Tiểu Trợ Lý | Trợ Lý Nhỏ

Chương 2: Chương 2




CHƯƠNG 2

… Vậy mới nói, nam thứ à, anh có thể nhanh nhanh lại đây bước xuống nước được không Tiểu Bạch Hoa không ở đây, anh show hàng như vậy là cho ai xem chứ, hả

03.

Thấy ở đây cũng không có chuyện gì cho mình, mà mấy đồng nghiệp khác cũng đã hẹn Trương Cẩn Ngôn buổi tối cùng đi đánh bi-a, cho nên cậu định bỏ đi trước. Nhưng không ngờ vừa mới xoay người đi thì Trương Dư Xuyên như thể mắt mọc sau gáy đột nhiên bật ra một câu: “Cậu chờ một lát, chút nữa hẳn đi.”

Trương Cẩn Ngôn không thể làm gì khác, đành ở lại.

“Mấy người chuẩn bị đồ đạc đi.” Trương Dư Xuyên nhìn Lâm Phục một thân mệt liệt người, “Tôi đưa mọi người đến hồ tắm riêng cao cấp, ở đó không cho người ngoài vào, rất yên tĩnh.”

Lâm Phục uể oải ngồi gọn trong ghế salong nói: “Hay là để tôi nghỉ một chút nữa đi”

Tô Cùng ngoan ngoãn một bên đấm bóp vai cho Lâm Phục, khuôn mặt thanh tú nhuộm một tầng ánh dương yêu thương ấm áp hết sức dịu dàng.

Trương Dư Xuyên lạnh nhạt: “Vậy cũng được.”

Trương Cẩn Ngôn cười lạnh sau lưng Trương Dư Xuyên: …

Hửm, thất vọng rồi sao

Nam thứ ở đây sắp phát điên rồi, hắn chẳng qua chỉ muốn mượn cớ cùng nhau đi tắm suối nước nóng, sau đó liền nhân cơ hội nhìn lén thân thể xinh đẹp của Tiểu Bạch Hoa nhà Lâm tổng mà thôi.

Trương Cẩn Ngôn vừa rủa thầm dứt lời, Trương Dư Xuyên đột nhiên quay lại, đôi mắt sâu xa tối tăm gắt gao nhìn cậu, khóe miệng trước giờ cứng đơ như bị đổ chì vậy mà lại chậm rãi nở ra một nụ cười rất nhẹ.

Trương Cẩn Ngôn sợ gần chết, còn chưa kịp phản ứng thì nghe thấy giọng nói rõ ràng mà lạnh lùng của Trương Dư Xuyên vang lên ngay trên đầu mình: “Nếu đã như vậy, hai chúng ta đi thôi.”

Trong nháy mắt, Trương Cẩn Ngôn hít vào một ngụm khí lạnh: …

Đây là cái kiểu logic quỷ quái gì

Đáng lẽ ra là không đi nữa mới đúng chứ

“Ách…” Trương Cẩn Ngôn sửng sốt một hồi liền nhanh chóng từ chối: “Cảm ơn lời mời của Trương tổng, nhưng mà hồi chiều tôi đã tắm qua rồi.”

Trương Dư Xuyên nhìn cậu thật sâu: “Không giống nhau, bên này hiệu quả dưỡng thể tốt hơn nhiều.”

Trương Cẩn Ngôn tiếp tục lắc đầu: “Tôi không đi, rất phiền ngài.”

Nam thứ này không lẽ đã chết tâm với Tiểu Bạch Hoa nên muốn bỏ cuộc rồi

Trương Dư Xuyên trầm mặc một lát, ngữ khí chìm xuống, hình như có chút bất mãn: “Ngay cả trợ lý Trương cũng không thèm nể mặt tôi”

Lâm Phục ở trong phòng thò ra nửa mặt mà đổ thêm dầu vào lửa: “Trương tổng đã mời cậu đi thì cứ đi đi.”

Hai người mau chóng lăn khỏi đây có được không, đừng có quấy rầy thế giới riêng lãng mạng của hai người bọn tôi nữa chứ…

Bị hai tổng tài bá đạo liên thủ chèn ép, tiểu trợ lý đáng thương không thể làm gì khác ngoài im lặng khuất phục, đi theo Trương Dư Xuyên đến hồ tắm suối nước nóng.

