Vật Ngã Lão Công

Chương 10: Chương 10




Nàng chế trụ cánh tay Bạch Chấn Hạo, tiếp theo dạng hai chân, xoay người vung lên, động tác hành văn liền mạch, mây bay nước chảy lưu loát sinh động, tiếp theo, một cái tiếng vang thật lớn khi hắn rơi xuống đất vang lên.

Phanh!

Nàng...... Đem lão công nàng, vật ngã!

Đừng nói ánh mắt Bạch Chấn Hạo trừng lớn, vẻ mặt khiếp sợ nhìn nàng, ngay cả Dư Xảo Xảo cũng bị hành động chính mình thình lình xảy ra dọa đến.

Nàng là buồn bực hắn không trung thành, nhưng là, nàng chưa từng nghĩ tới muốn đến đối phó hắn như vậy —— nàng học này đó quyền cước thân thủ, là vì cường thân, vì bảo hộ người nhỏ yếu, nhưng là tuyệt đối không phải dùng để công kích người thân mật nhất bên cạnh nàng.

Dư Xảo Xảo siêu cấp hối hận, nàng không biết tại sao mình phải làm như vậy, rõ ràng là hắn bị vật ngã trên mặt đất, nhưng là chịu đả kích nhất, khó trôi qua nhất cũng là nàng.

Nàng cắn môi, tay cắm vào tóc, nước mắt đổ rào rào.

Không thể đối mặt ánh mắt kinh sợ của Bạch Chấn Hạo, nàng tông cửa xông ra.

“Xảo Xảo! Xảo Xảo ——” hắn giãy dụa đứng lên, liên tục không ngừng đuổi theo.

Hắn không thể để cho nàng đi, đi lần này, hôn nhân bọn họ liền thật sự xong...... Bạch Chấn Hạo đi dép lê đuổi theo, rốt cục ở thang lầu ngăn cản nàng.”Chớ đi, chúng ta đều tỉnh táo lại, được không? Đều tỉnh táo lại!”

“Không cần, mọi thứ đều hết rồi.”

“Xảo Xảo, em hãy nghe anh nói!”

Dư Xảo Xảo cố ý rời đi, Bạch Chấn Hạo không muốn buông tay, tranh chấp không dứt.

Thật sâu sợ hãi sẽ mất đi nàng, làm cho hắn nhanh nắm lấy nàng không buông.

Hắn nắm tay nàng đau quá, Dư Xảo Xảo không có cách nào thoát thân, không muốn tiếp tục công kích hắn, đành phải cúi đầu cắn tay hắn ——

Nháy mắt, Bạch Chấn Hạo bị đau buông lỏng tay ra, nghĩ đến đạt được tự do Dư Xảo Xảo còn không kịp xoay người, dẫm xuống cầu thang chân đột nhiên trượt......

“Xảo Xảo!” Hắn vươn tay trên không trung bắt không, thân thể của nàng liền không khống chế được ngã xuống.

Trong tích tắc đấy, Bạch Chấn Hạo nghĩ đến lòng mình đình chỉ.

“Xảo Xảo, Xảo Xảo ——” quá sợ hãi, hắn chạy nhanh xuống thang lầu, chạy nhanh ôm lấy nàng.

Dư Xảo Xảo trợn tròn mắt, sắc mặt trắng bệch, nói không ra lời, chính là cảm thấy toàn thân rét run, trước mắt thiên toàn địa chuyển.

“Chấn Hạo......” Nàng cố gắng bài trừ thanh âm của thật yếu ớt, phiêu miểu xa xôi.

“Xảo Xảo, có phải hay không đụng vào làm sao? Rất đau có phải hay không? Không phải sợ, anh đem em đến bệnh viện, anh lập tức đem em đến bệnh viện!” Bạch Chấn Hạo ngồi ôm lấy nàng, lao nhanh xuống lầu.

Nàng trong long không hô một chữ đau, nhưng là, run run của nàng, lạnh như băng của nàng, Bạch Chấn Hạo lại đều khắc sâu cảm nhận được.

Bệnh viện, phòng cấp cứu, Bạch Chấn Hạo điên cuồng tìm bác sĩ, thẳng đến Dư Xảo Xảo bị đẩy vào phòng cấp cứu, tim của hắn còn nổi giữa không trung, chậm chạp không thể lạc định.

