Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 77: Chương 77




Editor: Tuyen83”Tại sao, em cũng phải đi với anh?”

Ngồi ở trong xe, An Dĩ Mạch cố tình hỏi An Mặc Hàn đang nhắm mắt dưỡng thần, An Mặc Hàn cũng không mở mắt, nhưng lại nhếch môi.

“Nhưng anh không thể nào để em ở nhà ăn cơm một mình, ngồi cùng em anh mới an tâm.”

“Có quỷ mới tin.”

An Dĩ Mạch bĩu môi, không nói gì nữa, An Mặc Hàn mở đôi mắt hoa đào xinh đẹp ra, cưng chiều nhìn Dĩ Mạch một cái, sau đó lại nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa.

Rất nhanh đã đến nhà Thượng Quan, lúc này, Thượng Quan Niên và Thượng Quan phu nhân đã ở trong phòng khách chờ khách đến.

“Ông xã, người tên An Mặc Hàn, anh thấy thế nào?”

Thượng Quan phu nhân có chút lòng riêng cẩn thận hỏi, Thượng Quan Hồng con gái bảo bối của bà thích người đàn ông này đương nhiên bà muốn tìm hiểu một chút rồi, dđlqđ mặc dù, bà cũng đã nghe rất nhiều chuyện về An Mặc Hàn, chỉ là, bà cảm giác Quan Niên đã từng hợp tác với An Mặc Hàn, sẽ phải hiểu rõ anh hơn một chút, ngoài ra bà cũng muốn thăm dò suy nghĩ của Thượng Quan Niên một chút, xem con gái bảo bối nhà bà có thể ở chung một chỗ với An Mặc Hàn hay không.

“An Mặc Hàn đúng là một người có tài hiếm có, nhiều năm như vậy, cậu ta là người trẻ tuổi mà tôi thấy giỏi nhất, dưới sự lãnh đạo của cậu ta Mặc Mạch quốc tế mới có vị trí như ngày hôm nay, quả thật không dễ dàng.”

Nói đến An Mặc Hàn, gương mặt Thượng Quan Niên liền khen ngợi, rất muốn An Mặc Hàn là con trai của mình, nếu như có một đứa con trai ưu tú, mình nghĩ, người làm cha, chắc cũng sẽ thỏa mãn.

“Ông xã lại đánh giá rất cao người An Mặc Hàn này, nhiều năm như vậy, tôi chưa từng thấy ông xã khen ngợi một người như vậy.”

Vẻ mặt Thượng Quan phu nhân không hài lòng nở nụ cười, nét mặt quyến rũ giống y đúc với Thượng Quan Hồng.

“Ha ha, cậu ta đối với tôi mà nói, tôi không chỉ có khen ngợi người tuổi trẻ, cũng là một đối thủ rất mạnh.”

Thượng Quan Niên nhắc tới An Mặc Hàn chính là khắp người trở nên phấn khởi, giống như lập tức trẻ hơn mấy tuổi, lập tức có động lực.

“Có thể được làm đối thủ của chú Thượng Quan, là vinh hạnh của An Mặc Hàn.”

Thượng Quan phu nhân vừa muốn nói gì, ngoài cửa truyền đến giọng nói từ tính của An Mặc Hàn, nhất thời không tự chủ nhìn ra ngoài cửa, chỉ thấy một tay An Mặc Hàn dắt một người mặc áo đầm màu đỏ, người con gái xinh đẹp khoác bên ngoài một cái áo rộng màu trắng.

Bọn họ chậm rãi đi về phía bà, trên mặt An Dĩ Mạch vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, nụ cười trẻ trung xinh đẹp như vậy, nhất thời làm cho Thượng Quan phu nhân giống như trở lại hơn hai mươi năm trước, đó cũng là một đêm như vậy, cũng có một người con gái trẻ tuổi như vậy, trên mặt có nụ cười như vậy.

