Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 108: Chương 108: Chém giết




Ngay khi mọi người rơi xuống đất thì thú triều đã đến trước mặt.

- Giết!

Thú triều bùng phát sơ kỳ, mọi người không đến nổi sợ hãi, Yêu thú xông lên trước nhất phần lớn là Nhất cấp, Yêu thú lợi hại ở phía sau, cho nên chỉ cần không lạc đoàn thì không có gì nguy hiểm.

Lúc này thấy Yêu thú đến trước mắt, từng người bùng phát Chân khí, anh dũng giết yêu.

Phốc phốc phốc phốc. . .

Máu tươi của Yêu thú tung tóe điên cuồng, Yêu thú giống như cắt lúa vậy, từng con ngã xuống.

Phong Ảnh Quyết của Lý Phù Trần đã đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, người nhẹ như lông hồng.

Sau khi từ không trung rơi xuống, chân không chạm đất, hời hợt trượt ra xa mấy thước, trên đường trượt tới, hắn vung lên Huyền Thiết Kiếm trong tay, một đạo kiếm quang hình cung to lớn xuất hiện, ba bốn con Yêu thú Nhất cấp bị chém chết. Ngay sau đó, kiếm quang hình thập tự thoáng qua, lại có ba bốn con Yêu thú Nhất cấp bị chém chết.

Đối phó với Yêu thú cấp thấp, thi triển Võ học lợi hại là hành động ngu xuẩn.

Võ học càng lợi hại, thì tiêu hao Chân khí càng nhiều, lãng phí vô ích.

Dĩ nhiên, nếu thực lực mạnh mẽ, thì ngay cả Võ học Hoàng cấp Đê giai cũng không cần thi triển, chỉ cần công kích bình thường là được.

Lý Phù Trần muốn một mảnh đất trống đặt chân, nên mới thi triển kiếm pháp Hoàng cấp Đê giai Bán Nguyệt Kiếm Pháp cùng Hổ Nha Thập Tự Trảm.

Sau khi rơi xuống đất, Lý Phù Trần một người một kiếm, chém giết Yêu thú Nhất cấp.

Cách đó không xa, Liêu Hải Long, Ô Thanh Mai cùng với đám người Cao Trường Thiên cũng đang chém giết Yêu thú.

Nhưng cùng Lý Phù Trần đơn đả độc đấu khác nhau, chín người bọn Liêu Hải Long tạo thành một trận hình, trận hình này giống như cối xay thịt, đi đến nơi nào, nơi đó liền “tinh phong huyết vũ”, Yêu thú ngã xuống thành mảng.

“Quả nhiên nhiều người lực lớn.”

Thật ra thì Lý Phù Trần không hề bài xích đội ngũ, đáng tiếc, Liêu Hải Long với hắn không cùng đường, gia nhập chỉ thêm tức mà thôi.

- Vạn Mai Kiếm Pháp!

Bên kia, Mai Kiếm - Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt vừa rơi xuống đất liền bạo phát công kích kinh người.

Nhất là Trần Phương Hoa.

Nàng có tu vi Quy Nguyên cảnh bát trọng, vô cùng mạnh mẽ, chỉ thấy bảo kiếm màu đỏ nhạt trong tay nàng rung lên một cái, vô số kiếm quang màu đỏ nhạt bắn ra, như bách hoa nở rộ, tươi đẹp vô cùng.

Phốc phốc phốc phốc. . .

Ít nhất có mấy chục con Yêu thú Nhất cấp chết dưới một kiếm này, đây không chỉ là thuấn sát mà là quần sát.

- Chân khí ngoại phóng, Võ giả Quy Nguyên cảnh lại có thể Chân khí ngoại phóng, thật kinh khủng, không cách nào tưởng tượng được.

Những Võ giả Quy Nguyên cảnh xung quanh hoảng sợ, âm thanh run rẩy.

Thông thường, chỉ có Võ giả Địa Sát cảnh mới có thể Chân khí ngoại phóng, mà Quy Nguyên cảnh làm được Chân khí ngoại phóng, không có ngoại lệ nào, đều là thiên tài cao cấp.

Một kiếm thanh trừ một mảnh đất trống rộng lớn, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt rơi xuống, sau đó giống như mọi người, một người một con hay một người hai con, chém giết Yêu thú.

“Đây là kiếm pháp quần sát Vạn Mai Kiếm Pháp sao?”

Lý Phù Trần nhìn một màn này trong mắt.

Đồng dạng là kiếm pháp, có rất nhiều loại.

Có kiếm pháp biến hóa rất nhiều, giỏi về mê hoặc đối thủ.

Có kiếm pháp sát thương mạnh mẽ, thích hợp đơn đả độc đấu, như Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần.

Có kiếm pháp, thích hợp quần công, như Vạn Mai Kiếm Pháp của Trần Phương Hoa.

Dĩ nhiên, kiếm pháp quần sát lúc đơn đả độc đấu cũng lợi hại, khi đối phương không có sơ hở, một chiêu Vạn Mai Kiếm Pháp công kích, đủ làm đối phương tay chân luống cuống.

Chẳng qua là Võ giả Quy Nguyên cảnh lợi hại đến đâu cũng chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh.

Trên tường rào, tất cả Võ giả Địa Sát cảnh đều không động.

Chỉ là Yêu thú Nhất cấp, còn chưa đáng giá để bọn họ động thủ, đối thủ của bọn họ là Yêu thú Tam cấp.

Nhưng nếu có Yêu thú đến gần tường rào, bọn họ vẫn xuất thủ.