Thật là đáng chết hắn! Không phải nói muốn hóa giải băng hà bọn họ trước đó sao? Vì sao vì một người khác cùng nàng tức giận?

Xảo Xảo nhất định phải bình an, nàng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, bằng không, hắn không thể tha thứ chính mình.

Hắn ngồi trên ghế dài trống trải, hoảng hốt đợi.

Rèm phía sau màn, thủy chung không có nghe thanh âm của Xảo Xảo, chỉ có tiếng bước chân bác sĩ cùng y tá bận rộn bôn tẩu, trừ bỏ bác sĩ lúc đầu, lục tục lại tới vài vị bác sĩ nữa, cũng đến kiểm tra dụng cụ, một đống danh từ riêng y học từ trong miệng bọn họ nói ra, cố tình hắn một chữ cũng nghe không hiểu!

Loại này thời gian đáng sợ không biết giằng co bao lâu, rốt cục, bác sĩ xuất hiện từ phòng cấp cứu, mang theo vẻ mặt nghiêm túc.

“Anh là người nhà bệnh nhân?” Nữ thầy thuốc từ trên cao nhìn xuống hỏi.

Hắn mạnh mẽ đứng dậy, “Phải, tôi là chồng cô ấy......”

“Phụ nữ có thai có dấu hiệu đẻ non, tuy rằng tình huống trước mắt tạm thời ổn định xuống, nhưng là cần lập tức an bài nằm viện quan sát an thai. Hai người ba mẹ cũng không thể cẩn thận một chút, sao lại ở cầu thang trượt chân đúng lúc này? Lần này là may mắn không có việc gì, nhưng là lần sau?” Nữ thầy thuốc tức giận nói.

Phụ nữ có thai...... Bọn họ nói Xảo Xảo là phụ nữ có thai?

“Cô là nói, vợ tôi mang bầu?”

Xem ra lại là một ông bố không hiểu biết! “Phải! Cho nên làm ơn tất bảo trì cảm xúc của cô ấy ổn định, ẩm thực khỏe mạnh, hơn nữa bảo đảm hoàn cảnh nhà ở an toàn.” Nữ bác sĩ tức giận nói.

Tin tức này, không thể nghi ngờ là một cái cảnh tỉnh, hung hăng đánh vào đầu Bạch Chấn Hạo.

Trời ạ! Xảo Xảo mang thai, mà hắn thiếu chút nữa liền tự tay cướp đi sinh mệnh đứa nhỏ quý giá của hắn.

Hắn như là bị rút đi linh hồn của mình, ngốc tại chỗ.

“Anh này. Thỉnh đến quầy làm thủ tục nằm viện.”

“...... A.” Bạch Chấn Hạo phục hồi lại tinh thần, chân đi dép lê càng có vẻ chật vật.

Vừa đi đến quầy, Bạch Chấn Hạo phát hiện mình căn bản cái gì đều đã quên mang, hắn không thể không cầu cứu cha mẹ, hắn lo lắng ba mẹ đối với việc hôn nhân bọn họ va phải đá ngầm hoàn toàn không biết gì cả, chỉ đành mượn điện thoại, gọi cho Trầm Tiểu Thiến, mời nàng khẩn cấp đến bệnh viện một chuyến.

Nghe kêu cứu hỏa, Trầm Tiểu Thiến thực thiện lương không có hỏi nhiều gì, chỉ đưa tiền cho hắn, liền yên lặng ly khai.

Trên giường bệnh, Dư Xảo Xảo gắt gao nhắm mắt lại.

Cùng Bạch Chấn Hạo giống nhau, nàng cũng chịu đại khiếp sợ, không thể tin được bụng của mình thế nhưng đã có một tiểu sinh mệnh, mà nàng hồ đồ, thiếu chút nữa sẽ mất đi...... Nàng nhăn mày, cúi đầu khóc nức nở.

Một bên Bạch Chấn Hạo cũng tự trách, hắn dùng lòng bàn tay ấm áp ôm mặt của nàng, cúi đầu để hôn lên cái trán lạnh lẽo của nàng, “Hư, đừng khóc, đừng khóc......”

************

Dư Xảo Xảo kiên trì ly hôn, Bạch Chấn Hạo kiên trì không gật đầu.

