Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 738: Chương 738




Chương 740. Một đám bạn cùng phòng trêu đùa 5

Editor: Quỳnh Nguyễn

“Trước tuyển chọn lớp trưởng và bí thư chi bộ đoàn đi.” Thầy giáo Hứa gõ gõ bảng đen, hướng tới học sinh nói: “Án lệ thường cho tới nay, lớp trưởng là nam, bởi vì thường xuyên cần chân chạy làm việc gì gì đó, con gái ở bên ngoài bôn ba có vẻ dễ dàng rám đen, các nam sinh liền không có cái cố kỵ này rồi.”

Thanh âm của ông dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Bí thư chi bộ Đoàn là nữ, giống như hoạt động trong ban tổ chức gì gì đó, nữ sinh đối với phương diện này có vẻ lành nghề, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn lại là nam nữ phối hợp, làm việc không phiền lụy, các em nói phải hay không?”

“Ha ha ha, đúng - -! !” Tất cả bạn học cùng lúc nói ra trả lời.

“Như thế, ai muốn làm cái lớp trưởng này? ?” Thầy giáo Hứa hết sức hài lòng nhìn học sinh trả lời, gật gật đầu tiếp tục hỏi.

Lời vừa nói dứt, bên trong phòng học một mảnh an tĩnh.

Đầu tất cả nam sinh không tự chủ được đều đã thấp hơn.

Muốn nói loại truyền thống đạo đức tốt khiêm tốn dân tộc Trung Hoa này, ở thời khắc này liền toàn bộ thể hiện rồi.

Dù sao người nguyện ý tự đề cử mình rất ít, huống chi lớp trưởng đại học, nói trắng ra là chính là chân chạy.

Thầy giáo Hứa nhìn từng đầu đà điểu trước mặt ông, làm như bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt chuyển động một vòng, cuối cùng rơi vào trên người Cận Mặc ngồi bên cạnh Tiểu Thỏ.

Nam sinh lớp học đều đã cúi đầu, chỉ có anh còn nghiêm túc nhìn chính mình - - mặc dù vẻ mặt nhìn có phần nghiêm túc.

Bàn tay thầy giáo Hứa vung lên, hướng tới Cận Mặc chỉ nói: “Liền em đi.”

“. . .”

Cận Mặc cau mày nhìn thầy giáo Hứa tay chỉ hướng mình, trong lúc này không nói gì.

“Tới, đứng lên cho các học sinh nhìn một phen.” Thầy giáo Hứa hướng tới Cận Mặc nhướng nhướng lông mày, cười nói: “Con người của tôi liền thích học sinh ngồi ở hàng thứ nhất, có đảm đương có trách nhiệm, có lòng cầu tiến có tiền đồ! !”

“. . .”

Cận Mặc chần chờ một phen, vẫn lại là chậm rãi đứng lên.

“ Chuyển qua, chuyển qua cho mọi người nhận thức một phen.” Thầy giáo Hứa vẫn cười tít mắt đứng ở trên bục giảng như cũ, hướng tới Cận Mặc nói.

“. . .”

Cận Mặc yên lặng xoay người sang chỗ khác, trên gương mặt anh tuấn đều không có nhìn bạn học trong phòng học.

“Tất cả mọi người nhận biết, sau này Cận Mặc chính là lớp trưởng các em, có chuyện gì tìm không thấy tôi thì tìm cậu a.” Thầy giáo Hứa lại giới thiệu Cận Mặc một phen, sau đó hướng tới anh nói: “Được rôi, em ngồi xuống đi.”

Chờ Cận Mặc ngồi xuống, thầy giáo Hứa nhíu mày, nhìn mười một người nữ sinh lớp học, trong thanh âm mang theo một tia ý tứ bỡn cợt nói: “Vậy lớp học chúng ta này có người nữ sinh nguyện ý tự tiến cử làm bí thư chi bộ đoàn hay không? Từ nay về sau hợp tác cùng Cận Mặc, làm việc không phiền lụy a.”

Lời vừa nói dứt tất cả đầu nữ sinh nháy mắt liền càng thấp hơn.

Loại thời điểm này nếu như là có người nguyện ý đứng ra tự tiến cử, vậy chẳng phải là chứng minh chính mình có ý tứ với Cận Mặc sao. . .

Loại chuyện này. . . Một cô gái đều đã xấu hổ đi. . .

Tiểu Thỏ nhìn nhìn các học sinh bên cạnh lại nhìn nhìn Cận Mặc bên cạnh, bắt đầu ngẩn người suy nghĩ vấn đề này.

“Vậy thì. . . Bạch Tiểu Thỏ đi.” Ánh mắt thầy giáo Hứa dạo qua một vòng ở trong phòng học, sau đó chỉ vào Tiểu Thỏ ngồi ở bên cạnh Cận Mặc, cười hì hì nói.

“A? ?Em??” Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên vẻ mặt nghi hoặc nhìn thầy giáo Hứa .

Vì sao a, không phải cô cũng cúi đầu xuống sao. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.