Mấy chục đầu Yêu thú còn chưa tới tường rào, một tên Ngoại Tông Trưởng Lão của Thương Lan Tông đã xuất thủ.

Hắn vung tay lên, kình khí cuồng bạo như long nộ, đánh thẳng vào đám Yêu thú, nổ thành một mảnh huyết vụ.

Một đám Yêu thú, đồng loạt bị chấn động mà chết.

Thủ đoạn tùy tiện, so với Trần Phương Hoa đâu chỉ lợi hại hơn gấp mấy lần.

“Không hổ là Võ giả Địa Sát cảnh.”

Chuyện chém chết Yêu thú Nhất cấp đối với Lý Phù Trần mà nói, dễ dàng giống như ăn một bữa cơm vậy, người khác một lòng đặt chú ý vào Yêu thú, hắn lại nhìn nghe bốn phương tám hướng, chỉ cần có Yêu thú xít lại gần, lập tức sẽ bị hắn một kiếm xuyên thủng.

Động tĩnh ở phía sau đương nhiên sẽ không thoát khỏi mắt hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Võ giả Địa Sát cảnh xuất thủ, quả nhiên vô cùng kinh khủng.

Dĩ nhiên, nếu so với Võ giả Thiên Cương cảnh, lại kém xa.

Trong khảo hạch đệ tử Nội Tông, vị Nội Tông Trưởng Lão tu vi Thiên Cương cảnh vẫy tay một cái, lập tức trên Thiên Bộc Hà hình thành một đường đi bằng băng.

Đừng nói một tên Võ giả Địa Sát cảnh, coi như mười Võ giả Địa Sát cảnh, cũng phải bị một chưởng này đóng băng.

Theo thời gian qua đi, dần dần có Yêu thú Nhị cấp xuất hiện.

Yêu thú Nhị cấp rất mạnh, một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai, đủ để chống lại Võ giả Quy Nguyên cảnh Trung giai của Thương Lan Quân, còn những Võ giả Quy Nguyên cảnh Trung giai không phải là Thương Lan Tông, phải hai ba người mới chống lại một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai.

Chỉ có đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông dưới tình huống cùng cấp bậc có thể nghiền ép Yêu thú Nhị cấp Trung giai.

Không thể không nói Võ giả cùng Yêu thú rất khác nhau.

Yêu thú mỗi khi tăng lên một cảnh giới lớn, thì thực lực ít nhất tăng lên mười lần.

Mà Võ giả nếu không tu luyện công pháp lợi hại, mỗi khi tăng lên một cảnh giới lớn, thực lực tăng trưởng kém xa Yêu thú.

Ví dụ như, một người ở Luyện Khí cảnh tu luyện công pháp Hoàng cấp Cao giai, đến Quy Nguyên cảnh, lại tu luyện công pháp Hoàng cấp Cao giai nữa, thì không phải đối thủ của Yêu thú Nhị cấp.

Cho nên, đối phó Yêu thú Nhị cấp, ít nhất phải tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.

Trong Thương Lan Quân, phần lớn Võ giả Quy Nguyên cảnh tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, chỉ có một số ít tu luyện công pháp Huyền cấp Đê giai.

Còn như đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông, bởi vì tu vi đều trên Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, tu luyện công pháp Huyền cấp Trung giai, lúc này mới có thể nghiền ép Yêu thú Nhị cấp.

Lý Phù Trần một kiếm xuyên thủng cổ họng của một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai, thầm nói:“Chờ ta đến Địa Sát cảnh, nếu vẫn tu luyện công pháp Huyền cấp Trung giai Xích Hỏa Huyền Công, đối phó với Yêu thú Tam cấp cùng cấp độ, phòng chừng không có ưu thế, trừ khi phối hợp với những ưu thế khác, hoặc tu luyện công pháp cao cấp hơn.”

Nghĩ tới đây, Lý Phù Trần không khỏi cười khổ.

Yêu thú lớn lên có thiên phú quả thật kinh khủng.

Nghe nói, đối phó với Yêu thú Ngũ cấp, ít nhất phải tu luyện công pháp Huyền cấp Đỉnh giai mới được, hơn nữa công pháp Huyền cấp Đỉnh giai còn chưa quá bảo hiểm, chỉ có công pháp Địa cấp Đê giai mới tốt nhất.

Thương Lan Tông có công pháp Địa cấp hay không?

Lý Phù Trần cũng phải hoài nghi.

Dĩ nhiên, Võ giả trừ công pháp ra, còn có Võ học, dựa vào Võ học, vẫn có thể bù đắp khuyết điểm, nếu không thì đã sớm bị Yêu thú diệt tộc rồi.

“Ừ? Yêu thú Nhị cấp Cao giai.”

Lý Phù Trần lấy lại tinh thần, nhìn thấy một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai trực tiếp bị một con đại tinh tinh xé nát, tinh phong huyết vũ, cái chết vô cùng thê thảm.

Rống!

Yêu thí đại tinh tinh vỗ ngực, khí thế cuồng bạo, đột ngột, nó chuyển động con mắt đỏ thẩm rơi vào trên người Lý Phù Trần.

Ầm ầm âm. . .

Chạy nhanh tới, dọc đường đi, Võ giả Quy Nguyên cảnh rối rít bị đánh bay, đứt gân gãy xương, không chết cũng tàn tật.

Yêu thú đại tinh tinh rõ ràng nhìn chòng chọc Lý Phù Trần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.