Trọng Sinh Chi Thanh Thái Tử Phi

Chương 124: Chương 124




Thái tử nói quá đơn giản, không nghĩ có vài người lại nhìn chằm chằm Dục Khánh Cung, chuẩn bị đem Dục Khánh Cung kéo xuống nước, làm cho Đông phủ loạn hơn.

Ô Nhật Na tự đắc bởi những lời của đại phúc tấn nói, cả người tràn đầy tinh thần a, trở lại Đông phủ liền trực tiếp đạp cửa sân viện Lý Tứ. Lý Tứ gần đây tránh Ô Nhật Na như tránh tà, sao có thể nghĩ đến Ô Nhật Na chủ động tới cửa. Đám người hầu của Long Khoa Đa cũng không có khả năng cả ngày coi chừng nàng, Lý Tứ thấy Ô Nhật Na thì chỉ có ẩn núp, người trong viện nàng căn bản không đủ.

Ô Nhật Na tạm thời không có đánh nàng, chỉ là mắng Lý Tứ vài câu khó nghe, để người đem Lý Tứ kéo lê tới trong viện Hách Xá Lý thị, Lý Tứ giãy dụa không ngớt, một đường la hét cầu cứu. Hách Xá Lý thị bởi vì có Ô Nhật Na ở Đông phủ, nàng là mẹ chồng lại bị người kia ức hiếp, Ô Nhật Na coi như trả thù cho nàng, mấy ngày nay trải qua cũng không tệ lắm, chí ít cái con hồ ly Lý Tứ kia không dám bước vào sân viện của nàng nữa.

Xa xa thấy Ô Nhật Na dẫn người đem Lý Tứ kéo lê tới trước gót chân nàng, Hách Xá Lý thị mới vui vẻ một chút thì chợt nghĩ đến Long Khoa Đa cái tên trượng phu hung ác này lại bắt đầu sợ, cẩn thận hỏi, “Cách cách, ngươi đây là muốn?”

Ô Nhật Na kỳ quái nhìn Hách Xá Lý thị, “Bà bà, người nữ nhân này bình thường ra vẻ uy phong, ta hiện tại đem nàng tới trước mặt người, muốn răn dạy thế nào liền răn dạy thế nấy.”

Hách Xá Lý thị còn không có lên tiếng, Lý Tứ lại khinh thường phi Hách Xá Lý thị một tiếng, “Hách Xá Lý thị, ngươi nếu là dám động đến ta dù chỉ một cọng lông, gia cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Lời mới vừa dứt, Ô Nhật Na liền cho nàng ăn một cái tát tai, “Ở đây không đến lượt ngươi mở miệng!”

“Ô Nhật Na cách cách, ngươi có bản lĩnh liền đem ta giết chết tại chỗ, ta nếu có gặp chuyện không may, ngươi cũng sẽ không được sống tốt!” Lý Tứ bị Ô Nhật Na khi dễ mấy ngày nay, cũng là không thể nhịn được nữa! Hận hận nhìn về phía Hách Xá Lý thị, cái vị phu nhân từ trước đến nay luôn mềm yếu vô dụng này, chỉ có nàng ta chịu thua thiệt, nếu dám động một cọng lông măng của nàng, nàng nhất định sẽ không để cho con trai của nàng ta sống tốt!

Hách Xá Lý thị bị ánh mắt của Lý Tứ trừng như bị kim châm đau nhói, nghĩ đến những lần bị khi dễ từ trước đến nay, Lý Tứ hiện tại lại đang quỳ ở trước mắt nàng, đầu nóng lên, một cái tát hung hăng quạt tới, đánh xong lại run rẩy thu tay về, không dám nhìn ánh mắt của Lý Tứ.

“Bà bà, đánh hay lắm.” Ô Nhật Na cách cách vỗ tay nói, “Đối với nữ nhân chẳng phân biệt được tôn ti trật tự bực này nên hảo hảo giáo huấn, để cho nàng biết thân phận của mình là gì!”

Khóe miệng Lý Tứ bị đánh rỉ ra máu, giùng giằng muốn bổ nhào đến trên người Hách Xá Lý, hô, “Tiện nhân, ngươi thật lớn mật!”

Hách Xá Lý thị vội đối với Ô Nhật Na nói, “Cách cách, mới vừa rồi ta chỉ là nhất thời thất thủ, chứ không phải là cố ý làm khó dễ nàng. Hiện tại cũng không xê xích gì nhiều, để nàng trở về đi. Nếu không lão gia trở về mà biết thì không tốt.”

