Tứ Quốc Tranh Phi

Chương 12: Chương 12




Về đến Thất Vương Phủ , Mộc Khả Hân đi vào trong điện , Phượng Mặc Yên cũng theo sau vào.

“ Ra ngoài “ Nàng lạnh nhạt nói , hắn cứ theo nàng suốt 24 tiếng đồng hồ thế này thì nàng làm sao đi là việc được .

“ Hân Nhi , nàng không có quyền đuổi ta đi , trong Vương Phủ này đều là chỗ của ta “ Hắn tự động ngồi xuống ghế , Nhuỵ Nhi chảy mồ hôi hột nhìn Mộc Khả Hân đang chuẩn bị nổi giận.

“ Ta không nói lại lần hai , ta cần nghỉ ngơi “ Nàng trầm giọng nói , tên nàng sao cứ bám theo nàng , không phải hắn ghét nàng lắm sao .

“ Vương Gia “ Ám vệ đột ngột nhảy vào hành lễ trước hắn sau đó nói nhỏ gì đó .

Phượng Mặc Yên gật đầu sau đó phất tay cho ám vệ lui , hắn đứng dậy cười “ Hân Nhi , ta đi đây , nàng ngủ ngon , mai ta lại ghé “

Mộc Khả Hân hừ lạnh , hắn không đến nàng càng vui .

“ Tiểu thư ta chuẩn bị nước tắm cho ngươi “ Nhuỵ Nhi lên tiếng nói .

Nàng bước vô thùng tắm , hơi nước nóng xông lên làm Mộc Khả Hân như một tiên nữ , Nhuỵ Nhi ngơ ngác nhìn , tiểu thư đúng là rất xinh đẹp nha.

“ Lau nước miếng của em đi “ Nàng buồn cười nói , cô bé này nhìn nữ tử mà mắt cũng hiện trái tim là sao .

Nhuỵ Nhi vội vàng quẹt miệng “ A tiểu thư người lại chọc ta”

Không trách được nàng nha , ai bảo tiểu thư lại có dung nhan như vậy .

“Ra ngoài đi , có gì ta sẽ gọi ngươi “ Nàng nhắm hờ mắt nói .

“ Vâng “ Nhuỵ Nhi đi ra, Mộc Khả Hân đột ngột mở mắt , nàng bước ra khỏi thùng tắm , thay bộ y phục gọn gàng  , nàng nhanh chóng bay ra bằng cửa sổ .

Trong hoa viên của Thất Vương Phủ , hai nam nhân tuấn mỹ ngồi đối diện .

“ Hoàng Huynh , hôm nay sao lại có nhã hứng đến Vương Phủ của đệ ?” Phượng Mặc Yên tò mò nhìn vị Hoàng Huynh lạnh như băng của hắn.

“ Ta không có quyền đến sao ?” Hắn lạnh nhạt nhấp ngụm trà , hắn cũng không biết tại sao lại đến đây .

“ Ta không hề nói vậy “ Phượng Mặc Yên cười nhẹ .

“ Ta nghe nói đệ sủng ái lại Mộc Khả Hân “ Hắn không để ý nói , từ ngày phát hiện sự khác lạ của nàng , hắn luôn cho ám vệ theo dõi nàng , nhưng hầu hết bọn họ đều mất tích .

“ Phải , ta mới nhận ra không phải nàng cũng rất thú vị sao ?” Hắn bất giác bật cười khi nghĩ đến nàng , nữ nhân ngoan cường đó , xem hắn trị nàng ra sao . Phượng Mặc Yên ngước mắt nai tơ lên nhìn hắn “ Hoàng Huynh , ngươi không phải chỉ đến đây hỏi ta vì thế thôi đấy chứ ?”

Phượng Mặc Khuynh im lặng , quả đúng là vậy , nàng dạo gần đây luôn xuất hiện trong mỗi lúc hắn lơ là , khi nghe Yên ở điện nàng , hắn đột nhiên cảm thấy không thoải mái .

“ Hoàng Huynh , ngươi hối hận ? Vì đã đưa nàng cho ta ?” Hắn híp mắt lại hỏi , quả đúng là Mộc Khả Hân đã đổi tính , nhưng tình yêu nàng giành cho Hoàng Huynh thì sao ? Còn hay không ? “ Yên , ngươi suy nghĩ nhiều “ Phượng Mặc Khuynh mở miệng , sau đó đứng lên rời đi .

“ Ta cũng mong do ta suy nghĩ nhiều thôi “ Nhiều cái mất đi không lấy lại được , nàng là người cho hắn cảm giác hứng thú muốn tìm hiểu , hắn không định nhường cho ai.

Bước đi trên nóc nhà , Mộc Khả Hân nhảy vào trong căn tiệm nàng mua cùng Nhuỵ Nhi .

“ Dậy “ Nàng đi vào phòng chủ tiệm đánh thức hắn .

“ Ai ? Ai ?” Hắn lờ đờ giật mình ngồi dậy , đêm khuya như vậy ai lại đến chỗ hắn vậy.

