Vô Lại Kim Tiên Ii

Chương 6: Chương 6: Linh Thứu Lão Yêu




Linh Thứu lão yêu kia vốn là một con Linh Thứu( kền kền) tu luyện ngàn năm mới đạt thành thiên tiên đại đạo, làm trộm cướp ở đỉnh Ác Ma trong Thúy Hà sơn, thủ hạ dưới tay có mấy ngàn quân. Ở Thúy Hà sơn kể ra cũng thuộc loại có thế lực không tệ lắm. Tuổi nhỏ thì làm việc nhỏ, cũng không dám trêu chọc vào môn phái nào có thực lực cường đại.

Trông lực lượng thế này thì chắc cũng chỉ dám đi bắt nạt đám yêu nữ Cực Lạc cung chẳng nên trò trống này mà thôi.

Linh Thứu lão yêu pháp lực còn hơn cả cửu vĩ hồ, trong đám thủ hạ cũng có khoảng ba đến năm tên yêu vương đã đạt thành thiên tiên, thực lực so với Cực Lạc cung thì mạnh hơn rất nhiều. Chẳng qua Cực Lạc cung vốn là một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại, dù tu vi có cao thâm như kim tiên mà xông bừa vào thì sợ cũng sẽ bị chế trụ bởi cấm pháp trong tiên phủ.

Linh Thứu lão yêu đã ăn quả đắng mấy lần rồi cho nên nào dám tùy tiện xông vào, chỉ thường thường vác đám yêu binh chạy đến diễu võ dương oai một phen, như thế cũng chả được ích lợi gì. Hơn nữa cửu vĩ hồ đặc biệt nhanh trí, ra ngoài hành động bao giờ cũng cực kỳ cẩn thận, cho nên mới tiêu dao tự tại mấy trăm năm nay.

Ba tháng trước Cực Lạc cung phát sinh dị biến, Linh Thứu lão yêu kia tất nhiên là biết rõ. Vốn cũng không để ý lắm, chỉ là nghe thấy mấy thằng chém gió là Cực Lạc cung kia xuất hiện một món pháp bảo rất lợi hại, lại nghe được chỉ cần là đoạt được pháp bảo này là có thể tung hoành ngang dọc tam giới lục đạo, đến lúc đó sợ rằng ngay cả Ngọc Đế lão nhi cũng phải nể nang mặt mũi vài phần. Nghe được tin này lão liền lập tức mang theo yêu binh đến đây thăm dò động tĩnh.

Đám yêu binh ào ào như nước lũ lao tới, cực kỳ hung hăng. Một mảnh yêu vân cuốn tới, bao vây cả Cực Lạc cung, Linh Thứu lão yêu người mặc Hắc Ma giáp cơ, đầu đội Quỷ Vương quan, tay cầm một thanh Quỷ Đầu đại đao đứng trên một đụn mây. Tay che che nắng nhìn Cực Lạc cung, dặn dò một tên chương tử(con hoẵng) tiểu yêu đầu trâu mặt ngựa đứng bên cạnh:“ Ngươi đi chuyển lời thay bản đại vương, bảo cửu vĩ hồ đi ra gặp ta.”

Lâm Phong từ khi đoạt lấy Cực Lạc cung, thu phục cửu vĩ hồ thì vẫn luôn bế quan tham tu, lại truyền thụ thượng cổ yêu tộc bí pháp, nên yêu nữ trong cung cũng trốn ở trong tiên phủ cần cù tu luyện hấp thu Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí để tinh luyện nguyên thần không ra ngoài để lộ tin. Cho nên bên ngoài không một ai biết Cực Lạc cung đã đổi chủ.

Tiểu yêu kia đáp ứng một tiếng, cưỡi trên đụn mây, e ngại bị cấm pháp trong tiên phủ chế trụ cho nên cũng không dám tiến vào sâu quá, chỉ dám cách ở ngoài vài dặm lớn tiếng gào thét một lúc. Đột nhiên thất thải tường quang phía trên Cực Lạc tiên phủ biến đổi một chút, vừa thấy cửu vĩ hồ mang theo mấy yêu nữ đi ra cái tên tiểu yêu lập tức quay đầu bỏ chạy, nhanh chóng trở về bên người Linh Thứu lão yêu.

Cửu vĩ hồ cưỡi trên yêu vân, quát về phía Linh Thứu lão yêu:“ Nhãi con, không biết điều gì cả, năm lần bảy lượt tới khiêu khích Cực Lạc cung chúng ta. Khôn thì cút ngay cho ta, nếu không hôm nay cho người có đến chứ không có về!”

