Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 81: Chương 81: Chương 79: ... ...... ...... .......




Editor: tu tai

“Còn gì nữa không?” Winston hỏi.

“Hương vị êm dịu tươi mát của salad bơ cua hương vani kết hợp cùng mùi vị của món sườn cừu nướng than tạo ra sự chênh lệch rõ ràng, sau khi bị mùi vị nồng nặc của sườn cừu đánh thẳng vào, vị giác lại bị salad dịu dàng an ủi! Thật sự là phối hợp rất tuyệt vời!”

“Xem ra đây cũng là một lựa chọn khó khăn. Nhưng với tư cách là nhà bình phẩm của món ăn này, toi vẫn rất cần ngài nói cho mọi người biết rốt cuộc trong hai phần sườn cừu nướng này, thì phần nào là phần ngài thích nhất?”

“À. . . . . .” Luke thở dài một cái thật dài, vỗ vỗ đầu mình, “Rõ ràng thưởng thức được món sườn cừu ngon như vậy là chuyện làm người ta hạnh phúc nhất, nhưng anh lại cố tình muốn tôi làm ra lựa chọn!”

Nói xong, Luke cúi đầu tiếp tục ăn sườn cừu.

Mà Winston thì vỗ vỗ bờ vai của ông ta nói: “Ông bạn, đừng như vậy, cuộc tranh tài còn phải tiếp tục.”

“Cầu xin anh để tôi hưởng thụ một chút đi! Tôi đã đưa ra đánh giá rồi, lựa chọn món nào ngon hơn là quyết định của ban bình phẩm, không phải của tôi!”

“Lời của anh nghe rất có đạo lý. . . . . .” Winston chỉ đành phải gọi nhân viên kiểm phiếu đưa kết quả thống kê số phiếu đến, sờ sờ lên cái cằm, “Tôi chỉ có thể nói số phiếu thật sự hết sức sát nhau. Mà hai vị bếp trưởng có kinh nghiệm phong phú hơn nữa rất có sức sáng tạo Jessica cùng Elis, là không thể nào vẫn mặc cho người khác vượt lên trước! Hai mẹ con họ hợp tác, ở món chính này đạt được 12 phiếu ủng hộ! Mà Giang Thiên Phàm cùng Lâm Khả Tụng đạt được 10 phiếu! Bếp trưởng Giang Thiên Phàm, anh phải cẩn thận! Phải biết Jessica và Elis chỉ kém hai người có hai phiếu thôi. Chỉ hai phiếu mà thôi, có lẽ sau một món chính, hoặc có lẽ sau ba món điểm tâm ngọt, cũng sẽ bị lật ngược lại rồi!”

Jessica nhíu nhíu mày, mặc dù ở món ăn này bà đã thắng Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng, nhưng vẫn kém hơn so với mong đợi của bà rất nhiều. Vốn dĩ bà cho là món sườn cừu nướng bí truyền đã trải qua vô số lần thí nghiệm cùng suy tư của bà có thể tạo ra ưu thế tuyệt đối trước Giang Thiên Phàm, nhưng kết quả lại cũng không như dự tính.

“Vừng trắng đúng là một ý tưởng hay.” Elis lạnh nhạt nói.

“ ‘ Ý tưởng hay ’ mà con nói không nhất định là Giang Thiên Phàm nghĩ ra, khả năng rất lớn là do Lâm Khả Tụng nghĩ ra.” Jessica nhướn nhướn mày.

“Con chỉ công nhận một ý tưởng, cũng không có công nhận tất cả.”

Lúc này, Lâm Khả Tụng mím môi. Cô hơi mất mát. Thêm vừng trắng khi nướng sườn cừu là chủ ý của cô, mặc dù chủ ý này được Luke tán thành, nhưng cũng không khiến cho món sườn cừu nướng của bọn họ nhận được sự yêu thích của phần lớn các vị bình phẩm.