“Không. . . . . . Làm sao sẽ. . . . . .”

Gương mặt hoảng sợ của Thượng Quan phu nhân nhìn An Dĩ Mạch chậm rãi đi tới chỗ bà, trong miệng còn tự lẩm bẩm, chỉ là, Thượng Quan Niên đang đắm chìm trong nghi hoặc không có phát hiện ra, lúc này Thượng Quan Niên cũng mới bừng tỉnh, An Dĩ Mạch mang cho ông một cảm giác quen thuộc không giải thích được, khôi phục lại trạng thái bình thường, tiến lên nghênh đón An Mặc Hàn.

“Mặc Hàn, rốt cuộc cậu cũng tới, từ hôm sinh nhật đó, cậu cũng chưa có tới thăm chú Thượng Quan một chút.”

Mặc dù Thượng Quan Niên nói như vậy, nhưng hoàn toàn không có trách cứ anh.

“Là Mặc Hàn thiếu lễ phép.”

An Mặc Hàn rất lễ phép khom người, đây cũng là tôn kính của người nhỏ tuổi đối với người lớn.

“Ha ha, được được, không có việc gì, tới là tốt rồi, mời cháu ngồi, hôm nay chúng ta uống với nhau một ly.”

“Dạ.”

“Ba, ba xem, kể từ khi Mặc Hàn đi vào, trong mắt ba cũng không có con gái.”

Gương mặt Thượng Quan Hồng làm bộ như cáu giận, nhưng mà, khi nói vẻ mặt lại quyến rũ, cô ta kéo tay Thượng Quan Niên, hướng về Thượng Quan Niên làm nũng.

“Nha đầu ngốc, nhưng con là con gái của cha, như vậy cũng ăn dấm.”

“Hừ, không sao. . .”

Sau đó đối thoại qua lại của Thượng Quan Hồng và Thượng Quan Niên, khiến cho An Dĩ Mạch nghe một hồi muốn buồn nôn, bạn/đang/xem/truyện/ở/diễn/đàn/lê/quý/đôn đang muốn dời đi ánh mắt, không muốn nghe lời nói ghê tởm của người phụ nữ, không ngờ, đúng lúc cô lại thấy được gương mặt Thượng Quan phu nhân hoảng sợ và không dám tin.

An Dĩ Mạch có chút nghi ngờ híp đôi mắt xinh đẹp, nhìn chằm chằm Thượng Quan phu nhân, nhưng, cô phát hiện, Thượng Quan phu nhân hoảng sợ càng nhiều hơn, vẻ mặt An Dĩ Mạch nghi hoặc, đang muốn đi lên hỏi rõ ràng, chỉ là, cũng may An Mặc Hàn kéo cô một cái, cô mới thu hồi ánh mắt ở trên người Thượng Quan phu nhân.

“Bà xã, có thể dọn thức ăn lên.”

Thượng Quan Niên bảo Thượng Quan phu nhân một câu, chỉ là, thời gian rất lâu không có thấy Thượng Quan phu nhân trả lời, ông nghi ngờ xoay người, vừa hay nhìn thấy gương mặt Thượng Quan phu nhân hoảng sợ và hốt hoảng.

“Bà xã. . .”

“Mẹ, mẹ làm sao vậy, ba đang nói chuyện với mẹ đấy.”

Thượng Quan Hồng thấy mẹ như vậy, gương mặt lo lắng, Thượng Quan Hồng cũng vừa gọi như vậy, rốt cuộc Thượng Quan phu nhân khôi phục lại trạng thái bình thường, nghĩ đến mình mới vừa rồi thất lễ, gương mặt áy náy hướng về phía An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch.

“A, thật xin lỗi, mới vừa rồi trong người tôi không được thoải mái, ông xã mọi người tới phòng ăn trước, một lát nữa tôi kêu người làm lập tức dọn thức ăn mang lên.”