Trương Cẩn Ngôn: …

Đây là cái loại ma chướng gì chứ

“Trương tổng, thật không tiện.” Vừa bước đi vài bước, Trương Cẩn Ngôn đột nhiên nhớ ra quần bơi của cậu còn để ở phòng, “Tôi phải về phòng lấy quần bơi.”

Bởi vì bẩm sinh là gay nên Trương Cẩn Ngôn không thích bị người cùng giới nhìn chằm chằm cơ thể mình, bị như vậy cậu sẽ rất khó chịu.

Nhưng mà Trương Dư Xuyên không thèm để ý, vẫn tiếp tục bước đi: “Ở đó không có ai, không cần mặc.”

Trương Cẩn Ngôn: …

Nam thứ à, anh không tính là người sao, cái gì mà ở đó không có ai chứ

Trương Cẩn Ngôn chưa từ bỏ ý định: “Vậy tôi về phòng một chút lấy khăn mặt.”

Trương Dư Xuyên lãnh khốc từ chối: “Bên kia có sẵn.”

Trương Cẩn Ngôn đành phải ngậm miệng, hơi hơi bực bội nhìn Trương Dư Xuyên một thân băng sơn, từ đầu đến chân tỏa ra khí thế lạnh lẽo.

Không biết tại sao, đột nhiên cậu nhớ hình ảnh em gái hồi sáng cười cười nói chuyện.

… “Ở suối nước nóng, có khi nào Trương tổng sẽ bộc lộ thú tính mà kéo anh…”

Trương Cẩn Ngôn cười lạnh trong lòng:…

Ah, cậu còn đang hoài nghi cái người kia có phải bị lãnh cảm nữa hay không kìa.

Nói không chừng tiểu JJ còn rất nhỏ nữa đó.

Lúc này, tảng băng trôi phía trước, không một dấu hiệu, đột nhiên dừng lại, Trương Cẩn Ngôn nhất thời mất tập trung, suýt nữa va vào lưng hắn.

“Trương tổng”, Trương Cẩn Ngôn ngập ngừng hỏi, “Làm sao vậy”

Bóng lưng phía trước một lời cũng không nói, càng không thèm quay đầu lại, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục đi về phía trước.

Trương Cẩn Ngôn: …

Nam thứ này đúng là đồ thần kinh mà.

04

Hai người đi đến suối tắm cao-cấp-không-mở-cửa-cho-người-ngoài trong truyền thuyết.

Ở đây, ngoại trừ nhân viên làm việc bên ngoài thì đúng thật là bên trong không có ai, không chỉ đặc biệt thanh tịnh mà cảnh trí cũng rất trang nhã. Ôn tuyền lộ thiên, được những khối đá nhỏ vây thành một vòng tròn, xung quanh thiết kế thành một lâm viên kiểu Nhật rất tỉ mỉ cùng với một tiểu đình bằng gỗ cho khách nghỉ ngơi, nước suối màu ngọc bích nhàn nhạt, sương khói bốc lên nhè nhẹ lay động theo gió.

Ngoại mặt tuy bình tĩnh nhưng nội tâm lại lúng túng, Trương Cẩn Ngôn ở trong phòng thay quần áo dựa vào cửa tủ vội vàng thay đồ, lại thừa dịp Trương Dư Xuyên còn đang thoát y, cậu xông vào phòng tắm, chỉ mất 30 giây tẩy rửa dưới vòi hoa sen sau đó nhanh như một cơn gió bay về hồ suối nước nóng, phù phù một hơi, Trương Dư Xuyên vén rèm đi ra thì trong nháy mắt cậu đã nhảy xuống nước.

Mới không cho anh nhìn đâu.

Trương Dư Xuyên bản mặt băng sơn trực tiếp hướng tới chỗ Trương Cẩn Ngôn mà chậm rãi đi đến.

Dáng người hắn rất đẹp, lúc mặc quần áo thì có chút gầy, vậy mà khi thoát y một cái lại là một bộ dạng có thịt có cơ, cơ bụng cơ ngực đầy đủ, mà hại mắt nhất chính là tỉ lệ cơ thể không sai biệt so với người mẫu, hai chân dài thẳng tắp, hơn nữa không biết là cố ý hay vô tình mà cái sinh vật size bự bất thường kia ở giữa hai chân hắn lúc ẩn lúc hiện đung đưa theo từng bước chân…

Ba, chạm vào đùi trong bên trái một cái.

Ba, đánh vào đùi trong bên phải một cái.

