Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ

Chương 201: Chương 201: Kẻ ngốc nhiều tiền




Kể từ khi biết mình bị hai thế lực cùng nhau truy nã treo giải thưởng, Tư Lăng liền không dùng khuôn mặt thật, do đó suốt dọc đường đi cũng yên ổn.

Kỳ thật, trong quá trình chọc phải thiếu chủ Ma tộc cùng Hầu Thiên các, Tư đại ca cũng tham dự vào, cũng xem như là một thành viên kéo thù hận. Chỉ là cố tình người ta treo giải thưởng chỉ có Tư Lăng, sau khi hiểu được nguyên nhân trong đó, Tư Lăng không thể không mắng bọn hắn một tiếng “khi thiện sợ ác“. Điều này cũng rất dễ giải thích, Tư Hàn nhờ hai lần: Thông Thiên tháp cùng Ma tộc xâm nhập Thương Vũ giới mà nổi danh, hơn nữa mỗi lần nổi danh thì khoảng cách thời gian cũng chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, nhưng tu vi lại như ngồi hỏa tiễn, lần trước vẫn chỉ là Kim Đan thôi, lần nữa gặp lại đã là Nguyên Anh hậu kỳ. Tốc độ tu hành cỡ này có thể nói là kinh thế hãi tục, hơn nữa sức chiến đấu dũng mãnh, ai chọc nổi?

Hồng khô lâu cùng Chợ Đen tuy có tu sĩ Hóa Thần tọa trấn, nhưng tu sĩ Hóa Thần vốn mặc kệ ân oán giữa các tu sĩ cấp thấp, không tùy tiện xuống núi, cho nên, chỉ riêng nguyên nhân này cũng đủ hạn chế quyết định của Chợ Đen cùng Hồng Khô Lâu, không dám tùy tiện ra tay với Tư Hàn.

Từ lúc Tư Hàn nổi danh tại Thương Vũ giới, lai lịch hắn đã sớm bị người ta tìm hiểu không chỉ một lần. Biết hắn đến từ một gia tộc tu tiên nhỏ ở Tây Cảnh, sau này bái vào Thiên Tông phái, sau đó chính là một hệ liệt kinh nghiệm truyền kỳ, không đầy một trăm tuổi đã là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa đã có thể Hóa Thần. Mà những người nghe qua tên của Tư Hàn đều có một phen lý giải, đây chính là một tên cực kỳ hung tàn, không chọc hắn thì thôi, hắn cũng lười phản ứng ngươi, nhưng nếu chọc phải hắn, đừng nghĩ toàn thân trở ra.

Hai thế lực Chợ Đen và Hồng Khô Lâu tuy có tu sĩ Hóa Thần, nhưng đó đều là đại trưởng lão ẩn giấu ở phía sau, là người không quản chuyện. Mà những người có thể quản lý sự vụ tu vi tuy rằng cũng trên Nguyên Anh kỳ, đệ tử Nguyên Anh hậu kỳ bọn họ cũng không thiếu, nhưng nếu lấy tu sĩ Nguyên Anh nhà mình đi đối chọi với Tư Hàn, nhìn thế nào cũng không có lời nha.

Cho nên, hai thế lực đều có cùng nhất chí bỏ quên Tư Hàn, truy nã chỉ có một mình Tư Lăng. Ai bảo hắn yếu ớt, lại là kẻ giỏi kéo thù hận chứ.

Tư Lăng từ lúc thăm dò rõ ràng hai thế lực có lòng e sợ Tư Hàn, thì lập tức thẳng sống lưng. Hắn là người có chỗ dựa đó nha, ai sợ bọn họ chứ!

Sau khi tiến vào đại lục Trung Ương, hai người cũng không dừng lại, trực tiếp hướng về trung tâm đại lục Trung Ương, cuối cùng đến một tòa thành tên là Cực Thiên Thành tại đại lục Trung Ương thì dừng lại.

