Tiên Giới Chiến

Chương 187: Chương 187






Toàn bộ tu chân giả, hay những người có thể cảm nhận được linh khí lúc này đều mở trừng mắt. Bởi vì “linh” ở khắp nơi đều đang reo hò và chấn động. Thậm chí một số người đang hấp thu và luyện hóa linh khí thành linh lực còn vì thế mất kiểm soát, tẩu hỏa nhâp ma.

Vạn vật đều có linh, đây là khái niệm đã có từ rất xa xưa ở tiên giới.

Linh tử là đơn vị nhỏ nhất cấu thành “linh” của sự vật tại tiên giới. Mỗi một hạt linh tử đều là một dạng sống đặc biệt có ý chí của riêng mình, bởi vậy cho dù là bất cứ thứ gì ở tiên giới, chỉ cần tích lũy đủ lâu, đều có thể thể hiện “linh” của mình ra bên ngoài. Cho dù là một hòn đá bên đường, cũng sẽ có thể trở thành linh thạch, hoặc yêu tiên thạch tượng.

Tu chân giả cần làm nhất, chính là câu thông với những hạt linh động này, dẫn dắt chúng thành một dòng chảy, biến chúng thành năng lượng, hay còn gọi là linh khí.

Sử dụng được linh khí, đó chính là tu chân.

Nhưng hoàn cảnh hiện tại không giống thế. Dưới ý chí của Tiên Đế, những hạt linh tử dù là nhỏ nhất đã tự nó vận hành, hắn chỉ cần ngồi đó thả ra chiếu chỉ, linh tử trên khắp tiên giới đều hưởng ứng hắn.

Chúng tự hoạt động, tự đan xen vào nhau, tự hình thành vật chất, tự hình thành dòng chảy, tự sinh ra năng lượng.

Một cách thông minh, chúng thể hiện ra ý chí phẫn nộ của Tiên Đế đối với những kẻ ngoại xâm.

Tiên Đế động nộ, lôi đình chi uy.

Thức cơ bản nhất trong Tiên Đế Nộ Chấn, Cửu Tiêu Lôi Đình Chấn lại được hình thành.

Nhưng không giống như một đạo thế giới lực được phong ấn ở Cơ Quan Chi Thành tại Mặc Gia khi đó, lần này nó có sự ủng hộ trực tiếp từ Tiên Khí Linh Thụ, từ từng hạt linh tử nhỏ nhất tràn ngập khắp nơi trong Tiên Giới.

Sự hình thành này là không thể ngăn cản.

Trừ khi có khả năng đập nát Tiên Khí Linh Thụ, hoặc một lượt phá hủy sạch sẽ tất cả linh tử trong tiên giới. Nhưng điều đó là không thể.

Cho dù là King của Trường Sinh Đảo với ánh sáng hủy diệt có thể phá hoại mọi thứ, cũng không thể phá hủy bảo vật định giới.

Không phải hắn không làm được, mà là nếu mất đi một trong sáu trụ hình thành Lục Đạo, toàn bộ vũ trụ này sẽ sụp đổ. Có lẽ một ngày nào đó khi Trường Sinh Đảo đã trưởng thành được thành một trụ thế giới hoàn chỉnh, hắn có thể, nhưng hiện tại thì cách thời điểm đó vẫn còn rất xa.

Bởi vậy, một trận Lôi Đình Thịnh Nộ từ bầu trời này chỉ có thể chống, chứ không thể phòng.

Đứng trên boong tàu, King để lại một câu:

“Trông cậy vào mọi người.”

Sau đó vô số ánh sáng tụ tập lại thành hàng ngàn cây gậy trắng như bạch ngọc, lần lượt xếp hàng trước mặt hắn, giống như một bậc thang.

Hắn cười nhạt, ngẩng đầu đối diện với bầu trời, từng bước đi lên.

Mỗi bước chân hắn dẵm xuống, cây gậy ở dưới lại tuần tự sáng lên, ánh sáng xung quanh bị nó tham lam hút lấy.

Nếu trên Tiên Giới này có thứ gì đó có thể so với linh khí được về số lượng, thì có lẽ chỉ có thể quang tử. Những hạt ánh sáng khắp tràn ngập khắp nơi.

Linh tử có màu xanh, chúng tỏa ra ánh sáng của mình một cách lấp lánh, đó là nhờ quang tử.

Quang tử còn nhỏ hơn linh tử.

Ở điều kiện bình thường, quang tử là vô hại, trừ khi được hội tụ, chúng có thể biến thành nhiệt năng gây sát thương.

