Trùng Sinh Mạnh Nhất Cung Phi

Chương 9: Chương 9: Yến hội




Tháng ba, tháng tư chi giao, tiền triều bận rộn.

Các phụ quốc ( giống thuộc địa ấy ) phái sứ thần hướng Đại Kỳ đưa tới vật phẩm triều cống, ngay cả phiên vương Đại Kỳ cũng mang theo vật tư tiến cống đến kinh yết kiến.

Hoàng đế hôm nay trên lâm triều chính thức tiếp kiến các sứ thần do phía nam Duyên Quốc, đông Lỗ Quốc, tây Đàm Hoa quốc, Tây Thục Quốc, thổ lỗ Lỗ Quốc, bắc Lương Quốc phái tới, ccòn có Nghiễm Đức vương Dương Duệ, Tín Đô Vương Lục Huân, Đông Bình vương Tề Hải Thành cùng các vương gia khác họ ( công thần được ban vương ) đến triều phụng.

Tân đế vừa đăng cơ, liền có thể khiến thế lực khắp nơi thần phục, thánh tâm đại duyệt ( vui mừng ), quyết định tối nay trong cung tổ chức phong yến, hướng sứ thần các quốc gia cùng vương hầu chiêu đãi.

Hoàng hậu cùng Ninh phi ở trong Thấm Tuyết viên bận rộn an bài, có sáu thượng ti tân, ti nhạc, ti thực, ti đèn ở kỳ tới hoàn thiện công việc tương ứng.

Tất cả sự tình làm thỏa đáng, cách lúc khai yến thời gian không xa, hoàng hậu nhắc nhở người bên trong coi chừng hảo bố trí xong nơi cho cả các phi tần, liền cùng Ninh phi hồi cung điện chỉnh trang đợi dự họp yến hội.

Hôm nay phi tần được tham gia, ngoại trừ hoàng hậu, Ninh phi, còn có Táp tần, cùng tân phong Triệu chiêu dung, Sở tu nghi, Bạch tu dung.

Về phần Chân phi, Đoan quý nhân tuy rằng phi vị không thấp, nhưng xưa nay không thích tiếng động lớn nháo, hoàng đế cũng không có bảo các nàng lại.

Vũ Châu các.

Miên Kỳ bữa tối sớm ăn xong, cầm một quyển sách thuốc Đồng Ngữ nghĩ biện pháp lấy được dựa vào huân lung chậm rãi đọc.

Quyển sách này rất dầy, viết bất quá là thập phần tầm thường y dược thường thức, bất quá là đúng thầy đúng bệnh, đối Miên Kỳ mà nói, đó chính là không tầm thường.

Nàng ngày sau ở trong cung muốn lâu dài, tuyệt không thể tái phạm sai lầm giống như kiếp trước uống canh hồng hoa, còn tạo thành hy sinh không cần thiết, cho nên nàng nghĩ hiểu một ít y lý vô cùng trọng yếu.

Ngoại trừ y lý, nàng còn muốn học một bộ quyền pháp, có lẽ một ít chỉ dùng xảo kình là có thể chế phục người khác, như vậy sau này nàng trong hoàn cảnh ngặt nghèo, cũng có thể... ít nhất ... Có điểm phòng ngự cùng năng lực tự vệ.

Nhưng mà chuyện học quyền pháp trước phải xem xét lại.

Dù sao hiện nay cũng chưa nghe nói qua có nội giam hoặc cung nữ nào thông thạo quyền pháp, mà nữ tử vừa vào cung, bất kể là phi tần hay là cung nữ, đều là nữ nhân hoàng đế, nàng cũng không thể tìm một người thị vệ đến lĩnh giáo.

Lúc này, An Xảo bưng một thực mâm tiến đến, mặt trên là một ly rượu cất hoa quế, một xấp thủy tinh ba vị tô, mắt nàng nhìn về phía Miên hơi có chút thương tiếc không đành lòng, thở dài, “Tiểu chủ mỗi bữa ăn ăn ít, hiện lại không ngủ sớm, còn ở lúc này làm mệt mắt. . .”

Miên Kỳ trực tiếp cầm rượu cất, hút lưu một cái, môi hơi có chút nóng, nhưng mà nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ cảm thấy ấm áp nhìn An Xảo, “Làm khó ngươi đã trễ thế này còn nghĩ chuẩn bị cho ta những thứ này, ta cũng thật là có chút đói bụng.” Nói xong, nàng bắt đầu ăn, múc năm sáu muỗng nhỏ đến trong miệng bản thân.

An Xảo nhìn dáng vẻ Miên Kỳ ăn bánh trôi, che miệng cười rộ lên, cảm giác không gì sánh được dáng vẻ sinh động lúc ăn của tiểu chủ.

