Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 479: Chương 479: Mang thai [2]




Editor: May

Tiên nhi nói xong, liền đưa cho Cảnh Hảo Hảo một chai nước.

Cảnh Hảo Hảo chỉ cho rằng thuốc cảm là chính Tiên nhi đã mang theo trước, cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp ngậm ở trong miệng, uống nước nuốt xuống.

Tiên nhi đứng ở một bên, nhìn một màn này, cánh môi giật giật, cuối cùng cũng không nói là Thẩm Lương Niên đưa, chỉ đặt lọ thuốc kia ở trên bàn trang điểm trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Chị Hảo Hảo, chị cầm thuốc này đi, nhớ uống đúng hạn.”

Buổi chiều vẫn là khẩn trương quay chụp như trước, có thể do uống thuốc, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy đầu óc có chút choáng váng nặng nề.

Sáng sớm Lương Thần mời lái rời khỏi Ảnh Thị Thành, cho nên buổi chiều hôm nay Lương Thần cũng không có tới đây, lúc khoảng sáu giờ, Lương Thần gọi cho Cảnh Hảo Hảo một cú điện thoại, nói chuyện với nhau cũng không nhiều, đại khái đều là Lương Thần hỏi gò, Cảnh Hảo Hảo đáp nấy.

Thật ra Lương Thần cũng không biết Cảnh Hảo Hảo có quan tâm mỗi ngày mình làm gì không, nhưng lại vẫn nói cho Cảnh Hảo Hảo biết chuyện tối này mình phải đi tham gia một bữa tiệc từ thiện.

Thân thể Cảnh Hảo Hảo không thoải mái, hơn nữa chất lượng giấc ngủ ở trên xe vào tối hôm qua cũng không tốt, ăn tùy tiện một chút cơm, liền trực tiếp về phòng khách sạn.

Cảnh Hảo Hảo tắm rửa một phen, lúc leo lên giường, cảm giác cái mũi vẫn nghẹt nghẹt không thoải mái, sợ hãi qua một đêm tỉnh lại thì cảm mạo tăng thêm, chậm trễ toàn bộ tiến trình tổ phim quay chụp, cho nên lấy thuốc Tiên nhi đưa từ trong túi ra, nhìn hướng dẫn trên lọ, lấy bốn viên thuốc, nuốt vào.

Cảnh Hảo Hảo ngủ chưa đến nửa tiếng, đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút buồn nôn, cô chợt ngồi dậy, hoang mang rối loạn chạy đến toilet, ghé vào trước bồn tắm, khom người, nhưng chỉ nôn khan hai cái, cũng không có ói ra thứ gì.

Cảnh Hảo Hảo mở vòi nước ra, rửa mặt, làm cho chính mình thanh tỉnh một chút, sau đó đi ra toilet, uống một ly nước trong, một lần nữa nằm lên giường, bởi vì cảm mạo, đầu óc có chút choáng váng nặng nề, nằm ở trên giường chưa đến chốc lát, liền ngủ thiếp đi.

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, cảm mạo cũng không có tốt hơn, mũi vốn nghẹt, hơi xuyên được một chút khí, lúc Cảnh Hảo Hảo ăn bữa sáng, không quên tiếp tục uống bốn viên thuốc.

Buổi sáng lúc quay chụp, Cảnh Hảo Hảo nói lời kịch đến một nửa, liền giống như đêm qua, đột nhiên gian cảm thấy buồn nôn, đành phải làm một dấu tay ngừng lại, chạy đến trong toilet, nôn khan một trận, chờ chính mình hơi thư thái một chút, mới trở về tiếp tục quay chụp lần nữa.

Giữa trưa, có thể bởi vì tối hôm qua ngủ thời gian có chút lâu, Cảnh Hảo Hảo không có chút mệt mỏi, Tiên nhi đang xem ti vi, cô liền chán đến chết đi xem cùng.

Lúc xem đến một nửa, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên lại cảm thấy trong dạ dày quay cuồng, vội vàng chạy vào toilet, cũng giống như hai lần trước, nôn khan nửa ngày.

Tiên nhi nghe được tiếng nôn mửa của cô, chạy tới: “Chị Hảo Hảo, chị làm sao vậy?”

Cảnh Hảo Hảo súc miệng, nói: “Có thể ăn thứ gì có vấn đề, trong dạ dày có chút không thoải mái.”

“Muốn đi khám bác sĩ không?”

“Không cần.”

Cảnh Hảo Hảo và Tiên nhi đi từ toilet trở về bên giường, cô còn chưa có ngồi xuống, Tiên nhi đột nhiên liền thần bí hề hề quay đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo nói: “Chị Hảo Hảo, nguyệt sự của chị đã không tới bao lâu rồi?”

Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, suy nghĩ trong chốc lát, nói: “Hình như gần đây phải nên tới rồi.”

Cảnh Hảo Hảo bưng ly nước trên bàn lên, uống một ngụm nước, quay đầu, nhìn thoáng qua Tiên nhi: “Hỏi cái này để làm gì?”

Tiên nhi nói: “Không có, em suy nghĩ, chị có thể là đang mang thai hay không.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.