Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 40: Chương 40: Chương 38: Muốn chủ động một chút 2




Edit:Bạch Ngọc Tuyết

“Vậy mới tốt.”

Cha nuôi nói xong trực tiếp cúp điện thoại.

Thời Tiểu Niệm để điện thoại di động xuống, múc thức ăn trong nồi ra, lại nhìn bên cạnh một cái, được rồi, mấy cái mâm đã bị ăn sạch sẽ, ngay cả cọng hành cũng không chừa lại.

Cung Âu lười biếng đứng bên cạnh cô, đôi mắt đen nhìn chằm chằm thức ăn cô vừa múc ra.

“...”

Anh là heo sao?

Thời Tiểu Niệm thật muốn hỏi câu này.

“Ánh mắt của cô thật giống như đang nói tôi là heo.” Ánh mắt sắc bén của Cung Âu quét về phía cô.

Thời Tiểu Niệm giật mình, vội nói, “Không có.”

“Tốt nhất là không có.” Cung Âu thu hồi tầm mắt, lại bắt đầu tấn công mâm thức ăn nóng mới, đang ăn đột nhiên hỏi. “Thời Tiểu Niệm, có phải cô đã bỏ loại gia vị đặc biệt nào đó trong thức ăn, anh túc*?”

(*Hay còn gọi là thuốc phiện, ma túy.)

“Làm sao có thể?” Thời Tiểu Niệm có chút dở khóc dở cười,, “Chẳng qua là một ít gia vị thông thường trong nhà thôi.”

“Vậy tại sao tôi lại phải nghiện?”

Giọng nói của Cung Âu rất nặng, đôi đũa đảo qua thức ăn trong mâm, biểu tình trên gương mặt tuấn tú có chút đọng lại.

Hắn không phải là một người ham ăn, trước kia lượng cơm cũng rất bình thường, nhưng đối với thức ăn Thời Tiểu Niệm làm, hắn thật giống như ăn bao nhiêu cũng không đủ vậy, không tìm được một chút lý do.

“A?”

Thời Tiểu Niệm sửng sốt một chút, hắn nói, hắn nghiện thức ăn cô làm?

Cô làm có ngon như vậy sao? Sao cô lại không cảm thấy vậy?

“Đúng rồi, Cung tiên sinh, ngài đã tra được cách thức liên lạc với người bạn Đường Nghệ học chung thời đại học với tôi chưa?” Thời Tiểu Niệm hỏi.

“Còn chưa có.” Cung Âu bỏ một đũa thức ăn xào vào miệng.

“Nga.”

Thời Tiểu Niệm có chút thất vọng gật đầu, đôi tay vặn vẹo lại một chỗ, nhìn kiểu ăn tràn đầy quý khí của Cung Âu nói, “Còn có một chuyện tôi muốn nói với anh một chút, qua hai ngày tôi phải đi một bữa tiệc cưới, không ở nhà.”

“Không được!” Cung Âu bật thốt lên, giọng nói bá đạo mười phần.

“Bữa tiệc cưới này tôi không thể không đi.” Thời Tiểu Niệm nghiêm túc nhìn hắn, “Như vậy đi, anh muốn ăn cái gì, hôm nay tôi làm hết toàn bộ cho anh ăn có được hay không?”

Đây là chính sách dụ dỗ.

“Cô.”

“Cái gì?” Thời Tiểu Niệm ngơ ngẩn.

“Ăn cô, sẽ để cho cô đi.” Bỗng nhiên Cung Âu để đũa xuống, quay đầu ngưng mắt nhìn cô, đôi mắt đen thâm thúy như muốn nuốt người vậy, môi mỏng cong lên, “Như thế nào?”

Thời Tiểu Niệm bị ánh mắt lộ liễu của hắn nhìn đến có chút không được tự nhiên.

Ăn cô? Xem như là lúc bình thường, cô cũng không thể nào nói không đi, thân thể của cô đã sớm là điểm tâm sau bữa chính của hắn rồi.

“Được.”

Thời Tiểu Niệm nghĩ mình thật là không biết xấu hổ, loại yêu cầu hoang đường này mà cũng có thể đồng ý sảng khoái như vậy.