Bọn họ đối với tương lai không có chung nhận thức, mỗi một lần ở phòng bệnh, tình huống luôn cương đến làm cho hai người khó chịu.

“Em cầu xin anh, buông tha em được không?” Này không biết là lần thứ mấy Dư Xảo Xảo cầu hắn như vậy, dùng tiếng nói suy yếu, con ngươi không có tức giận, gần như tuyệt vọng nhìn hắn...... Bạch Chấn Hạo quả thực tan nát cõi lòng.

Mặc kệ hắn đã thương lượng kỹ lưỡng, thậm chí chỉ cầu nàng tạm thời đã quên hết thảy, cần phải lấy thân thể khỏe mạnh làm ưu tiên thứ nhất, nhưng là, nàng đã muốn ăn quả cân quyết tâm, căn bản nghe khuyên bảo không vào.

Bạch Chấn Hạo biết, nếu không thoái nhượng, cuối cùng hy sinh sẽ là nàng cùng đứa nhỏ, cho nên hắn không thể không rút kinh nghiệm xương máu nhượng bộ ——

“Anh biết em còn chưa muốn tin anh, nhưng là, anh nguyện ý đáp ứng em, chúng ta trước tách ra.

Anh đã cầu xin mẹ, bảo bà trước đón em về nhà mẹ đẻ tĩnh dưỡng, trước khi tình huống của em không có chuyển biến tốt đẹp, chúng ta ai đều không có tư cách nói ly hôn. Điểm ấy, em có thể đáp ứng anh sao?” Hắn nhìn nàng, “Nếu có thể, thủ tục xuất viện xong xuôi, anh lập tức sẽ đưa em trở về.”

Vợ chồng nhìn nhau hồi lâu, Dư Xảo Xảo mở mắt, “...... Cám ơn.”

Cám ơn trời đất, bọn họ rốt cục tạm thời lấy được nhận thức chung. Đây là trước xuất viện, Bạch Chấn Hạo một lần cuối cùng dùng sức ôm nàng như vậy. “Thực xin lỗi, là anh không có đối xử tử tế với em, nhưng là, em nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình.”

Dư Xảo Xảo nhắm mắt lại không nói gì, nhưng là nước mắt lại rơi xuống……. Một đoạn hôn nhân ngọt ngào đi đến như vậy, nói không cảm khái, là gạt người.

Hắn tự mình lái xe đưa nàng về nhà mẹ đẻ, đưa đi nàng xong, Bạch Chấn Hạo lại ngồi yên ở trên xe, khó chịu đến cơ hồ muốn chết đi.

Bởi vì hắn biết, nếu muốn nhìn thấy nàng, không dễ dàng như vậy. Ai kêu hắn làm hỏng hạnh phúc hôn nhân, trách không được ai...... Hắn gọi điện thoại báo cho cha mẹ biết, “Mẹ, con đem Xảo Xảo đưa về nhà mẹ đẻ tĩnh dưỡng.”

Hắn biết ba mẹ phi thường thất vọng, tức giận con dâu hiếu thuận bỏ đi, còn suýt nữa mất đi đứa nhỏ ông trời ban ân, hắn hiện tại muốn nói vãn hồi rất miễn cưỡng, chỉ có thể tạm thời trước tiên lui làm tiến, dù sao, hắn không thể lại lấy an nguy Xảo Xảo cùng đứa nhỏ mạo hiểm.

Buổi chiều hôm đó, Bạch gia ba mẹ lập tức mang theo túi lớn túi nhỏ thuốc bổ, đến Dư gia thăm hỏi con dâu.

“Xảo Xảo, đáng thương con chịu ủy khuất.” Bạch mẫu đau lòng nhìn con dâu gầy yếu .

“Mẹ, thực xin lỗi, con......”

“Đừng nói, đều đừng nói nữa, mẹ có thể thông cảm tâm tình của con, trăm ngàn đừng khóc, con nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình, hảo hảo chiếu cố đứa nhỏ, mặc kệ tương lai con quyết định như thế nào, mẹ đều ủng hộ con, là Bạch gia chúng ta không có hảo hảo quý trọng con.”

Bà tức đến rơi lệ.

“Ai, bà là đến gây chuyện cho Xảo Xảo khóc hay là tới thăm của con bé? Không phải mang đến canh gà? Sao không nhanh cho con bé uống một chút, bổ bổ thân mình.” Bạch phụ ở một bên thúc giục.