Linh Thứu lão yêu đáp:“ Cửu vĩ hồ, ngươi từ lúc nào lại có cam đảm dùng cái giọng ấy nói chuyện cùng với bản đại vương. Nghe nói ngươi gần đây có được một kiện pháp bảo, bản đại vương ta niệm tình chúng ta có tình làng xóm láng giềng trăm năm, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn dâng pháp bảo lên, bản đại vương sẽ cân nhắc một chút có thu ngươi làm tiểu thiếp hay không. Còn không thì hôm nay ta nhất định san bằng Cực Lạc cung!”

Cửu vĩ hồ cũng không vì thế mà nổi giận, chỉ cười duyên một cái nói:“ To mồm quá, lão yêu ngươi cũng không tự nhìn cái mặt mình một cái, sao có thể lọt vào mắt cô đây. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à? Cút ngay, đừng đợi sư phụ ta ra đánh lão yêu ngươi rơi vào luân hồi, vĩnh viễn không được siêu sinh, chịu nỗi thống khổ bị nghiệp hỏa thiêu đốt!”

“ Yêu tiện nhân(con yêu hèn hạ ), chọc tức ta rồi!” Linh Thứu lão yêu giận dữ quát:“ Ngươi con tiện nhân này có sư phụ từ khi nào, gọi hắn ra để bản đại vương mở mang kiến thức nào, xem ta có đánh hắn thần hình câu diệt được không!”

Cửu vĩ hồ trong lòng thầm nghĩ:“ Mượn cơ hội này tìm hiểu qua thủ đoạn của sư phụ cái, nếu như ngay cả Linh Thứu lão yêu mà cũng không thu thập được thì làm sao xứng là sư phụ ta được!” Nghĩ vậy liền lập tức nói:“ Chờ chút, đợi ta quay về bẩm báo với sư phụ đã!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy trong tiên phủ có một đạo kim quang lóe lên, sau khi kim quang tan đi, Lâm Phong mang theo Tiểu Thanh và hai tiểu đồ đệ hiện thân ra, cửu vĩ hồ liền bước lên phía trước bái kiến:“ Bẩm sư tôn, Linh Thứu lão quái này không biết điều gì cả, tự cao tự đại mang theo binh tôm tướng cá đến xâm phạm Cực Lạc cung ta. Xin sư tôn lộ ra thiên uy, lấy lại danh tiếng của Cực Lạc cung ta!”

Cửu vĩ hồ thầm quan sát đánh giá thì phát hiện ra vị sư phụ này chỉ trong ba tháng ngắn ngủi lại có thay đổi không nhỏ. Không chỉ tinh khí nội liễm, không lộ ra chút bên ngoài chút nào. Thấy tử khí quanh thân càng mờ mờ ảo ảo như có như không, hiện ra một vẻ phiêu dật xuất trần, có mùi vị tiên phong đạo cốt hơn hẳn ba tháng trước thì không khỏi thầm thấy kinh ngạc.

Lâm Phong hất hất kim quang phiến ý bảo cửu vĩ hồ lùi ra phía sau, hướng về phía Linh Thứu lão yêu nói:“ Cực Lạc cung ta và Linh Thứu động từ trước đến nay luôn nước sông không phạm nước giếng. Đại vương vì sao lại mang quân đến tấn công?”

Linh Thứu lão yêu lắc lắc thanh Quỷ Đầu đại đao, quát tháo:“ Ta còn tưởng cửu vĩ hồ bái sư phụ nào lợi hại lắm, hóa ra chỉ là tên trẻ trâu miệng còn hơi sữa. Bảo bối của Cực Lạc cung có phải là đang nằm trong tay ngươi không, mau mau dâng lên, không thì đừng trách bản đại vương ra tay độc ác!”

Lâm Phong thầm đánh giá, thấy lão yêu này thực lực mặc dù mạnh hơn mình rất nhiều, nhưng xem ra cũng chỉ là một tên nóng vội mà thôi, về cơ trí còn thua xa cửu vĩ hồ. Thảo nào, mặc dù có tới mấy ngàn yêu binh nhưng vẫn không làm gì được cửu vĩ hồ. Xem cái bộ dáng hắn như vậy thì hơn phân nửa là bị người xúi giục mới vác quân đến đây sinh sự.