“Trong mắt 1000 độc giả có 1000 Hamlet.” Giang Thiên Phàm cúi người xuống nói ở bên tai cô.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, Giang Thiên Phàm đặc biệt thích nói chuyện ở bên tai cô. Có lẽ là bởi vì như vậy có thể dựa vào cô gần hơn, hoặc là người này phát hiện cô không có sức chống cự đối với hành động rỉ tai nói nhỏ của anh.

“Em hiểu. Chúng ta không thể luôn luôn đều thắng.” Lâm Khả Tụng ngửa mặt lên cười.

Mà cuộc so đấu ba món ăn chính cuối cùng đã tới món ăn cực kỳ khó cũng cực kỳ hồi hộp món gà tây.

“Đúng như lời của Mông Ca Mã Lợi trước đó, gà tây là một loại thịt rất khó xử lý. Chỗ khó của nó là bản thân loại thịt này thiếu hụt hàm lượng nước, sơ ý một chút thì mùi vị sẽ giống như nhai sáp nến. Lại nói, chính là nó cũng không dễ dàng nhập vị. Chẳng qua tôi tin tưởng, những thứ này đối với hai đội dự thi mà nói đều không phải là vấn đề, bởi vì bọn họ là siêu đầu bếp trong siêu đầu bếp! Đây chính là món chính cuối cùng, tôi không có ý định mời một vị bình phẩm mỹ thực chuyên nghiệp hoặc là một vị bếp trưởng nữa, mà muốn nghe một chút ý kiến đến từ ban bình phẩm! Lãng quên ý kiến của bọn họ, trận so đấu này sẽ trở nên không có ý nghĩa nữa!”

Quý khách cùng nhóm truyền thông đều lộ ra nét mặt thất vọng. Vốn dĩ bọn họ đang ôm trong lòng mong đợi mình cũng có thể nếm thử món gà tây hai đội chế biến ra!

Winston đi tới giữa ban bình phẩm, tìm được một cô gái mặc áo sơ mi kẻ caro mang mắt kiếng gọng đen.

“Hắc, Tên cô là gì? Đến từ nơi nào?”

“Tôi tên là Martha, là sinh viên đại học Newyork.”

“A, đại học Newyork!” Winston chỉ chỉ về phía Lâm Khả Tụng, “Hai người lại là bạn học!”

“Yên tâm, tôi sẽ tuân theo cảm giác của mình, sẽ không bởi vì tôi và người dự thi là bạn học mà có bất kỳ thiên vị nào.”

“Tốt, Martha. Cô có thể miêu tả món gà tây của hai đội từ góc độ của cô cho các vị đang ngồi đây hay không?”

“Có thể! Mặc dù tôi không có lợi hại như các vị bếp trưởng các vị mỹ thực gia, có thể thoải mái phân biệt ra các loại gia vị thậm chí phương pháp nấu nướng, nhưng tôi nghĩ năng lực miêu tả bằng ngôn ngữ của tôi cũng không tệ lắm! Đầu tiên nói về món thịt gà tây cuộn của hai vị bếp trưởng của Quintin một chút. Giữa cuộn thịt gà tây là nấm, thịt gà mềm mại hơn so với trong tưởng tượng, hơn nữa sau khi hấp thu nước cùng hương thơm của nấm, trở nên rất có hương vị.”

“A. . . . . .” Winston cúi đầu nhìn kỹ một chút, “Căn cứ tôi vừa quan sát được, hai vị bếp trưởng của Quintin chắc hẳn lựa chọn phần thịt ức, sau khi đập dập bằng búa nhỏ, khiến cấu tạo của miếng thịt càng trở nên căng đầy. Trước tiên họ cho thịt gà vào nước dùng đặc chế đun nhừ, vào thời điểm thịt còn chưa chín lại vớt ra, ướp với gia vị, cuộn lại với nấm, tưới mỡ bò lên nướng trên vỉ sắt, lại thêm gia vị. Phối hợp với món ăn là salad bạch măng tây cùng gạch cua, chắc hẳn rất ngon miệng. Martha, cô cảm thấy hương vị món ăn này thế nào?”

