú chính là cái đó.

- Dẫn ta trở lại Lạc Thủy thành!

Biết rõ đối phương căn bản không cách nào cự tuyệt mình, Nhiếp Vân hưng phấn cười hắc hắc, thả người nhảy lên lưng Hổ Đầu thú, để nó mang mình nhanh chóng chạy về Lạc Thủy thành.

Hổ Đầu thú am hiểu nhất tốc độ, mặc dù tiểu Hổ chưa trưởng thành, nhưng ở tốc độ vẫn nhanh hơn mình rất nhiều.

Mình dùng gần bốn giờ mới tới đây, mà ở dưới tiểu Hổ chạy nhanh, rõ ràng chỉ dùng hơn hai giờ liền chứng kiến Lạc Thủy thành, chứng kiến cái này lại để cho Nhiếp Vân nhịn không được kinh hãi.

May mắn trước kia dùng Thiên Dục Hoa kéo cha mẹ của tiểu Hổ, nếu không, chỉ bằng tốc độ của mình, muốn đào thoát chúng đuổi bắt, không có cửa đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.