Tung Hoành Thiên Khung

Chương 3: Chương 3: Chúa Tể Truyền Thừa




.............

nửa đêm thủ phủ hồ gia, một trung niên nhân cầm sắc y phục nhìn lấy trên tay lá thư,

trên mặt nửa cười:

-”Xem ra Triệu vô địch muốn huyết tẩy thiên sát môn đây”

một bên một trung niên tử trạc tuổi hắn, nhìn lấy cẩm y nam tử hỏi:

- đại ca, nếu bọn họ muốn tấn công thiên sát đường, chúng ta có nên báo cho bọn chúng biết không?”

trung niên cẩm y này là Hồ khánh, còn người còn lại là đệ đệ hắn hồ quang bình, hồ khánh nhìn đệ đệ mình nói:

-thiên sát đường không phải là bọn họ muốn đụng đến dễ như vậy, bọn chúng có tứ đại đường chủ tu vi đều tiên thiên chi cảnh, triệu gia muốn huyết tẩy bọn họ e là phải trả giá đắt, hơn nữa chúng ta còn có triệu bách lâm nếu đám người triệu vô địch biết chúng ta đứng vụ việc của triệu thiên hùng hắn cũng khó thoát, con người này chúng ta có thể lợi dụng hắn để phá hủy triệu gia từ bên trong như vậy có lợi cho chúng ta hơn.

Hồ quang Bình nhìn đại ca mình nói như thế cũng không khỏi gật đầu khen:

- đại ca huynh suy tính thật hay, chắc triệu bách lâm bây giờ đang tưởng chiếc ghế gia chủ là của hắn đi, nhưng thật ra hắn chỉ là con cờ để chúng ta lợi dụng.

Hồ khánh nhìn đệ đệ mình nâng ly rượu uống cười nói:

- không sai, nhưng cũng có phiền phức đó chính là Lôi Hổ đường của Sở Bắc Túy hắn cùng triệu gia qua lại rất thân, muốn diệt triệu gia phải diệt lôi hổ đường, ngoài ra cần phải liên thủ cùng ba nhà còn lại.

Hồ quang bình trầm ngâm sau nhìn hắn nói:

- đại ca, huynh quên rồi sau hơn 1 tháng nữa là gần đến đại hội săn bắn của thất đại gia tộc thanh tân thành đến lúc đó chúng ta lợi dụng cơ hội gây bất hòa giữa triệu gia cùng các gia tộc khác.

Hồ khánh nghe vậy hai mắt sáng lên nhìn đệ đệ mình cười nói:

- may mà đệ nhắc ta, đến lúc đó đệ hãy liên lạc người thiên sát đường mai phục trong đó mượn đao giết người, chủ mưu là triệu gia như vậy ta có thể ngư ông dắc lợi, hay ha ha ha.

......................

trong hồ nước Triệu Thiên theo ánh sáng truyền đến mà lặng theo, hắn không ngờ đáy hồ lại sâu đến như vậy, phải mất một lúc hắn lặn xuống đáy hồ theo ánh sáng ngày càng chói làm hắn, không thể nhìn thấy được, ngay lập tức một cổ hấp lực từ đáy hồ kéo hắn theo, cuối cùng hắn rơi vào trạng thái hôn mê sau một lúc hắn tỉnh dậy thì phát hiện bản thân nằm trong một không gian lạ trước mặt hắn là một thanh tử sắc kiếm đang phát sáng:

- đây là đâu sau ta lại ở trong này? không phải mình bị một xoáy nước hút vào sao làm sao xuất hiện ở một nơi kỳ lạ này.

tại lúc hắn tò mò thì một tiếng nói khác lạ truyền tới:

- tuế nguyệt chờ đợi không ngờ lại xuất hiện một tên tiểu tử tư chất kém cỏi, kinh mạch hư tổn thật là trớ trêu ah.

