Trước Khi Chết Phải Biết Tình Yêu Là Gì

Chương 7: Chương 7: Bước ngoặt thứ hai: Chinh Phục (2)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đối với Lam, Khải là người tốt nhất, nhưng không hiểu sao Lam lại có tình cảm với anh Huy.

Giờ thì tôi đã hiểu. Vì sao Lam nói tôi là người tốt nhất? Vì tôi dành cho Lam tất cả sự chân thành. Tôi đã làm nhiều thứ vì Lam. Nhưng tôi thua Huy về sức hút, thua rất xa. Và Lam yêu Huy vì những sức hút đó.

Có thể mức độ chân thành của Huy dành cho Lam không bằng tôi. Nhưng những điều chân thành của tôi dành cho Lam đã cũ, thường lặp đi lặp lại, chẳng có gì mới lạ. Có thể Huy không dành nhiều chân thành cho Lam, nhưng nó là những điều hoàn toàn mới với cảm nhận của Lam.

Dù có trải qua năm năm hay mười năm cũng vậy thôi. Tình yêu hình thành và kết thúc bất chấp thời gian. Chẳng có gì phải khóc than khi một tình cảm năm năm không bằng cảm xúc chỉ đến vài tháng.

Điều quan trọng là sức hút của mình có mạnh với ai đó hay không.

Trời ơi! Tại sao một điều quan trọng như thế, bây giờ mình mới biết. Mình đã quá ngây thơ trong tình yêu.

Tôi hận những câu châm ngôn:

Tình yêu đích thực là tình yêu chỉ xuất phát từ sự chân thành, không suy tính.

Tình yêu là thứ cảm xúc tinh khiết chỉ sinh ra từ con tim chân thành.

Và hận luôn những ai tạo ra nó. Tôi đã tôn thờ, đã sống và yêu theo nó. Để bây giờ tôi mất Lam, mất tình yêu đầu đời của mình.

Càng nghĩ tôi càng giận mình, giận sự vô trách nhiệm của những người viết ra những câu châm ngôn hay ho kia. Nghe có vẻ như súc tích và thâm thúy, nhưng thật ra còn nhiều khiếm khuyết, nên chẳng có gì đúng đắn.

Và càng nghĩ tôi càng nể trọng Thái.

Được học tập và vui chơi cùng Thái, ngay cả tôi cũng bị sức hút của Thái gây ấn tượng mạnh. Huống hồ các cô gái cùng lớp, cùng khoa hay cùng trường.

Thái nhìn khá nam tính, với nước da ngăm ngăm của người xứ biển Vũng Tàu. Và đặc biệt, Thái có nét gì đó giống ca sĩ Quang Lê, với bề ngoài hiền lành, tươi tắn, gây cảm giác dễ gần. Không chỉ giống Quang Lê ở ngoại hình, với tôi Thái hát hay không thua gì Quang Lê. Mỗi khi thi hát trong trường, Thái được các cô gái hâm mộ rất cuồng nhiệt và được ban giám khảo khen không ngớt lời.

Thái là thần tượng của các cô gái. Và là thần tượng của tôi.

Không những đẹp trai, hát hay, học giỏi, nhà khá giả, tính cách mạnh mẽ trung trực, Thái còn biết nghĩ cho tương lại, biết tìm hiểu thông tin thị trường để chớp lấy cơ hội.Tôi vẫn còn nhớ, thời đó, thị trường chứng khoán mới mở cửa, nên có nhiều cơ hội cho tất cả mọi người kể cả những người tay ngang. Thái đã chớp lấy cơ hội đó. Thái đã thành công, và thành công rất lớn. Khi tôi và những sinh viên khác còn tiết kiệm từng đồng để không thiếu ăn từng tháng, thì Thái đã có trong tài khoản gần một tỷ.

Thật ra tôi cũng nhận thấy cơ hội đó, nhưng tôi cũng giống như những người khác, giống cả bố mẹ Thái, không dám liều vì nghĩ rằng bản thân không có kiến thức về chứng khóan. Đến khi thấy Thái thành công quá lớn, tôi định nhảy vào thì Thái can ngăn:

_ Trễ rồi. Bây giờ nhảy vô, xác suất thua lỗ cao hơn thành công.