“ Có cái quái gì đâu!” Lâm Phong giả vờ không biết, nói:“ Cực Lạc cung ta người đơn thế bạc( ý chỉ thế lực yếu), làm gì có bảo bối. Chẳng biết đại vương nói thế là có ý gì?”

Linh Thứu lão yêu mặc dù không so được với cửu vĩ hồ về mặt cơ trí, nhưng cũng không đến mức đần độn, vừa nghe Lâm Phong nói suông thì cười khà khà:“ Bản đại vương lười chẳng muốn dây dưa giải thích với thằng trẻ con như ngươi nữa, mau mau dâng bảo bối lên. Không ta đánh cho ngươi quay lại bụng mẹ giờ!”

“ Không biết sống chết là gì!” Lâm Phong thầm mắng một tiếng, lấy Thái Cực đồ ra rung rung vài cái nói:“ Cái bảo bối này cũng là ta vô tình nhặt được, còn không biết cách sử dụng. Đại vương nếu muốn, ta vui lòng dâng lên bằng cả hai tay. Có điều sau này còn phải xin đại vương chiếu cố nhiều hơn, đừng đến quấy rối Cực Lạc cung ta một lần nữa thì mới được!”

Ba đồ đệ còn chưa rõ tính cách của sư phụ. Mặc dù không biết lai lịch của Thái Cực đồ như nào, nhưng cũng biết pháp bảo này là pháp bảo lợi hại nhất của sư phụ, ngay cả mấy đồ đệ cũng không cho dùng. Nhưng bây giờ lại thấy sư phụ muốn dâng cho người ngoài thì nhất thời cảm thấy kinh hãi.

Chỉ có cửu vĩ hồ nhanh trí xảo quyệt, có mắt nhìn người, dĩ nhiên cho rằng sư phụ chắc chắn không có lòng tốt gì.

Ba đồ đệ đang muốn mở miệng can ngăn thì Lâm Phong đã truyền tới thanh âm cực nhỏ:“ Các ngươi đừng có manh động, nghe ta dặn đây này. Chờ ta đánh lén Linh Thứu lão yêu, các ngươi bốn người hãy bày Đại La kiếm trận ra, ngăn cản những yêu binh yêu tướng phía sau Linh Thứu lão yêu. Hôm nay nhất định phải cho Linh Thứu lão yêu có đi mà không có về!”

Ba đồ đệ vừa nghe thấy thế thì ngạc nhiên, thầm nghĩ vị sư phụ này cũng thật quá thâm hiểm.

Chỉ có cửu vĩ hồ trong lòng thầm nghĩ:“ Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta!”

Linh Thứu lão yêu kia thấy Lâm Phong mặc dù ra dáng nịnh bợ, nhưng do không biết Lâm Phong nông sâu thế nào nên cũng không dám tùy tiện tiến lên, sợ mắc phải quỷ kế, nói:“ Tiểu tử ngươi coi như thức thời, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn dâng bảo bối ra, từ nay về sau bản đại vương đương nhiên sẽ không đến làm khó ngươi nữa!” Vừa nói vừa quay đầu lại nói với tên tiểu yêu bên cạnh:“ Ngươi đi mang bảo bối về đây cho ta!”

Tiểu yêu kia nghe vậy thì kinh hãi, nhưng lại không dám kháng lệnh, chỉ đành lò dò đi tới, Lâm Phong cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp mang Thái Cực đò đưa cho tiểu yêu kia. Tiểu yêu kia thấy Lâm Phong khách khí như thế cũng không nhịn được cảm thấy very hãnh diện, trong lòng phấn chấn lên, diễu võ dương oai tiến lên nhận Thái Cực đồ, quay về bản trận.

Ba đồ đệ mù mờ không rõ nguyên do, chẳng biết sư phụ đang làm cái quỷ gì nữa, cứ nhìn nhìn mặt nhau, muốn hỏi nhưng lại không dám mở miệng.

Chỉ có cửu vĩ hồ mơ hồ đoán được chút gì đó.

Lâm Phong lòng cười lạnh một tiếng, mặt vẫn như cũ mang nở nụ cười cực kỳ chân thành, khiến người ta không nhìn ra nửa điểm sơ hở.

Linh Thứu lão yêu thấy Lâm Phong dâng bảo bối lên thật thì cảm thấy mừng rỡ, thuận miệng khen ngợi vài câu. Đợi tiểu yêu kia cầm Thái CỰc đồ trở lại thì nóng lòng đưa tay bắt lấy Thái Cực đồ.