Nhưng dưới sự thao túng của siêu năng lực ánh sáng từ King của Trường Sinh Đảo, chúng còn có thể tạo ra chấn động cực mạnh, mạnh đến mức tự bản thân chúng nó còn bị chấn vỡ ra một lần nữa.

Thứ vật chất sinh ra sau khi quang tử bị chấn vỡ, chính là ánh sáng hủy diệt.

Không gì không thể phá, chúng là đại diện thích hợp nhất để nhận lấy thế giới lực hủy diệt.

Thế giới lực vô hình vô chất, nhưng thông qua ánh sáng hủy diệt, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được.

Đây chính là pháp tắc phá hoại tuyệt đối.

Mỗi bước chân dẵm xuống giống như duyệt binh, điểm lấy từng cụm quang tử dày đặc, cho đến khi lên đến đỉnh bậc thang, đứng trên một cây gậy được cụ hiện hóa rõ ràng nhất, khắc đầy những biểu tượng chim lạc sống động như có thể vỗ cánh bay ra bất cứ lúc nào.

King của Trường Sinh Đảo giơ tay lên, tất cả những cây gậy hình thành bậc thanh trước đó cũng đồng loạt bay lên, trôi nổi xung quanh hắn.

“Cấm chú, cực quang thế giới.”

Và thế là toàn bộ hồ quang của bầu trời bị lấy mất.

Ánh sáng bảy sắc đã tiêu biến không còn.

Trước sự bá đạo mạnh mẽ của ánh sáng hủy diệt, bất cứ luồng sáng nào cũng không được phép khoe sắc.

Toàn thân King nhuộm lên một màu trắng tinh khiết, từ mái tóc, lông mày, đến trang phục. Chỉ để lại một đôi mắt màu vàng kim, nhìn lên bầu trời, lạnh lùng và khiêu khích.

“Đến đây.”

Uỳnh.

Đáp lại hắn, là một cột thiên lôi với đường kính cả trăm mét.

Không nghi ngờ gì, chỉ một cột sét này, có thể đánh tan tầng trời thứ bảy. Thậm chí hủy diệt sáu tầng trời tiếp theo.

Ánh sáng hủy diệt tràn lan khắp mỗi tấc không gian, hình thành một lớp phòng ngự bằng cách phá hoại ở trên đầu liên quân nhân loại, hoàn toàn nuốt gọn cột sét này, biến nó thành vô số điểm sáng lung linh bay lên như đom đóm.

Từ cột sét rộng tới cả trăm mét, đi qua cực quang thế giới, chỉ còn lại một sợi tơ mỏng manh, nhẹ nhàng điểm xuống một chiếc chiến hạm nhân loại.

Nhiệt năng cực đại đục xuyên qua lớp vỏ hợp kim rắn chắn, dễ dàng khoan ra một cái lỗ bằng móng tay.

Trên đường bắn xuống, tia sét vẫn đang không ngừng bị phân giải thành quang hạt bay lên.

Thế nhưng tốc độ phân giải vẫn không kịp hoàn toàn để tia sét hoàn toàn biến mất trước khi xuyên qua cực quang thế giới.

Mặc dù sự phá hủy là không thể ngăn cản, nhưng trước khi biến mất hoàn toàn, chúng vẫn có thể phá hoại một lần nữa.

Một tia sét mỏng manh như sợi chỉ, trong một tích tắc cực nhỏ của thời gian, với tốc độ vượt qua bất cứ máy quay gia tốc nào, đục xuyên qua chiến hạm, chạm nhẹ xuống mặt biển trước khi biến mất.

Và gây ra một vụ nổ hơi nước cực mạnh.

Bùm.

Sóng nước sôi trào bắn ra tứ phía, khí áp bộc phát nóng rực tràn lan.

Vài ba chiến chiến hạm bị thổi tung lên. Không có thiệt hại gì nghiêm trọng, nhưng cũng đủ khiến cho nhân loại được một trận gà chó tung bay.

Hải tộc ở bên dưới thì không may mắn thế, áp lực từ vụ nổ trực tiếp giết chết vài trăm ngàn sinh mạng tôm cá, chủ nhân của Ngư nhân tộc, Ngư Đạo Trưởng lăng không bay lên, quỳ xuống bầu trời bái lạy một cách tuyệt vọng.

Hi vọng đế uy sẽ bỏ qua cho bọn họ. Bọn họ cũng là con dân tiên giới cơ mà.

Nhưng đáp lại sự tuyệt vọng của ông ta, là một sự thật được nghiệm chứng.

Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu.

Trong mắt của Thiên, thế giới này đều chỉ là do linh tử cấu thành, con dân của hắn là những hạt linh tử giống như vô hạn kia.