Cung Âu ngưng mắt nhìn cô, môi giơ lên một độ cong như ý, hai cánh tay giương ra, “Vậy cô phải chủ động một ít, không có chút thành ý nào, cô cảm thấy tôi có thể tùy tiện để cô đi.”

Mấy ngày nay ở trên chuyện làm tình, cô vẫn luôn cứng ngắc như khối gỗ vậy.

“...”

Cô đã biết là không thể dễ dàng vượt qua kiển tra mà.

Còn muốn cô chủ động...

Thời Tiểu Niệm chần chờ, cô lại vì muốn tham dự hôn lễ của Mộ Thiên Sơ, mà chủ động với Cung Âu, đây cũng quá...

“Tôi đếm đến ba.” Cung Âu nhíu mày, trong mắt là chắc chắn.

“Phải chủ động thế nào?”

Thời Tiểu Niệm không biết chủ động này là phải đến mức nào.

“Đương nhiên là hài lòng mới thôi. Một.” Cung Âu bắt đầu đếm.

“...”

“Ba.”

Đột nhiên đã đến ba, Thời Tiểu Niệm không suy nghĩ nhiều, trực tiếp nhào lên trước ôm eo hắn, chui vào trong ngực.

Cô là mạnh mẽ đụng vào.

Thân thể của Cung Âu hơi ngã về phía sau, ngực chấn động mạnh một cái, ánh đèn màu vàng trên đỉnh đầu như vỡ thành vô số mảnh ánh sáng.

Cô ôm chặc lấy hắn, thân thể mềm mại như nước.

Thời Tiểu Niệm...

Người phụ nữ này...

“...”

Thời Tiểu Niệm không biết suy nghĩ của hắn, có chút ảo não, cô làm sao vừa nghe đến ba liền nhào lên ôm đâu.

Thôi, làm cũng đã làm rồi, vậy thì chủ động đến cùng.

Thời Tiểu Niệm ngẩng mặt lên, ngưng mắt nhìn gương mặt có chút cứng ngắc của Cung Âu, từ từ nhón chân lên, xít lại gần đôi môi mỏng hắn. Từng chút từng chút đến gần.

Cung Âu cúi đầu nhìn chằm chằm cô, môi của cô là màu hồng, mang theo cám dỗ chậm rãi ép tới gần.

Đôi môi sát nhau.

Cô hôn lên.

Tim Cung Âu nhất thời ngưng đập, hơi thở dần dần trầm trọng, giống như người bỗng nhiên gặp phải hạn hán, khát vọng nguồn nước.

Hắn không nhúc nhích, Thời Tiểu Niệm đưa môi dán vào môi mỏng của hắn, không quá thành thạo động đậy một chút.

Không được, loại chuyện này... quả nhiên là cô không chủ động được.

Thời Tiểu Niệm nhục chí định rời khỏi, Cung Âu ôm chặc thân thể cô, thật sâu ép vào trong ngực mình, cúi đầu liền hôn lên môi của cô, hôn dùng sức mà điên cuồng, cạy môi của cô ra, ngọn lửa tiến vào, giống như dân bị tai nạn khát nước sắp chết, không để ý gì cả đòi lấy ngọt lành trong miệng cô...

Cô chưa đến một mét bảy, còn có một khoảng cách với vóc dáng của hắn.

Cung Âu cúi thấp đầu mệt mỏi, đưa tay luồn vào ngang hông ôm cô lên.

Hai chân Thời Tiểu Niệm dần dần cách mặt đất, cứ như vậy bị hắn hôn, sợ ngã xuống, đôi tay dần dần ôm lấy cổ hắn.

Chiều nay, đêm rất sâu rất dài.

Bên trong một ngôi nhà sang trọng, cờ bay phất phới một mảnh.

Qua hai ngày, sáng sớm tuyệt vời, không khí mát mẻ lạ thường.

“Được khen là hôn lễ đáng chú ý nhất trong nước--- hôn lễ của Thái tử gia Mộ thị Mộ Thiên Sơ cùng nữ minh tinh Tiểu Địch được cử hành hôm nay, thái tử gia ném thiên kim vì hồng nhan, bao hết cả tòa Vân Thượng đảo, chế tạo hôn lễ lãng mạn nhất.”

Tin tức trên ti vi quay chung quanh trận hôn lễ này, được đến sự chú ý cao nhất cả trong nước ngoài nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.