Bạch mẫu quệt quệt nước mắt, “Phải, có canh gà, mẹ ninh canh gà cho con bổ thân mình, uống một chút.”

Mới uống một ngụm, nôn mửa bốc lên đương trường đem Dư Xảo Xảo ép buộc cơ hồ mất đi nửa cái mạng.

“Mẹ, thực xin lỗi......” Nàng không phải cố ý bỏ đi hảo ý của bà bà, nhưng là, nàng thật sự khống chế không được thân thể nôn mửa .

“Ngoan, không có việc gì, không có việc gì.” Bạch mẫu đau lòng vỗ nhẹ nàng.

************

Sự phát đến nay, đã ba tháng, bất luận ai cũng có thể tới cửa thăm hỏi Dư Xảo Xảo, ngay cả Bạch gia cha mẹ cũng là ba ngày hai lần mang theo nguyên liệu nấu ăn siêu dinh dưỡng tới cửa.

Nghe được phụ nữ có thai sẽ muốn ăn cái gì, mặc kệ xài bao nhiêu tiền, hai lão không nói hai lời lập tức đặt hàng đưa đến Dư gia, coi như thứ đồ là ở Thiên Nam địa Bắc, tuyệt đối yêu cầu vận chuyển công ty hàng hóa cần phải hoàn thành sứ mệnh.

Mọi người đều tới thăm hỏi, cô đơn Bạch Chấn Hạo hoàn toàn bị cự tuyệt ở ngoài cửa, mỗi một lần, hắn đều chỉ có thể từ trong miệng ba mẹ hỏi thăm tình huống của nàng, mà đã đủ làm cho hắn cảm kích, ít nhất, nàng không có cự tuyệt cha mẹ hắn thăm hỏi.

Chính là mang thai, hiển nhiên khó giải quyết vượt quá tưởng tượng bọn họ, nhất là tình huống nôn nghén của Dư Xảo Xảo nghiêm trọng khác xa so với phụ nữ có thai bình thường, thường thường ăn này vài thứ, không đến nửa giờ, liền xôn xao xôn xao kéo nhau phun sạch, cho nên hấp thu dinh dưỡng thập phần hữu hạn.

Nghe trong miệng Bach mẫu kể rõ tình huống Xảo Xảo mang thai vất vả, Bạch Chấn Hạo đau lòng lại lo lắng, rõ ràng lòng nóng như lửa đốt, lại bất đắc dĩ cùng bất lực không biết làm thế nào giúp nàng, luôn trong đêm khuya xé rách tim của hắn.

Vì nàng cùng đứa nhỏ, Bạch Chấn Hạo đến đi công tác Thái Lan liền mãnh liệt cầu thần phật tứ phía phù hộ, đi công tác đến Nhật Bản, liền liều mạng cầu ngự thủ thuận sản (Bác sĩ giỏi về phụ sản), người khác đều cảm thấy hắn dị thường điên cuồng, không ai có thể có thể hiểu được thống khổ trong lòng hắn, thân là một người chồng, hắn có thể hỗ trợ, dĩ nhiên là hữu hạn như thế, trừ bỏ khẩn cầu thần minh phù hộ nữ nhân hắn âu yếm nhất cùng đứa nhỏ, còn lại, cũng chỉ có thể mỗi ngày qua điện thoại, yên lặng quan tâm tình huống của nàng lúc đó......

“Mẹ, con đây, ” mỗi ngày vào văn phòng chuyện thứ nhất làm, chính là cầm điện thoại trực tiếp đến nhà nhạc mẫu, “Xảo Xảo hôm nay thân thể thế nào? Tinh thần tốt sao?”

“Như cũ, vừa mới ăn bữa sáng, lại nhổ ra. Ba con bé thực lo lắng, không biết tiếp tục như vậy đi xuống, Xảo Xảo muốn thế nào mới có thể đợi đến sinh sản.”

Nghe nhạc mẫu miêu tả, tâm Bạch Chấn Hạo nhéo phát đau, hận không thể đem hết đau khổ để hắn gánh vác.

“Mẹ, để cho con đi qua nhìn gặp cô ấy được không? Con thật sự lo lắng.”

“Chấn Hạo, mẹ biết con khổ sở, nhưng là Xảo Xảo con bé......”