Cực Thiên thành xây dựa vào núi, nghe nói dưới Thành trùng hợp có một linh mạch ngầm, Cực Thiên thành xây trên linh mạch nên trong thành cung cấp linh khí rất nồng đậm. Sau này, lúc xây Thiên Cực thành, Thành chủ Thiên Cực thành lại lấy phủ Thành Chủ làm trung tâm, tiêu phí lượng lớn tiền của để bố trí một cái Đại trận cửu phẩm hộ thành, do đó đã bố trí trên nền móng ở nơi này một cái Tụ Linh trận, khiến cho linh lực trong Thành gấp ba lần những địa phương khác ở đại lục Trung Ương, trở thành thánh địa tu luyện trong lòng đông đảo tu sĩ. Lượng linh lực nồng đậm đáng sợ như thế, cũng khiến những người lần đầu đến Thiên Cực thành đều giống tên nhà quê chưa trải chuyện đời, không khép được miệng.

Tư Lăng chính là một bánh bao trong số những kẻ chưa thấy qua kia!

Thành Cực Thiên có điều kiện tu luyện tốt như vậy, nếu là không có đủ linh thạch kề thân thì thật là chẳng có cách gì cung ứng nổi chi phí cao trong thành. Chỉ riêng phí vào thành mà mỗi người đã phải trả một trăm khối linh thạch hạ phẩm; Nếu muốn thuê động phủ tu luyện trong thành, với vài động phủ tu luyện linh khí sung túc thậm chí cần tới dùng linh thạch trung phẩm để đài thọ.

Tư Lăng quê mùa : (#‵′) 凸, quả thực đắt chết người mà!

Mặc dù bây giờ không thiếu linh thạch, nhưng Tiểu Lăng Tử từ nghèo khổ đi lên, lúc hỏi thăm rõ ràng giá cả thuê Động phủ thì vẫn không nhịn được một trận đau thịt đau tim.

Diện tích thành Cực Thiên rất khổng lồ, có đội tuần tra với thực lực mạnh mẽ tương ứng, càng có quy củ nghiêm khắc tương ứng. Trong Thành cấm tu sĩ đấu pháp phi hành, một khi phát hiện thì không chút nể mặt, trực tiếp trục xuất ra thành Cực Thiên, trọn đời không được đi vào. Nếu có thù hận cá nhân, ngược lại có thể đi đến Đấu trường được thiết kế chuyên biệt ở nội thành để quyết đấu, giải quyết ân oán cá nhân. Sau khi ký sinh tử khế, chết sống mặc kệ.

Tư Lăng cầm ngọc giản mà thành Cực Thiên tặng miễn phí đặt giữa mi tâm, xem xét nội dung bên trong. Tấm ngọc giản này là vừa rồi khi giao phí vào thành thì những thủ vệ kia tặng miễn phí, còn dặn dò bọn họ muốn tìm gì thì bên trong có nội dung bọn họ quan tâm. Nội dung trong ngọc giản ngoài bản đồ Cực Thiên thành, còn nói rõ rất nhiều hạng mục đặc biệt chú ý. Xem hết một lượt, Tư Lăng chỉ có thể cảm thán, không hổ là thành phố lớn, quy củ nhiều như lông trâu, nhưng an toàn cũng có thể bảo đảm. Giao lệ phí vào thành, như vậy phải tuân thủ quy củ của Thiên Cực thành, đồng thời Thiên Cực thành cũng cung cấp sự bảo hộ. Ở nơi này, dù Tư Lăng dùng mặt mình nhảy nhót khắp nơi, đụng tới kẻ thù, thì cũng không cần lo lắng kẻ thù đến đánh hắn, Thiên Cực thành sẽ cung cấp bảo vệ tốt nhất.

Nếu không phải nơi này chi phí quá cao, Tư Lăng thật sự cảm thấy nơi này vô cùng thích hợp cư trú kiêm tu luyện, chỉ tiếc loại cấp bậc giàu có như Thiên Cực thành thật không dễ tiếp nhận tu sĩ ngoại lai.

Thu hồi ngọc giản, Tư Lăng nhìn về Tư Hàn cũng đang cầm trong tay một tấm ngọc giản, hỏi: “Đại ca, huynh thấy nơi này thế nào?”

Tư Hàn vẫn ít lời như cũ: “Có thể!”

Nếu đại ca nói có thể, như vậy là được rồi.

Tư Lăng cười cười, sau đó nhìn ngó trong thành, thấy cách cổng thành không xa có một cái đại quảng trường, bên trong có một loạt xe kéo dùng Tật Phong Thú kéo. Bởi vì diện tích Cực Thiên thành quá lớn, thành trong lại cấm phi hành cho nên cần phương tiện giao thông, xe kéo Tật Phong Thú liền đúng thời mà sinh, tương đương với xe taxi. Đương nhiên, chỉ cần trả thù lao là được.

