Tm Cả Nhà Ngươi Đều Là Thụ

Chương 9: Chương 9: Gặp cha mẹ (một)




Hai người ở trong ổ chăn lý quậy nửa ngày, mới tự rời khỏi khách sạn về đến.

Tô Bắc Bắc về tới nhà chuyện đầu tiên làm chính là sạc điện di động, vốn mỗi ngày người tìm hắn không ít, lúc không có việc gì luôn luôn có vài người đến hẹn hắn ra ngoài chơi, nhân duyên Tô Bắc Bắc hiển nhiên cũng tốt không cần nói.Thật vất vả mới moi được cục sạc từ mép sofa ra, Tô Bắc Bắc sạc điện, mở máy.

Quả nhiên không ngoài Tô Bắc Bắc sở liệu, có hơn mười cuộc gọi nhỡ, thế nhưng đều là Tần Vân gọi tới, Tô Bắc Bắc vội vàng ấn nút nghe, không nghĩ người tiếp cư nhiên là Tô Đông.

“Uy?” Tô Đông ở điện thoại đầu kia dường như có chút mất kiên nhẫn, mơ hồ nghe được có tiếng người thở dốc. Tô Bắc Bắc hiển nhiên biết bọn họ đang làm cái gì, bất quá Tần Vân gọi cho hắn nhiều như vậy, khẳng định là có chuyện, hay là hỏi chuyện quan trọng nào đó.

Tô Bắc Bắc dừng một chút, rồi nói: “Ca, đệ là Bối Bối, đệ chỉ muốn hỏi Vân Vân tìm đệ có chuyện gì.”

“Bối Bối? Đệ xem như tiếp điện thoại, ngày hôm qua chúng ta gọi cho đệ nhiều lần nhưng vẫn tắt máy, còn tưởng rằng đệ bị Tần Nam bắt cóc.” Trong lời nói của Tô Đông mang theo lo lắng cùng vui sướng, “Còn có, ta cùng ba mẹ nói chuyện đệ là gay, bọn họ bảo đệ buổi tối hôm nay trở về một chuyến, thuận tiện đem bạn trai đệ về luôn.”

Lúc đầu Tô Bắc Bắc cái tin kia của Tô Đông làm chấn động, chẳng lẽ Tần Vân không nhìn di động sao? Đầu năm nay đã nâng cấp tin nhắn nhanh, càng đừng nói, Tần Vân dùng iphone, bất quá nghĩ lại, cũng phải, ai đang OOXX tiếp điện thoại còn xem màn hình.

“Kê đệ về?” Tô Bắc Bắc lúc này mới chú ý tới trọng điểm trong lời nói của Tô Đông, còn muốn hỏi lại vài câu, kết quả Tô Đông quăng lại một câu”Ta cùng Vân Vân bây giờ còn có chuyện, buổi tối hôm nay bảy giờ tại nhà mụ mụ, đừng quên a!” Liền đem điện thoại tắt, chỉ còn lại Tô Bắc Bắc một người buồn bực đối điện thoại đầu kia vang tiếng “Đô đô”.

Không nói đến chuyện mới biết được bản thân là gay vài ngày, lại phải về nhà, đã vậy còn phải mang cho Tần Nam mới vừa nhận thức, nói thế nào thì hắn cũng phải biết xấu hổ đi theo người ta nói a!

Tô Bắc Bắc ôm di động một người ngồi ở sofa suy nghĩ cả buổi, mới do do dự dự tìm kiếm số điện thoại trong danh bạ mang tên “Ngươi sẽ đối ta phụ trách”.

Rất nhanh có người tiếp điện thoại, thanh âm quen thuộc truyền đến, “Uy, ai đấy?” Thanh âm phát ra mang theo một ít xa lạ cùng khó tiếp cận, Tô Bắc Bắc lúc này mới phát hiện kỳ thật giống buổi sáng đối xử không hề phòng bị, Tần Nam chắc chỉ đối xử với người không quen như vậy, nghĩ như vậy, trong lòng hắn bật nụ cười vụt ra khỏi bóng tối?.

Thẳng đến điện thoại đầu kia lại nói “Này” một câu, hắn mới vội vàng hồi phục nói: “Ta là Tô Bắc Bắc, tìm ngươi có chút việc.”

“A, lão bà, mới không gặp đã nhớ tới ta, như thế nào, gọi điện thoại kiểm tra a.” Thanh âm điện thoại đầu kia lại trở nên nhu hòa.

“Không, không phải, ba mẹ ta muốn ngươi buổi tối hôm nay theo ta cùng nhau về gặp bọn họ, ngươi có rảnh không?” Tô Bắc Bắc cẩn thận hỏi han, kỳ thật hắn thực sợ Tần Nam cự tuyệt, như vậy sẽ khiến hắn cảm thấy mất mác.

Đầu kia, Tần Nam ý bảo thư kí mỹ nữ bên người đem lịch trình an bài hôm nay lấy tới, trên lịch trình viết bảy giờ tối nay: cùng Trần tổng ăn cơm, hiệp đàm quan hệ sản phẩm của công ty về vấn đề vận chuyển.

Một bên là bồi lão bà gặp cha mẹ, một bên là sinh ý hợp tác lớn, Tần Nam nhanh chóng đưa ra quyết định, chuyện làm ăn có thể để ngày mai bàn lại, nhưng bồi lão bà gặp cha mẹ chuyện này cũng không thể bỏ qua, lập tức đáp lại: “Tuân mệnh, lão bà chính là thánh chỉ!”

Dứt lời để ý Tô Bắc Bắc không có gì nói liền tắt điện thoại, lưu lại Tô bắc Bắc một người ở điện thoại đầu kia cười ngây ngô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.