“Chờ cô ấy ngủ con lại đi, con chỉ muốn liếc mắt nhìn cô ấy một cái là tốt rồi.” Hắn cam đoan.

“Này......” Dư mẫu có điểm khó xử, “Chấn Hạo, con cũng nên hảo hảo chiếu cố chính mình, có ăn cơm đúng giờ hay không?” Bà ý đồ mở lời.

“Mẹ, con cầu mẹ giúp con một hồi, con thật sự rất nhớ Xảo Xảo, con chỉ muốn nhìn cô ấy cùng đứa nhỏ.”

Thật sự là không chịu nổi hắn lần nữa thỉnh cầu, Dư mẫu đành phải cố mà đáp ứng.

Treo điện thoại, Bạch Chấn Hạo cố nén dày vò, bức chính mình chuyên chú làm việc. Đột nhiên, cửa văn phòng được mở ra, Trầm Tiểu Thiến như một trận gió xoáy quét vào.

“Cậu không phải quay về Mĩ đi?” Hắn kinh ngạc nhìn nàng.

“Em lại cũng không nói em không trở lại.”

“Cậu đem thư ký của tôi làm sao vậy?” Bạch Chấn Hạo bất đắc dĩ hỏi.

Đây là văn phòng tổng giám đốc Bạch thị xí nghiệp, cũng không phải cửa hàng tiện lợi, trừ phi thư ký hắn cho đi, nếu không, ai cũng đừng mơ tưởng không mời mà tự đến.

“Ha ha, em có thể làm gì hắn? Ta chỉ là nhỏ nhỏ mê hoặc hắn một chút, kết quả, hắn liền chạy trối chết.” Nói chuyện đồng thời vẫn không quên biểu hiện mị lực nữ tính của mình.

Bạch Chấn Hạo xanh mặt, “Trầm, Tiểu, Thiến ——” người này thế nhưng quấy nhiễu tình dục với thư ký hắn!

“Lão bà anh đâu? Em tìm không thấy cô ấy.” Nàng ngồi ở một bên sô pha, vén hai chân, lại không tiết lộ cảnh xuân mê người dưới váy.

“Cậu đi đâu tìm cô ấy?”

“Đương nhiên là nhà anh a. Anh không phải nói cô ấy giữ chức ngừng lương, ở nhà an thai?”

“Cô ấy ở nhà mẹ đẻ.”

“Sớm nói thôi! Hại em một chuyến tay không.”

“Cậu muốn làm gì? Cô ấy hiện tại tình huống không ổn định, cậu không cần tùy tiện kích thích cô ấy.” Bạch Chấn Hạo lo lắng liên thanh cảnh cáo.

“Em là muốn đi cùng cô ấy giải thích. Kì quái em nhớ không lầm, anh có vẻ nói qua, về sau hài tử của anh muốn hét em một tiếng mẹ nuôi, căn cứ vào điểm ấy, em đương nhiên muốn đi cống hiến một chút tâm lực, bằng không, như thế nào làm mẹ nuôi người ta?” Trầm Tiểu Thiến đương nhiên nói.

“Trăm ngàn đừng đi, anh cầu xin cậu, Xảo Xảo vừa nghe đến tên của cậu, liền tức giận đến muốn ói, làm sao có thể gặp cậu? Nàng ngay cả anh cũng không gặp — một lần”

Đa tâm, hắn thế nhưng bị vợ của hắn cự ở ngoài cửa.

“Anh là thằng đàn ông tồi, cô ấy đương nhiên không muốn thấy anh, nhưng là, em có thể là hảo tỷ muội, em với anh là không giống nhau, trăm ngàn đừng đem em và anh đánh đồng.” Trầm Tiểu Thiến vội vàng phân rõ giới tuyến.

“Trầm Tiểu Thiến!” Hắn thật sự là sợ người kia.

“Không cần chỉ biết quỷ kêu, nhiều lời ít tiền, về sau tiểu hài tử còn muốn dựa vào ba già anh dưỡng đâu! Nghe được không?” Giáo huấn Bạch Chấn Hạo xong, Trầm Tiểu Thiến lại giống một trận gió rời đi.

“Cậu......” Bạch Chấn Hạo lâm vào chán nản, đành phải lập tức gọi điện thoại đến nhà nhạc mẫu, nhắc nhở bọn họ trăm ngàn đừng cho Trầm Tiểu Thiến vào cửa.