Triệu Thiên nghe giọng nói phát ra liền quay lại nhìn thì thấy một lão nhân dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn mình hơn nữa còn chê bai mình tư chất liền tức giận nói:

- không biết tiền bối là ai? ta như thế nào ở một nơi kỳ lạ này>

lão nhân nhìn hắn thấy hắn không sợ hãi mà còn bình tĩnh hỏi lại mình liền cười nói:

- tiểu tử ngươi không sợ ta giết ngươi đoạt xá sau?

Triệu thiên nghe lão nhân nói muốn đoạt xá bản thân mình hắn ánh mắt cảnh giác:

-lão nhân nếu ngươi muốn đoạt xá ta, cùng lắm ta cùng ngươi đồng quy vu tận.

lão nhân nhìn hắn nói như thế liền hài lòng cười lớn:

- haha, ngươi rất tốt tâm tính kiên định không sợ chết rất xứng đáng làm truyền nhân của lão phu tuy tư chất như rác rưởi nhưng lão phu thích ngươi như vậy

triệu thiên nghe lão nhân nói đại não khó tiếp thu, lão nhân kia nhìn hắn cười nói:

- tiểu tử ngươi muốn làm đệ tử ta chứ?, ngươi nếu nhận ta làm sư phụ thì dập đầu 9 cái.

triệu thiên nghe vậy liền rơi vào trầm tư, một hồi sau hắn liền quỳ xuống nhìn lão nhân:

-”Sư phụ tại thượng hãy nhận đệ tử Triệu Thiên 9 lạy.

hắn dứt lời liền dập đầu 9 cái về phía lão nhân, mỗi một lại hắn đều chân thành dập đầu, lão nhân nhìn hắn chân thành như vậy liền cười nói:

- Triệu Thiên tại sao ngươi không hỏi ta sẽ dạy cái gì liền bái ta làm thầy?

triệu thiên nhìn lão nhân ánh mắt kiên định nói:

- cho dù là ma công hay là ác ý đệ tử đều bái người làm thầy

lão nhân kinh ngạc nhìn hắn, lại thấy ánh mắt hắn kiên định liền hỏi;

- tại sao?

- để bảo vệ những người ta thương yêu, để giết những kẻ khinh bạc người thân ta, ta muốn nắm giữ vận mệnh của mình ai cũng không thể khống chế vận mệnh của ta cho dù là thiên đạo ta nhất định sẽ diệt thiên.

lời vừa dứt trên trời sấm chớp rền vang, lão nhân cảm nhận được trong lời nói của hắn mang theo vài tia kiên định cùng phẫn nộ nhẹ nhìn hắn gật đầu không nói:

- tiểu tử ngươi nhất định phải giữ lấy những lời ngươi vừa nói vì nó còn là bằng chứng cho con đường sau này của ngươi.

-rất tốt như thế mới là người xứng đáng nhận lấy truyền thừa của lão phu

lão nhân điểm ra một chỉ một tia sáng truyền vào não hải của hắn, Triệu Thiên cảm nhận trong não hải xuất hiện một vật, hắn nhanh chóng nhắm mắt cảm nhận những thông tin trong não hải:

- Hỗn Độn Thôn thiên quyết: thân như Hỗn Độn thôn phệ vạn vật trong thiên hạ, có thể sao chép tất cả mọi thứ khi nhìn thấy hoặc thôn phệ luyện đến cực hạn có thể tìm hiểu

Hỗn Nguyên chi khí của vũ trụ thành tựu chí cao cảnh.

ngoài ra còn có luyện đan pháp quyết cùng công thức, một số thứ về pháp trận cùng linh phù ấn khác. trải qua hơn 3 canh giờ tiếp nhận truyền thừa Triệu Thiên cũng tỉnh lại trên mặt mang theo vẻ không thể tin nổi đây là những thứ có thể khiến cả thiên nguyên đại lục thây chất thành đống, hắn nhìn lão nhân nói:

-”đa tạ sư phụ, ơn này đệ tử khó có thể báo đáp”

lão nhân nhìn hắn cười nói: “con hãy mau luyện hóa thanh kiếm ấy đi đây là chí bảo do ta tự thân luyện chế uy lưc vô cùng mạnh nó có khả năng hấp thu tinh hoa của kẻ địch mà con giết, hơn nữa những tinh hoa ấy một nữa sẽ truyền cho con một nữa sẽ tự nó hấp thu”

triệu thiên nghe vậy càng kinh hãi với hỗn độn thôn thiên quyết quá bá đạo không ngờ thanh kiếm này còn bá đạo hơn, hắn đi đến nắm lấy thanh kiếm theo lời chỉ dẫn của lão nhân hắn bắt đầu nhận chủ. quá trình nhận chủ trải qua hơn một canh giờ lúc này tử sắc kiếm bắt đầu tiến nhập vào đan điền của hắn,sau đó một luồng sức mạnh bắt đầu tàn phá trong cơ thể hắn, những cơn đau truyền đến hắn cắn răng chịu đựng, trong cơ thể hắn những kinh mạch tắt nghẽn hoặc tổn hại lấy mắt thường nhìn thấy nhanh chóng khôi phục hơn nửa hắn tu vi khai mạch nhất trọng đột phá đến khai mạch nhị trọng 360 khiếu mạch có 50 khiếu mạch khai mở hơn nữa so vớ trước khiếu mạch rộng gấp 3 người bình thường chân khí trong cơ thể như một cái động không đáy so với người bình thường tấn cấp chậm hơn nhưng lại mạnh hơn.

lão nhân nhìn hắn chịu đựng cơn đau toàn thân ướt đẫm mà vẫn chịu đựng không bất tĩnh liền hài lòng gật đầu;

- Tốt ý chí bất khuất, tư chất tuy kém cỏi nhưng kinh mạch lớn như vậy thật là quái lạ

lão lặng yên quan sát triệu thiên càng cảm thấy hài lòng, một lúc sau triệu thiên mở mắt ra trong mắt hắn phát ra một mảnh hỗn độn sau lại khôi phục bình thường hắn nhìn lão nhân, lão nhân nhìn hắn gật đầu nói:

- sau này con hãy cố gắng tu luyện, cố gắng tìm kiếm những mảnh vỡ của { tử quang kiếm} để nó có thể trở về hình dạng hoàn chỉnh, hiện giờ nó chỉ có năng lực của một thanh pháp khí bình thường, nếu để nó khôi phục phải hấp thu năng lượng mà nó hấp thu, ngoài ra ngươi phải nhớ khi ghép các mảnh {Tử Quang Kiếm} phải chú ý kẻ hại ta sẽ cảm nhận được ngươi phải chú ý.

Triệu Thiên nghe lão nhân dặn dò sau đó hỏi hắn:

“Sư phụ người hiện tại ở đâu? ta như thế nào tìm người?”

Lão nhân nhìn hắn lắc đầu cười dịu dàng nói:

-”Đồ nhi, ngươi là đệ tử duy nhất mà ta nhận, ta hiện tại chỉ là tàn niệm bản thân từ mấy trăm vạn năm trước đã bị người ta tín nhiệm nhất phản bội cấu kết ngoại nhân sát hại ta, lúc ấy bản thân ta cùng (Tử Quang Kiếm) thân tử đạo tiêu...”

lão nhân nhìn hắn thuật lại kết cục của hắn, Triệu Thiên nghe hắn kể trong lòng hắn chiến ý cùng phẫn nộ nhìn lão nhân nói:

-”Sư phụ nếu đồ nhi sau này có đủ khả năng nhất định sẽ thay người trả lại mối thù này “

lão nhân nhìn hắn lắc đầu cười nói:

-” Thời gian ta không còn nhiều nữa, con nhất định phải nhớ kỹ đừng để kẻ thù của ta biết con nắm giữ Tử Quang Kiếm. hành sự phải cẩn trọng hãy cố gắng tu luyện, nhớ kỹ sư phụ là Hỗn Độn Chúa Tể”

lão nhân thân ảnh dần dần mờ nhạt nhìn hắn tươi cười tan biến Triệu Thiên quỳ xuống dập đầu bái biệt lão nhân, lúc này không gian cũng dần biến mất ánh sáng lóe lên khi hắn mở mắt ra đã thấy mình nằm trên mặt hồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.