Ô Nhật Na đang chuẩn bị sẵn sàng xem bà bà trả thù tiểu thiếp thế nào, kết quả nghe được Hách Xá Lý thị nói, thiếu chút nữa bị nước trà làm sặc, không thể tưởng tượng được nói rằng, “Bà bà, ngươi là vợ cả, thế nào lại sợ nàng như thế? Muốn đánh cứ đánh, hà tất phải nín nhịn.”

“Cách cách nói cẩn thận.” Hách Xá Lý thị ngược lại khuyên Ô Nhật Na, “Cách cách, hiện tại có ngươi, nàng cũng đã không thể tác quái, ta chỉ cầu một cuộc sống an ổn, Nhạc Hưng A a mã dựa vào phần nhân tình này cũng có thể giúp nâng đỡ Nhạc Hưng A một chút, mọi chuyện sẽ êm đẹp.”

Ô Nhật Na ngồi không yên, lẽ nào bà bà bị ngược đãi đã thành thói quen luôn rồi phải không, không thừa cơ hội tốt này tạo uy phong chính thất, ngược lại còn muốn dẹp yên chuyện đặng yên thân, khóe mắt thoáng nhìn nhãn thần đắc ý của Lý Tứ, “Bà bà, nữ nhân này nắm giữ công công, ngươi dù cho có an phận, nàng cũng nhìn ngươi không vừa mắt, muốn cho công công đánh giết Nhạc Hưng A cũng là chuyện dễ. Ngươi cũng không phải chưa thấy qua công công đánh Nhạc Hưng A, còn là đánh vào chỗ hiểm yếu, ngươi còn muốn công công hồi tâm chuyển ý sao.”

Hách Xá Lý thị nghe được có chút chột dạ, “Bọn họ là phụ tử, luôn luôn có huyết mạch tình thâm, ngươi chớ có ly gián tình cảm cha con bọn họ.”

Ô Nhật Na nghe được có chút muốn thổ huyết, nàng không nghĩ ra bà bà người này là đang nghĩ cái quái gì, muốn để mình giúp nàng trút giận, lại không muốn đắc tội với Long Khoa Đa cái vị trượng phu này, còn chuẩn bị làm người hoà giải hảo hảo hướng Long Khoa Đa xin nể tình, đây rốt cuộc là cái tâm lý biến thái gì. Ô Nhật Na cảm thấy rất phiền, cái vị bà bà này là không đỡ nổi.”Được rồi, bà bà, không bằng ta giúp ngươi xử lý nàng.” Ô Nhật Na chỉ chỉ Lý Tứ, “Chỉ cần nàng không ở trong phủ, xem nàng còn làm mưa làm gió thế nào.”

Hách Xá Lý thị trong mắt hiện lên ý mừng, nhưng rất nhanh lại lo lắng, “Cách cách nghìn vạn lần không thể, nếu lão gia mà biết, sự tình nhất định sẽ không thể vãn hồi, ta cùng với hài tử cũng sẽ bị chán ghét mà vứt bỏ.”

Lý Tứ vốn dĩ nghe được Ô Nhật Na muốn gây bất lợi cho nàng, mặc dù có Long Khoa Đa làm chỗ dựa, nhưng nếu như Ô Nhật Na thật sự đem nàng giết chết, Long Khoa Đa có chạy tới cũng đã chậm, kết quả nghe được Hách Xá Lý thị nói lại ha ha mà nở nụ cười, “Đã biết ngươi là không có lá gan, ta phi, cái gì chính thất cái gì đại phu nhân, cũng chẳng qua là một kẻ mềm nắn rắn buông. Còn muốn chờ lão gia hồi tâm chuyển ý! Hừ, dù ta có chết, lão gia cũng sẽ nhớ kỹ ta, ngươi có sống thì thế nào.”

“Im miệng!” Hách Xá Lý thị bị kích động lại cho Lý Tứ mà một cái tát.

“Dừng tay!” Thanh âm của Long Khoa Đa đột nhiên vang lên, Hách Xá Lý thị sợ đến tay run run mà thu hồi lại, Long Khoa Đa sãi bước nhảy tới, nâng Lý Tứ dậy, hướng về phía Hách Xá Lý thị liền muốn cho nàng một cái tát, “Ngươi thật lớn mật, ỷ vào ta không ở đây mà giày vò Tứ nhi!”

