Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 127: Chương 127: Huyền Long Bí Pháp




Từ trong miệng của Trịnh gia chủ biết được, sau khi ba huynh đệ họ Vương đoạt được ngọc phật của Trịnh gia thì cả đêm chạy trốn vào Phi Tuyết Sơn Mạch.

Phi Tuyết Sơn Mạch, quanh năm tuyết đọng, rất ít người tới, tiếp giáp với Thương Lan Vực cùng Thiên Sát Vực.

Bởi vì gió tuyết thường xuyên, cho nên đừng nói ba người, dù một nhánh quân đội đi vào cũng không vén được gợn sóng nào.

- Trịnh gia chủ, không biết ngọc phật có đặc thù gì?

Trực giác nói cho Lý Phù Trần, ngọc phật của Trịnh gia không đơn giản.

Trịnh gia chủ do dự một phen, không biết có nên nói cho Lý Phù Trần biết hay không.

Lão giả Trịnh gia một bên xen vào nói:- Nói cho Lý thiếu hiệp cũng không sao, dù sao có thể đoạt lại ngọc phật hay không cũng là ẩn số.

Lão giả Trịnh gia hắng giọng một cái, nói:- Ngọc phật này là bảo vật gia truyền của Trịnh gia chúng ta, bên trong có ẩn dấu một loại bí pháp, gọi là Huyền Long Bí Pháp, Huyền Long Bí Pháp nhất định phải có ngọc phật mới có thể tu thành, ba huynh đệ họ Vương hẳn là lấy được tin tức này từ nơi bí ẩn nào đó, nên mới đánh cắp ngọc phật.

“Huyền Long Bí Pháp?”

Lý Phù Trần nhướng mày.

Bí pháp là một loại Võ học đặc thù, cũng là một loại Võ học hiếm thấy.

Thương Lan Tông có vô số bí tịch Võ học, nhưng bí pháp chỉ có mấy chục quyển, mà chỉ đệ tử Chân Truyền mới có tư cách đổi bí pháp, nhưng Vũ Văn Thiên giống như đổi được một môn bí pháp, nghe nói có người thấy hắn thi triển qua.

Bí pháp cường đại nhất của Thương Lan Tông nghe đồn gọi là Vạn Kiếm Quy Tông, danh tiếng của môn bí pháp này còn lớn hơn Thương Lan Chân Công cùng Phần Thiên Chân Công, một khi thi triển ra, trên trời dưới đất, tất cả đều là kiếm khí, địch nhân không thể trốn được.

Không biết Huyền Long Bí Pháp này là bí pháp tầng thứ nào.

Bí pháp được phân cấp bậc không giống như bí tịch Võ học, tổng cộng chia làm cửu tinh, một tinh thấp nhất, cửu tinh cao nhất, chẳng qua là bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông dường như cũng chỉ là bí pháp ngũ tinh, bí pháp trên ngũ tinh, đó là truyền thuyết.

Lý Phù Trần đoán Huyền Long Bí Pháp này hẳn là bí pháp nhị tinh.

Lão giả Trịnh gia nói tiếp:- Chỉ cần Lý thiếu hiệp có thể giúp Trịnh gia ta đoạt lại ngọc phật, Huyền Long Bí Pháp trên ngọc phật, có thể mặc cho Lý thiếu hiệp tu luyện, ngoài ra, lão phu quên nói cho Lý thiếu hiệp biết, Huyền Long Bí Pháp này, không phải bí pháp nhất tinh, cũng không phải bí pháp nhị tinh, mà là bí pháp tam tinh?

- Cái gì, bí pháp tam tinh?

Lý Phù Trần kinh hãi.

Bí pháp tam tinh cực kỳ trân quý, nếu như nói Vạn Kiếm Quy Tông là bí pháp trấn tông của Thương Lan Tông, bí pháp tứ tinh là tuyệt học, vậy thì bí pháp tam tinh chính là bí pháp nhất lưu.

- Không sai, thật sự là bí pháp tam tinh?

Lão giả Trịnh gia lúc này muốn đoạt về ngọc phật, để cho Lý Phù Trần ra sức nhiều hơn, hắn không ngại tiết lộ cấp bậc của Huyền Long Bí Pháp.

Lý Phù Trần gật đầu, đột nhiên nghĩ tới cái gì:- Không biết các vị tu luyện Huyền Long Bí Pháp đến tầng thứ mấy?

Bí pháp tam tinh rất cường đại, cho dù tìm hiểu được một chút da lông, cũng làm thực lực của một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh tăng lên không ít, nếu như vậy, Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai của Trịnh gia, căn bản không sợ ba huynh đệ họ Vương, hoàn toàn có thể tự mình đoạt về ngọc phật.

Dù sao Trịnh gia có không ít Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai.

Lão giả Trịnh gia lúng túng nói:- Huyền Long Bí Pháp tổng cộng chia làm ba tầng, trừ lão phu tu luyện đến tầng thứ nhất, những người khác cũng không nhập môn.

- Thì ra là vậy.

Lý Phù Trần suy nghĩ một chút, cũng phải, bí pháp tam tinh làm sao dễ tu luyện như vậy, nếu không, cũng không phải bí pháp tam tinh.

Ngoài ra, bí pháp liên quan đến căn cốt.

Bí pháp tam tinh ứng với căn cốt tam tinh, nói cách khác, chỉ có căn cốt tam tinh mới tu luyện được dễ dàng.

Mà bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông của Thương Lan Tông, chỉ có căn cốt ngũ tinh mới luyện thành, căn cốt ngũ tinh trở xuống chỉ có thể nhập môn hoặc luyện tới Tiểu Thành.