“Những thứ này đều là nô tỳ phải làm, làm khó chính là tiểu chủ, còn có thể ở đây an tâm đọc sách. Nô tỳ buổi chiều ở bên ngoài đang lúc làm việc nghe nói, đêm nay trong Thấm Tuyết viên mở một đại tiệc, nói là hoàng thượng chúng ta vì hoan nghênh sứ thần các quốc gia, cùng mấy người Lý vương gia đặc biệt làm, thật nhiều tiểu chủ không thể đi, đều ở trong phòng bản thân chán ngán thất vọng, nô tỳ xem tiểu chủ ở chỗ này ngồi nhưng thật ra khí định thần nhàn.”

Miên Kỳ hơi trầm ngâm chỉ chốc lát, nở nụ cười, “ Vốn không phải địa phương ta nên đi, cũng không có gì hay chán ngán thất vọng, có thể đi thì như thế nào, ta cũng nghĩ còn không bằng ở nhà nhỏ bằng gỗ đọc sách tự tại!”

Miên Kỳ rõ ràng nhớ kỹ, đêm yến Thấm Tuyết viên lần này, sẽ phát sinh một đại sự, có đi không lại không quan trọng, không đi nàng còn có thể ít chút xui.

Nàng ngừng tâm tư, không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu hài lòng thưởng thức thủ nghệ An Xảo đưa đến.

.

Trong Thấm Tuyết viên giăng đèn kết hoa, nhạc khí biểu diễn không nghỉ, lại có vũ nương nhảy lên cổ vũ.

Bất luận là trước mặt hoàng đế trên đài, hay là trước mặt người khác đều trưng bày món ăn quý và lạ ngọc thực, còn có rượu ngon nhiều năm khô thuần.

Nhưng mà, tham gia yến hội ở trong cung, khác hẳn ở quý phủ, mọi người không dám quá phóng túng.

Nhưng màcó một người cùng bọn họ bất đồng ý tưởng, thưởng thức rượu ngon ngọc thực không chút kiêng kỵ, chính là một trong các phiên vương khác họ —— Tín Đô Vương Lục Huân.

Lục Huân lớn nhất bệnh chính là tham rượu hỏng việc, bình thường tư chất mặc dù đần độn, nhưng phụ thân hắn lúc còn sống để lại cho hắn không ít đắc lực mưu sĩ, hắn y theo dựa vào ý kiến của người khác, có thể chống đỡ tất cả công việc Tín Đô vương phủ.

Lần này là lần đầu tiên Lục Huân vào kinh.

Đất phong Tín Đô vương ở vào tây bắc đất cằn sỏi đá, đâu có nhiều mỹ thực cùng mỹ nữ như vậy?

Này đây trên yến hội, Tín Đô vương mới có thể mất điều khiển, một mặt mê rượu, hai mắt cũng không có hảo ý xem mỹ nữ trước mắt, đảo mắt qua lại trên vóc người no đủ của vũ nữ.

Hoàng đế cùng tân khách kính nhau một vòng rượu, lại cùng từng người ân cần hỏi thăm, nói quá buổi nói chuyện, sau đó liền đến phiên hoàng hậu cùng Ninh phi thay thế chúng phi tần hướng các sứ thần và phiên vương mời rượu.

Vô luận bất luận trường hợp gì, hoàng hậu đều ăn mặc cực kỳ đoan trang, Ninh phi theo hoàng hậu cùng nhau giải quyết lục cung, đại đa số thời gian cũng là học theo, nhưng hôm nay nàng lại không giống vậy.

Ninh phi mặc một thân lưu màu tán hoa cẩm màu phối hợp hung váy, thắt lưng trung hệ chức kim đai lưng, hai cánh tay tùng tùng kéo thiến sắc yên la khoan mang, trên đầu cắm điểm thúy quyên điểu sai, trên lỗ tai mang theo là một đôi uyên ương thủy tinh vòng tai, cả người ở dưới đèn nhìn thập phần minh lệ, chỉ từ khí thế ăn mặc , cũng chỉ có Táp tần ở trên nàng, ngay cả Triệu chiêu dung, Sở tu nghi, Bạch tu dung so với nàng trẻ mấy tuổi cũng không bì kịp.

Tự hôm qua nàng được Long Tiên Hương tâm tình cực tốt.

Hôm nay trở lại thay y phục, nhìn y phục trắng trong thuần khiết vốn chọn đã cảm thấy vẻ người lớn, Ninh phi bất tri bất giác thay đổi lại chọn cái này một thân mặc vào.

Lúc đó, Ngân Hồng ở bên cạnh liên tục khen Ninh phi mỹ lệ, nghĩ thầm hoàng đế thấy nhất định sẽ thích.