Và chúng vẫn đang giúp hắn thị uy với quân ngoại xâm, làm sao có thể vì thế mà dừng lại !?

Tiếng sấm vang vọng khắp nơi giống như thịnh nộ thay cho tôn nghiêm của chủ nhân Tiên Giới bị khiêu khích. Điện tích trên bầu trời lại dày đặc hơn một mảng lớn.

Chín tầng lôi diện chớp mắt đã hình thành.

Đây mới chân chính là cửu tiêu.

Và lôi đình chấn động, từ tầng sét cao nhất, thế giới lực điên cuồng quán chú vào, cung âm dương và cung sát lục mờ mờ ẩn hiện trong những bụi sét dày đặc đến không còn mảnh trống nào.

Sau đó cả bầu trời như sụp xuống.

Chín tầng sét thiên lôi, đã không còn có thể đong đếm được kích cỡ của cột sét này nữa.

Đây thực sự là lấy chín tầng trời tích điện đập xuống.

Cực quang thế giới bị bóp méo.

Trong một khoảng khắc lượng linh tử vượt trội so với quang tử được áp xúc vào một điểm, trực tiếp hình thành một thứ vật chất cân nặng kỳ dị, khiến có thế giới hủy diệt tuyệt đối mất đi sự tuyệt đối.

King của Trường Sinh Đảo khẽ trùng người xuống, những cây gậy hình thành cực quang thế giới phát ra tiếng nứt vỡ thanh thúy.

Ánh mắt màu vàng kim của hắn sáng lên rực rỡ, chỉ trong một lần va chạm này đã có hai triệu sáu trăm bảy mươi mốt ngàn tia thiên lôi nho nhỏ đã lách qua được cực quang.

Dù chúng vẫn đang bị hủy diệt, chỉ cần từ một đến năm giây là sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới.

Nhưng tốc độ những tia sét này đã quá đủ để chạm xuống tầng trời thứ bảy.

Ánh mắt màu vàng kim chuyển động điên cuồng, những dải số liệu nhanh chóng được upload lên mạng lưới của liên quân với tốc độ vượt trội lôi điện.

Toàn bộ mạng lưới đã sớm chờ sẵn, chỉ thiếu những dữ liệu định vị này, kho vũ khí của chiến hạm liên quân lập tức nhập mục tiêu, đồng loạt phát xạ.

Tia năng lượng bắn lên cũng bị ánh sáng hủy diệt thu mất ánh sáng, trở thành màu trắng đục, nhưng không ảnh hưởng đến nhiệt và động năng của chúng.

Chùm beam bắn lên từ chiến hạm chuẩn xác đối đầu tất cả những tia sét giáng xuống, hỏa lực mở ra tối đa hết công xuất, đặt ở trái đất, lượng hỏa lực này đã đủ để xào lên xào xuống một lục địa mấy lần.

Nhưng ở Tiên giới, với mật độ linh tử đang áp xúc dày đặc đến mức thần thông không gian cũng không thể thi triển, chùm beam này, chỉ có thể cản lại những luồng sét kia với thế đối chọi trong ba giây.

Sau đó thiên lôi giáng xuống dễ dàng xuyên phá chúng nó, phá hủy luôn nòng súng, rồi mới không cam lòng biến mất theo hiệu ứng của ánh sáng hủy diệt.

Cùng lúc đó, trên bầu trời, cột sét khổng lồ do cửu tiêu hình thành vẫn đang ấn xuống.

Dù tốc độ hủy diệt không hề chậm hơn tốc độ ấn xuống của chúng nó, nhưng lượng thế giới lực của trái đất và tiên giới chênh lệch vẫn dẫn đến việc hủy diệt không thể hoàn toàn.

Và lại một đợt sét nữa lách qua được cực quang thế giới.

Bảy triệu tám trăm năm mươi ba ngàn tia sét.

Toàn bộ nòng súng của chiến hạm đã báo hỏng sau đợt sét thứ nhất.

Lực lượng của máy móc đã đến giới hạn.

Giờ là lúc câu nói: “Trông cậy vào mọi người” King từng nói có tác dụng.

Hiện tại là thời điểm cần có nhân lực.

Ngồi trong AI – đã được võ trang đến tận răng với hơi chục cái nòng súng cùng chế độ ngắm đa mục tiêu, Trung Thành hít sâu một hơi, kéo xuống hệ thống ngắm, nhắm một bên mắt, chuẩn bị sẵn sàng.

Lơ lửng xung quanh hắn và AI là năm chiếc Nova giống như năm tiểu vệ tinh quanh quanh quỹ đạo, Zoeya, Lena, Franna, Hugh, Aria Rostbell vừa sợ hãi vừa ẩn ẩn có chút hưng phấn nhìn lên bầu trời.