“Công công thật là uy phong nha, mới vừa hồi phủ lại vì tiểu thiếp đánh vợ cả!” Ô Nhật Na làm sao có thể để cho bà bà bị đánh ở trước mặt nàng, tiến lên liền tóm được tay của Long Khoa Đa.

“Lão gia, ta không có.” Hách Xá Lý thị sợ đến thấp giọng biện giải cho mình, “Chỉ là… Chỉ là…”

“Chỉ là nhất thời lỡ tay?” Lý Tứ như được cởi bỏ ràng buộc, vì mình lấy lại công đạo bị uất ức từ nãy đến giờ, giơ tay cấp cho Hách Xá Lý thị một cái tát, bị Ô Nhật Na đá một cước vào trên đầu gối, a một tiếng mà ngã lăn trên mặt đất.

“Ô Nhật Na cách cách, ngươi còn dám làm càn ở trước mặt ta!” Long Khoa Đa bị nắm cổ tay, dữ tợn mà nhìn về phía Ô Nhật Na, Ô Nhật Na vội vàng buông tay ra.

“Công công, ngươi nếu dám đánh ta, ta liền hô lớn ngươi phi lễ!” Ô Nhật Na cách cách trừng mắt uy hiếp nói.

“Hừ.” Long Khoa Đa còn thật không dám đánh Ô Nhật Na, “Nếu ngươi còn dám đánh người của ta, khi dễ Tứ nhi, ta cũng mặc kệ danh tiếng, nhất định phải trả lại cho ngươi gấp mười lần.” Nói rồi Long Khoa Đa ôm lấy Lý Tứ, liền rời khỏi sân viện Hách Xá Lý thị.

Hách Xá Lý thị ôm ngực, thấy Ô Nhật Na cách cách bực mình mà ngồi ở một bên uống trà, nàng có chút oán giận, “Ta đều đã nói cách cách làm như vậy là không thích hợp, lão gia nhất định không thích, bây giờ nên làm gì?”

Ô Nhật Na vừa bị Hách Xá Lý thị nói như vậy, bất mãn nhìn về phía Hách Xá Lý thị, “Ta nói ngươi làm sao lại nhát gan vô dụng như vậy? Lòng của người nam nhân kia không ở trên người ngươi, ngươi sống chết muốn níu giữ hắn, hắn chỉ biết đem ngươi đạp xuống bùn! Có cần phải sống hèn như vậy không đây, nếu ngươi còn như vậy, ta sau này cũng sẽ không giúp ngươi. Nhạc Hưng A cũng nói, nếu không phải lo lắng cho ngươi, hắn hà tất phải sống uất ức như vậy, ngươi vô dụng thì con trai ngươi được nhờ sao, hắn cũng sẽ bị ép tới không ngẩng đầu lên được, ngươi thế nào lại không nghĩ ra?”

“Hắn làm sao có thể nói như vậy, ta là ngạch nương hắn a. Ta là lão gia vợ cả, ta muốn giành lại lòng của lão gia thì có gì sai? Ta còn không phải là vì hắn sao, nếu như lão gia thích hắn, hắn còn trải qua những ngày sống cực khổ như vậy nữa sao. Ô ô… Con bất hiếu này.” Hách Xá Lý thị bị Ô Nhật Na nói xong mắt trừng đờ đẫn miệng há hốc, chờ Ô Nhật Na đi rồi nàng bắt đầu thương tâm khóc, nàng sợ Ô Nhật Na lợi hại như vậy, sau này con trai của nàng bị quản sợ cũng sẽ không nghe lời của nàng, nay lòng trượng phu đã xa cách thì còn có nhi tử nghe lời an ủi, nếu nhi tử cũng cách lòng, như vậy nàng còn cần sống trên đời làm gì nữa?

Đông phủ thối nát được che phủ sau lớp màn nhung lụa lại trông có vẻ an tĩnh, Ô Nhật Na bởi vì đối với Hách Xá Lý thị thực sự thất vọng, cũng lười để ý tới Hách Xá Lý thị, dù sao chỉ cần nàng và Nhạc Hưng A, cùng Hách Xá Lý thị không bị khi dễ là tốt rồi, nhưng không nghĩ tới sẽ luôn luôn có người muốn sinh sự.

Lý Tứ bị Ô Nhật Na đánh nhiều lần như vậy, hận đến muốn lấy mạng nàng, lần nữa bị mạo phạm, Long Khoa Đa tự nhiên cũng là muốn đem Ô Nhật Na trừ khử sau sống khoái hoạt, nhưng nhìn thấu Ô Nhật Na thẳng tính, lại cố kỵ quan hệ của Ô Nhật Na và thái hậu, nên mọi chuyện cũng yên tĩnh được một hồi.