Đúng lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh. Vốn Thái Cực đồ đang được tiểu yêu cầm trong tay đột nhiên lại bật lên, hóa thành một đạo kim quang cuốn tiểu yêu nọ vào bên trong, nhưng thế vẫn chưa dừng, tiếp tục cuốn về phía Linh Thứu lão yêu.

Thái Cực đồ chính là cái mạng thứ hai của Lâm Phong, so với Linh Lung bảo tháp thì còn quan trọng hơn, đương nhiên sẽ không thể tặng không cho người ta. Huống chi với tính tình của hắn cũng không có cam lòng mà chịu thiệt. Nếu ngay cả một Linh Thứu lão yêu nho nhỏ mà cũng không thu thập được, bốn đồ đệ lại đang ở sau người, thì mình làm gì còn mặt mũi cơ chứ.

Pháp bảo người tu đạo phải dùng nguyên thần tế luyện, mỗi người đều có pháp quyết sử dụng riêng. Chỉ cần có pháp quyết thì có thể vận dụng thoải mái. Nếu như không có pháp quyết thì nhất định phải phá vỡ cấm chú của chủ nhân cũ ở trên pháp bảo. Chủ nhân của Thái Cực đồ mặc dù không phải là Lâm Phong, nhưng hắn đã chăm chỉ đem tiên thiên linh bảo này tế luyện hơn mười năm. Dù gì thì nguyên thần cũng có thể tương hợp, tự nhiên là có thể vận dụng thành thạo.

Lâm Phong tu vi không bì được với Linh Thứu lão yêu, nếu như Linh Thứu lão yêu tự mình đến nhận Thái Cực đồ, cầm Thái Cực đồ trong tay thì với tu vi pháp lực của hắn, tự nhiên là có thể áp chế được Thái Cực đồ. Như thế thì Lâm Phong không thể nào đánh lén được.

Chỉ là lão yêu này lại nghi thần nghi quỷ, sợ trúng phải gian kế không dám tự mình lên lấy lại để tiểu yêu tới nhận. Tiểu yêu pháp lực không thể so được với Lâm Phong, sao có thể chế trụ Thái Cực đồ, Lâm Phong tâm niệm ngừng một chút, Thái Cực đồ lập tức hóa thành kim quang, đem tiểu yêu cuốn vào trong, còn tiếp tục cuốn đến Linh Thứu lão yêu ở phía sau.

“ Tức chết ta mất!” Linh Thứu lão yêu phản ứng cũng không chậm, mắt thấy một yêu binh bị kim quang cuốn vào thì gầm lên một tiếng, vội vàng nhảy sang một bên. Lâm Phong chờ chính là cơ hội này, sao có thể để hắn rảnh rỗi được, từ lúc Thái Cực đồ nuốt tên yêu binh kia cũng đã chạy đến “móc lốp”, nâng Thấy Thải nguyên thạch đánh tới (chọi gạch ) .

Thất Thải(bảy màu) lóe lên, Thất Thải nguyên thạch to cỡ trứng ngỗng đã bay tới trước mặt, Linh Thứu lão yêu né không kịp, vội vàng nâng ngang Quỷ Đầu đại đao lên đụng mạnh một cái, tiếng xé gió chói tai vang lên làm nguyên khí trời đất trong phạm vi mười dặm xung quanh cuồn cuộn hóa thành một một cơn lốc. Giống như sóng to gió lớn đã nổ ra giữa bầu trời vậy.

Thất Thải nguyên thạch là Hồng Mông tử khí hóa thành, không gì không phá được, dù Quỷ Đầu đại đao của Linh Thứu lão yêu cũng là binh khí dùng nguyên thần tế luyện hơn ngàn năm, nhưng sao có thể chống lại pháp lực toàn thân của Lâm Phong tập trung lại dùng Thất Thải nguyên thạch đập một đập chứ. Vì thế đại đao ăn một đòn này lập tức bị đánh tan nát luôn.

Linh Thứu lão yêu vội vàng đối địch đã phải chịu thiệt thòi rồi. Lúc Quỷ Đầu đại đao bị đánh nát, Thất Thải nguyên thạch thế đi không dừng, lại tiếp tục hung hăng nện lên người lão yêu. Lão yêu kêu đau đớn một tiếng, thân thể ngưng luyện hơn ngàn năm đã bị đánh vỡ hơn nửa, chỉ đành tức giận dùng tam vị chân hỏa phun bậy ra, rít gào liên tục.