- Các vị yên tâm, nếu ta nhận nhiệm vụ, ta sẽ hết sức hoàn thành.

Lý Phù Trần tỏ rõ thái độ nói.

- Vậy thì cám ơn Lý thiếu hiệp.

Lão giả Trịnh gia và Trịnh gia chủ đều cảm kích, cao tầng của Trịnh gia cũng rối rít ôm quyền.

Mặc dù Huyền Long Bí Pháp trên ngọc phật khó luyện, nhưng dù sao cũng là một môn bí pháp tam tinh, nếu có một ngày, Trịnh gia xuất hiện một tên căn cốt tam tinh, hoàn toàn có thể phát huy tác dụng, giúp Trịnh gia thoát khỏi hàng ngũ tiểu gia tộc.

- Các vị không cần tiễn.

Đi ra Trịnh gia, Lý Phù Trần không cưỡi Yêu Huyết Mã, thân hình lóe lên, giống như ảo ảnh phóng ra ngoài, trong chốc lát đã biến mất ở cuối chân trời.

- Khinh công như vậy, thật không thể tưởng tượng, nếu Trịnh gia ta có một người như Lý thiếu hiệp vậy, lo gì gia tộc không lớn mạnh.Lão giả Trịnh gia cảm khái vạn phần.

. . .

Phi Tuyết Sơn Mạch nằm hơn hai trăm dặm bên ngoài Lâm Sát Thành, chưa đến gần Phi Tuyết Sơn Mạch, Lý Phù Trần liền cảm nhận được lạnh giá của Phi Tuyết Sơn Mạch.

- Phi Tuyết Sơn Mạch không coi là lớn, nhưng cũng không nhỏ, muốn tìm ra ba huynh đệ họ Vương, cũng như mò kim dưới bể, chỉ có thử thời vận một chút a.

Đi tới dưới chân núi Phi Tuyết Sơn Mạch, Lý Phù Trần thở ra một hơn nóng, thi triển thân pháp, chạy vào trong sơn mạch.

Trong sơn mạch, gió tuyết rất lớn, trời đất một mảnh trắng xoá.

Võ giả tầm thường tới chỗ này, một ngày có thể bị đông chết.

Nhưng Lý Phù Trần phát hiện, khí trời rét lạnh, kích thích chân khí rất lớn, dù không luyện công, chân khí cũng từng chút lớn mạnh.

Lý Phù Trần lao lên một đỉnh núi cao tuyết động, dõi mắt nhìn bốn phương.

Nhãn lực của Lý Phù Trần rất tốt, nếu không bị gió tuyết ngăn trở, có thể thấy một con chuột cách xa mười dặm, Kim Sắc Tiểu Phù cường hoá linh hồn, mà linh hồn cường hoá thị lực của hắn.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Phù Trần leo lên từng ngọn núi tuyết, tìm kiếm bốn phía, khát thù uống tuyết, đói thì giết Yêu thú ăn, cuộc sống cũng không quá khó khăn.

Một bộ phận của Phi Tuyết Sơn Mạch liên tiếp Thiên Sát Vực.

Ngày hôm đó, một thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo đen đi vào sơn mạch.

Thiếu nữ áo đen dường như rất quen thuộc Phi Tuyết Sơn Mạch, thi triển khinh công, đạp tuyết vô ngân, gần nửa giờ đã đi tới sườn núi của một ngọn núi cao chọc trời.

Đẩy ra tuyết đọng, một hang động cao cỡ một người xuất hiện.

Thiếu nữ áo đen chui vào.

Sơn động thông suốt bốn phía, cứ một mực thông tới lòng đất, thiếu nữ áo đen cũng không đi loạn, đi ba năm vòng, liền đi vào một hang động đá vôi.

Hang động này cao mười trượng, bốn phía đều là đá vôi, còn có một thạch nhũ vô cùng lớn, người đứng trước thạch nhũ như một con kiến.

Phía dưới thạch nhũ là một hồ nước rộng mấy thước.

Tí tách!

Từng giọt chất lỏng màu nhũ bạch từ trong thạch nhũ nhỏ xuống, chìm vào trong hồ.

Thiếu nữ áo đen cởi quần áo xuống, lộ ra da thịt trắng như tuyết, đôi chân thon dài, cái mông tròn trịa, eo hông yêu kiều.

Thu lại quần áo cùng giầy, bỏ vào trong một cái túi chống nước, thiếu nữ hắc y đem nó cột vào tay.

Phốc!

Thiếu nữ giống như mỹ nhân ngư, nhảy vào trong hồ nước, thật lâu không chui ra.

Sơn động thông suốt bốn phía, thiếu nữ cũng không biết, một lối đi liên tiếp vào một ngọn núi khác.

Nơi này cũng có một hang động đá vôi, nhưng trong hang cũng không có cái thạch nhũ to lớn kia, ba tên hán tử trung niên đang ngồi xếp bằng, ở trước mặt bọn họ là một ngọc phật lớn cỡ bàn tay.

- Lão tam, hôm nay đến phiên ngươi ra ngoài săn bắn.

Hán tử lớn tuổi nhất thuận miệng nói.

- Tại sao lại đến ta, không phải đến nhị ca sao?

- Cẩu thí, ngày hôm qua ta mới đi.

Hán tử xếp hàng thứ hai, lão nhị mắng.

- Được, ta thì ta, các ngươi chờ.

Hán tử trung niên nhỏ nhất đi ra hang động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.