Ô Nhật Na vốn là một người sinh khí dồi dào, không biết sao càng ngày càng thèm ngủ, đối với sự tình trong phủ quá yên tĩnh cũng không để ý, nhưng Nhạc Hưng A sinh hoạt đã lâu tại Đông phủ lại cảm thấy kỳ quái, vì sao Long Khoa Đa và Lý Tứ còn có lão phu nhân đều an tĩnh như vậy, rõ ràng trước đó đều hận Ô Nhật Na muốn chết, càng như vậy lại càng không bình thường. Nhưng là có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, Ô Nhật Na lại phất tay nói hắn yên tâm đi trong phủ không có việc gì, Nhạc Hưng A cũng chỉ đành gác lại chuyện này ở trong lòng.

Thẳng đến có một lần, Nhạc Hưng A nghe được đường huynh nói đến vợ hắn mang thai rất hay buồn ngủ, trong lòng cao hứng tưởng Ô Nhật Na có phải cũng có rồi hay không, vội vàng mời đại phu.

Chờ chẩn đoán chính xác rồi, hai vợ chồng đều cực kỳ cao hứng, Hách Xá Lý thị cũng kích động lạy thần phật chiếu cố Ô Nhật Na, kết quả chiếu cố không tới một tháng, Ô Nhật Na thiếu chút nữa sảy thai, Đông phủ lại một lần nữa ồn ào.

Hách Xá Lý thị đối Ô Nhật Na cũng coi như chú tâm, không hướng về phía Ô Nhật Na thì cũng là suy nghĩ cho cháu trai, nhưng có tỉ mỉ cũng có chỗ không chu toàn, không biết người nào ở trên y phục Hách Xá Lý thị xông hương hoa hồng, không ngửi ra chút mùi nào nhưng nó lại thật sự tồn tại, nếu như điều không phải do thân thể Ô Nhật Na cường tráng, phát hiện cũng khá sớm thì sợ rằng thai nhi cũng không giữ được.

Lúc này Ô Nhật Na mặc kệ có thể bị mất mặt hay không, có bị mắng hay không, trực tiếp tới trước mặt thái hậu bẩm báo, nói Đông gia có người muốn hại nàng. Thái hậu rốt cuộc vẫn đối với Ô Nhật Na đau lòng, còn chưa nghe xong Ô Nhật Na nói hết câu đã đỏ hồng mắt mà để thiếp thân nhũ mẫu đi chọn mấy bà đỡ giỏi chuẩn bị sẵn cho Ô Nhật Na, lại được biết một ít chuyện xấu của Đông phủ, quan hệ thái hậu đối với Đông phủ mẫu tộc của Khang Hi thập phần vi diệu, nghĩ nếu xử lý không tốt sẽ làm Khang Hi đối với bà cái người mẹ cả này có chút khúc mắc, nên liền để thái tử phi đứng ra xử lý.

Trong Dục khánh Cung, thái tử và thái tử phi biết được, thật sự có chút bất đắc dĩ. Rõ ràng đã chuẩn bị né tránh chuyện này, hết lần này tới lần khác chuyện này lại đến tìm.

“Tĩnh Nghiên, ngươi xem rồi quyết định đi, nếu thấy khó thì cứ đùn đẩy.” Thái tử nói rằng, “Ngươi xem thái hậu đi, luôn luôn dựa vào ngươi, có chuyện gì cũng đều tìm đến ngươi.”

“Ta qua chỗ Hách Xá Lý một chuyến. Ô Nhật Na nói là ngay cả chứng cứ có người hãm hại bọn họ cũng không tìm được, cũng không biết Hách Xá Lý thị có thể thông minh hơn một chút hay không.” Thái tử phi thở dài một hơi, “Thái hậu a, bà thật là vừa có việc khó xử liền hướng Dục Khánh Cung ban thưởng này nọ, rõ ràng Ô Nhật Na không thân cận với ta a.”

