Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 70: Chương 70: Đột phá




Chương 213: Đột phá (1)

Edit & Dịch: Wattpad@Emily_Ton.

Quân Vô Tà thu hồi tầm mắt, “Không cần nóng nảy, nếu muốn dạy Mặc Thiển Uyên, tự nhiên là muốn hắn học nhiều một chút.”

Vẫn nên tận dụng những nguồn lực sẵn có, nàng cũng không có nhiều thời giờ đi dạy dỗ một đế vương.

Quân Vô Dược hơi nhướng mày, không tỏ ý kiến.

“Đi về trước.” Quân Vô Tà mở miệng nói, xem tư thế của những người Khuynh Vân Tông, chỉ sợ mộ viên Quân gia cùng hoàng lăng rất nhanh sẽ không được bình yên.

Ngày đó nàng để Mặc Thiển Uyên tìm một thi thể phạm nhân phạm tội tử hình giả trang làm tiên đế để vào hoàng lăng, nhưng thật ra không hề lo lắng người Khuynh Vân Tông sẽ phát hiện ra sự tình tiên đế còn chưa chết.

....Editor: Emily Ton....

Trở lại Lân Vương phủ, Quân Vô Tà giống như người không có việc gì, tiếp tục dưỡng hoa sen trong bồn nước hoa sen. Hiện giờ hoa sen đã nở, hương hoa làm bạn với hương rượu tản ra mùi thơm mê người, Quân Vô Tà tu luyện linh lực chính là dễ như trở bàn tay như vậy. Linh lực trong cơ thể nàng không ngừng trưởng thành, dần dần tràn vào kỳ kinh bát mạch nàng. Chỉ là mấy ngày gần đây, tựa hồ xuất hiện linh lực đang trên đà trưởng thành dường như ngừng lại, đã qua nhiều ngày nhưng không thấy bất luận tiến triển gì.

“Là phải tăng cấp sao?” Quân Vô Tà nhìn xích linh ngưng tụ trong tay mình, hiện tại nàng đã có thể khống chế rất tốt xích linh tiết ra ngoài, nhưng linh lực chiến đấu như thế nào, nàng vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Quân Vô Dược lúc này an vị trên ghế ở một bên, hai chân thon dài bắt chéo bên nhau, một tay chống cằm, dù bận vẫn ung dung nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của Quân Vô Tà.

Từ sau khi Quân Vô Tà kêu một tiếng “Ca ca”, hình thức hai người gặp nhau đã hoàn toàn thay đổi, ít nhất hiện giờ thời điểm khi Quân Vô Dược ở chung cùng một phòng với Quân Vô Tà, sẽ không phải nhận bất cứ lệnh đuổi khách nào nữa.

“Tu luyện linh lực Giới Linh hệ thực vật rất đặc thù, tuy rằng linh lực trưởng thành rất nhanh, nhưng khi thăng cấp sẽ khó khăn hơn nhiều so với người bình thường.” Quân Vô Dược hảo tâm nhắc nhở tiểu gia hỏa ngây thơ.

Quân Vô Tà ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Quân Vô Dược, nàng có cảm giác giai đoạn thăng cấp đã giằng co một đoạn thời gian, nhưng vẫn không có bất luận tiến triển gì, vì thế nàng còn cố ý đi hỏi dò Quân Khanh cùng Long Kỳ, nàng vốn tưởng rằng mình đã sai ở nơi nào đó.

“Thăng cấp khó khăn?”

Đối với người bình thường sau mấy năm tu luyện, muốn thăng cấp sẽ thập phần đơn giản, chỉ cần một khi linh lực đạt tới giai đoạn bão hòa, sẽ có thể có được cơ hội đột phá. Khó khăn cho sự đột phá của rào cản cấp độ, sẽ theo cấp bậc tăng lên mà tăng cao hơn. Nhưng không quá khó để đột phá xích linh hay cam linh, trừ phi người đó không có đủ thiên tư, vì thế tiến bộ mới luôn ngừng lại.Việc không đủ thiên tư, nghĩa là gân mạch người đó không thể nào cất chứa đủ linh lực. Độ dẻo dai kiên cường gân mạch của mỗi người chẳng những quan hệ đến tiến độ tu luyện, cũng sẽ quan hệ đến linh lực tích góp.