Cảm giác được chở che lại không hoàn toàn này, cảm giác chỉ một sơ xuất nhỏ của một ai đó cũng khiến tất cả có thể cùng chết này, cảm giác đi trên dây cước này, thật sự làm nhịp tim đập nhanh quá.

Ở một góc khác, Thần Tiễn, Mặc Tinh, Mộ Vân, Lệ Chi, Trúc Tâm, Vân Diệp, vừa thở dốc vừa cố gắng nắm chặt pháp bảo, gian nan nhìn lên bầu trời.

Linh lực bị áp chế khiến tu chân giả cấp thấp như cá nằm trên thớt, tùy ý mặc người lật qua lật lại. Cảm giác rất đáng hận. Cho dù người lật bọn họ có là Thiên đi chăng nữa.

Lại nghĩ đến, nếu không có thiếu niên nhân loại kia đang ở trên bầu trời chính diện đỡ lấy Thiên uy, bọn họ sẽ còn thê thảm đến mức nào !?

Tất cả nhân loại vào thời khắc này đều phát ra ánh sáng màu vàng kim trong ánh mắt, một dải số liệu dày đặc mạnh mẽ gõ tỉnh đại não vừa u mê của bọn họ bằng một cơn đau nhói. Theo sau đó, tất cả đều biết nên làm gì. Vũ khí của mọi người đều chỉ lên bầu trời.

Nhắm chuẩn vào từng tia sét đã được số liệu hóa phân bố sẵn cho mỗi người

Tất cả nhân loại, đấu với Thiên.

Giằng co giữa bầu trời và mặt đất, giữa sinh và tử là con người, quang hoa nở rộ xen lẫn trong những vụ nổ đì đùng.

Giant Mobile Suit mỗi một đơn vị mang theo hơn mười nòng súng, theo số liệu được gửi xuống mà vẩy ra những tia beam giống như súng bắn liên thanh. Mobile Suit cỡ nhỏ linh hoạt bay lượn bắn tỉa từng đợt sét chỉ mảnh như chỉ, nhưng lại có sức mạnh phá thành.

Tu chân giả trong nhân loại và những người đầu phục nhân loại cũng đều ra sức tận lực, vì không có ai muốn chết cả, tu chân là vì cầu trường sinh, nếu như ai muốn bọn họ phải chết, dù là Thiên cũng không dược.

Tất cả nhân loại đều có chỗ để ra lực, bởi vì số liệu chuyển đến mang theo mục tiêu bọn họ cần đánh chặn đã được đong đếm cân sức với từng người.

Tất cả mọi người, chỉ cần tận lực, nỗ lực, muốn sống, thì sẽ không chết.

Những thứ vượt ra khỏi giới hạn của nhân loại.

Thì hãy để những người đã vượt trội hơn nhân loại lo.

Đây chính là trách nhiệm của King và Queen của Trường Sinh Đảo.

Hắn đã gánh tới 90% công việc, cho dù chỉ còn một chút nhỏ còn lại, chúng ta cũng muốn san xẻ cùng hắn.

Giống như một vị Queen chân chính của IMI.

Đó là những gì Shaorin đã nghĩ, khi tâm tượng Hắc Nguyệt trôi nổi sau lưng cô. Cô gái này đứng trên mặt biển, váy đen bập bùng theo gió giống như đang nhảy múa, lưỡi kiếm phượng hoàng phi vật chất vung lên loang loáng, nước biển bị chém ra thành nhiều phần, bắn tung lên bầu trời.

“Sâm la vạn tượng – Vạn vật chuyển.”

Nước biển bắn lên bầu trời đột nhiên cải biến tính chất và hình dáng, biến thành mấy vạn chiếc ô, che phủ trên bầu trời quần thể chiến hạm.

“Thiên niên yêu tản.”

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh.

Ô làm từ một loại gỗ đặc biệt, nhận sét đánh xuống lại không cháy đen, mà hấp thu hoàn toàn tia sét đó, sau đó nổ mạnh, hoàn toàn đánh hỏng một tia sét, thậm chí còn khiến chúng tan vỡ trước khi bị ánh sáng hủy diệt phân giải hoàn toàn.

Stellar nhìn lên bóng lưng của King, chỉ lần đầu tiên nhận lấy cửu tiêu lôi đình hắn có khẽ chùng xuống, còn hiện tại đối mặt bầu trời, hắn vẫn đứng đó thẳng tắp như cây thương. Khóe miệng cô ta khẽ nhếch lên một chút.