Cũng không thèm dùng khăn che, hơn nữa lại còn di chuyển đặc biệt chậm chạp, cứ như biểu diễn cho ai đó xem.

Trương Cẩn Ngôn nhìn cũng không được, không nhìn cũng không xong, ánh mắt lúng ta túng túng không biết đặt đâu cho phải.

Nhìn chằm chằm vào người ta thì không lễ phép cho lắm, nhưng mà đối phương lại trực tiếp nhắm vào cậu mà tiến đến, cậu chỉ đành dùng hết sức mà dời tầm mắt ngó tây ngó đông…

… Vậy mới nói, nam thứ à, anh có thể nhanh nhanh lại đây bước xuống nước được không Tiểu Bạch Hoa không ở đây, anh show hàng như vậy là cho ai xem chứ, hả

Trương Cẩn Ngôn mới vừa oán thầm xong, bước chân Trương Dư Xuyên đột nhiên khựng lại ngay tức khắc, đến lúc đi được thì tốc độ còn chậm hơn trước…

Trương Cẩn Ngôn yên lặng hít thật sâu: …

Lúc Trương Dư Xuyên thật vất vả ngâm mình vào nước, mặt Trương Cẩn Ngôn đã đỏ rần rần.

Là một tiểu đồng chí thuần 0, đối mặt với cơ bụng của một mãnh nam lõa thể, Trương Cẩn Ngôn không thể nào không sinh ra phản ứng sinh lý.

“Nước nóng quá.” Trương Cẩn Ngôn lấy tay quạt quạt làm gió, là một cách nói vu vơ để tránh khỏi lúng túng đó mà.

Thuận tiện còn có thể giải thích một chút nguyên nhân tại sao cậu lại bị đỏ mặt nữa.

Trương Dư Xuyên ngồi đối diện cậu, hai tay gác lên tảng đá bên bờ ôn tuyền làm lộ ra đường nét rắn chắc của mấy khối cơ, hắn nặng nề ừ một tiếng.

Tiếp đó, hai tòa băng sơn, một lớn một nhỏ mặt đối mặt ngâm mình trong nước nóng, không hề nói chuyện.

Dường như là đang đấu một cuộc thi kiểu như “Ai mở miệng trước là người thua”…

Đúng lúc này, Trương Dư Xuyên đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”

Trương Cẩn Ngôn một mặt bình tĩnh: “Trương tổng cứ hỏi.”

Ah, cậu biết mà.

Hóa ra là lén lút mua chuộc cậu để tìm hiểu về Tiểu Bạch Hoa đây.

Trương Dư Xuyên mặt không đổi sắc, nói một câu trúng ngay hồng tâm: “Cậu cùng vị Tô tiên sinh kia có quen biết sao”

“Không thân thiết lắm.” Trương Cẩn Ngôn ăn ngay nói thật.

Xem xem, vừa nãy cậu đã nói cái gì

Trương Dư Xuyên kiên nhẫn: “Vậy nhưng cũng sẽ có chút hiểu biết nhau đi”

Trương Cẩn Ngôn không tỏ rõ thái độ.

Trương Dư Xuyên lại hỏi: “Vị Tô tiên sinh này, bình thường có sở thích gì không”

Trương Cẩn Ngôn trong lòng cười lạnh, sắc mặt không biến nói: “Xin lỗi Trương tổng, tôi cũng không rõ lắm.”

Đào ngũ theo nam thứ chống lại nam chính sẽ không có kết quả tốt đẹp, lập trường phải vững vàng, không thể làm kẻ phản bội ông chủ được.

Trương Dư Xuyên gật gù, chuyển đề tài: “Vậy trợ lý Trương bình thường có sở thích gì”

Trương Cẩn Ngôn được hỏi lại ngẩn người ra: …

Thú vị rồi đây, lại còn lấy cậu ra đánh lạc hướng nữa, đúng là một tâm cơ boy!

“Tôi bình thường cũng thích đọc sách.” Trương Cẩn Ngôn mặt không đổi sắc nói.

Trương Dư Xuyên nhướng mày: “Sách gì”

Trương Cẩn Ngôn bình tĩnh bịa đặt: “Chính trị và kinh tế, đọc qua hai thể loại này cũng khá nhiều, cũng cần thiết trong công việc.”

Làm như cậu sẽ thú nhận là bản thân thích đọc mấy loại sách như ấy Hắn cứ việc mơ đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.