Linh lực ở trong cơ thể không ngừng tu luyện và tích lũy, người tu luyện có thiên phú càng tốt thì linh lực càng nhiều, mà gân mạch bọn họ có khả năng hấp thu đủ linh lực cũng sẽ càng nhiều. Nếu người không đủ thiên tư, trong quá trình tu luyện không ngừng, linh lực tăng trưởng rất chậm, mà gân mạch bọn họ cũng không thể nào chống đỡ linh lực lưu động, kết quả là một phần linh lực thu được từ quá trình tu luyện và phát triển sẽ bị rò rỉ theo gân mạch hoạt động thoát ra bên ngoài cơ thể, thế cho nên bọn họ rất khó cung ứng đủ linh lực để đột phá rào cản của cấp bậc.

Nhưng thân thể Quân Vô Tà là do nàng đã tỉ mỉ điều dưỡng qua, gân mạch có thể nói là đã điều dưỡng tới trạng thái tốt nhất rồi, không còn tồn tại khả năng linh lực sẽ xói mòn.

Quân Vô Dược mỉm cười và giơ tay lên, một đoàn sương mù màu đen ngưng tụ lại từ lòng bàn tay hắn, khi hắn nhẹ nhàng phất tay, đám sương mù rất nhanh bay về phía Quân Vô Tà, khuếch tán từ trên đỉnh đầu nàng và tản xuống phía dưới.

Chương 214: Đột phá (2)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Màn sương mù màu đen khuếch tán ở quanh thân Quân Vô Tà, dần dần mờ nhạt và biến mất. Theo màn sương mỏng màu đen tiêu tán, trên người Quân Vô Tà dần dần hiện lên một vầng sáng màu đỏ. Ánh sáng đỏ được phát ra từ trong cơ thể nàng, xuyên thấu qua làn da trắng nõn, có thể nhìn thấy rõ ràng gân mạch trên làn da đang nhấp nháy ánh sáng màu đỏ.

“Linh lực trong cơ thể ngươi đã đạt tới cảnh giới tiêu chuẩn, nhưng phương thức tu luyện hệ thực vật, lại không giống như những Giới Linh khác. Ngươi muốn đột phá, ngoại trừ linh lực, còn cần một vật khác.” Quân Vô Dược nheo nheo mắt.

“Thứ gì?” Quân Vô Tà khó hiểu nói.

“Giới Linh.”

“......”

“Linh lực của Giới Linh hệ thực vật giống như là vạn vật sinh trưởng, không ngừng sinh sôi, nhưng lại thiếu lực lượng mạnh mẽ cần thiết để ngươi phá tan cấp bậc. Nếu ngươi muốn đột phá, nhất định phải hấp thu Giới Linh khác, sử dụng lực lượng của chúng để trợ giúp ngươi đột phá.” Quân Vô Dược nói.

Quân Vô Tà hơi sửng sốt, “Ta? Hấp thu Giới Linh?”

Loại chuyện này, thật sự quá mức không thể tưởng tượng.

“Ngươi có biết, vì sao nơi này chưa từng xuất hiện bất cứ một Giới Linh hệ thực vật nào hay không?”

“Vì cái gì?” Quân Vô Tà cũng rất nghi hoặc, kể từ khi trọng sinh đến nay, nàng cũng chưa từng nghe nói đến Giới Linh hệ thực vật thứ hai.

Ít nhất ở trong trí nhớ nàng thừa kế, thế giới này cũng chỉ có hai loại Giới Linh: một là Giới Linh hệ vũ khí, một là Giới Linh hệ thú. Tiểu Bạch Liên là lần đầu tiên nàng gặp và nghe qua, là Giới Linh hệ thực vật duy nhất.Quân Vô Dược cười nói: “Trước khi Giới Linh thiết lập liên hệ cùng với con người, sẽ căn cứ vào thể chất con người để chọn lựa Giới Linh thích hợp cho chính mình. Nhưng, trong thiên hạ người có thể hấp thu lực lượng Giới Linh đã ít lại càng thêm hiếm. Giới Linh hệ thực vật cơ hồ là chưa bao giờ buông xuống thế gian. Nếu ngẫu nhiên xuất hiện một lần, cũng sẽ bởi vì chủ nhân không thể nào tu luyện và đột phá mà trở thành phế linh. Rất nhiều người thậm chí không hề ý thức được Giới Linh của mình đã thức tỉnh, vì thế thường mang theo Giới Linh hệ thực vật sống qua loa cả đời.”