Loại yêu thú Tật Phong Thú này diện mạo tựa Kỳ Lân, lại là một loại yêu thú điều khiển gió, tốc độ cực nhanh, là yêu thú đáng ca ngợi. Hơn nữa loại yêu thú này bởi tốc độ quá nhanh, rất khó bắt giữ, nên rất ít Tu Tiên thành trực tiếp dùng Tật Phong Thú làm kéo xe giống như vậy. Nhưng tại Cực Thiên thành, lại là dùng để làm xe taxi, Tư Lăng lần nữa bị trình độ sang chảnh của Cực Thiên thành đè ép.

Ngoắc một chiếc xe kéo, hai huynh đệ bước lên xe, thuận tiện nói cho xa phu mục đích của bọn họ -- đi vào Thành đến Thượng Thủy Nhai chuyên cho thuê chỗ ở.

Xa phu là nam tu Trúc Cơ, bộ dạng mi thanh mục tú. Tu sĩ Trúc Cơ tại Tây Cảnh cũng coi như là nhân vật, nhưng ở đại lục Trung Ương, đó chính là thường dân, nếu ở loại địa phương như Cực Thiên thành này thì chỉ chuyên môn đến làm phu xe. Điều này thật cũng cực khổ.

Những thứ đó chỉ là tiếng lòng của Tư Lăng, còn xa phu này lại là một người rất biết ăn nói, rất nhanh liền trò chuyện vui vẻ với bọn họ-- đại khái rất nhiều xa phu đều có thói quen trò chuyện cùng hành khách, đầu tiên là hỏi thăm bọn họ có phải lần đầu tiên đến hay không, có phải muốn thuê động phủ tu luyện ở chỗ này .... gì đó hay không.

“Đúng vậy, chúng ta cũng không quen nơi này, không biết ngươi có đề nghị gì không?” Tư Lăng ôn hòa nói.

Diện mạo như hoa như ngọc như vậy, lại phối với giọng điệu ôn hòa khiêm tốn, thoạt nhìn chính là thanh niên tốt ngũ giảng tứ mĩ[1], cực dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm. Xa phu cũng không ngoại lệ, thấy hắn thái độ tốt, tu vi lại cao hơn mình một cấp mà còn có thể khiêm tốn lễ độ như thế, ấn tượng đầu tiên đã tốt vài phần, vội cười nói: “Ngài chính là hỏi đúng người, ta từ lúc sinh ra đã ở Cực Thiên thành, có thể nói trừ bỏ phủ Thành Chủ thì ở Cực Thiên thành không có nơi nào mà ta không biết. Bất quá nếu tiền bối muốn thuê động phủ tu luyện, ta đề nghị người đừng đi thuê ở Thượng Thủy Nhai. Chỗ đó nhìn không sai, nhưng giá cả rất đắt, hơn nữa nếu sử dụng linh lực độ, quá cao thì sẽ bị bọn họ ngầm cắt đứt linh lực, rất nhiều người không biết đều chịu thiệt như thế.”

[1]五讲四美: ngũ giảng tức nói văn minh, nói lễ phép, nói vệ sinh, nói trật tự, nói đạo đức; tứ mỹ chỉ tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, hoàn cảnh đẹp.

Tư Lăng nhớ rõ ngọc giản nói, tại Cực Thiên thành muốn thuê động phủ tu luyện thì đều đến Trung tâm cho thuê chỗ ở - Thượng Thủy Nhai, nhưng giờ nghe hắn nói, giống như không phải như vậy.

Kế tiếp, Tư Lăng được xoá nạn mù chữ. Tu sĩ kia nói cho hắn biết đừng tin hết ngọc giản miễn phí mà thủ vệ cổng thành cho, nội dung trong ngọc giản này là chế luyện theo mục đích kéo khách của những đại thế lực trong Cực Thiên thành, chuyên môn dùng để gạt mấy tên ngốc dê béo nhiều tiền.

Tư Lăng: ^O^~~ thật tốt quá, hắn không phải kẻ ngốc nhiều tiền!

“Vậy ngươi có giới thiệu gì không?” Tư Lăng tiếp tục kiên nhẫn hỏi.

Phu xe kia ngược lại có chút giảo hoạt nói: “Này phải xem tiền bối có yêu cầu gì.”

