Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!

Chương 424: Chương 424: Đừng kích động.




Chương 424: Đừng kích động.

Editor: May

“Không được!” Nhưng mà, Lạc Ương Ương lại không hiểu thống khổ của Phong Thánh, một lòng muốn cảm thụ anh, rõ ràng cảm nhận được an tâm anh cho cô.

“Ưm……” Vừa mới kích động một chút, Lạc Ương Ương liên lụy đến miệng vết thương trên vai phải, trong lúc hôn kịch liệt, cô đau đến ngâm một tiếng.

Tiếng đau ngâm của Lạc Ương Ương, Phong Thánh nghe đến càng đau lòng: “Đừng kích động……”

Không khí trong phòng ngủ, lửa nóng đến làm Phong Thánh sắp nổ mạnh, anh sắp nổ nứt lại hiếu thắng chịu đựng không thể bạo, anh khổ đến ra một thân mồ hôi.

Lạc Ương Ương không quan tâm hôn đến nhiệt liệt, Phong Thánh lại không dám dễ dàng đáp lại cô.

Anh rối rắm là thuận theo vật nhỏ nhiệt tình, hay là nghĩ cách để cô bình phục dưỡng thương thật tốt.

Trong phòng Phong Thánh đang rối rắm, ngoài cửa phòng, cũng có một người cuồng táo giống như anh.

Vưu Vưu trái trái phải phải xoay tới xoay lui ở trên hành lang.

Phong Thánh bởi vì Lạc Ương Ương, bãi công không đi làm, công ty lại không thể không có ai, sáng sớm Á Tuyền liền đi làm.

Không ai canh giữ ở cửa phòng Lạc Ương Ương, Vưu Vưu lại không dám dễ dàng gõ cửa, càng không dám không muốn sống tùy tiện đẩy cửa đi vào.

Sau khi cô ở cửa chuyển động không dưới hai mươi lần, chủ nhân biệt thự tư nhân này, Thuần Vu Thừa, đã đá đạp dép lào cà lơ phất phơ đi tới.

Thuần Vu Thừa ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh, còn sau khi chầm chậm ăn xong bữa sáng mới tới đây.

Anh nhìn Vưu Vưu lòng nóng như lửa đốt lại vô kế khả thi, buồn cười nói: “Muốn đi vào liền gõ cửa, mò mẫm chuyển động cái gì? Không lo lắng choáng váng đầu sao.”

Vưu Vưu lo lắng cả đêm, vốn dĩ đã vội vã gặp Lạc Ương Ương, thấy Thuần Vu Thừa nói như vậy, cô lập tức giơ tay liền ‘ cốc cốc cốc ’ gõ vang cửa phòng.

Nhưng mà, sau khi xúc động gõ cửa, Vưu Vưu liền hối hận, vẻ mặt sầu lo nhìn Thuần Vu Thừa: “Chẳng may bọn họ ở trong phòng làm chuyện xấu, thì làm sao bây giờ?”

“Cô thật cho rằng đường đường là tổng giám đốc Phong thị lại là một cầm thú sao? Lạc Ương Ương đã bị thương thành như vậy, cậu ta có thể làm chuyện xấu gì?”

Thuần Vu Thừa đi đến trước mặt Vưu Vưu, giơ tay liền gõ đầu dưa của Vưu Vưu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.