Có một câu hắn không nói ra, đó chính là......

Thiên hạ trong miệng hắn, là dưới tam giới nơi Quân Vô Tà đang sống, mà không phải là thiên hạ chân chính mà hắn biết.

“Nhưng ngươi thì khác, ngươi có thể chất song hồn, mèo đen của ngươi có thể cắn nuốt Giới Linh, ngươi cũng có thể.” Quân Vô Dược đứng dậy, đi đến trước mặt Quân Vô Tà, thời điểm một chữ cuối cùng toát ra từ trong miệng, hắn điểm ngón tay ở trên trán Quân Vô Tà.

“Muốn đột phá, hãy đi cắn nuốt Giới Linh.”

Quân Vô Tà hơi ngửa đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười tuấn mỹ tuyệt luân của Quân Vô Dược.

Hắn biết, linh hồn của tiểu hắc miêu đã hoà hợp cùng linh hồn nàng!

“Cắn nuốt Giới Linh càng cường đại, hiệu quả đột phá đối với ngươi càng tốt, không cần phải lãng phí cơ hội đột phá này của ngươi, nó sẽ mang đến hiệu quả không thể tưởng được cho ngươi.” Quân Vô Dược hơi cúi đầu, ngón tay để ở trên trán Quân Vô Tà chậm rãi trượt xuống, thẳng đến cằm nhỏ của nàng. Ngón tay hắn hơi cong lên, nâng hàm dưới của nàng lên và nói: “Bất quá ngươi không cần lo lắng, là một người ca ca, ta sẽ giúp ngươi chuẩn bị cho lần đột phá Giới Linh đầu tiên của ngươi, ngươi chỉ cần phụ trách hấp thu là được.”

Giới Linh hệ thực vật trong lần đầu tiên hấp thu Giới Linh và đột phá, sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với con người. Quân Vô Dược không nghĩ sẽ tuỳ tiện tìm một Giới Linh phế vật để Quân Vô Tà cắn nuốt.

Tiểu Tà Nhi của hắn, tự nhiên phải là tốt nhất!

“Hấp thu như thế nào?” Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, lần trước chính là tiểu hắc miêu hấp thu Hoàng Kim Cự Sư, không phải nàng. Loại chuyện hấp thu Giới Linh, người khác nghe cũng chưa từng nghe qua, huống chi là làm.

“Ta sẽ chỉ giáo ngươi.” Khóe môi Quân Vô Dược gợi lên, nhìn biểu tình rối rắm của tiểu gia hỏa, ý cười nơi đáy mắt hắn càng đậm.

Chương 215: Đột phá (3)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Quân Vô Tà, Quân Vô Dược không nhịn được liền duỗi tay ôm nàng vào trong lòng, cằm để ở trên đỉnh đầu nàng, đôi bàn tay to nâng tay nhỏ của nàng lên, đặt vào một quả thuỷ tinh cầu ở trong lòng bàn tay nàng như là một giải thưởng.”Ta sớm đã chuẩn bị Giới Linh giúp ngươi, nó ở ngay bên trong.” Quân Vô Dược mỉm cười, nói.

Quân Vô Tà nhìn thủy tinh cầu trong tay, lấp lánh và có thể nhìn xuyên thấu rất đẹp, nhưng khi nhìn kỹ mới chú ý tới, bên trong nó không hề đơn giản như vậy. Giống như có một luồng ánh sáng lưu động, không ngừng quay cuồng ở bên trong, từng luồng ánh sáng loé lên và dường như còn sống.

“Bên trong này là Giới Linh?” Bề mặt của hình cầu lạnh lẽo và cứng rắn, cảm thấy giống như một viên pha lê thật đẹp nhưng lại có sự khác nhau, nàng không biệt được đây rốt cuộc là vật liệu gì.

“Cái này gọi là hộp Tụ Linh, chuyên dùng để giam cầm vật thể như linh hồn, sau khi chủ nhân của Giới Linh tử vong trong vòng một canh giờ (2h), sẽ phải quay lại U Linh Giới. Bắt giữ chúng chỉ có thể tiến hành trong vòng một canh giờ kia. Đem chúng nó nhốt vào trong hộp Tụ Linh, chúng sẽ không thể trốn thoát.” Tâm tư Quân Vô Dược cũng không nằm ở trên hộp Tụ Linh. Sau khi hắn phát hiện ra Tiểu Bạch Liên, cũng đã sai người âm thầm chuẩn bị, hắn tin tưởng tiểu gia hỏa nhất định một ngày nào đó sẽ cần dùng đến nó.