“Được, đúng rồi, đợi lát nữa kêu bác sĩ tới nhà xem bệnh cho bà, trong người không thoải mái không cần chịu đựng.”

“Dạ, ông xã.”

Thượng Quan Niên dẫn An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch còn có Thượng Quan Hồng đi tới phòng ăn, bắt đầu tâm sự với An Mặc Hàn, hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra vừa rồi, chỉ là, vẻ mặt Thượng Quan phu nhân mới vừa rồi vẫn quanh quẩn ở trong đầu An Dĩ Mạch, An Dĩ Mạch luôn nghĩ tới chuyện này, cho nên, ngay cả Thượng Quan Niên gọi cô nói chuyện với cô, cô đều không có nghe thấy.

“Dĩ Mạch. . . . . .”

Gương mặt An Mặc Hàn lo lắng nhìn An Dĩ Mạch, còn Thượng Quan Niên lại thờ ơ, ngược lại gương mặt Thượng Quan Hồng cũng là khi dễ và ghen tỵ.

“Hả? Thế nào?”

An Dĩ Mạch lấy lại tinh thần, nhìn về phía An Mặc Hàn mới vừa gọi cô, đôi mắt to xinh đẹp đầy mê hoặc và vô tội, điều này làm cho An Mặc Hàn vẫn đang nhìn cô chăm chú trong lòng nhất thời nóng lên, muốn nhốt cô thật chặt ở trong lòng mình, chỉ cho một mình anh thưởng thức phần ngây thơ và đơn thuần này của cô.

“Tổng giám đốc Thượng Quan gọi em, thế nào, trong người không thoải mái.”

An Mặc Hàn đè nén * trong lòng mình xuống bị An Dĩ Mạch khơi mào trong lúc vô tình, cưng chiều hỏi, dĩ nhiên, thấy tình huống như thế, hai người phụ nữ của nhà Thượng Quan có suy nghĩ khác.

Còn Thượng Quan Hồng đang suy nghĩ tại sao An Dĩ Mạch có thể được An Mặc Hàn coi trọng như vậy, cô muốn có gia thế có gia thế, muốn có năng lực có năng lực, chỉ không có một bộ dáng xinh đẹp, xem ra, kế hoạch của cô và Hàn Ngữ Yên phải sớm tiến hành rồi.

Còn bộ dáng Thượng Quan Niên như có điều suy nghĩ nhìn An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, theo suy nghĩ của ông, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch chính là một cặp tình nhân, đương nhiên ông biết Thượng Quan Hồng thích An Mặc Hàn, nhưng mà, xem ra, Hồng Hồng không có cơ hội, chỉ là, như vậy cũng tốt, ông có thể nhìn ra, An Mặc Hàn không phải là người đàn ông mà Hồng Hồng có thể điều khiển, bọn họ không thích hợp, xem ra, chuyện cưới xin của Hồng Hồng, ông rất muốn tham gia vào, tương lai, tập đoàn Thượng Quan còn phải giao cho Hồng Hồng, nếu như có một người có thể ở bên cạnh giúp đỡ Hồng Hồng, ông mới yên tâm.

Dĩ nhiên, ngay từ đầu, người đầu tiên ông chọn chính là An Mặc Hàn, chỉ là, nhìn tình huống An Mặc Hàn như thế, bọn họ là không thể nào, còn có tên tiểu tử nhà họ Toàn kia, vốn cho là cậu ta và Hồng Hồng có thể ở chung với nhau, nhưng, chỉ trách Hồng Hồng bị ông cưng chìu quá tùy hứng, ngày đính hôn ở trước mặt Toàn đại ca và mọi người từ chối cái hôn lễ này, lúc này, tiểu tử nhà họ Toàn cũng không thể nào, xem ra, ông lại bắt đầu xem xét chọn người mới rồi, không thể để cho con gái của ông tùy hứng như vậy nữa, nếu không, cuối cùng người bị thương chính là con ông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.