Thái dừng lại, khi còn rất nhiều người nhảy vô và thất bại.

Với tôi Thái là một tượng đài, một tấm gương để noi theo.

Thái rất tự tin và tài giỏi. Thân với Thái, tôi mới có đủ thông tin để khẳng định đó là sự tự tin, chứ không phải tự cao như mấy thằng bạn khác nhận xét.

Chẳng hạn, khi chơi bida, dù trình độ của tôi và Thái ngang ngửa với mấy thằng bạn khác nhưng chơi mười lần thì tụi tôi thua Thái hết tám lần. Mấy thằng bạn tôi nói Thái may mắn, và bảo tụi nó bị xui. Song tụi nó quên rằng bida là môn thể thao chú trọng tinh thần, đòi hỏi sự tập trung rất cao.

Tôi nhận thấy cách chơi bida của Thái khác xa tụi tôi. Và tôi lý giải được tại sao, dù bị dẫn điểm trước rất nhiều, nhưng cuối cùng Thái vẫn thắng.

Bởi vì tinh thần của Thái vững vàng hơn tụi tôi. Những lúc ba trái bi thường xuyên tạo ra những thế đánh khó, Thái vẫn không chán nản, đổ thừa do xui, do ông trời, mà xuống tinh thần như tụi tôi. Thái vượt qua khó khăn bằng bản lĩnh cá nhân, bằng sức mạnh tư duy, bằng khả năng tập trung bền bỉ.

Mỗi khi thua, tụi tôi nóng giận, sân si, bức bối. Ngược lại, mỗi khi thắng thì tụi tôi cười cười, mặt hơi nghếch lên trời, miệng nói lời giả tạo:

_ Tao hên thôi, chứ chẳng hay ho gì đâu.

Mỗi khi Thái thua, mặt Thái chẳng có sắc thái gì rõ ràng, Thái nói:

_ Cơ này mày chơi hay hơn tao.

Mỗi khi Thái thắng, mặt Thái cũng thế. Thái hỏi:

_ Cơ này tao chơi hay hơn phải không?

Tụi tôi không chấp nhận, nên đáp:

_ Tại tao xui thôi.

Với Thái thì không phải do xui hay hên, mà do khả năng tin tưởng vào chính mình. Thái thường chỉ tay vào đầu để giải thích cho chiến thắng của mình. Với cách thể hiện đó, tụi nó cho là Thái tự cao.

Và cả trong lúc chơi bóng đá, bản lĩnh tinh thần và sức mạnh tư duy của Thái bộc lộ rõ rệt.

Thái không phải là người có vóc dáng cao lớn hay sức khỏe vượt trội. Ngay cả kỹ thuật chơi bóng cũng không đến mức điêu luyện. Nhưng mỗi khi có Thái bên cạnh, tụi tôi cũng rất vững tâm.

Với năng lực và tư duy nhạy bén, và khả năng phân tích sâu sắc, Thái nhận thấy điểm mạnh, điểm yếu của đối thủ rất nhanh. Cộng với việc đọc trận đấu chính xác, nên Thái có thể đưa ra những cách thay đổi đội hình chiến thuật rất phù hợp. Và dù có bị đối thủ dẫn trước tỷ số xa thế nào đi nữa, Thái cũng không xuống tinh thần, để tinh thần cả đội suy sụp dẫn đến vỡ trận.Đến khi trận đấu kết thúc, dù thắng hay thua, Thái thường phân tích để rút ra kinh nghiệm cho bản thân và cho cả đội. Nhưng tụi tôi thì khác, thắng thì ngồi nói rất nhiều, lý giải rất nhiều, kể công này nọ, còn khi thua thì mặt đứa nào cũng căng thẳng, chẳng muốn nói, chẳng muốn nghe, chẳng muốn đúc kết điều gì cả. Thái mà phân tích thì tụi tôi nói Thái lằng nhằng lên lớp, tỏ ra hiểu biết, tự cao hay tự kỷ. Với tụi tôi thì cứ vui chơi giải trí, không cần phải tư duy hay suy nghĩ gì cả.