“Tôi quét nước tương cùng Mù-Tạc vào giữa thịt gà và nấm, tôi còn nếm được một chút mùi vị của sốt hoa quả. Hình như là quả cam cùng chuối tiêu! Rất mát mẻ rất hồi vị! Bên trong thịt gà rất mềm mại nhưng mặt ngoài lại rất giòn rất ngon miệng! Mùi vị cực kỳ đáng khen!”

“È hèm, vậy món gà tây của bếp trường Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng đây? Cô cảm thấy như thế nào?”

“Đây là một món bánh bột ngô cuộn thịt gà tây rất đặc biệt!” Martha dừng một chút, hình như không biết nên miêu tả như thế nào.

Winston cười: “Martha, tôi nhớ là cô đã nói, năng lực miêu tả bằng ngôn ngữ của cô rất giỏi! Cho nên món ăn này. . . . . . Không nên chỉ là ‘ món bánh bột ngô cuộn thịt gà tây rất đặc biệt’ chứ? Phải biết cái tên này cũng sẽ không làm cho người ta sinh ra cảm giác muốn ăn. . . . . . Ngược lại, làm cho người ta liên tưởng đến Hamburg hoặc là hot dog gì đó ngoài đường. . . . . .”

“Trời ạ! Cái này cùng Hamburg hoặc là hot dog hoàn toàn không phải một cấp bậc! Món ăn này trình bày rất chói mắt! Mặc dù là bánh cuộn, nhưng lại cuốn rất tinh xảo, có thể thấy từng lớp rất đẹp. Ông xem đi, đây là lớp thịt gà thái hạt lựu, lớp này là quả bơ, đây là lá vừng, còn có tầng này là nước sốt! Nhưng được bố trí vô cùng đều đặn, lúc tôi cắn xuống một miếng, mỗi một loại đều nằm trong miệng, càng nhai lại càng có mùi vị, ăn ngon giống như là. . . . . . Vũ trụ bùng nổ!” Martha cau mày suy nghĩ một chút, “Tôi chỉ muốn biết cái lớp thịt gà thái hạt lựu này làm như thế nào! Rất tươi mới! Mùi vị rất phong phú, làm cho đầu lưỡi của tôi không ngừng muốn được cảm thụ! Còn có cái nước sốt đó. . . . . . Tôi thật sự muốn mang 1 bình lớn trở về, tôi có thể cho một chút lúc hầm cách thủy gà tây, quét một chút lúc nướng gà, hoặc là làm thịt gà tây cuộn cho mình!” Martha càng hình dung thì càng kích động.

“Cho nên rất rõ ràng, Martha cô thích món gà tây của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng hơn, đúng không?” Winston hỏi.

“Đúng vậy. Tôi nghĩ tôi ăn hoài cũng không chán!”

“Tốt, chúng ta lại nghe thêm đánh giá của vị bình phẩm khác một chút.” Winston đi tới trước mặt một người đàn ông trung niên mặc tây trang đeo cà vạt, “Xin chào, thưa ngài, có thể giới thiệu cho tôi biết tên và nghề nghiệp của ngài sao?”

“Tôi là Donald, tôi là một luật sư.”

“Ồ! Donald, tôi nhớ ông thường gặp mặt khách hàng ở một vài nhà hàng cao cấp đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Rất tốt, nếu để cho ông bình luận hai món gà tây này, tôi tin tưởng nhất định sẽ rõ ràng đâu ra đấy.”