“Đây là Giới Linh gì?” Quân Vô Tà nhìn chằm chằm trên hộp Tụ Linh, luồng ánh sáng chính là linh hồn thể, đã bị giam cầm, căn bản không thể nhìn ra hình dạng ban đầu của nó.

“Đằng Xà.” Quân Vô Dược nheo nheo mắt, thượng cổ linh thú Đằng Xà, được sinh ra cùng lúc khi thiên địa được tạo ra.

“Tuy rằng dựa vào thực lực hiện tại của ngươi, muốn hấp thu hoàn toàn Đằng Xà sẽ có khó khăn nhất định, nhưng đối với ngươi mà nói thì lần đầu tiên hấp thu Giới Linh là quan trọng nhất. Không cần lo lắng, ta sẽ trợ giúp ngươi đột phá, ngươi phải nhớ kỹ, bất luận có bao nhiêu thống khổ, đều phải luôn kiên trì. Một khi bắt đầu hấp thu, không thể từ bỏ giữa chừng, nếu không ngươi lập tức sẽ bị Giới Linh phản phệ cắn nuốt.” Để Giới Linh xích linh hấp thu Đằng Xà cường đại này tất nhiên là rất mạo hiểm, nhưng Quân Vô Dược lại không muốn có bất kỳ lựa chọn nào thay thế.

Người có được Giới Linh hệ thực vật, ở lần đầu tiên khi hấp thu Giới Linh để đột phá, nó sẽ dung nhập với linh lực bên trong thân mình. Đây là một Giới Linh hoàn chỉnh nhất mà Quân Vô Tà có khả năng hấp thu, cho nên Quân Vô Dược không muốn Quân Vô Tà từ bỏ cơ hội này.

Đằng Xà cố nhiên là cường đại, nhưng năng lực của nó có thể khiến tu luyện của Quân Vô Tà ngày sau sẽ nâng cao thêm một bước.

Mạo hiểm thì sao?

Chỉ cần có hắn ở đây, tiểu gia hỏa còn có thể xảy ra chuyện gì sao?

“Ngươi, tin tưởng ta sao?” Quân Vô Dược nói.

Quân Vô Tà hơi ngửa đầu, phát hiện chính mình cũng không thể nhìn được sau lưng Quân Vô Dược, liền từ bỏ.

“Tin.”

Quân Vô Dược ý cười càng đậm, tiểu gia hỏa đã buông xuống phòng bị đối với hắn, thật sự khiến hắn hận không thể giữ nàng trong vòng tay hắn.”Mở hộp Tụ Linh ra.”

Quân Vô Tà y theo lời nói của Quân Vô Dược, đôi tay đặt ở trên đỉnh và dưới đáy hộp Tụ Linh, đồng thời xoay chuyển theo hướng ngược nhau. Thuỷ tinh cầu hoàn hảo không hề có một khe hở chậm rãi chuyển động theo động tác của nàng. Linh hồn Đằng Xà ở trong hộp Tụ Linh không ngừng giãy giụa rốt cuộc tìm thấy một con đường sống duy nhất để chạy ra, không ngừng đẩy linh hồn thoát ra từ khe hở.

“Làm ngay bây giờ! Giống như hằng ngày ngươi hấp thu linh lực Thương Ngự Tuyết Liên, hấp thu linh hồn Đằng Xà vào bên trong thân thể. Không cần nóng nảy quá mức, chậm rãi dung nhập linh hồn của nó vào trong gân mạch ngươi, luyện hoá từng chút một.” Ngay trong nháy mắt Đằng Xà được thả ra, Quân Vô Dược lập tức triển khai ở quanh thân một thanh chắn cường đại để giam cầm linh hồn, đem Giới Linh đang muốn tháo chạy hoàn toàn phong kín ở bên trong.

Quân Vô Tà nhắm mắt lại, bắt đầu dẫn linh hồn Giới Linh vào bên trong thân thể của mình.

