Tiên Tuyệt

Chương 1075: Chương 1075: Mộ địa mai táng (Hạ)




Lam Điệp Tiên Tôn đã nhắc nhở Vũ La một câu:

- Cẩn thận một chút.

Lời vừa nói xong, một tinh cầu thể tích cực lớn ở bên cạnh đã nổ tung.

Cơn lốc Ngũ Hành Lạp Tử (cơn lốc hạt cơ bản thuộc tính ngũ hành) cuồng bạo sóng xung kích hỗn loạn cuốn tới. Nếu như là Tiên Nhân bình thường sẽ lập tức biến thành một mảnh bụi vũ trụ. Thân thể cường hãn của Vũ La mạnh mẽ chống lại vụ nổ lần này, tiếp theo càng nhiều mảnh vỡ tinh cầu cực lớn dày đặc đánh lên trên người hắn, Vũ La vô cùng căm tức, gia tốc một cái từ trong mảnh Tinh Vực này lao ra ngoài.

Tuy nói không có tổn thương gì, nhưng cũng là đầu đầy bụi đất, rất chật vật. Hắn đang muốn oán giận than với Lam Điệp Tiên Tôn một tiếng, đột nhiên cảm thấy toàn bộ đều rơi vào trong thứ gì đó, bị một cỗ lực lượng kéo, mạnh mẽ muốn kéo vào.

Cúi đầu nhìn xuống, một vết rách không gian đang chậm rãi khuếch tán ra, mà chân trái của hắn vừa vặn rơi vào. . .

Vũ La giận dữ, Long Nguyên bạo phát, hung ác giãy nát cả vết rách không gian kia. Lực lượng không gian cuồng bạo cắt qua thân thể của hắn, hắn lại không chút tôn thương.

Vừa mới tiến vào không lâu đã liên tiếp gặp hai sự cố, Vũ La đã có nhận thức rõ ràng đối với sự nguy hiểm của Loa Toàn Tinh Tý.

Lúc này hắn phóng nguyên hồn ra, lẩn tránh những nguy hiểm này, chậm rãi tiến vào chỗ sâu nhất của Loa Toàn Tinh Tý.

Bên ngoài Loa Toàn Tinh Tý còn có thể nhìn thấy một đám tinh cầu, hằng tinh, hành tinh, vệ tinh, lưu tinh. . . nhìn qua vẫn là Tinh Vực bình thường, thế nhưng đến bộ phận hạch tâm, lại là một mảnh không gian trạng thái gần như hỗn độn.

Ở nơi này Ngũ Hành Lạp Tử đều thuộc loại trạng thái tự do, có thể phối hợp với nhau bất cứ lúc nào để hình thành vật chất hoàn toàn mới. Sau khi Vũ La đi tới nơi này dưới sự chỉ dẫn của Lam Điệp Tiên Tôn đã tận mắt nhìn thấy, Ngũ Hành Lạp Tử bên trong kia nhanh chóng hình thành một tinh cầu hoàn toàn mới.

Thế nhưng tinh cầu bay ra khoảng chừng trăm vạn dặm đã bị một cỗ lực lượng vô hình hủy diệt nổ tung thành bụi phấn, sau đó toàn bộ lại phân giải thành Ngũ Hành Lạp Tử đơn giản nhất, một lần nữa trở về bộ phận hạch tâm.

- Nơi này chính là nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long. Ngươi nhìn mảnh Tinh Vực này xem, chính là chấp niệm của Thái Cố Ma Long hình thành. Ngươi đã từng thấy qua một tia chấp niệm của tàn hồn Thái cổ Ma Long trong con ma nhãn kia đó căn bản không tính gì, nhìn nơi này xem ngươi sẽ hiểu được.

Vũ La có thể cảm giác được, trong mảnh Tinh Vực này ẩn tàng loại phẫn nộ, không cam lòng, thống khổ, cố chấp. . . Thái cổ Ma Long đã chết, thế nhưng lực lượng của nó vẫn còn tồn tại như trước, hơn nữa dùng một loại phương thức đáng sợ ảnh hưởng đến Nguyên Hội vũ trụ này.

- Nguyên Hội vũ trụ trước, trên Thái cổ Hà Đồ đại lục đã ngã xuống vô số cường giả, bảo vật của bọn họ đều rơi rải rác trên Thái Cố Hà Đồ đại lục. Hơn nữa bản thân Thái Cổ Ma Long cũng thích thu thập bảo vật, bởi vậy sau khi Thái cổ Hà Đồ đại lục nổ, chấp niệm của Ma Long không tiêu tan, đã ngưng tụ đại bộ phận mảnh vỡ ở xung quanh chấp niệm, trong đó cũng bao gồm vô số Tiên Bảo kia.

Lam Điệp Tiên Tôn giải thích thêm một bước.

Vũ La không quan tâm những thứ này, hắn chỉ nhìn một mảnh Tinh Vực trạng thái hỗn độn:

- Những thứ ngươi nói ở nơi này ư? Ta nên làm như thế nào?

- Việc ngươi phải làm thực ra cũng giống như những người đào bảo ở bên ngoài. Chẳng qua ngươi dùng Linh Long.

- Dùng Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp của ngươi để luyện hóa mảnh Tinh Vực này. Một ít bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn lưu lại trong mảnh Tinh Vực này, nếu như may mắn, trong bộ phận của ngươi luyện hóa có được một khối, là có thể bắt đầu ngưng luyện con Linh Long thứ tư rồi.

- Quả nhiên là thử vận khí. . .