Nhưng mà hoàng đế liếc nàng vài lần, tựa hồ chẳng hề cao hứng, bất đắc dĩ trên buổi tiệc kiêng kị mặt mũi, không có lên tiếng nói cái gì.

Mọi người đều là nhìn ra hoàng đế hờn giận, Ninh phi mời rượu đến ai, ai nấy chỉ nâng cốc uống, mắt không nhìn Ninh phi.

Tới Tín Đô Vương Lục Huân, hắn không chỉ có chủ động nói chuyện với Ninh phi, lại không chút kiêng kỵ quan sát ngực, lỗ tai, ô phát Ninh phi . . .

“Tín Đô vương say, dìu hắn đi thiền điện Thấm Tuyết viên nghỉ ngơi!” Hoàng đế đột nhiên mở miệng cắt đứt mời rượu, theo tay hắn ra hiệu, hai người tiểu thái giám phía sau hắn tự đi đỡ Tín Đô vương nửa tỉnh nửa say đi thiền điện.

Ninh phi tửu lực không cao, bình thường đầu óc còn có chút dùng được, tự nhiên cũng ý thức được sự tình có chút không bình thường, thế nhưng giờ đầu nàng hò hét loạn cào cào, căn bản vô lực đoán không được rốt cuộc là không đúng chỗ nào.

Ngân Hồng thấy thế vội vàng bước nhanh đi tới, đỡ lấy Ninh phi, thay thế nương nương nhà nàng hướng hoàng đế hành lễ bồi tội, “Hoàng thượng, nương nương say, nương nương cùng nô tỳ cáo lui trước.”

Hoàng hậu nhíu mày, nét mặt một bộ lo lắng quan sát Ninh phi.

Mà Táp tần lại là vẻ mặt châm chọc Ninh phi không thể uống còn cố thể hiện.

Hoàng đế nhưng thật ra không nói gì, vẻ mặt không kiên nhẫn phất phất tay, ý bảo chủ tớ hai người lui ra.

Thấy thế, Tử Ngọc vội vàng đưa lỗ tai cùng Táp tần nói vài câu gì, nét mặt Táp tần đại hỉ, thật đúng tâm ý của nàng.

Một hồi, Tử Ngọc mang theo một gã tiểu thái giám lạ mặt cũng lặng lẽ ly khai buổi tiệc.

.

Ngân Hồng đỡ Ninh phi rời xa điện, cũng dần dần cách xa tiếng động lớn nháo, một ngày an tĩnh lại, cũng chỉ có thể nghe được tiếng gió thổi, cùng tiếng nức nởcủa chủ tử nàng sau khi say rượu.

Lão nhân nói người say đặc biệt nặng, Ngân Hồng nghĩ đúng là ý này, mới đi 1 lúc, Ninh phi liền ép tới nàng sắp tắt thở, chính mình mệt mỏi không có gì, nhưng nếu là nàng khiến chủ tử vấp ngã ở đâu đó, ngày thứ hai chủ tử tỉnh nàng cũng đừng nghĩ sống, sớm biết rằng lúc ấy nàng liền đánh bạo hướng hoàng đế xin người giúp đỡ . . .

Lúc này chỗ khúc quanh đi tới một người, Ngân Hồng giật mình vừa nhảy, người nọ đến gần nhìn lên, lại là một gã tiểu thái giám.

Tiểu thái giám thấy bên này có người, vội vàng đi tới, “Đối diện phải Ngân Hồng cô nương cùng Ninh phi nương nương? Mới vừa rồi hoàng thượng phái nô tài phụ cô nương đưa nương nương về —— “

Ngân Hồng đại hỉ, thầm nghĩ là lão Thiên thông cảm nàng, cư nhiên nhanh như vậy liền tâm tưởng sự thành.

“Vậy làm phiền công. . .” Ngân Hồng nói còn chưa dứt lời, trên đầu đột nhiên “Loảng xoảng ——” bị đánh một cái, nàng hôn mê đi.

Người đánh ngất xỉu Ngân Hồng đem gậy gỗ giấu đi, tiếp nhận Ninh phi lúc này đã say không biết trời đất, hướng người phía sau nở nụ cười một chút.

Tiểu thái giám hướng người này nịnh hót nở nụ cười, cằm điểm một cái yếu đuối Ninh phi, “Tử Ngọc, chúng ta phảitrừng trị nữ nhân này như thế nào ?”

Tử Ngọc đắc ý nhéo tóc Ninh phi, “Đương nhiên là theo như nương nương chúng ta giao phó đi làm ——!”

.