Vừa mới bắt đầu làm, Quân Vô Tà liền cảm giác được một luồng linh hồn vô cùng hung hãn bắt đầu không ngừng va chạm ở trong thân thể nàng!

Chương 216: Đột phá (4)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Đó là năng lượng của linh hồn tuyệt đối xa lạ, bá đạo vô cùng, tràn ngập sức mạnh công kích hủy hoại. Trong nháy mắt Quân Vô Tà bắt đầu tiếp xúc, liền cảm thấy trong đầu mình một mảnh hỗn loạn, dây thần kinh phảng phất như giây tiếp theo sẽ lập tức đứt đoạn!

Những hạt mồ hôi lớn như hạt đậu trong nháy mắt làm quần áo nàng ướt sũng!

Linh hồn đau đớn thống khổ không thể tả nổi, tồi tệ hơn bất cứ nỗi đau thân thể nào đã từng cảm thấy.

Quân Vô Tà xưa nay vốn không sợ đau đớn, nhưng dưới sự thống khổ như vậy, sắc mặt nàng cũng đã trắng bệch.

Thân thể đau đớn có thể khiến người trong nháy mắt ngất đi, nhưng khi linh hồn bị tra tấn lại vĩnh viễn sẽ không làm người mất đi ý thức, nguyên nhân chính là vì linh hồn vẫn luôn tra tấn ở bên trong, ý thức của con người ngược lại sẽ càng thêm rõ ràng. Giờ khắc này, độ mẫn cảm trên người Quân Vô Tà dường như còn cao xa hơn người, đến nỗi một vòi nước nhẹ nhàng, cũng đủ để khiến nàng cảm thấy hiệu quả giống như tảng đá đập vào người.

Thân thể nhỏ bé trong lòng ngực trong nháy mắt trở nên nóng bỏng, máu ở trên mặt cũng trút hết trong nháy mắt, nhưng Quân Vô Dược lại không có nhiều hành động, hắn chỉ là rất cẩn thận bảo vệ Quân Vô Tà ở trong ngực.

Hắn biết rõ, hiện tại Quân Vô Tà nếu có bất cứ đụng chạm gì đều sẽ là tra tấn cùng thương tổn.

Linh hồn không ngừng bị công kích, Quân Vô Tà âm thầm cắn răng. Hầu hết mọi người cả đời đều sẽ không thể có cơ hội để trải nghiệm sự tra tấn thống khổ này, nhưng đối nàng mà nói thì lại không xa lạ gì.

Năm đó thời điểm linh hồn mèo đen dung hợp cùng linh hồn nàng, nàng cũng đã thể nghiệm qua cảm giác sống không bằng chết này.Khi đó nàng còn rất nhỏ tuổi, thời điểm khi nàng rời khỏi bàn giải phẫu, đã mất hình dạng con người, hiện giờ lại một lần nữa nếm thử đau đớn quen thuộc, nội tâm nàng không có bất luận sợ hãi gì.

Chết còn không sợ, còn sợ điều này?

Đáy lòng cố chấp của Quân Vô Tà bị khơi mào, nàng chẳng những không hề sợ hãi, ngược lại chính mình tăng lên tốc độ hấp thu.

Có bản lĩnh liền giết chết ta, bằng không, hãy ngoan ngoãn bị ta nuốt!

Linh hồn Đằng Xà không ngừng rung động nhiều hơn, nó không cam lòng bị một nhân loại hấp thu, nhưng giam cầm bên ngoài lại khiến nó căn bản không có cơ hội đào tẩu. Hơn nữa dưới sự dẫn đường của nam nhân kia, nó bắt đầu không ngừng bị thiếu nữ nhân loại trước mắt hấp thu vào trong cơ thể!

Đằng Xà không cam lòng bắt đầu điên cuồng công kích linh hồn Quân Vô Tà. Linh hồn nhân loại yếu ớt hơn nhiều, nó không tin, huỷ hoại linh hồn tiểu nha đầu này, nó còn trốn không thoát!

Nhưng linh hồn của Quân Vô Tà trong tưởng tượng của Đằng Xà còn muốn cứng cỏi hơn, bất luận nó công kích như thế nào, linh hồn nhìn như nhỏ yếu kia vẫn không có chút sứt mẻ, một chút khả năng tiêu tán đều không có.

