Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 88: Chương 88: Hoa ca




Chương 272: Hoa ca (1)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Một màn trước mắt, khiến trong đầu Quân Vô Tà ầm ầm vang lên, giờ khắc này, nàng phảng phất lại về tới nhà giam ác mộng kia, dưới sự áp bức của ác ma kia, nhìn hắn tiến hành các loại thực nghiệm cực kỳ tàn ác trên cơ thể người.

Kiều Sở tựa hồ phát hiện sắc mặt Quân Vô Tà bỗng nhiên trắng bệch, hắn có chút áy náy nhìn về phía Quân Vô Tà.

“Vốn dĩ không muốn để ngươi nhìn thấy những thứ này......” Thực rõ ràng, hắn sớm đã biết trong Tàng Vân Phong có một nơi ghê tởm như vậy.

“Không có việc gì.” Quân Vô Tà hoảng hốt phục hồi lại tinh thần, vẫy vẫy tay. Nàng đã đốt cháy địa ngục kia không còn một mảnh, đã đưa ác ma kia vào trong biển lửa.

Nàng đã không còn gì để sợ hãi nữa!

Kiều Sở cũng không biết nên an ủi Quân Vô Tà như thế nào mới tốt, hắn chỉ có thể bực bội gãi gãi đầu, đi theo hướng sâu nhất bên trong tầng hầm ngầm.

Càng đi về hướng bên trong, những hình ảnh nhìn thấy càng trở nên rùng rợn hơn, địa ngục kia gần như huyết nhục mơ hồ, căn bản là một hồi ác mộng!

Cuối cùng, Kiều Sở dừng bước chân lại ở trước mặt một vách tường. Trên mặt tường, có một người thiếu niên cao gầy bị hai cái móc sắt xuyên qua xương bả vai, toàn thân bị đóng 9 cái đinh khác xuyên qua cơ thể. Hai tay đều bị xiềng bởi hai sợi dây xích treo trên trần nhà. Máu tươi đỏ đậm không ngừng chảy xuống từ miệng vết thương của hắn, cuối cùng nhỏ giọt xuống hai chân nhỏ. Một vũng máu được hình thành trên sàn ngay dưới thân hắn.

Hắn cúi đầu, không rên một tiếng, giống như là đã chết.

“Ngươi đã đến rồi sao?” Một giọng nói dịu dàng nhưng lạnh lùng đột ngột vang lên. Thiếu niên bị treo ở giữa không trung giống như đột nhiên sống dậy, chậm rãi nâng đầu lên.

Đó là một gương mặt khó phân nam nữ, mỹ lệ khiến người không đành lòng phá huỷ, phượng nhãn hơi giơ lên điểm một nốt ruồi nhỏ ngay phía dưới, tăng thêm một phần yêu dị với vẻ mỹ lệ của thiếu niên.

“Hoa...... Hoa ca......” Kiều Sở trợn mắt há hốc mồm nhìn thiếu niên trước mắt rất thảm nhưng vẫn mỹ lệ như cũ.

Quân Vô Tà nheo mắt nhìn đối phương, đánh giá từ trên xuống dưới thương thế người này. Có thể dưới tình trạng bị trọng thương như vậy vẫn còn bảo trì thanh tỉnh, lực ý chí của gia hỏa này quả là cường đại.

Thiếu niên mỹ lệ hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Kiều Sở phía sau Quân Vô Tà.

“Nàng là ai?”

Kiều Sở nuốt nuốt nước miếng nói: “Đây là người mà ta đã nói với các ngươi trước đây, là tiểu yêu nghiệt ta đã gặp ở Quỷ Thị.”

Tiểu yêu nghiệt? Quân Vô Tà hơi nhíu mày.

Thiếu niên mỹ lệ gọi là Hoa ca hơi nheo đôi mắt lại, đột nhiên xuất hiện một hình ảnh quỷ dị ngay ở trước mắt Quân Vô Tà!Thiếu niên toàn thân bị giam cầm, đột nhiên bắt đầu hành động. Đôi tay bị chế trụ đột nhiên giống như là bị người điều động, xương cốt mềm giống như bông, xương cốt trượt ra khỏi giam cầm. Hai tay của hắn dễ dàng rút ra khỏi xích sắt. Nháy mắt khi hắn tránh thoát khỏi xiềng xích, chân lập tức hướng về vách tường phía sau, nương theo cỗ lực đạo kia, mạnh mẽ tránh thoát những móc sắt xuyên qua xương bả vai. Thân ảnh thon dài vẽ ra một độ cong mỹ lệ ở giữa không trung, vững vàng dừng ở trước mặt Quân Vô Tà và Kiều Sở, hai chân trần vẫn còn dẫm trên vũng máu tươi ấm áp thuộc về hắn.