“ Là ta , người đã mua tiệm của ngươi “ Nàng thắp đèn cày lên , ánh sáng chiếu lên khuôn mặt khuynh quốc của nàng .

“ Cô nương đã khuya lắm rồi , có gì mai đi “ Hắn khóc nha , sao lại đến vào giờ này .

Mộc Khả Hân lắc đầu “ Ta không có thời gian , giải quyết nhanh “

Chủ tiệm ngập ngùi gật đầu , hắn đứng dậy lấy giấy mực .

“ Đầu tiên , ngươi hãy thay ta làm chủ tiệm , ta sẽ điều khiển phía sau “ Nàng lấy ra các tờ giấy đặt lên bàn “ Đây là công thức nấu ăn , hãy thay đổi tất cả các món ăn trong tiệm”

Khi còn ở hiện đại nàng rất mê nấu ăn , nếU không phải là người thừa kế tập đoàn Mộc Gia , chủ nhân của Sát thì có lẽ nàng sẽ đi làm đầu bếp , làm các món ăn yêu thích .

Chủ tiệm cầm các công thức lên xem , hai mắt mở to , làm bếp mấy chục năm lần đầu tiên hắng thấy những thức ăn kì lạ này .

“ Còn có hãy ghi chép tờ giấy này ra thành 100 tờ giống nhau , và phát cho người qua đường .” Nàng đặt tờ giấy lên , nàng biết trước tiên cần phải tiếp thị như vậy mới thu hút khách .

Chủ tiệm há hốc , rốt cục nữ tử này là gì sao có thể nghĩ ra những điều này được , thật sự quá tuyệt .

“ Còn có khi khai trương hãy thuê mấy người mở đầu bước vào tiệm “ Nàng giải thích tất cả cho hắn , hắn càng nhìn nàng bằng ánh mắt cảm phục .

“ Xong rồi , cứ làm theo vậy , ta đi đây “ Nàng xoay người “ Ta quên hỏi tên ngươi “

“ Ta...ta tên Tiêu Thành “ Hắn lấp bấp trả lời .

“ Mộc Khả Hân “ Nàng nhảy khỏi cửa sổ đi ra ngoài .

Bước dọc theo phố đêm , nơi đây không giống hiện đại suốt ngày nhộn nhịp , ban đêm mọi người đều tắt đèn đi ngủ . Nàng thấy một quán mì ven đường .

Mộc Khả Hân ghé vô kêu một tô mì , nàng cũng đói lắm rồi . Đang ăn đột nhiên có một bóng đỏ ngồi đối diện nàng “Tối như vậy sao không ở trong nhà mà lại ra đây “

Hắn ngồi trong tửu lâu đối diện khi thấy nàng một mình tại quán mì liền nhảy xuống , Vương Phi của Hoàng Thất cũng có lúc giản dị vậy sao?

Mộc Khả Hân chuyển đôi đũa phóng về phía hắn , nam nhân áo đỏ vội né sang một bên , không nội lực nhưng lực đạo lại mạnh như vậy .Nàng che dấu quá sâu , nhưng nếu vậy thì sao bây giờ lại bộc lộ ra .

“ Nếu không muốn bị giết thì cút đi “ Nàng ngước lên nhìn nam nhân yêu mị trước mắt , hắn ta dám cướp nụ hôn đầu của nàng .

“ Hân Hân ngươi vẫn còn giận ta hôn ngươi sao?” Hắn vuốt tay áo bất đắc dĩ nhìn nàng .

Mộc Khả Hân đứng phắc dậy , đặt tiền lên bàn sau đó bỏ đi , hắn ta tránh được ám khí của nàng chứng tỏ võ công không phải vừa , nàng bây giờ chưa đủ mạnh để có thể gây sự với hắn .

“ Hân Hân đợi ta , ta dẫn nàng tới nơi này “ Hắn chạy lại nắm tay nàng , Mộc Khả Hân vùng ra .

“ Đừng đụng vào ta “ Nàng lạnh nhạt nói

“ Đi theo ta “ Hắn không để ý cầm tay nàng đi , Mộc Khả Hân cũng đang buồn chán nên tuỳ hắn dẫn đi .

Đến bãi cỏ xanh mát trên đồi , hắn dắt tay nàng ngồi xuống “ Đến , đây là nơi ta thích nhất “

“ Trò con nít” Nàng định đứng dậy nhưng hắn lại kéo xuống .

“ Nhìn đi nơi đây nàng sẽ thấy nhiều sao lắm đấy” Hắn vội chỉ lên trời .

Nàng cũng nhìn theo , đúng là rất nhiều sao , cảnh tượng này khi ở hiện đại nàng cũng chưa bao giờ thấy qua , không phải nói người bận rộn trên thương trường và hắc đạo như nàng ngắm sao có vẻ xa vời . Mộc Khả Hân yên lạnh nhìn lên bầu trời .

Nam nhân hồng y chuyển hướng qua nhìn nàng , nữ nhân này luôn lạnh lùng như vậy nhưng có lẽ hắn sai rồi , nàng cũng rất đa cảm không phải sao , nếu không trong mắt nàng khi nãy không loé ra buồn bã như vậy .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.