Chuyện khác Vũ La cũng không hỏi nhiều, nguy hiểm hay không? Làm sao có thể không nguy hiểm? Đối diện chính là lực lượng và chấp niệm của tồn tại hùng mạnh nhất Nguyên Hội vũ trụ trước lưu lại!

Ba con Linh Long gào thét bay ra, mỗi một con đều dài quá ba mươi trượng. Con Linh Long thứ ba cường hãn nhất thậm chí đã đạt tới bốn mươi trượng, nhưng ở trước mặt một mảnh Tinh Vực lớn như vậy lại nhỏ bé gần như cơ thể bỏ qua.

Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp thi triển ra, ba con Linh Long liền bắt đầu nuốt chửng mảnh Tinh Vực này.

Mục tiêu cuối cùng của đại pháp này chính là cắn nuốt hằng tinh, mảnh Tinh Vực này mặc dù đáng sợ, nhưng so với một hằng tinh còn có chênh lệch nhất định. Linh Long cũng không khó khăn, chỉ có ma tính trong những chấp niệm kia thực sự làm cho người ta đau đầu. Vũ La chỉ có thể thi triển ra bốn mươi chín đạo thần văn, bố trí một vòng tròn quang mang màu tím trên đỉnh đầu.

Nếu như ba con Linh Long không kiên trì được, thì sẽ có một đạo tử quang bắn ra, hóa giải ma khí tích lũy trong cơ thể nó.

Mặc dù như vậy, nhưng tốc độ của dạng luyện hóa này thật sự là quá chậm, bộ phận thân thể của Thái cổ Ma Long còn sót lại đã trải qua hàng tỷ năm, đã nhỏ bé không gì sánh được, ẩn giấu trong toàn bộ Tinh Vực, thật không biết năm nào tháng nào mới có thể “đụng tới”.

Tâm niệm của Vũ La khẽ động, liền muốn vận dụng nguyên hồn của mình. Thế nhưng trong mảnh Tinh Vực này, khắp nơi đều là chấp niệm của Thái cổ Ma Long, chấp niệm này hung tàn đáng sợ. Mặc dù nguyên hồn của Vũ La hùng mạnh, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của nó.

Chẳng qua Vũ La chỉ thoáng tính toán một chút, đã tìm được một biện pháp giải quyết: con Linh Long thứ ba.

Con Linh Long thứ ba của hắn chính là do một con ma nhãn của Thái cổ Ma Long diễn hóa mà thành, trời sinh có chứa khí tức của Thái cổ Ma Long, chỉ là trong đó không có ma khí mà thôi.

Vũ La chỉ khống chế con Linh Long thứ ba bay lên, đem nguyên hồn của mình thông qua con Linh Long thứ ba phát tán ra, thẩm thấu vào trong mảnh Tinh Vực hỗn độn kia, muốn thăm dò một chút, rốt cuộc nơi nào có hài cốt thân thể của Thái cổ Ma Long.

Thế nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ đến, nguyên hồn của mình vừa mới đi vào đã lập tức bị một cỗ lực lượng hùng mạnh căn bản không thể kháng cự kéo vào, ngay cả người của hắn thoáng cái đã tiến vào trong mảnh hỗn độn kia.

Ngoài dự đoán chính là, Ngũ Hành Lạp Tử trạng thái nóng cháy kia lại không làm cho hắn cảm thấy đau đớn, mà giống như có lực lượng gì đó, hoàn toàn cắt đứt hắn với hoàn cảnh xung quanh. Vũ La thậm chí còn có thể “nhàn nhã thoải mái” quay đầu nhìn Ngũ Hành Lạp Tử ngũ sắc sặc sỡ bay lướt qua bên cạnh mình.

Một khắc sau, Vũ La rơi xuống từ một chỗ hư vô nào đó, tới một chỗ hư vô khác.

Xung quanh là một mảnh sương mù màu xám dày đặc, nói là hắc ám, thế nhưng dường như lại có thể thấy rõ thứ gì đó, nói là có thể thấy rõ, nhưng lại không biết hoàn cảnh xung quanh rốt cuộc có bộ dạng gì nữa.

Đây là một địa phương phi thường mâu thuẫn.

Ngay khi Vũ La đang nghi hoặc, ba con Linh Long chậm rãi bay lên, quang mang ngân sắc càng ngày càng sáng sủa, mà giống như bị ngân quang của ba con Linh Long này đốt sáng lên, không gian hư vô vô cùng vô tận này cũng chậm rãi nổi lên quang mang.

Không gian rộng lớn căn bản không nhìn thấy biên giới, mà ở trong không gian này, có từng tia khí tức như có như không, những khí tức này hội tụ lại một chỗ, cho Vũ La một cảm giác quen thuộc.

Hắn vô cùng kỳ quái, bởi vì cảm giác này thực sự là quá mức cường liệt, thế nhưng cũng không phải loại quen thuộc cường liệt kia, mà là một kỳ ức cường liệt. . .

Khác biệt giữa hai cái này trên thực tế là vô cùng lớn, chỉ là khi miêu tả khó có thể biểu hiện lớn đến như vậy mà thôi.

Vũ La lục tìm ký ức của mình, một mực ngược về tới trong Ngũ Phương Giới, cũng không nghĩ ra cảm giác quen thuộc này rốt cuộc đến từ địa phương nào.

- Xảy ra chuyện gì?

Lam Điệp Tiên Tôn cũng cảm thấy kỳ quái, Vũ La mê hoặc nhìn xung quanh, không biết vì sao lại tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu kỳ lạ, loại cảnh giới này làm cho hắn truy tìm cảm giác của mình, tới chỗ sâu nhất của kỹ ức, đi tìm kiếm, đi lục lọi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.