Hoa ca rơi xuống đất, hai tay lại khôi phục bình thường, khớp xương hai tay rõ ràng thong thả ung dung gỡ xuống từng cái đinh đang đóng xuyên xương cốt ở trên người.

Chín cái đinh xuyên xương có dính da thịt bị nhổ xuống, hắn không hề nhíu mày chút nào, chỉ dùng đôi mắt đẹp nửa híp, đánh giá trên dưới Quân Vô Tà.

Toàn bộ quá trình trốn thoát, nhẹ nhàng duyên dáng khiến người nghẹn họng nhìn trân trối.

“Ngươi mang hắn đến đây làm gì?” Hoa ca xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn Kiều Sở một cái, chỉ là sự giận dữ của mỹ nhân không những không có chút đe dọa, ngược lại điểm thêm sự quyến rũ và dịu dàng.

Chương 273: Hoa ca (2)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Kiều Sở xấu hổ hắng giọng nói, “Hoa ca, ngươi nên tin ta một chút, ta chỉ ngẫu nhiên gặp được Quân Tà ở Khuynh Vân Tông. Hắn cũng giống như ta, vừa cùng nhau gia nhập đệ tử Tàng Vân Phong. Ngươi biết buổi tối trong Tàng Vân Phong sẽ nguy hiểm như thế nào, nếu ta lưu hắn một mình một người tại Tàng Vân Phong, sẽ càng thêm nguy hiểm.”

Thiếu niên mỹ lệ hơi giãn mày ra, hắn quay sang nói với Quân Vô Tà: “Ta là Hoa Dao, lúc trước từng nghe Nhị Kiều nhắc tới ngươi, không nghĩ tới sẽ tương ngộ cùng ngươi ở chỗ này. Đáng tiếc, hiện tại thời gian và địa điểm không đúng, nếu không ta còn muốn nói với ngươi nhiều hơn nữa.”

Giọng nói của Hoa Dao nghe rất êm tai, không nhanh không chậm, trêu chọc trái tim người, nhưng trên khuôn mặt mỹ lệ đủ để mê hoặc nhân tâm, lại mang theo lạnh nhạt khiến người bừng tỉnh.

“Nếu ngươi giống như Nhị Kiều từng nói lúc trước, ta nghĩ mục đích ngươi tới Khuynh Vân Tông không hẳn là bái sư học nghệ đơn giản như vậy. Tàng Vân Phong cũng không an toàn, bất luận mục đích của ngươi là gì, chỉ cần ngươi nhớ rõ, rời xa Kha Tàng Cúc. Đừng để ý tới bất luận yêu cầu muốn được gặp mặt đơn độc với ngươi từ bất cứ sư huynh nào, đừng dùng đan dược không rõ lai lịch...... Nếu như có thể, tốt nhất ngươi đừng ăn hay uống bất cứ thứ gì ở nơi này.” Hoa Dao vừa mới giãn mày ra lại nhíu mày lại.

Thời điểm khi Kiều Sở nhắc tới thiếu niên gặp ở Quỷ Thị, bọn họ đã hy vọng có thể tìm thấy hắn lần nữa, để xem liệu đối phương có thể luyện chế ra đan dược bọn họ yêu cầu hay không.

Nhưng hiện giờ đã gặp được người, địa điểm lại không đúng, cũng không phải là thời cơ thích hợp để bọn họ thảo luận.