Nói thì nói thế, song mỗi khi đá bóng tụi nó đều muốn có Thái tham gia, vì nếu không có Thái, đội bóng của chúng tôi yếu đi thấy rõ.

Thời gian đầu trong tâm trí mấy thằng bạn tôi, và cả tôi, thường có những suy nghĩ mâu thuẫn về tính cách của Thái. Có lúc thấy Thái rất dễ tính nhưng có lúc thấy Thái vô cùng khó tính. Có lúc thấy Thái khiêm tốn, có lúc thấy Thái tự tin quá đáng. Có lúc thấy Thái ít nói, có lúc thấy Thái lằng nhằng và dai dẳng hết sức. Có lúc thấy Thái sống phóng khoáng đến phung phí, có lúc thấy Thái keo kiệt kinh khủng.

Chỉ đến khi mỗi đứa đều nợ Thái một món nợ ân tình lớn, tụi tôi mới dần dần hiểu ra, không phải tính cách Thái mâu thuẫn mà là chính bản thân tụi tôi. Với tụi tôi, món nợ đó lớn đến nỗi không có tiền bạc vật chất nào so sánh được. Bởi vì tiền bạc không thể so với một người yêu xinh đẹp, vật chất không thể đem đến một tình yêu trong mơ.

Thật vậy! Tụi tôi chinh phục được người trong mộng là nhờ Thái. Có được một tình yêu đẹp cũng nhờ Thái. Qua cách tư vấn và hướng dẫn của Thái, tụi tôi mới thấy rõ sự nhất quán trong suy nghĩ của Thái, và công nhận Thái hơn tụi tôi một cái đầu.

Nhưng ban đầu tụi tôi không thấy được sự nhất quán đó, nên tụi tôi không tin.

Tụi tôi không tin khi nghe Thái nói, Thái có một phương pháp chinh phục người trong mộng rất kỳ diệu. Xác suất thành công lên đến 99% nếu người trong mộng đó chưa có tình cảm với ai.

Tụi tôi hỏi: tại sao 99% chứ không phải 100%? Thái nói 1% còn lại là do giữa chừng tụi tôi đổi ý, không muốn chinh phục người trong mộng nữa.

Nghe thế, trong đầu tụi tôi nghĩ:

Thằng quỷ này bị ảo tưởng về bản thân quá đáng.

Đồng ý là nó giỏi, đồng ý là nó giàu, nên nó mới tin tưởng vào bản thân như vậy, nhưng điều nó vừa nói là quá hàm hồ và điên rồ.

Thái ơi là Thái, sao đàn ông lại cao ngạo như thế. Rõ ràng ông chưa biết con gái đáng sợ thế nào.

...

Nhưng vì trong thâm tâm có sự nể phục Thái, và thử tin tưởng một lần cũng không ảnh hưởng gì đến nhân phẩm đàn ông, nên thằng Công, một thằng trong nhóm tụi tôi thử tin Thái, và nhờ Thái tư vấn để chinh phục con Phương ở cùng khoa nhưng khác lớp.

Chỉ sau ba tháng chinh phục theo phương pháp thần kỳ đó, thằng Công đã có người yêu. Tụi tôi rất ngỡ ngàng, và càng ngỡ ngàng hơn khi thấy tình cảm của con Phương dành cho thằng Công rất mùi mẫn và đắm đuối kỳ lạ.

Bởi vì phải giữ thể diện cho Công, và giữ bí mật riêng tư cho chuyện tình Công và Phương, nên trong quá trình Công chinh phục Phương chúng tôi không được tham gia, không được nghe về phương pháp đó. Nên tụi tôi càng tò mò, càng muốn biết phương pháp đó như thế nào?Thế là thằng Phụng và thằng Hùng nhảy vào cùng lúc, cùng muốn nghe Thái tư vấn để chinh phục người trong mộng.

