Tĩnh Nữ Truyền

Chương 2: Q.1 - Chương 2: Tộc trưởng Hoàng Vũ




Gia tộc Hoàng Vũ, trên thế giới không có ai biết đại gia tộc này. Nhưng mà, thành viên gia tộc này lại như xuân phong mưa phùn, vô thanh vô tức lẻn vào các ngành các nghề trên thề giới, cũng nhanh chóng chiếm lĩnh địa vị hàng đầu. Mọi người nhìn đến đều là thai diện thượng phong cảnh, hang vạn học giả, chính khách, phú thương, nhưng không có cách nào nhìn lén sau lưng những người này, tất nhiên cũng không thể biết được, trên thế giới còn có một gia tộc như vậy – gia tộc Hoàng Vũ!

Gia tộc Hoàng Vũ là một gia tộc từ thời Minh triều cho đến nay, ngay lúc đó gia tộc Hoàng Vũ, một thời cường thịnh. Bởi vì ở thời kỳ hướng ngoài sáng, tổ tiên gia tộc Hoàng Vũ có công trợ đế tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, sau lại nhiều lần dẫn binh bức lui man di phương bắc xâm nhập, chấn chỉnh gia tộc trong lúc một thời quyền khuynh vua và dân. Nhưng mà, người công cao chấn chủ, lại không biết thu liễm, gia tộc Hoàng Vũ dần dần bị Minh đế nghi kỵ, lại có gian thần châm ngòi, cuối cùng gia tộc Hoàng Vũ không có tránh được vận mệnh “Thỏ khôn tử, chó săn phanh”. May mà gia tộc Hoàng Vũ là một gia tộc đoàn kết, lúc gặp phải nguy cơ diệt tộc, thì được một vị cao nhân đắc đạo giúp, do đó tránh được thảm kịch diệt tộc, nhưng tổ tiên thế hệ trước cũng không có may mắn thoát khỏi, vì thế lúc rời đi gia tộc thì vung lên tuyệt bút, sửa tổ huấn lưu truyền đi gần trăm năm – Thương đánh chim đầu đàn, làm người phải muốn khiêm tốn!

Từ nay về sau, gia tộc Hoàng Vũ dần dần biến mất trong tầm mắt mọi người, rời khỏi vũ đài lịch sử. Khiêm tốn, đã trở thành điều lệ bảo hộ từng người trong gia tộc. Khiêm tốn, cũng không phải chỉ không làm náo động, mà là lấy tài năng của bản thân che dấu, không lộ ra ngoài gia tộc. Tu thân, dưỡng tính, di tình là môn bắt buộc của từng người trong tộc, mà gia tộc bởi vì được cao nhân cứu trợ, qua việc đề cử tộc trưởng, biện pháp tuyển chọn khiến ai cũng phục tùng được lưu truyền từ xưa đến nay: người mắt tím, là tộc trưởng!

Mà một thế hệ, tộc trưởng gia tộc Hoàng Vũ, là – Hoàng Tĩnh Xu!

--- ------ --------- Phân cách tuyến --- ------ ---------

Ngày năm tháng năm âm lịch, sau ba tháng Hoàng Tĩnh Xu quay trở về gia tộc, đại biểu toàn tộc cùng trưởng lão tề tụ trong từ đường gia tộc Hoàng Vũ, chứng kiến nghi thức Hoàng Tĩnh Xu kế thừa tộc trưởng.

Chỉ thấy trong từ đường mang phong cách cổ kính, từng đợt từng đợt đàn hương thấm vào mũi, chính giữa từ đường đặt bài vị đại tộc trưởng cùng với linh bài của các tiền bối có cống hiến lớn lao đối với gia tộc Hoàng Vũ. Phía trên linh bài, đúng là tổ huấn gia tộc Hoàng Vũ lưu truyền tới nay -- Thương đánh chim đầu đàn, làm người phải muốn khiêm tốn!

Đại sảnh từ đường đặt một cái bồ đoàn, hơn trăm tộc nhân trang phục truyền thống lộng lẫy, đứng ở hai bên từ đường, trước mắt đoàn trưởng lão tối cao của gia tộc Hoàng Vũ – Nhân trưởng lão, Trí trưởng lão, Lễ trưởng lão, Nghĩa trưởng lão, Tín trưởng lão đứng ở trước bồ đoàn. Mọi người đều nhìn về phía cửa từ đường, nơi đó, sẽ bước vào một tân thế hệ tộc trưởng, dẫn dắt gia tộc, hưng thịnh lâu dài!

Cửa được chậm rãi đẩy ra.

Một bóng dáng cao ngất phản quang mà đến. Một thân trường bào truyền thống màu tím của tộc trưởng, bước đi trầm ổn, giấu giếm hơi thở, rảo bước tiến đến từ đường mang phong cách cổ xưa, khiến cho người ta giật mình khi có loại cảm giác như trong thời cổ. Đặc biệt là cặp mắt màu tím trong trẻo kia, cơ trí mà sắc bén, làm cho người ta không tự chủ được mà thần phục.

Hoàng Tĩnh Xu bước một bước về phía trước, mỗi một bước đều là nhớ lại những năm tháng qua đi.

Gia tộc Hoàng Vũ chỉ có tộc trưởng mới có thể có được tộc họ, tộc nhân còn lại lúc ấy đều tùy tộc nhân nữ quyến mà theo họ, bởi vậy, gia tộc Hoàng Vũ đủ loại họ.

Mà Tĩnh Xu, là họ Hoàng.

