Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 56: Chương 56: Đoạt Linh




Người Dịch: Emily Ton (@Emily_Ton)

Wattpad: https://www.wattpad.com/user/Emily_Ton.

Chương 170: Đoạt linh (1)

Quân Vô Tà nhăn mày càng sâu, linh hồn mèo đen cũng không hoàn chỉnh, lúc trước chưa dung hợp cùng linh hồn của nàng, mèo đen giống như là một con rối không có ý thức.

Hoàng Kim Cự Sư là do Giới Linh biến ảo mà thành, chính xác mà nói, cũng là một sợi linh hồn có năng lượng, mèo đen đem hắn nuốt vào trong bụng, tiêu hóa không phải da thịt, mà là linh hồn!

Kiếp trước, người nọ làm thực nghiệm, Quân Vô Tà cũng có một vài hiểu biết, nhìn tình huống của mèo đen hiện giờ, cực kỳ giống với phản ứng của hợp thành thú sau khi hợp thành.

Quân Vô Tà theo bản năng đem lực lượng của chính mình rót nhập vào trong thân thể mèo đen, giúp đỡ nó thuận lợi tiêu hóa linh hồn Hoàng Kim Cự Sư.

Mèo đen bất tri bất giác lại một lần nữa lâm vào ngủ say, ở trong mộng, một mảnh đen nhánh, mèo đen phảng phất thấy được một vạt ánh sáng màu vàng từ trong bóng đêm chậm rãi hiện thân.

“Rống!!” Hoàng Kim Cự Sư sớm đã bị nó nuốt vào, thế nhưng lại xuất hiện ở trong mộng.

Mèo đen cả người không khỏe chỉ trừng mắt nhìn quái vật khổng lồ kia, trong lòng hơi kinh hãi, nó muốn biến ảo thành cự thú màu đen, lại phát hiện căn bản không tài nào làm được.

Hùng sư rất lớn vươn bàn tay lớn hướng về phía mèo đen!

“Miêu!!”

Một tiếng kêu kinh tâm của Miêu nhi thình lình từ trong lòng ngực Quân Vô Tà truyền đến, Quân Vô Tà cúi đầu nhìn tiểu hắc miêu trong lòng ngực, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ của nó nhíu chặt thành một đoàn, hai mắt nhắm nghiền, tứ chi ở trên người cứng ngắc, móng vuốt sắc bén bắn ra thịt, nháy mắt xé rách ống tay áo của nàng, ở trên làn đã trắng nõn, để lại từng đạo vết máu.

Ánh sáng màu vàng ở quanh thân mèo đen càng ngày càng mênh mông, Quân Vô Tà hít sâu một hơi, đem ôm chặt mèo đen vào trong ngực, móng vuốt của mèo đen lưu lại từng đạo vết máu ở trên người nàng.

Kiếp trước kiếp này, vẫn luôn làm bạn ở bên người nàng, cũng chỉ có nó.

Núi đao biển lửa, nàng cũng không thể đem nó ném xuống.

“Giới Linh này của ngươi thật ra rất đặc thù.” Thanh âm mang theo ý cười thình lình xuất hiện ở bên tai Quân Vô Tà, chưa chờ nàng phục hồi lại tinh thần, nàng đã bị ôm vào một cái ôm ấp ấm áp, hai bàn tay to đem xách Miêu nhi từ trong lồng ngực nàng kéo ra, đem móng vuốt sắc nhọn đang cào cấu tránh xa nàng.

“Trả ta!” Quân Vô Tà duỗi tay muốn đoạt lại mèo đen, nhưng cánh tay ôm bên hông nàng lại không chút dịch chuyển, đem nàng hoàn toàn ôm vào trong ngực.Quân Vô Dược dựa hàm dưới vào đầu vai Quân Vô Tà, khóe miệng mang theo ý cười lười biếng.

“Ngươi không giúp được nó, nó nuốt Hoàng Kim Cự Sư, nhất định phải dựa vào chính lực lượng của mình để cắn nuốt hoàn toàn Hoàng Kim Cự Sư, nhưng bất quá ta thật ra không nghĩ tới, ở nơi này, cư nhiên còn có thể nhìn thấy đoạt linh.” Ngửi thấy trên người Quân Vô Tà có hương dược nhàn nhạt, đôi mắt đẹp của Quân Vô Dược nửa nheo lại.

“Đoạt linh?” Quân Vô Tà rốt cuộc dừng giãy giụa.

Quân Vô Dược tuy thần bí, nhưng chưa từng làm chuyện gì hại nàng, mà tựa hồ như hiểu biết của hắn so với Quân gia phụ tử còn nhiều hơn nhiều.

“Cướp lấy Giới Linh của người khác, cùng với chính Giới Linh cắn nuốt của mình, chẳng những có thể tăng lực lượng Giới Linh lên cực kỳ lớn, mà còn có thể hấp thu năng lực Giới Linh của đối phương.” Quân Vô Dược ôm Quân Vô Tà, lòng tràn đầy thoải mái, tính tình rất tốt giải thích nghi hoặc của nàng.

Cướp lấy Giới Linh của người khác?

Quân Vô Tà hơi sửng sốt, trọng sinh lâu như vậy, nàng cũng chưa từng biết đến, cư nhiên còn có loại chuyện này!

Mèo đen có thể cắn nuốt Hoàng Kim Cự Sư, đã vượt qua tưởng tượng của nàng, nhìn phản ứng của Mặc Thiển Uyên bọn họ, thế gian này rõ ràng không có khả năng xuất hiện loại chuyện này, nhưng vì sao, giọng điệu của Quân Vô Dược, lại có vẻ như việc này thực rất bình thường.