Sau khi linh hồn Đằng Xà hoàn toàn bị Quân Vô Tà hấp thu vào trong thân thể, Quân Vô Tà vẫn nhắm chặt hai mắt như cũ.

Ý thức nàng, theo linh hồn chìm vào trong bóng tối vô tận.

Ở nơi đó nàng nhìn thấy một mãnh thú thật lớn.

Thật lớn giống như Cự Long trong truyền thuyết, thân thể như rắn, lại có một đôi cánh với móng vuốt dài. Đôi cánh không ngừng vỗ đập, khiến thân thể lớn như rắn thể có thể xoay quanh giữa không trung!

Từ sau khi Quân Vô Tà trọng sinh, trong số thú linh mà nàng từng nhìn thấy, chỉ có Hoàng Kim Cự Sư là có kích thước lớn nhất. Tuy nhiên, chỉ cái đầu của Đằng Xà trước mắt này đã muốn khổng lồ hơn cả Hoàng Kim Cự Sư! Cỗ hơi thở mạnh mẽ không ngừng khuếch tán, phô trương lực lượng của nó!

“Nhân loại làm càn! Ngươi thật sự muốn cắn nuốt linh hồn ta!” Đằng Xà cao cao tại thượng, nhìn Quân Vô Tà nhỏ xinh, linh hồn Quân Vô Tà nhỏ đến nỗi một cái răng nanh của nó đều muốn lớn hơn cả nàng!

Quân Vô Tà ngẩng đầu, nhìn Đằng Xà khí phách vô biên, trong ánh mắt đen nhánh, lại là một mảnh bình tĩnh.

Chương 217: Đột phá (5)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Quân Vô Tà ngẩng đầu, nhìn Đằng Xà khí phách vô biên, trong ánh mắt đen nhánh, lại là một mảnh bình tĩnh.

Quân Vô Tà ngồi xếp bằng trong bóng tối, cũng không tính sẽ chiến đấu cùng Đằng Xà.

Khí thế của Đằng Xà tăng vọt, nhưng thấy nhân loại nhỏ bé kia cư nhiên ngồi xuống ngay dưới mí mắt mình, không hề bị uy hiếp của mình mà run rẩy sợ hãi.

“Ngươi! Không sợ ta xé xác ngươi sao!” Đằng Xà quát.

Quân Vô Tà hơi giương mắt, ánh hoàn toàn bình tĩnh.”Ngươi ở trong thân thể ta, xé xác ta như thế nào?”

Đằng Xà hơi sửng sốt, tiểu nha đầu này, không khỏi có chút bình tĩnh quá mức đi?

Cho dù nó không biết chính mình đã bị đưa tới nơi nào, nhưng trong nháy mắt bị phóng xuất ra vừa rồi, nó lại cảm giác rất rõ ràng rằng hơi thở nơi này cũng giống như lúc trước, nơi này rõ ràng chính là dưới Tam Giới!

Trong Tam Giới phía dưới, đừng nói đến cấp bậc của nó, ngay cả Giới Linh cấp 7 trở lên đều không có, linh hồn của nhân loại này nhìn thấy nó, không phải là nên bị dọa mà mất đi sự tỉnh táo hay sao?

Hơn nữa, nàng làm sao mà biết, hiện tại bọn họ đang ở bên trong thân thể của nàng?

“Ngươi làm sao biết được?” Đằng Xà hơi sững sờ trước phản ứng của Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà vừa mới nhắm mắt lại, nghe thấy Đằng Xà mở miệng, có chút không kiên nhẫn mở mắt ra nói: “Ngươi không phải là dị hồn thứ nhất tiến vào nơi này, cho nên không cần phải ầm ĩ.”

Nếu là người khác, lần đầu tiên hấp thu cơ thể linh hồn, có lẽ sẽ có chút kinh hoảng thất thố, nhưng loại chuyện này đối Quân Vô Tà mà nói, cũng không xa lạ gì.

Năm đó thời điểm tiểu hắc miêu bị dung nhập, cũng giống như tình huống hiện giờ. Thế giới dường như đen nhánh này, trên thực tế chính là một không gian trong linh hồn nàng. Bộ dáng hiện giờ của nàng bất quá là linh hồn biến thành, Đằng Xà kia cũng giống như thế. Lần đầu tiên tiến vào nơi đây, thời điểm nhìn thấy tiểu hắc miêu, Quân Vô Tà đã trải qua sự hoảng loạn và bất lực, hiện giờ nàng sẽ không lặp lại tình huống như vậy nữa!

