Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 19: Chương 19: Hô hấp trong đêm mưa lạnh (2)






Đúng vậy, hắn đã tỉnh!

Sau đó nhanh chóng khôi phục nhận thức, hắn mạnh mẽ từ mặt đất đứng lên, mưa to gió lớn cộng thêm mấy vét bùn đất, làm cho hắn chật vật không chịu nổi, con mắt u ám gắt gao nhìn bóng đen trên mặt đất, lướt qua chiếc đèn pin bị rơi, hắn ngồi xổm xuống nhặt lên, ánh sáng trắng chiếu thẳng về phía Tường Vi – –

Trong đêm mưa, Tường Vi tóc tai bù xù, giống như khi hắn gặp cô bé khi đó, tóc dài che trước mặt, thân thể gầy nhỏ co rúc lại, run lên nhè nhẹ, mưa gió mãnh mẽ thổi tới, giống như là muốn dấn chìm cô.

“Là ngươi?"

Giọng nói lạnh như băng theo môi mỏng của hắn đi ra, con ngươi hung ác nham hiểm híp lại, ngón tay thon dài vươn ra, liền nắm lấy hàm dưới mảnh khảnh của cô, dường như chỉ cần hơi dùng sức, là có thể bóp nát cô!

Tường Vi ngay cả thở mạnh cũng không dám, tuy là Hắc tiên sinh đã tỉnh lại, nhưng lúc này, hắn lại ngang ngược nóng nảy, làm cô lần nữa lại rơi vào sợ hãi.

Ngón tay thô ráp vuốt ve cánh môi cô, trong đầu hiện lên tình cảnh vừa rồi, hắn nhếch lên một nụ cười nguy hiểm, “Nếu như tôi nhớ không lầm, là cô vừa mới hôn trộm hôn, phải không?”

“Đau....Không phải.....” Ngón tay hắn bóp chặt là đau cô, Tường Vi không nhị được ưm một tiếng, nước mưa rơi vào dường như làm mắt cô đau xót, sắp không mở được mắt rồi, nhưng hình bóng của hắn trong đầu cô lại rõ ràng sắc nét, nguy hiểm mà may mỵ(kỳ dị, thần bí)!

“Không phải?” Chợt, tiếng nói mang theo tiếu ý dữ tợn phát ra từ miệng hắn, con ngươi đen trong đêm mưa lóe ra sự u tối nguy hiểm, áo ngủ gắt gao dính sát vào cơ thể, vẽ ra hai ngọn núi cao ngạo nghễ trước ngực, lờ mờ ẩn hiển hai núm vú căng cứng, cô ta như vậy mà lại không mặc bra(áo ngực)!

Hắn nhớ tới một đêm một năm trước gặp cô tại bể bơi, không nghĩ tới mới một năm trôi qua, cơ thể khi đó còn ngây ngô mà cơ thể hôm nay lại trưởng thành như vậy! Mà cô ta lại thừa dịp lúc hắn say rượu té xỉu mà hôn trộm hắn!

Khóe môi không khỏi vẽ ra ra một nụ cười khinh thường, bên trong giọng nói lạnh đến cực điểm – –

“Quả nhiên là con gái của kỹ nữ, hôm nay cuối cùng cũng làm tôi mở mang kiến thức!”

Ầm ầm – –

Phía chân trời hiện lên mấy tia sấm chớp, trời mưa càng mãnh liệt hơn!

Không phải.... trong đầu Tường Vi kêu lên, nhưng cô không dám phản kháng lại Hắc tiên sinh, vô thức không dám chống đối lại hắn, chỉ mặc cho hắn xiết chặt làm cằm cô đau nhức, đau cho đến nước mắt chảy ra, vẫn như cũ không dám lên tiếng.

“Tôi không khỏi hoài nghi, mẹ của cô có dạy cho cô hai chữ “xấu hổ” viết như thế nào?” Mắt lạnh lướt qua đêm mưa đen kịt, thân thể của hắn cũng bị mưa xối ướt đẫm, con mắt quang dừng lại, “Chuyện đêm nay, cháu dám nói ra ngoài nửa câu, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho cháu, Thẩm, Tường, Vi!”

Dứt lời, hắn chán ghét đẩy cô ra, đứng dậy, bước rất nhanh đi về hướng khu trạch màu đen.....

Tường Vi lần nữa ngã vào bên trong vũng bùn, bóng lưng kia cao lớn không tưởng tượng nổi, Hắc tiên sinh đêm nay tại sao lại ngã say trong Tường Vi Viên?

Bỏ qua những nghi ngờ kia, ngực Tường Vi lại xiết chặt, hắn gọi cô là – – Thẩm Tường Vi!

Đây có phải hay không chứng minh hắn cho tới bây giờ cũng không cho cô dòng họ này, mà cô lại cho rằng hắn đã ngầm đồng ý cho cô mang họ Hắc, vào làm người trong Hắc gia, không phải đều mang họ Hắc sao? Lại uổng công cô đã thích cái tên Hắc Tường Vi này...

Một đêm này, mưa to không ngừng, hạt giống tường vi cuối cùng cũng được bảo vệ, cũng tại trong lòng Tường Vi lén chôn một hạt mầm nhỏ, dần dần nảy mầm.....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.