“Đây vốn là điều các ngươi không nên biết đến, bất quá...... Giới Linh này của ngươi tựa hồ trời sinh đã có năng lực như vậy, như vậy giúp ta tránh khỏi không ít chuyện.” Quân Vô Dược hưởng thụ mỹ nhân trong ngực, cười nói.

Chương 171: Đoạt linh ( 2 )

Quân Vô Dược ôm Quân Vô Tà, một chút ý tứ buông tay đều không có, nhìn Quân Vô Tà nhíu chặt mày, hắn cọ cọ nơi cổ nàng nói: “Nếu như ngươi có hứng thú, ta có thể giải thích cho ngươi nghe.”

Quân Vô Tà hơi nghiêng đầu muốn né tránh sự thân mật của hắn, nhưng không có hiệu quả, cả người nàng đều bị Quân Vô Dược vòng ở trong ngực, còn có thể trốn chạy đi đâu?

“Nói.” Nàng bình tĩnh lại chính mình.

“Linh hồn Giới Linh vốn là sống ở U Linh Giới, một số có nguồn gốc từ linh thú thượng cổ, một số có nguồn gốc từ thần binh thượng cổ. Sau khi thân thể của chúng tiêu vong(biến mất), linh hồn sẽ trở lại U Linh Giới, ở U Linh Giới lấy thân phận Giới Linh để tồn tại. Cho đến khi duyên phận của chúng có người buông xuống, chúng liền sẽ đi theo bên người của người nọ, cùng dung hợp linh hồn, cho đến khi người nọ chết đi. Người thì sẽ chết, nhưng Giới Linh lại sẽ không chết. Sau khi người chết đi, Giới Linh như cũ lại quay trở lại U Linh Giới, chờ đợi người có duyên tiếp theo. Nhưng trong đó cũng có ngoại lệ......”

Quân Vô Dược nhìn một bên mặt của Quân Vô Tà, phát hiện lông mày nàng hơi giãn ra, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc hơn, trong lòng hiện lên một mạt ý cười, tiếp tục nói: “Sau khi Giới Linh cùng linh hồn người dung hợp tuy rằng sẽ không bởi vì người tử vong mà chết đi, nhưng không có nghĩa sự dung hợp kia không bị phá vỡ. Một số địa phương, nghiên cứu ra phương pháp cướp đoạt Giới Linh từ linh hồn con người, đem Giới Linh tồn tại từ trên người cướp lấy, cũng làm cho Giới Linh của chính mình có thể hấp thu nó.”

“Sau khi Giới Linh rời khỏi U Linh Giới, tốc độ tu luyện sẽ giảm xuống rất nhiều, muốn tăng tốc độ tu luyện của chúng lên: hoặc là tìm được nhóm môi giới có thể giúp nó tiến hóa lực lượng, hoặc là cắn nuốt Giới Linh khác để đạt thành.”

Quân Vô Tà hơi sửng sốt, nàng có thể xác định, loại phương pháp này ít nhất là người ở Thích Quốc không ai biết đến, mà Quân Vô Dược lại vừa mới nói qua, “đây vốn là điều các ngươi không nên biết đến“.

“Tiểu hắc nó chính là đoạt linh?” Quân Vô Tà hỏi.

Quân Vô Dược lắc lắc đầu, gương mặt cọ nàng mang theo sợi tóc lạnh lẽo, không chút để ý nói: “Đoạt linh cũng không phải là sự tình chính Giới Linh của mình có thể hoàn thành, tiểu hắc của ngươi là một trường hợp đặc biệt, ta chưa từng gặp qua bao giờ, nào có một con thú hệ Giới Linh, có thể tự đem Giới Linh khác bong ra từng mảng và cắn nuốt. Nó thực đặc biệt, giống như ngươi cũng rất đặc biệt.”

“Quá trình đoạt linh trở nên đơn giản hơn rất nhiều, bất quá muốn hoàn toàn tiêu hóa lực lượng của Giới Linh khác lại không đơn giản như vậy, cũng may lần này nó nuốt vào bất quá chỉ là một con thú hệ Giới Linh cấp 5, nếu như vượt quá cấp 7, chỉ sợ thân mình này của nó, sẽ không thể thừa nhận được.”

“Cấp 5? Cấp 7?” Quân Vô Tà cảm thấy mình càng nghe càng không hiểu.

Quân Vô Dược chỉ cười khẽ, nhẫn nại giải thích nghi hoặc của nàng.

“Giới Linh của các ngươi ở nơi này, nhiều nhất chỉ có 7 cấp, cho nên cấp bậc phân chia cũng không rõ ràng, chờ sau này ta sẽ nói cho ngươi biết cách phân chia cấp bậc Giới Linh như thế nào, chỉ cần tiểu hắc ngươi lần này có thể thành công hấp thu linh hồn Hoàng Kim Cự Sư, lực lượng của nó cũng sẽ tăng lên một cấp.”

Quân Vô Tà cắn cắn phiến môi, nàng tổng cảm thấy bí mật trên người Quân Vô Dược càng ngày càng nhiều.

Những lời hắn nói, “các ngươi nơi này” không phải lần đầu tiên.

Tựa hồ như nhận ra suy nghĩ của Quân Vô Tà, Quân Vô Dược cười nói: “Đừng lo lắng, bất luận ta đến từ nơi nào, đều sẽ không hại ngươi.”

“Ngươi có thể buông ta ra.” Quân Vô Tà rũ mắt nhìn toàn bộ cánh tay ở bên hông nàng, người này cũng thật kỳ quái, vì sao mỗi lần thấy nàng, vẫn luôn thích ôm ôm ấp ấp.

Quân Vô Tà đối loại hành động thân mật này, cũng không bài xích, nhưng cũng không thích lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.