Ở nơi tăm tối trong linh hồn của nàng, những dị hồn căn bản không có khả năng nào có thể thương tổn nàng. Hiện tại nàng cần phải làm, chính là tĩnh tâm, lợi dụng không gian linh hồn này, phân hoá và hấp thu linh hồn Đằng Xà từng chút một.

Tầm quan trọng của kinh nghiệm!

Quân Vô Tà thắng tuyệt đối!

Đằng Xà trợn mắt há hốc mồm nhìn Quân Vô Tà ngồi dưới đất an tâm tu luyện, nó có thể cảm nhận được hồn mình đang bị tiêu hoá từng chút một trong không gian linh hồn này.

Lần này, Đằng Xà đã bình tĩnh lại!

Nó đường đường là Đằng Xà, thế nhưng bị một tiểu nha đầu nhân loại cấp “Nuốt” như vậy!

“Chờ một chút! Ngươi không thể!” Đằng Xà giật mình cầu xin, nó không muốn bị người cắn nuốt!

Nếu không phải vì nam nhân đáng sợ kia, nó sao có thể lưu lạc đến nông nỗi này!

Quân Vô Tà hoàn toàn không để ý đến kêu gào của Đằng Xà, nàng chỉ kiên nhẫn từng chút một cắn nuốt linh hồn Đằng Xà.Từ khi Đằng Xà bắt đầu tiến vào không gian linh hồn của nàng, nó cũng đã đánh mất khả năng trốn chạy. Tiến vào nơi này, chỉ khi linh hồn Quân Vô Tà tan rã, Đằng Xà mới có thể đào tẩu, hoặc là phải chịu số phận bị cắn nuốt.

Không biết qua bao lâu, Quân Vô Tà mở mắt ra từ trong tu luyện, ánh vào mi mắt không phải là nơi tăm tối vô tận kia, mà là căn phòng quen thuộc.

Một giọng nói mang theo âm vị hài hước đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu nàng, “Ta biết, ngươi nhất định không có vấn đề gì.” Khi giọng nói đó rơi xuống, Quân Vô Dược xoay thân mình Quân Vô đang Tà trong lòng ngực, đối diện với chính mình.

Trên khuôn mặt nhỏ của Quân Vô Tà được che kín bằng những giọt mồ hôi, cặp mắt to đen trắng rõ ràng hơi mở to, phảng phất còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại. Nháy mắt nhìn đến Quân Vô Dược, nàng hơi sửng sốt, theo bản năng cúi đầu, lòng bàn tay mình không biết từ khi nào đã bốc cháy lên một tia sáng màu cam của lửa linh hồn (Linh Viêm: 灵炎).

Chương 218: Đột phá (6)

Edit & Dịch: Emily Ton.

Linh lực màu cam, ngưng tụ thành ngọn lửa, sáng ngời mà lóng lánh. Khi ánh sáng màu cam rực rỡ đập vào mắt, trong đôi mắt luôn bình tĩnh không gợn sóng của Quân Vô Tà cũng nhấc lên một tia kinh hỉ.

“Ta đột phá.”

“Đúng vậy, Tiểu Tà Nhi giỏi quá.” Quân Vô Dược nhân cơ hội hôn xuống trán Quân Vô Tà một cái, chỉ lướt qua liền ngừng, không có động tác tiến thêm bước nữa.

Gần đây tiểu gia hỏa có chuyển biến thái độ đối với hắn, hắn không hy vọng đánh vỡ bầu không khí tốt đẹp này.

Tốc độ đột phá của tiểu gia hỏa so với dự tính của hắn còn muốn nhanh hơn, xem ra quá trình hấp thu Đằng Xà cũng không tạo ra bất luận khó khăn gì cho nàng.

Thật không hổ là người hắn coi trọng!

Từ xích linh đến cam linh, Quân Vô Tà chỉ dùng trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn, người bình thường phải cần dùng đến mấy năm mới có thể đạt đến tình trạng này, thật sự là làm người khó có thể tin.