Và một thời gian sau, thằng Tuấn Anh, thằng Việt, thằng Trung như ngồi trên đống lửa khi thấy thằng Phụng và thằng Hùng có người yêu xinh đẹp. Còn tôi thì tò mò vô cùng, tôi muốn biết phương pháp đó ẩn chứa bí ẩn gì mà ghê gớm đến thế. Nhưng khổ nỗi tôi không có người trong mộng. Và dù thế nào đi nữa tôi cũng không muốn khuấy động quá khứ, không muốn chạm đến hình ảnh Lam.

Thái chỉ mất bốn tháng để mang người yêu đến cho thằng Hùng. Và mất gần một năm mới giúp thằng Phụng từ bỏ cuộc đời độc thân.

Khi thằng Phụng đang trong quá trình chinh phục, thằng Hùng đã về đến đích. Tụi tôi vây lấy thằng Công và thằng Hùng, cạy miệng tụi nó về phương pháp bí ẩn kia. Nhưng không hiểu Thái đã làm bùa ngải gì mà tụi nó thay đổi khá nhiều. Tụi nó nghiêm túc và đàn ông hẳn ra, sự sân si và cà rỡn biến đi đâu mất.

Hai thằng đó chỉ nói bóng gió, rằng trong phương pháp ấy mỗi người phải có cảm nhận riêng, không phải nói khơi khơi mà hiểu được. Và theo lời hai thằng đó, tụi tôi đoán rằng phương pháp ấy không hề đơn giản. Không viễn tưởng tới mức ngủ một đêm thức dậy là có người yêu, mà đòi hỏi phải có kế hoạch, cũng như phải tuân theo một vài nguyên tắc nào đó rất nghiêm ngặt.

Sau này tôi mới biết, phương pháp kỳ diệu ấy được Thái tạo nên sau khi bị người giảng viên lớn tuổi từ chối tình cảm. Thái cũng như tôi, đã đau đớn, đã hoang mang, nhưng Thái hơn tôi là biết rút được bài học cho bản thân, đã vậy còn đúc kết thành phương pháp truyền lại cho bạn bè.

Và hơn một năm sau, đến năm thứu tư đại học, khi mà tất cả những thằng trong nhóm đã có người yêu, trừ tôi và Thái, tôi mới biết được phương pháp đó. Một phương pháp có hệ thống chặt chẽ, có quy tắc phải thuộc, có sơ đồ hình dung, có cả công thức đính kèm. Nó phức tạp và sâu sắc hơn tôi tưởng tượng ban đầu rất nhiều.

Rất tiếc là Thái không chịu viết ra, và không ai trong đám tụi tôi viết lại phương pháp đó thành một cuốn bí kíp hoàn chỉnh. Mỗi thằng trong đám tụi tôi cảm thụ một kiểu. Và hiểu theo cách của chính bản thân mình.

Phương pháp của Thái được xây dựng trên năm tiên đề phải tin theo, nếu không tin thì không cần nghe thêm làm gì.

Thứ nhất, đã là con người, ai cũng sẽ rung cảm trước những điều chân thành, những điều giản dị và tinh tế, những thứ tốt đẹp thánh thiện. Và đặc biệt là ai cũng có những thứ đó dù ít hay nhiều.

Thứ hai, không có môi quan hệ tốt đẹp nào lại không có sự vun đắp tình cảm, không cần bỏ thời gian và công sức để tạo nên và duy trì. Những mối quan hệ tình cảm mà người trong cuộc không bỏ ra bất cứ công sức gì thì chỉ xuất phát từ vật chất hoặc giả dối.

Thứ ba, tình yêu giữa con người và thiên nhiên có thể tự nhiên hình thành. Nhưng tình cảm giữa người và người không thể tự nhiên mà có.

Thứ tư, tình yêu nam nữ xuất phát từ cảm xúc và lý trí của con người, chứ không phải từ ý trời, hay từ một động lực siêu nhiên nào đó.Thứ năm, quá trình hình thành tình cảm giữa người và người có thể tóm gọn thành một sơ đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.