Mắt Tĩnh Xu màu tím, lúc tám tuổi đã rời khỏi cha mẹ cùng gia gia, nhận sự huấn luyện của tộc trưởng, cho đến khi huấn luyện hoàn thành mới có thể về nhà. Nhưng cũng chỉ có thể ngây ngốc ba tháng, sau ba tháng sẽ kế thừa chức vị tộc trưởng, từ đó liền cùng cha mẹ thân nhân chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.

Huấn luyện mỗi ngày đều gian khổ, mỗi ngày không học tập thì cũng huấn luyện, khảo nghiệm, không chỉ có học tập khoa học trí thức ngày nay, mà ngay cả cầm, kì, thi, họa, rượu, trà, nữ hồng, nghề y, binh pháp, quốc sách tất cả đều phải học tập, hơn nữa mỗi ngày đều phải tiến hành tu luyện võ thuật nghiêm khắc. Cùng lúc đó, vì có thể khiến cho tộc trưởng tuyển được có tâm lý khỏe mạnh, tộc trưởng phải giống như người bình thường đến trường đọc sách. Ban ngày đọc sách, buổi tối huấn luyện, đây là nguyên nhân vì sao Hoàng Tĩnh Xu ngủ không hơn không kém một con sâu.

Hoàng Tĩnh Xu là một thế hệ tộc nhân nổi bật, tướng mạo tuy rằng bình thường, nhưng lại có chỉ số thông minh cao kinh người, hơn nữa tố chất tâm lý cũng là tốt nhất trong các thế hệ đại tộc trưởng. Tám tuổi bắt đầu huấn luyện tộc trưởng, dùng gần mười hai năm liền hoàn thành huấn luyện, hơn nữa lại có được nhiều giấy chứng nhận quốc tế học, ở trong lúc huấn luyện, ngẫu nhiên điều khiển sự nghiệp gia tộc, nhấc lên song to, khiến cho việc huấn luyện tộc trưởng hoàn thành trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành nội dung huấn luyện hoàn mỹ nhất. Người như vậy, mới chân chính có thể dẫn dắt gia tộc thay đổi như chong chóng, úp tay làm mưa, hướng đến huy hoàng rạng rỡ!

Từng bước, từng bước, cuối cùng Hoàng Tĩnh Xu cũng đi tới tận cùng bên trong từ đường, quay mắt về phía ngũ đại trưởng lão, chậm rãi quỳ xuống.

Cổ ngữ bắt đầu được niệm chú phát ra tiếng trầm thấp ở trong từ đường, mỗi người đều lộ vẻ mặt kính ngưỡng, cung kính nghe. Lưu truyền niệm chú thiên cổ, đưa mọi người về với xa xưa, dụng tâm để nhận được hưng suy thịnh bại của gia tộc Hoàng Vũ. Rốt cuộc, sau khi niệm chú chấm dứt, năm vị trưởng lão đều cầm trong tay nén hương, đứng trước mặt Hoàng Tĩnh Xu.

Trí trưởng lão bước ra khỏi hàng: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, ngươi có bằng lòng dẫn dắt gia tộc Hoàng Vũ mãi mãi truyền thừa, trung thành với gia tộc hay không?”

Hoàng Tĩnh Xu quỳ mà đáp: “Tĩnh Xu nguyện ý!”

Nhân trưởng lão bước ra khỏi hàng theo sau: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, ngươi có bằng lòng dẫn dắt gia tộc Hoàng Vũ hướng đến huy hoàng rạng rỡ, cùng vinh cùng nhục hay không?”

“Tĩnh Xu nguyện ý!”

Nghĩa trưởng lão bước ra khỏi hàng theo sát: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, ngươi có bằng lòng dẫn dắt gia tộc Hoàng Vũ cùng đi cứu nguy đất nước, bất ly bất khí hay không?”

“Tĩnh Xu nguyện ý!”

Tín trưởng lão bước ra khỏi hàng đi theo: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, ngươi có bằng lòng dẫn dắt gia tộc Hoàng Vũ đoàn kết nhất trí, vĩnh liệt chẳng phân hay không?”

“Tĩnh Xu nguyện ý!”

Lễ trưởng lão đứng dậy, kéo dài giọng nói: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, năm nay hai mươi, nay trải qua nghiệm chứng tộc nhân, chứng minh tộc trưởng này – mắt tím chân thật không thể giả; trải qua Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín ngũ trưởng lão cùng khảo hạch đại biểu của gia tộc Hoàng Vũ, hoàn thành huấn luyện tộc trưởng viên mãn; trải qua, biểu quyết toàn tộc đồng ý vì đại tộc trưởng thứ ba mươi hai của gia tộc Hoàng Vũ – ”

Năm vị trưởng lão đồng thời nói: “Hoàng thị nữ Tĩnh Xu, nay trở thành đại tộc trưởng thứ ba mươi hai của gia tộc Hoàng Vũ, ban thưởng tộc họ -- Hoàng Vũ!”

Giờ khắc này, Hoàng Tĩnh Xu đã mất, chỉ có Hoàng Vũ Tĩnh Xu -- đại tộc trưởng thứ ba mươi hai của gia tộc Hoàng Vũ!

Hoàng Vũ Tĩnh Xu tiếp nhận hương trong tay năm vị trưởng lão, lớn tiếng nói: “Ta, Hoàng Vũ Tĩnh Xu, nay thành đại tộc trưởng thứ ba mươi hai của gia tộc Hoàng Vũ, từ nay về sau ta sẽ dẫn dắt truyền thừa lịch sử gia tộc Hoàng Vũ, cộng đồng phồn vinh, cùng chung hoạn nạn, bất – ly – bất – khí - !”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.