Tiên Lộ Chí Tôn

Chương 4: Chương 4: Ngọc tệ (1)




Tu luyện từ trước tới giờ không phải là chuyện thích thú gì. Khô khan chẳng qua là chuyện thứ yếu, thu liễm đồng thời ngưng tụ linh khí, sau đó cảm ngộ Tiên Linh khiếu, đây chính là một quá trình thống khổ. Linh khí nhập vào trong cơ thể, thời khắc nào cũng có cảm giác có một người cầm cái dùi đâm vào thân thể mình, hết sức thống khổ và khó chịu.

Nhưng Dương Quân Sơn nhanh chóng phát hiện được một việc làm cho hắn mừng rỡ. Hắn vốn cần dùng “ Mậu Thổ Linh Quyết “ để thay thế “ Phúc Thổ Linh Quyết “. Trước tiên nên làm chính là phải đem Phúc Thổ Linh Khí suốt một năm tu luyện chuyển hóa thành Mậu Thổ Linh Khí mới đúng.

Trong quá trình Tu Luyện, Dương Quân Sơn lại phát hiện hắn vừa lần nữa ngưng tụ chuyển hóa Phúc Thổ Linh Khí, đồng thời còn thu hút linh khí đạm bạc tản ra từ linh tỉnh đó, ngưng tụ thành Mậu Thổ Linh Khí. Hay nói cách khác, trong quá trình tu luyện, Dương Quân Sơn không ngờ lại có thể nhất tâm nhị dụng!

Càng nghĩ Dương Quân Sơn càng quy kết tất cả những chuyện này cho những gì đã trải qua. Trong thế giới đó, tuy rằng Dương Quân Sơn có tư chất bình thường, cả đời long đong, nhưng thất tha thất thểu một đường đẩy tu vi lên tới Vũ Nhân cảnh tầng thứ tư.

Hoặc có thể là do kiếp trước trải qua nhiều gian khổ, Dương Quân Sơn mới có thể có được cảm giác và tâm trí vượt xa hẳn so với tuổi tác hiện tại của hắn, có thể thoải mái tu luyện, tâm phân ra làm hai.

Đôi khi ngay cả Dương Quân Sơn cũng không biết rõ rốt cuộc là tự bản thân mình thật sự mang theo ký ức cả đời sống lại, hay chỉ là tiên đoán từ trong giấc mộng. Nhưng Dương Quân Sơn có thể xác nhận những cảnh diễn ra trong mơ quả thực có ảnh hưởng rất rõ ràng với tự thân.

Thí dụ như so với bạn bè cùng lứa tuổi thì độ thành thục trong tâm trí của hắn cao hơn, vừa tu luyện xong “ Mậu Thổ Bảo Quyết “. Hay hắn có thể phân tâm sử dụng hai việc khác nhau.

Đêm nay Dương Quân Sơn tu luyện đến lúc trăng lên giữa trời mới mới xong. Không phải là hắn cảm thấy chán ghét tu luyện, mà hiện tại thân thể đã đạt đến mức độ cực hạn do chịu đựng linh khí ngưng tụ.

Có thể nói nhục thân của hắn không đủ mạnh mẽ. Nếu không bằng vào ý chí vượt xa so với bạn cùng lứa của hắn, Dương Quân Sơn có thể kiên trì lâu hơn. Nhưng nói đi nói lại dù sao Dương Quân Sơn chỉ mới mười hai tuổi, với sức lực hiện giờ của hắn, kéo dãn cây Tang Mộc cung mộc thạch xem ra đã không tệ rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Dương Quân Sơn thức dậy thật sớm, đã trông thấy Nhị đệ Dương Quân Bình và tiểu muội Dương Quân Hinh đang đánh một bộ quyền thuật ở sân trước.

Bộ quyền thuật này gọi là “Mãng Ngưu Quyền“. Chính là quyền thuật gia truyền của Dương gia tử đệ, chủ yếu dùng để rèn luyện lực lượng của thân thể. Mỗi vị Dương gia tử đệ từ nhỏ đã được học loại quyền thuật này dùng để rèn độ rắn chắc của cơ thể. Ngay cả Dương Quân Hinh mới bảy tuổi rưỡi cũng không ngoại lệ.