Hiện tại bọn họ còn có nhiệm vụ khác cần phải hoàn thành, không thể mang Quân Vô Tà trở về, đành phải trước khi hoàn thành nhiệm vụ, tận lực không để Quân Vô Tà đặt chân vào vòng nguy hiểm.”Những người bên ngoài đó, đều là đệ tử Kha Tàng Cúc âm thầm chiêu nạp vào Tàng Vân Phong, bọn họ không có trên danh sách ký lục đệ tử của Khuynh Vân Tông, cho dù chết đi, cũng không ai biết có quan hệ với Tàng Vân Phong. Tất cả những đệ tử bị Kha Tàng Cúc âm thầm tìm tới, kết quả cuối cùng chính là chết ở trong tầng hầm ngầm này, trở thành vật phẩm để hắn thí nghiệm độc dược. Nếu ta nhớ không lầm, tất cả các nhóm người vừa gia nhập Tàng Vân Phong các ngươi, ngay buổi tối ngày đầu tiên, hắn sẽ lăn lộn các ngươi.” Hoa Dao nói.

“Còn không phải vậy sao! Hoa ca, sửu bát quái kia đúng thật là khiến cho mọi người đói bụng sau đó bắt đi gánh nước.” Kiều Sở liên tục gật đầu, thực hiển nhiên sự chuẩn bị trước của hắn, đều là tin tức có được từ Hoa Dao nơi này.

Môi mỏng Hoa Dao hơi gợi lên, cong lên một nụ cười lạnh đầy yêu dị.

“Dưới sự đói khát tiến hành vận động kịch liệt, sẽ khiến thể lực người rất nhanh bị tiêu hao quá mức, cũng không có gì phải ngạc nhiên khi có mấy người bị bệnh. Nếu Kha Tàng Cúc thật sự tính toán sẽ giết hết những người này, hắn cũng sẽ không bắt hết một lưới, mà sẽ dùng thủ đoạn không chớp mắt nhất, từng chút từng chút lợi dụng sạch sẽ những người này. Tàng Vân Phong bất quá là nhà giam đang dưỡng một số sơn dương đợi làm thịt. Thời điểm Kha Tàng Cúc cần tới, chỉ cần sử dụng một chút thủ đoạn, khiến những người đó không ngừng xuất hiện vấn đề, sau đó có thể mượn danh cứu trị, mang người đi, đúng không?” Quân Vô Tà một tay đỡ cằm, nheo mắt lại và nói ra một loạt phân tích của mình.

Kha Tàng Cúc sẽ không kinh động đám sơn dương đó, chỉ biết dùng đãi ngộ hà khắc khiến cho bọn họ tự mình xuất hiện mỏi mệt. Một khi các đệ tử bị thương hoặc cần được trị liệu, sẽ được trưởng lão mang đi trị liệu, đây bất quá chỉ là sự tình tự nhiên.

Đối với những người đã bị mang đi, sống hay chết, căn bản sẽ không có bao nhiêu người sẽ để ý đến.

Một loạt những thiếu niên tiến vào Tàng Vân Phong, sẽ chỉ chết dần chết mòn, chờ đến khi bọn họ ý thức được sự tình không thích hợp, thì đã quá muộn.

Chương 274: Hoa ca (3)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Hoa Dao kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà, không nghĩ tới tuổi nàng còn nhỏ, bất quá mới tới Tàng Vân Phong nửa ngày cư nhiên có thể phân tích tính toán về Kha Tàng Cúc thấu triệt như vậy, quả nhiên không phải là người bình thường.

“Ngươi đoán rất chuẩn, Kha Tàng Cúc xác thật có tính toán này. Cách vài ngày hắn sẽ mang mấy người tới đây, thời gian một tháng, sẽ làm hại những người này không chừa một ai. Trong Tàng Vân Phong, chỉ có ăn mặc phục sức đệ tử Khuynh Vân Tông mới được xem như chân chính an toàn. Bọn họ đều là cá mè một lứa với Kha Tàng Cúc, đều rất rõ ràng đối với tình huống trong Tàng Vân Phong.” Hoa Dao nói.

“Ngươi cũng tới từ ngày 15 hàng tháng?” Quân Vô Tà nhìn Hoa Dao, thương thế trên người hắn thực sự nghiêm trọng, nhưng lại tốt hơn rất nhiều so với những người khác cùng tầng hầm ngầm này, ít nhất ý thức của hắn vẫn rất thanh tỉnh.

Hoa Dao gật đầu, “Ta là người cuối cùng được đưa vào tầng hầm ngầm này từ đợt trước, trước khi bị đưa tới nơi này, ta đã để Giới Linh của ta truyền tin tức về cho Nhị Kiều.”

