Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn

Chương 97: Chương 97: Hạ Lệnh Tru Sát!




Chỉ là, khi bọn hắn vừa ra bên ngoài, khi Hứa gia chủ nhìn đến tình huống kia, lại suýt nữa là hôn mê bất tỉnh.

Hứa phủ khổng lồ, hộ vệ ít cũng có tới trăm người, nhưng những người này cả đám trước mắt lại ngã trên mặt đất không biết sống hay chết, chỉ còn lại có hai gã trưởng lão cùng với bốn gã võ sư cấp bậc đội trưởng trong Hứa phủ.

Mà ở trên tường phía trên cửa, một mạt thân ảnh màu đỏ từ trên cao nhìn xuống phía dưới, một thân yêu diễm giống như liệt hỏa hồng y run rẩy trong gió đêm, mặt nạ vàng mạn đà la dưới sự chiếu sáng của ngọn lửa càng có vẻ thần bí mà quỷ dị.

Nhưng, khi nhìn đến trên mặt nàng là mặt nạ vàng mạn đà la, cùng với một thân hồng y, sắc mặt Hứa gia chủ liền trở nên nhợt nhạt: “Ngươi, ngươi là Quỷ Y!”

Quỷ Y!

Một người thần bí khiến người kính sợ (tôn kính & sợ hãi), không ai biết hắn là nam hay nữ, lại biết, hắn luôn mặc một thân hồng y đường hoàng mà tà tứ, cùng với mang một mặt nạ vàng gắn hoa mạn đà la nở rộ!

Người của các đại gia tộc trong Vân Nguyệt thành muốn bái kiến hắn, bị cự tuyệt!

Quốc chủ Diệu Nhật Quốc muốn gặp hắn, đồng dạng bị cự tuyệt!

Mà thế lực chợ đen phân bố ở các nước đối hắn càng thêm kính trọng, càng coi là thượng khách quý!

Nghe đồn hắn có y thuật khởi tử hồi sinh!

Nghe đồn một lọ dược tề của hắn có thể làm thực lực một võ giả trong nháy mắt tăng lên!

Nghe đồn......

Nghe đồn rất nhiều, nhưng, đối bọn họ mà nói nhân vật này chỉ là trong lời đồn mà thôi, hôm nay lại đi vào Hứa gia hắn, lại còn dùng một loại phương thức như vậy xuất hiện ở chỗ này, như thế nào không khiến trong lòng hắn run sợ một trận......

Người kia chính là người được thế lực chợ đen che chở, nếu như để bất cứ một thế lực nào khác biết được điều này, Hứa gia hắn tại Vân Nguyệt thành cũng sẽ không còn nơi dừng chân!

Tuy nhiên, đồng thời với run sợ ở trong lòng hắn cũng xẹt qua một ý, một ý niệm điên cuồng cũng theo đó hiện lên.

Giết nàng! Chỉ cần nàng chết, người của thế lực chợ đen lập tức sẽ không biết hắn đã từng động qua nàng! Chỉ cần nàng chết, Hứa gia hắn cũng không cần phải lo lắng sẽ bị thế lực chợ đen trả thù!

“Giết nàng! Hãy giết nàng cho ta!”

Hắn bỗng nhiên hoàn hồn, lạnh giọng hét lớn, ngón tay chỉ vào thân ảnh màu đỏ đang đứng ở chỗ cao, giọng nói hung ác nham hiểm mà tràn ngập lệ khí điên cuồng.

“Nhất định không thể để nàng sống rời khỏi nơi này!”

Lão giả mặc áo choàng xám bên cạnh cau mày quét mắt liếc Hứa gia chủ một cái, rồi sau đó không mở, ánh mắt dừng lại ở trên thân ảnh màu đỏ, trong mắt nhấp nháy sự hưng phấn mà chờ mong.

“Không! Lão phu muốn nàng còn sống!”

Hai gã trưởng lão bước nhanh đi đến bên người gia chủ, quần áo trên người bọn họ bị lửa đốt một ít. Người chạy ra từ trong lửa, sợi tóc hỗn độn, trên mặt có vết bẩn, lúc này cả người thoạt nhìn đều có vẻ có chút chật vật.

“Gia chủ, trong lửa có mê hồn dược! Trong phủ, người có cấp bậc dưới cấp võ sư đều đã mê choáng!”

“Giết, nàng, ngay!”

Hứa gia chủ âm trầm nói ra một chữ một chữ, thét toáng ra lệnh cho bốn gã võ sư tru sát thân ảnh màu đỏ kia, đồng thời quét ánh mắt về phía lão giả mặc áo choàng xám bên người, nổi giận đùng đùng có chút mất đi lý trí, chất vấn.

“Không phải ngươi nói, nàng không thể ra khỏi trận pháp của ngươi sao?”

“Không phải ngươi nói, nàng vừa tiến đến ngươi sẽ biết ngay lập tức hay sao?”

“Nàng đã phóng lửa phá hủy cơ ngơi trăm năm của Hứa phủ! Hôm nay nếu ta không khiến nàng đầu rơi xuống đất máu rửa Hứa phủ, ta thề sẽ không bỏ qua! Phốc!”

Đồng thời với giọng nói rơi xuống, trong miệng hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị một chưởng đánh bay ra ngoài, đâm thật mạnh về phía góc tường, rơi vào bên trong ngọn lửa trước khi lăn xuống mặt đất, hắn thậm chí còn chưa kịp gọi, liền nghe ầm vang một tiếng vang lớn, toàn bộ mặt tường đã sập xuống, vùi lấp Hứa gia chủ ở trong đó.

“Gia chủ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.