Thấy Dương Quân Sơn từ trong nhà đi ra, Dương Quân Hinh đã đánh bộ Mãng Ngưu Quyền đến mức thở hổn hển, nhân cơ hội này liền ngừng tay, kêu lên:

- Tốt, đại ca lại lười biếng rồi. Lần nào cũng đều ngủ nướng trên giường!

Hàn Tú Mai đang chuẩn bị điểm tâm, nghe vậy từ phòng bếp đưa đầu ra ngoài, nói:

- Tiểu nha đầu không được lười biếng, đại ca ngươi kiểm tra Tiên Linh khiếu. Tối hôm qua dụng công tu luyện, sáng sớm dậy trễ hơn một chút. Đợi đến khi nhị ca của con và con qua mười tuổi, sau khi kiểm tra Tiên Linh khiếu xong, buổi tối cũng phải ra hậu viện tu luyện bên cạnh linh tỉnh.

Dương Quân Sơn dùng nước lạnh lau mặt, làm mặt xấu cho tiểu muội xem, sau đó cũng chuẩn bị tư thế luyện bài Mãng Ngưu Quyền cùng với đệ đệ và muội muội.

Dương Quân Sơn thi triển thanh thế Mãng Ngưu Quyền cũng khác biệt hơn hai vị đệ đệ và muội muội của hắn. Mỗi khi Dương Quân Sơn phát ra một quyền, lập tức hét lớn một tiếng giống như một con nghé vậy, dưới chân dùng lực, thắt lưng và bụng cũng dùng lực, song chưởng đánh ra, ngay cả cần cổ đều phải dùng sức, thậm chí hai mắt cũng trợn tròn do phải rống lớn. Quả thật có một cổ khí phách không sợ cọp.

Nếu so sánh, Mãng Ngưu Quyền của Dương Quân Bình giống như một con trâu gầy, lực lượng kém quá xa; Còn Dương Quân Hinh dứt khoát chính là một con trâu nhỏ mới sinh, lảo đảo nghiêng ngã vẫn còn đang học bước, đánh ra động tác võ thuật cho đẹp mà thôi.

Mặc dù Mãng Ngưu Quyền của Dương Quân Sơn có trình độ xa hơn hai vị đệ đệ muội muội, ngày hôm nay luyện tập cũng khác biệt, có lẽ vì hắn đã từng trải qua cả đời, hoặc vì tối qua tu luyện “ Mậu Thổ Bảo Quyết “, Dương Quân Sơn cảm giác Mãng Ngưu Quyền của mình đánh ra có quyền thế kình lực rất tăng trưởng, chiêu thức dị thường lão luyện mượt mà, dường như đã luyện tập một thời gian rất dài vậy.

Quyền thuật của Dương Quân Sơn tiến bộ chẳng những đã sớm dẫn tới sự chú ý của Hàn Tú Mai, mà Dương Quân Bình và Dương Quân Hinh cũng cảm thấy Dương Quân Sơn ngày hôm nay rất khác biệt, không tự chủ được dừng quyền cước lại, bắt đầu nhìn từng chiêu từng thức mà Dương Quân Sơn đang diễn luyện Mãng Ngưu Quyền.

- Hắc, ... cáp ...!

Mỗi một quyền đánh ra đều được Dương Quân Sơn kèm theo một tiếng gầm to. Thậm chí hắn có thể cảm thấy trong quá trình thi triển Mãng Ngưu Quyền, mỗi một khối bắp thịt trên người đều bị kéo dãn ra. Từng sớ gân lớn từ dưới da toàn tâm toàn ý: hắn có thể cảm nhận rõ ràng được lực lượng tự thân đang tăng cường, tính dai cũng tăng thêm.

Trên thực tế Mãng Ngưu Quyền không được xem là quyền thuật cao minh dùng để luyện thể, chỉ có thể dùng để tráng kiện da thịt, nhiều nhất chẳng qua là hạ phẩm Luyện Thể thuật mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.