Quân Vô Tà nhìn Hoa Dao, miệng vết thương của hắn đã đọng máu lại, thoạt nhìn thập phần thê thảm, nhưng tinh thần hắn lại rất tốt, nếu không phải đã nhìn thấy hình ảnh bị treo lên thảm hại của hắn lúc trước, chỉ sợ không ai nghĩ tới hắn đã gặp qua hết thảy này.

Một người bình thường, bị xuyên xương bả vai, còn bị đóng đinh xuyên xương cốt, ngay cả khi là người bất tử cũng chỉ có thể dư lại nửa cái mạng, nhưng tình trạng của Hoa Dao lại muốn tốt hơn nhiều.

Tựa hồ đã nhận ra tầm mắt của Quân Vô Tà, Kiều Sở tiến lên duỗi tay đáp ở trên vai Hoa Dao, “Ngươi đừng nhìn Hoa ca mới vừa rồi mang bộ dáng rất thảm, vì chút thương thế này đối hắn mà nói căn bản không đáng để nhắc tới.”

Quân Vô Tà hơi nhướng mày, từ tình huống tránh thoát trói buộc rất quỷ dị vừa rồi của Hoa Dao mà nói, tên thiếu niên mỹ lệ này chỉ sợ không giống người bình thường.

“Ta có thể khống chế xương cốt của mình.” Giống như để giải thích nghi hoặc của Quân Vô Tà, Hoa Dao nâng tay lên, dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, ngón tay đẹp đang dần dần trở nên vô cùng mềm mại, da thịt dưới xương cốt giống như đã biến mất một nửa trong hư không, toàn bộ nương theo tay kéo dài rũ xuống dưới.

Ánh mắt Quân Vô Tà hơi lộ ra kinh ngạc, kiếp trước nàng từng gặp qua người có thuật Hội Súc Cốt (会缩骨: thuật khống chế xương), có thể tiến hành thay đổi xương cốt thân thể theo ý mình. Tuy nhiên, hiệu quả rõ ràng không thể bì kịp với Hoa Dao. Hoa Dao không chỉ khống chế xương cốt đơn giản như vậy, mà hoàn toàn giống như có thể thao tác xương cốt của mình sinh trưởng hoặc là biến mất theo ý muốn.

“Mục đích của các ngươi là gì?” Quân Vô Tà thu liễm kinh ngạc, từ hành động của Kiều Sở và Hoa Dao, có thể thấy bọn họ tuyệt đối không phải là quan hệ minh hữu với Khuynh Vân Tông.

Chỉ cần không phải bằng hữu của địch nhân, không có gì là nàng không thể dùng.

“Chúng ta tới đây để lấy một ít đồ vật, ngươi thì sao?” Tay Hoa Dao lại lần nữa khôi phục bình thường, hắn cũng không dấu diếm mục đích của mình, giống như Quân Vô Tà, hắn cũng rất rõ ràng, đối phương không phải là người Khuynh Vân Tông.

Từng người đều mang một mục đích nhất định, như vậy bọn họ tạm thời có thể trở thành minh hữu, huống chi, bọn họ còn có việc cầu đến Quân Vô Tà, người thông minh đều biết, khi nào thì nên biểu hiện thành ý của mình.

Cho dù là Quân Vô Tà hay là Hoa Dao, Kiều Sở, đều là những người thông minh.

“Ta tới để diệt Khuynh Vân Tông.” Quân Vô Tà phun ra một cách dễ dàng khiến người khiếp sợ.

Kiều Sở mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin nhìn Quân Vô Tà. Ngay cả Hoa Dao, trên mặt đều xuất hiện một sự kinh ngạc.

“Tiểu Tà Tử...... ngươi không phải đang nói giỡn đi?” Kiều Sở nuốt nuốt nước miếng, hoàn toàn không nghĩ tới mục đích của Quân Vô Tà cư nhiên phát rồ như vậy......

Diệt Khuynh Vân Tông? Nàng thật đúng là cũng dám làm!

“Ta nghĩ mục đích của ta không xung đột với các ngươi, hợp tác, hay là chiến đấu riêng từng người?” Quân Vô Tà không có hứng thú giải thích nhiều, hiểu biết của Hoa Dao về Tàng Vân Phong đối nàng mà nói có chút tác dụng. Nếu như có thể hợp tác thì thời gian có thể huỷ diệt Khuynh Vân Tông sẽ sớm hơn một chút, nếu như không muốn hợp tác, nàng cũng không miễn cưỡng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.