Tư Lăng thoáng hơi trầm ngâm, rồi đưa ra yêu cầu của bản thân: im lặng, ít người, linh lực dư thừa, quan trọng nhất là, linh lực sử dụng qua độ thì không thể bị người cắt đứt.

Nghe xong, xa phu suy nghĩ sơ lượt rồi liền nói: “Mộ Thủy Sơn Thành Nam có một khu động phủ rất thích hợp với yêu cầu của tiền bối.”

Vì thế Tật phong thú quay đầu, mấy người hướng về Mộ Thủy Sơn mà đi.

Đợi khi dần dần đến vùng Mộ Thủy Sơn, Tư Lăng mới biết vì sao người ở đây ít. Một vùng núi trơ trụi, không có chút cảm giác tiên cảnh, ai mà muốn đến chứ? Tư Lăng có chút tổn thương, rất muốn níu chặt cổ áo phu xe gào thét. Chẳng lẽ hắn nhìn thật sự ngốc nghếch, dễ gạt sao?

“Tiền bối, ngài chớ bị bề ngoài của nó lừa, trong động phủ Mộ Thủy Sơn linh lực rất dư thừa, hơn nữa nồng độ thì nơi khác cũng không thể so được, linh lực tùy người sử dụng, sẽ không có chuyện ác ý cắt đứt linh lực phát sinh...” Xa phu lải nhải biện bạch cho mình, rồi mới giải thích nguyên nhân nơi này hoang vắng: “Chẳng qua nghe nói linh mạch ở vùng này bị chặt đứt, hơn nữa phía dưới vùng này có một tầng Thiên Lăng Thạch ngăn cách linh lực trên mặt đất, cho nên mới khiến vùng này nhìn có chút hoang vắng thôi.” Xa phu cực có nhãn lực giải thích, “Bất quá trong động phủ lại không bị ảnh hưởng, tiền bối ngài đi xem liền biết.”

Tư Lăng rõ ràng là không tín nhiệm, đang muốn dẹp đường về Thượng Thủy Nhai thì đột nhiên Tiểu Yêu Liên lên tiếng, truyền âm cho hắn: “Tư công tử, đi thôi, đi thôi, nơi này có thứ tốt ~~ “

Có thể để Tiểu Yêu Liên nói là đồ tốt, nhất định là có liên quan với mấy thứ linh thực gì đó. Trên mặt Tư Lăng không thay đổi, dưới sự nhiệt tình giới thiệu của xa phu, rụt rè một phen, rồi đi thuê một chỗ ở Mộ Thủy Sơn.

Có thể là động phủ chung quanh quả thực không được hoan nghênh, người tới không nhiều, vắng ngắt, khiến cho người phụ trách xử lý nhìn trông cũng không có tinh thần, lười biếng nằm sấp trên mặt bàn.

“Tiểu Sơn, có khách.” Xa phu dẫn bọn hắn đến nhẹ nhàng cất tiếng.

Người phụ trách tên Tiểu Sơn kia nháy mắt đầy máu sống lại, vô cùng tinh thần bật nhảy lên, một bộ dáng tinh thần chấn, quen thuộc mà chào hỏi cùng phu xe kia. Tư Lăng vừa nhìn liền biết xa phu này vì sao muốn lừa bọn họ lại đây, là vì giới thiệu mối làm ăn cho đồng bạn.

Người phụ trách Tiểu Sơn đầu tiên là tán dương các loại ưu việt khi thuê động phủ ở Mộ Thủy Sơn, sau đó đưa tới một tấm bản đồ, bảo bọn Tư Lăng chọn lựa động phủ.

Tư Lăng vừa không chút để ý liếc nhìn vừa truyền âm cùng Tiểu Yêu Liên, một lát sau, xác nhận, ngón tay chỉ ở một chỗ trên bản đồ, nói: “Chúng ta muốn thuê gian động phủ này.” Sau đó nhìn về phía Tư đại ca vẫn như bối cảnh, không lên tiếng kia, thấy thần sắc hờ hững băng lãnh của huynh ấy, đoán chừng là tùy hắn lựa chọn, Tư Lăng liền tự mình làm chủ .

Đợi thanh toán tiền thế chấp và tiền thuê xong, Tư Lăng cầm ngọc bài cho mở động phủ mà Tiểu Sơn đưa, cùng đại ca nhà mình, Trọng Thiên lao thẳng tới động phủ Mộ Thủy Sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.