Bất quá nếu như không có Quân Vô Dược chuẩn bị tốt Giới Linh trước, Quân Vô Tà muốn đột phá có thể sẽ không đơn giản như vậy。

“Sau khi tiến vào cam linh, linh lực của ngươi dùng để tu luyện cũng sẽ  tăng lên gấp đôi, bất quá ngươi còn trẻ, không cần nóng vội.” Quân Vô Dược giơ tay sờ tóc đẹp của Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà gật gật đầu, Thương Ngự Tuyết Liên đầu tiên đã hoàn toàn nở rộ. Sau khi Thương Ngự Tuyết Liên nở ra thì cung cấp linh lực cho nàng càng ít, cũng may mấy tháng qua, Tiểu Bạch Liên đã nuôi dưỡng được mấy hạt sen, tạm thời cũng đủ để Quân Vô Tà sử dụng.

Dựa theo trên sách cổ ghi lại, nếu dưỡng bằng Thiên Tuyền Chi Thủy, Thương Ngự Tuyết Liên chỉ cần một tháng liền có thể nở hoa, hiệu quả của Ngọc Dịch Quỳnh Tương còn kém hơn rất nhiều.

Mặc dù đã đột phá thành công nhưng Quân Vô Tà cũng không vội vã tiến hành tu luyện. Thời điểm khi nàng tiêu hóa Đằng Xà, đã bất tri bất giác trôi qua ba ngày, mà ba ngày này, biến hóa bên trong hoàng thành chính là long trời lở đất!

Người Khuynh Vân Tông không hề có chút bận tâm đến mặt mũi hoàng gia, không nói đến việc đột nhập và mở hoàng lăng ra, ngay cả phần mộ Quân Cố cũng bị người đào lên.

Nhưng người Khuynh Vân Tông cẩn thận tìm kiếm một phen, vẫn như cũ không thể tìm thấy tung tích Hồn Ngọc, điều này khiến bọn họ muốn thổi hết tất cả lên!

Quân Vô Tà thậm chí còn không kịp rửa mặt, đã nghe được một chuỗi gầm rú đinh tai nhức óc, nàng khẽ cau mày, vớt lên một cái áo ngoài che lại sự chật vật trong ba ngày qua của mình, trực tiếp bước ra cửa phòng.

“Tiểu hắc!”

Mèo đen đang ghé ngoài cửa nghe thấy Quân Vô Tà kêu gọi thì lập tức hóa thân thành Hắc thú, cõng Quân Vô Tà hướng tới nơi thanh âm phát ra mà chạy.

Quân Vô Dược không nhanh không chậm đi ra từ trong phòng, nhìn bóng dáng vội vã của Quân Vô Tà, ý cười trên khóe miệng dần dần biến mất.

Rốt cuộc là con kiến nào không biết sống chết, cũng dám quấy rầy đúng ngay lúc Tiểu Tà Nhi đang nghỉ ngơi......

Con ngươi đen nhánh chậm rãi lộ ra một tia màu tím nguy hiểm, hơi thở bao phủ toàn bộ bên trong biệt viện làm người hít thở không thông. Hắc y nhân ẩn nấp trong bóng tối cả kinh trước sự tức giận của Quân Vô Dược, khẩn trương lắc mình xuất hiện, quỳ gối trước mặt hắn.

“Tước gia!”

“Là người nào?” Khóe miệng Quân Vô Dược banh ra thành một đường thẳng tắp lạnh băng.

“Là người Khuynh Vân Tông.”

“Thật tốt, háo hức muốn chết như vậy, ta sẽ thanh toàn cho bọn họ.” Quân Vô Dược cười lạnh, đột nhiên khóe mắt hắn thoáng nhìn qua Tiểu Bạch Liên đang giãy giụa từ nãy đến giờ bên cạnh hồ hoa sen, con ngươi màu tím hiện lên một tia ánh sáng lạnh.

Tiểu Bạch Liên đột nhiên bị nhìn chằm chằm, lông tơ toàn thân đều dựng lên, mới vừa rồi hắn còn đang êm đẹp tu luyện ở hồ hoa sen, kết quả là bị uy áp mà Quân Vô Dược phóng xuất ra áp cả người hắn đau nhức. Hiện tại, vừa mới hóa thành hình người chuẩn bị rời khỏi nơi đây, nhưng mà đã bị đại ma vương này nhưng thấy.

“Đi lấy một vò Bích Nguyệt tới đây.” Quân Vô Dược nhìn Tiểu Bạch Liên, dặn dò nói với hắc y nhân một bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.