Chờ thái tử phi tìm đến Hách Xá Lý thị, kết quả đối với nàng rất thất vọng, không trách lại bị Lý Tứ nhào nặn trong tay như bột nhão vậy, trong lời nói nhìn ra sự nhát gan, nhưng nếu ngươi hòa nhã nhường nàng một bước nhỏ, nàng lại liền coi thường mà leo lên đầu lên cổ ngươi, như chuyện Ô Nhật Na lúc này, bị thái tử phi hỏi, nàng ngoại trừ nói đại ý là muốn trốn tránh trách nhiệm, nếu Ô Nhật Na ở trong phủ ít sinh sự chút, có lẽ đã không gặp phải chuyện không may này, nói xong thái tử phi vỗ bàn một cái, “Hách Xá Lý thị, ngươi làm bà bà, chiếu cố Ô Nhật Na cách cách, xảy ra chuyện không nghĩ cách đem chủ mưu tìm ra, ngược lại đổ trách nhiệm lên đầu cách cách, ngươi rốt cuộc là nghĩ như thế nào?”

Hách Xá Lý thị lúc trước bởi vì thái độ ôn hòa của thái tử phi, lúc nói chuyện có chút lên mặt, bây giờ vừa bị thái tử phi quát, sợ hãi rụt về hình dạng thận trọng như trước, “Thần phụ biết sai rồi, nhưng thật không phải là thần phụ hại cách cách, thần phụ là người bị hãm hại.”

“Bổn cung biết, vậy ngươi có thể có chứng cứ rốt cuộc là ai hại cách cách.” Thái tử phi lại hỏi.

“Không, không ai hãm hại thần phụ, hết thảy đều là ngoài ý muốn. Thần phụ chỉ là nóng ruột nói sai, cách cách tuổi còn nhỏ ít kinh nghiệm, ba tháng đầu cái thai chưa ổn định dễ gặp chuyện không may nhất.” Hách Xá Lý thị lại nói câu trước câu sau không thống nhất.

“Ha hả, thế nhưng vì sao Ô Nhật Na cách cách nói có người muốn hại nàng, còn ở trên y phục của ngươi xông hương hoa hồng.” Thái tử phi cũng mặc kệ Hách Xá Lý thị, tiếp tục truy vấn.

“Thần phụ không rõ ràng lắm, cách cách chắc là nghĩ sai rồi.” Hách Xá Lý thị cẩn thận nhìn sắc mặt của thái tử phi một chút, thấy cũng không phải quá nghiêm túc, nghĩ đến trước đó cha chồng Đông Quốc Duy có nói, không nên đem sự tình làm lớn chuyện, chỉ cần nói là ngoài ý muốn, chuyện lớn hóa nhỏ, đến lúc đó ông sẽ thay nàng còn có nhi tử làm chủ. “Cách cách chích là bị kinh hãi nên mới nghĩ bậy.”

Thái tử phi thấy có hỏi Hách Xá Lý thị cũng không tra ra cái gì, phất tay để cho nàng lui ra, thầm nghĩ đáng thương cũng như đáng tiếc cho người này, nếu như nàng đầu óc sáng suốt tinh ý, nhân cơ hội này đứng ra làm chủ cho Ô Nhật Na, đem việc hãm hại Ô Nhật Na đổ lên người Lý Tứ, Lý Tứ còn có thể xoay người sao? Nàng hết lần này tới lần khác lại không nói ra được câu nào có ích, trước đây lòng cơ trí khi đến chỗ đại phúc tấn cầu cứu đi đâu rồi?

Thái tử phi mặc dù đối với chuyện tình Đông phủ rất bài xích, nhưng là vì đòi lại danh dự cho chính thất trong thiên hạ, mặc kệ có chứng cớ hay không, cứ đem sự tình này đổ lên trên người Lý Tứ, dù gì Lý Tứ ở trong chuyện này cũng có vẻ không minh bạch, đương nhiên vì bằng cớ không đủ, không thể kết chết tội danh, Đông gia đến cuối cùng cũng chỉ là đem Lý Tứ đưa vào trong miếu tu dưỡng, cũng giữ lại cho nàng được một cái mạng, chuyện này cuối cùng cũng giải quyết xong.

Thái tử phi vừa mới xử lý xong việc này, thì có thái giám từ Cung Càn Thanh tới, nói buổi tối Khang Hi muốn tới Dục Khánh Cung dùng gia yến, muốn thái tử phi đi chuẩn bị. Thái tử phi vừa nghe, phiền muộn cực kỳ, ứng phó nhà mẹ đẻ Khang Hi xong, lại phải ứng phó với Khang Hi, ai biết Khang Hi tới có phải để gây chuyện hay không?

“Ta không muốn làm nữa! Ta muốn từ chức!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.