“ Khá lắm, dám đánh lén cả bản đại vương, ngươi nhất định phải thần hình câu diệt, không được luân hồi!”

Linh Thứu lão yêu thân thể bị thương nặng, nguyên thần cũng tổn hao nhiều, một thân pháp lực bị mất một phần ba. Sợ là không mất một trăm năm khổ tu cũng khó khôi phục lại được, thử hỏi sao mà không giận cho được. Há mồm phun ra một đoàn yêu khí màu xanh, yêu khí đón gió thì lan rộng ra, lập tức cuốn về phía Lâm Phong, bao phủ lấy phạm vi vài dặm chung quanh.

Lâm Phong không dám chậm trễ, lão yêu mặc dù đã bị thương nặng, nhưng pháp lực cũng không có thua kém mình. Mặc dù bản thân mình có nhiều tiên thiên linh bảo, nhưng nếu làm cho lão yêu này nóng nảy mà liều mạng, tự bạo cả nguyên thần gì gì đó thì mình cũng không tránh được phải ăn quả đắng. Loại thiệt thòi này không phải là chuyện mà hắn thích làm.

Vội giơ Thái Cực đồ lên đỉnh đầu, lại thầm rút Sơn Hà đồ ra, nhìn lão yêu đang đuổi tới, làm ra vẻ hoảng hốt rơi từ trên mây xuống. Linh Thứu lão yêu nọ thiếu chút nữa là dùng cả đòn tự bạo rồi, hắn bây giờ chỉ một lòng muốn đuổi theo đòi đền bù, sao còn có thể băn khoăn gì nhiều, cứ cắm đầu cắm cổ đuổi tới.

Đột nhiên hắn chui vào một đám mây, cảnh vật chung quanh bỗng nhiên thay đổi, cũng là núi cao sông chảy, địa hình cao chót vót, yêu khí và tiếng kêu la nhất thời biến mất trong thần thức. Còn không biết bản thân mình lại vừa trúng phải gian kế của thằng trẻ ranh miệng còn hơi sữa, chỉ tức giận oa oa kêu loạn lên, không ngừng bắn phá hư không, nhưng cũng chỉ là vô dụng.

Lâm Phong mỉm cười chui ra từ một bên, phất tay lên, sơn hà đồ liền hóa thành nguyên dạng rơi vào tay hắn. Trước kia không quen thuộc tác dụng của pháp bảo này, đến nỗi ở Vân Vụ sơn đối phó với mấy tiểu yêu mà cũng mất quá nhiều sức.

Từ lần bế quan tham tu ba tháng này, càng lĩnh ngộ ra mấy kiện pháp bảo có nhiều tác dụng. Linh Thứu lão yêu kia chỉ cần tiến vào Sơn Hà đồ này, chẳng khác nào đã giao mạng cho hắn, mặc hắn muốn xử lý sao thì xử.

Mà đồng thời khi Lâm Phong đánh lén Linh Thứu lão yêu, bốn đồ đệ của hắn cũng bay nhanh tới bày ra Đại La kiếm trận. Ngăn cản mấy lão yêu tu vi cao thâm phía sau đang chuẩn bị xông tới trợ giúp.

Lâm Phong trước khi bế quan đã đưa Thiên Ma kiếm cho cửu vĩ hồ, truyền cho phương pháp sử dụng, lại truyền thụ cho bốn đồ đệ sự huyền diệu của Đại La kiếm trận. Cửu vĩ hồ kia tu vi đạo hạnh cao hơn so với Tiểu Thanh và hai thải điểu nhi không ít, thời gian tế luyện cũng xấp xỉ nhau. Bởi vậy Thiên Ma kiếm ở trong tay nàng có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn so với ba thanh kiếm khác ở trong tay Tiểu Thanh và hai thải điểu nhi.

Tứ nữ bốn người phân ra đứng bốn hướng, ném kiếm lên, bốn thanh kiếm cứ xoay tít hình thành bốn cánh cửa. Trong trận nhất thời gió bão gào thét, tứ sắc kiếm quang tràn ngập khắp nơi, đưa tay lên không thấy năm ngón. Mà gió mạnh kia và kiếm khí lại tấn công vào cơ thể. Lũ yêu binh yêu tướng bị vậy ở trong trận nhất thời cảm thấy rét run cả người, da đầu ngứa ngáy, răng thì hàm trên hàm dưới cứ hôn nhau liên tục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.