************

Nàng phun muốn chết!

Dư Xảo Xảo ngậm ống hút, mồm to uống xong một chén nước nho chua lòm, bởi vì chỉ có vị chua cường độ mạnh, mới có thể tạm thời ngăn chặn nôn mửa, mà vẫn là công công nàng cơ trí lại hài hước thay nàng tìm biện pháp đâu.

Chưa bao giờ biết mang thai sẽ vất vả như vậy, thế nhưng làm người phun đến khóc. Nhưng là vì tiểu bảo bối thiếu chút nữa mất đi này, trừ bỏ cắn răng đau khổ chống đỡ, Dư Xảo Xảo không biết mình còn có thể làm sao bây giờ.

“Mẹ, dưới lầu là ai? Sao ầm ỹ vậy?” Nàng hỏi Dư mẫu mới lên lầu.

“Không có, chỉ là một người không biết.”

“Không biết?” Nàng Dư Xảo Xảo chính là phun thảm, cũng không phải ngốc, điếc, người không biết sẽ mạc danh kỳ diệu chạy tới nhà bọn họ?

“Dù sao, không trọng yếu!” Bị Dư Xảo Xảo nhìn cả người không được tự nhiên, Dư mẫu lóe ra, ý đồ lừa dối quá quan.

Đột nhiên, Dư Xảo Xảo mơ hồ nghe thấy có người ở kêu tên của nàng.

“Mẹ, giống như có người ở kêu tên của con, là nữ.”

“Nào có, Xảo Xảo, con nghe nhầm......”

“Mẹ, rốt cuộc là ai?” Nàng phi thường nghiêm túc hỏi.

Dư mẫu thở dài thật sâu một hơi, “Chấn Hạo vừa mới gọi điện thoại lại đây nói, muốn chúng ta không cần để ý cô ta. Con liền an tâm dưỡng thai, đừng nghĩ nhiều.”

“Là Trầm Tiểu Thiến đúng hay không?” Chỉ một câu.

Có đôi khi dư mẫu thật không biết, nữ nhi bà không có việc gì cơ linh thông minh như vậy làm gì? Làm người a, vẫn là ngốc nghếch ngu đần một chút có vẻ khoái hoạt.

“Bảo cô ta đi lên.” Dư Xảo Xảo nói.

“Xảo Xảo!” Nữ nhi bà sẽ không phải là phun đến hôn mê đi?

“Mẹ, mời cô ta đi lên. Con không sao. Con muốn gặp cô ta.”

Biết rõ tính tình nữ nhi, không cho cô ta lên lầu, đợi Xảo Xảo xác định vững chắc sẽ ầm ỹ muốn đi xuống.

“Vậy con cùng mẹ cam đoan, tuyệt đối không thể nổi bão, không thể vì cô ta thương tâm, tóm lại, nhất định phải bình tâm tĩnh khí.”

“Con biết.” Dư Xảo Xảo lại hung hăng uống một ngụm nước nho.

Dư mẫu bất đắc dĩ đi xuống lầu.

Giây lát, cửa phòng lại lần nữa bị đẩy ra, tuy rằng nàng sớm biết rằng Trầm Tiểu Thiến có bao nhiêu đắc ý, nhưng là ở thời điểm mình tiều tụy chật vật đã gặp nàng, nói không chịu đả kích sâu là gạt người.

Quên đi, quên đi, có người trời sinh mệnh mỹ nữ, cố tình Dư Xảo Xảo nàng chính là mệnh nha hoàn, nàng sớm nhận thức.

“Cô tới làm cái gì?”

“Nhìn cô, còn có tiểu hài tử.” Trầm Tiểu Thiến cười đến thực tự tại, hồn nhiên không thấy chút vẻ xấu hổ.

“Không có gì hay mà xem.” Dư Xảo Xảo cào tóc.

Trầm Tiểu Thiến quan sát Dư Xảo Xảo sắc mặt tái nhợt lại quật cường như cũ, đương trường phốc xích một tiếng liền che miệng bật cười.

Đáng giận! Nữ nhân này vì sao ngay cả cười cũng trang trọng, đều so với người khác xinh đẹp hơn một trăm lần?

“Cô cười cái gì?”