Donald cười nói: “Hai món gà tây này là ngon nhất mà tôi đã ăn, tôi rất vui được đánh giá chúng. Đầu tiên là món thịt gà tây cuốn nấm của hai vị bếp trưởng của Quintin. Mặc dù nguyên liệu của món ăn này có vẻ rất đơn giản, nhưng là phương thức nấu nướng cũng rất phức tạp. Vừa rồi chủ biên Winston đã giới thiệu qua rồi, tôi sẽ không nói thêm nữa. Thịt gà tây không hề khô giống như gà nướng thông thường, tôi đoán lúc đầu thực hiện phương thức đun nhừ thịt ức gà tây có hai mục đích, một là vì cất giữ hàm lượng nước có trong thịt gà, hai là vì ngon miệng. Mà nấm và thịt gà tây kết hợp cũng tương đối hài hòa, hơn nữa mùi vị tương hỗ lẫn nhau. Sốt hoa quả cam sành cùng chuối tiêu là một điểm sáng tạo lớn của món ăn này. Vị ngọt của trái cây khiến cho khẩu vị vốn dĩ nồng đậm mùi vị của gà tây cuộn nấm hồi vị. Mà những hương vị khác, giống như là cây nghệ, bột cà ri, hạt tiêu đen, muối, cần tây còn có cây quế phối hợp cũng tương đối hoàn mỹ!”

Winston vỗ tay một cái: “Ngài Donald, khả năng đánh giá của Ngài vượt xa Luke bạn tốt của toi rồi! Có thể mời Ngài cũng đánh giá món gà tây của Bếp trưởng Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng cụ thể giống như vậy được hay không?”

“Nói đến món bánh bột ngô cuộn thịt gà tây này, tôi chỉ có thể nghĩ đến một câu nói, chính là đã thể hiện rõ nhất phong cách ẩm thực Trung Quốc! Bánh bột ngô hết sức đàn hồi, nhưng lại không phải cái loại đàn hồi khiến người nhai rất mệt đó! Tôi thật sự vô cùng muốn biết làm thế nào lại làm được như vậy! Còn có thịt gà thái hạt lựu bị cuộn ở trong đó nữa! Điều này làm cho tôi nhớ tới mấy năm trước đi Trung Quốc ăn đến một món ăn, dân bản xứ gọi nó ‘ Gà cay xé phay’! Mùi vị thịt gà trong món ăn này rất giống món ăn kia, nhưng không có làm như vậy, ngược lại tôi cắn miếng gà ra bên trong còn cất giữ nước thịt! Đây phải có tài nghệ nấu nướng như thế nào mới có thể làm được như thế! Nồng nặc phong cách Trung Quốc, loại mùi thơm này cùng vị cay kích thích vị giác, làm cho người ta muốn cắn liên tục một miếng lại một miếng! Còn có nước sốt trong đó, tôi nếm được cây thìa là, thử vĩ thảo cùng lá nguyệt quế, hợp với số lượng vừa phải Mù-Tạc hòa quyện vào nhau, Oh my God, giống như Đông Phương cổ xưa đụng vào Tây Phương nhiệt tình! Đây là mỹ vị sẽ khiến cho người ta ở trong mộng cũng phải nhớ mãi không quên!”

Winston hoàn toàn hiểu được lựa chọn của Donald, lại tới trước mặt một vị phu nhân.

Vị phu nhân cười đối nói với Winston: “Tôi không có nhiều từ ngữ hoa lệ trau chuốt để khen ngợi hai món ăn này như vậy, nhưng có một điều tôi rất khẳng định, chúng là mỹ vị mà trong đời tôi khó có thể nếm được lần thứ hai. Tôi rất hi vọng món gầ tây cuộn nấm của hai vị bếp trưởng của Quintin có thể xuất hiện trong hôn lễ của cháu gái tôi, đây đúng là món ăn khiến người ta cảm thấy hạnh phúc.”

“Cho nên ngài thích món gà tây này hơn?”

“Ha ha, nhưng mà đối với món bánh bột ngô cuộn thịt gà tây. . . . . . Nếu như mà sinh mạng của tôi đi tới một giây cuối cùng, tôi nghĩ nguyện vọng lớn nhất của tôi sẽ là được ăn một cái bánh bột ngô cuộn thịt gà tây một lần nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.