Yến hội tiến hành đến giờ Tỵ, ngay cả hoàng đế cũng có chút không chịu đựng được, cuối cùng, lại cùng tân khách nói vài câu xã giao, giống như mọi người cáo lui.

Hoàng đế bởi vì cảm giác say cấp, nên khiến Táp tần dìu hắn về, theo lẽ thường ắt hẳn là trở về tẩm cung Táp tần không cần phải nói.

Trong Thấm Tuyết viên hạnh hoa, lê hoa, hoa đào lại nở, buổi tối đánh đèn càng có một phen ý tứ hàm xúc khác.

Đi đến phụ cận thiền điện ——

“Hoàng thượng, nô tì cảm thấy không khỏe, thực sự không thể đi nữa, không bằng chúng ta liền ở chỗ này nghỉ ngơi một chút. . .” Táp tần một bộ dáng vẻ xấu hổ, tự dưng chọc cho trong lòng hoàng đế nóng lên.

Thấm Tuyết viên là chuyên vì yến khách hoàng thất mà kiến tạo, nội bộ chỉ có ba gian xây ở chung với nhau điện thất, theo thứ tự là một gian chánh điện cùng hai gian thiền điện.

Hoàng đế nhớ tới mới vừa rồi trên yến tiệc, đã từng gọi Tín Đô vương đi thiền điện nghỉ ngơi, nhưng mà nghĩ hắn sớm nên tỉnh rượu tự ly khai, ắt hẳn không ngại, liền đồng ý đề nghị của Táp tần.

Ai biết hoàng đế dắt Táp tần hướng thiền điện đi, đột nhiên nghe thấy được trong thiền điện động tĩnh ——

Nơi nào đang gián đoạn được truyền ra tiếng nam nhân gào thét, nữ nhân thở dốc cùng ngâm nga, mà giọng của nữ nhân hoàng đế rất quen thuộc.

Táp tần cảm thấy tay hoàng đế đang nắm mình không tự chủ siết chặt, dưới ánh đèn biểu tình hoàng đế càng thêm nghiêm trọng, nàng kêu một tiếng, “Hoàng thượng —— “

Ai biết, hoàng đế hất tay của nàng ra, tước kiếm thị vệ phía sau, dùng chân đạp cửa thiền điện vọt vào. . .

.

Ngân Hồng tỉnh lại đã là giờ dần ngày thứ hai, nàng từ hành lang tạ hạ lá khô đôi ngồi xuống, chậm chậm, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng đứng lên tìm kiếm Ninh phi ở bốn phía , nàng là vừa mới tỉnh lại, cách thời gian dài như vậy, ở đâu còn cócái bóng nương nương? nhà nàng

Nương nương đã xảy ra chuyện!

Nàng nhớ tới bản thân đỡ nương nương đến đây, thể lực chống đỡ hết nổi liền nghỉ ngơi một hồi, tiếp theo tới cái tiểu thái giám nói là hoàng thượng phái tới giúp nàng, nàng cám ơn thái giám. . .

Sau đó, nàng không một chút ấn tượng. . .

Sờ sờ sau đầu, một trận đau nhức kéo tới, Ngân Hồng lúc này mới ý thức được, bản thân chắc là bị ai đó tập kích!

Không tốt! Nương nương khẳng định có nguy hiểm!

Ngân Hồng lòng như lửa đốt ở trong Thấm Tuyết viên tìm một lần, cuối cùng ở thiền điện trông được đến một vết máu, góc tường lại tìm được trên y phục nương nương xả xuống vải vụn, còn có đai lưng chức kim nương nương tối hôm qua đeo . . .

Thân là tần phi hoàng đế, dưới tình huống nào cũng cần bảo trì dáng vẻ thỏa đáng, hiện tại đai lưng Ninh phi bỏ ở nơi này, y phục cũng tổn hại, nếu như bị hoàng thượng hoặc phi tần khác biết. . .

Nàng bỗng nghĩ đến đêm qua trong tiệc rượu, hoàng đế để Tín Đô vương say rượu ở đây nghỉ ngơi. . . Vậy nương nương. . . !

Ngân Hồng nghĩ tới khả năng rất kinh khủng, chợt cảm thấy phía sau lưng lạnh cả người, máu nhưng vẫn hướng trên ót, trong tay nàng nắm bố tiết cùng đai lưng, liều mạng hướng tẩm cung Ninh phi chạy!

Đôi lời: Ta cảm thấy Ninh phi chết không đáng tiếc, dù rằng nàng là bị tính kế. Thân là phi tần vào cung nhiều năm nhất ( chỉ sau hoàng hậu ) mà ăn mặc lố lăng ngay trên quốc yến, kiểu gì cũng bị hoàng đế chán ghét. Chết sớm lại tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.