“Cũng chỉ có cô đứa ngốc này mới yêu thảm Bạch Chấn Hạo, tên kia đầu gỗ não bã đậu, một chút cũng không tốt xem, thật không biết cô thương hắn cái gì?”

Dư Xảo Xảo nhíu mày, “Trầm Tiểu Thiến, cô đang nói cái gì?”

Nàng cũng không tiếp lời, từ trong túi lấy ra xấp ảnh đưa cho Dư Xảo Xảo.

“Đây là cái gì?” Dư Xảo Xảo vẻ mặt hồ nghi trừng nàng.

“Ảnh chụp. Như thế nào, không dám nhìn?”

Khụ, có cái gì không dám! Dư Xảo Xảo không nói hai lời, một phen đoạt lại đây.

Ảnh chụp ố vàng, hai mao đầu tiểu tử bộ dáng dưỡng rất tốt, bên trái ngơ ngác khốc khốc, bên phải cái kia thoạt nhìn vừa thanh tú vừa đáng yêu.

Kỳ quái, cho nàng xem loại ảnh chụp này làm gì? Dưỡng thai sao? Thật cũ nha!

“Bên trái kia là Bạch Chấn Hạo, bên phải kia, là tôi.” Trầm Tiểu Thiến đột nhiên nói.

“Gì ——” Dư Xảo Xảo cắn ống hút ở trong miệng đương trường rơi xuống.

“Phải, là tôi.” Trầm Tiểu Thiến nghiêng người về phía trước, đem ống hút một lần nữa đặt lên miệng của nàng.

Đẩy ống hút ra, Dư Xảo Xảo kiên định nói: “Trầm Tiểu Thiến, này không tốt cười. Mọi người đều có mắt, ảnh chụp là tiểu nam sinh, hai người.

“Còn có ảnh khác, cô xem trước rồi nói sau.” Trầm Tiểu Thiến thúc giục.

Dư Xảo Xảo cầm lấy ảnh chụp, nhìn xuống, vườn trẻ, tiểu học, trung học..... Dần dần, tiểu nam sinh ngơ ngác khốc khốc lột xác thành gương mặt Dư Xảo Xảo quen thuộc.

Còn có thể là ai, đương nhiên là Bạch Chấn Hạo xú nam nhân kia.

Nhưng mà nhìn xuống lần nữa, cho tới nay luôn là hai hảo huynh đệ chụp ảnh chung, nhưng lại đổi thành một nam một nữ.

Nam vẫn là Bạch Chấn Hạo, nữ, dĩ nhiên là Trầm Tiểu Thiến trước mắt.

Trầm Tiểu Thiến đột nhiên liễm diễm tươi cười, có chút không được tự nhiên cúi đầu, “Đó là tôi trước hai mươi tuổi, năm hai mươi tuổi ấy, tôi phẫu thuật chuyển giới, thành con gái.”

“Cái gì? Cô......” Dư Xảo Xảo không thể tin nhìn nữ nhân yêu kiều trước mắt này.

“Không cần hoài nghi, tôi từng là một nam nhân, nhịn hai mươi năm, thật vất vả mới lấy được cha mẹ đồng ý biến thành nữ nhân, loại vất vả này, không phải người bên ngoài có thể thể hội. Vì một ngày này, tôi đem chính mình trước hai mươi tuổi, toàn bộ vứt bỏ, chỉ còn lại có cha mẹ tôi cùng Chấn Hạo bằng hữu duy nhất biết.”

Dư Xảo Xảo như thế nào cũng vô pháp từ gương mặt xinh đẹp của Trầm Tiểu Thiến tìm ra thân ảnh nam tính ngày xưa. Nàng gợi cảm như vậy, tươi đẹp động lòng người như vậy, quả thực so với nữ nhân còn muốn nữ nhân hơn, nàng làm sao có thể từng là nam tính?

“Dọa đến cô? Ha ha.” Tươi cười của nàng thực sáng lạn, nhưng là sáng lạn này, lại khó nén một tia tang thương.

“Tiểu Thiến......” Dư Xảo Xảo không biết nên nói gì.

“Trước tiên là nói lại, tôi cũng không phải là muốn cô đáng thương tôi nha, tôi chỉ là muốn ra mặt nói cho cô, tôi cùng Chấn Hạo, thật sự không phải như cô nghĩ.”

“Nhưng là, tôi rõ ràng thấy cô ——”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.