Dù hắn có tỏ ra mạnh mẽ thế nào, cũng không thể bỏ mặc được.

“Bạch hổ khiếu thiên pháo, chế độ liên xạ.”

Bạch hổ bách biến tổ hợp thành một khẩu pháo vác vai, từ miệng hổ, một nòng súng nhô ra, Bạch Hỏa trên người Stellar bập bùng.

Siêu năng lực của Stellar là Bạch Hỏa, thứ lửa có khả năng đốt và phá hủy mạnh mẽ nhất trong tất cả các chủng lửa, nếu đối phó với những thứ không phải thế giới lực, thậm chí chẳng hề thua kém ánh sáng hủy diệt chút nào.

Và chế độ liên xạ, khởi động bằng một thấu kính cũng tổ hợp từ bạch hổ bách biến.

Một mắt Stellar sáng lên màu vàng kim, số liệu chân lý được cung cấp từ vua nhân loại hỗ trợ ngắm bắn tuyệt đối.

Và cô ta tung thấu kính lên trời, nhắm vào nó, bóp cò.

Chùm bạch hỏa đi qua lăng kính phân hóa thành hai triệu luồng nhỏ hơn, bắn đi theo những đường kẻ ngoặt nghèo, ngheeng tiếp từng luồng sét giáng xuống.

Xèo xèo xèo xèo xèo....

Cảnh tượng phi vật lý xuất hiện, những tia sét vậy mà bốc cháy.

Chúng cũng tiêu biến trước khi hoàn toàn bị ánh sáng hủy diệt tịnh hóa.

Một kích này của Stellar, đã bằng toàn bộ chiến hạm liên quân cùng phát động.

Bạch hỏa trên người ảm đạm đi rất nhiều. Stellar mệt mỏi hô:

“Ren, mở khiên.”

Vẫn còn vài triệu luồng sét đang đồng loạt hạ thế.

Lilith Ren bay lên trời, ánh mắt nhìn King đầy vẻ sùng bái.

“Xem đây này, darling, nếu anh cưới em, sẽ có cô vợ xuất sắc biết ca hát, biết đánh nhau...”

“Và biết bảo vệ nữa.”

“Huyền vũ thủ, toàn lực triển khai.”

Đôi găng tay trên mu bàn tay sáng lên, một vòng tròn bán nguyệt giống như cái lồng bàn úp ngược lấy toàn bộ tầng trời thứ bảy.

Thứ bảo khí hộ vệ mạnh nhất Lục Đạo. Huyền vũ thủ sáo.

Toàn phương vị bảo hộ, xóa bỏ tất cả các hiệu ứng năng lượng và chấn động dưới 50% sức mạnh thế giới.

Cho dù là thế giới lực thực sự, cũng có thể khiêu chiến.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh.

Lông tóc Lilith Ren dựng đứng, toàn thân có cảm giác như người thường đút tay vào ổ điện, hơn ba triệu luồng sét cùng lúc oanh kích xuống mang theo thế giới lực, Huyền vũ thủ cũng không thể triệt tiêu hết được.

Cảm nhận được ánh mắt King nhìn về phía mình, Ren hét to:

“Đừng qua đây, để em cảm nhận một chút xem, thế nào là tình yêu sét đánh.”

Vốn muốn vung tay, quăng một dải sáng qua trợ giúp, King bật cười, trong lòng ẩn ẩn nghĩ: Nếu để phiên bản đầu gỗ kia của mình cưới cô vợ thế này, cũng không phải lựa chọn tệ đâu. Nhìn cô gái đã bị điện giật khiến lông tóc dựng đứng như một con sư tử cái vẫn ráng nặn ra một nụ cười mà cô ta cho là mê người nhất với hắn.

A, nghĩ cũng thật cảm động.

Hắn cũng chỉ thoáng nghĩ vậy, lại nghiêm túc nhìn lên bầu trời.

Ren đã chặn đứng phần lớn số tia sét còn sót lại, chỉ còn vài ngàn đợt lèo tèo, liên quân bên dưới có thể giải quyết được. Đó cũng là lúc đám Trung Thành và Thần Tiễn cùng các tiểu đội GSM và MS nhận được tín hiệu của hắn thông qua chân lý mà chặn đánh những đợt tàn dư.

Cột sét do cửu tiêu hình thành đã hoàn toàn trút xuống quá nửa, có vẻ như Tiên Khí Linh Thụ cũng đã đến giới hạn. Bản năng của trụ thế giới khiến nó không thể huy động lực lượng đến mức ảnh hưởng đến sinh linh trên toàn bộ thế giới của mình được. Lượng linh khí mà nó rút đi được cũng có hạn.

Giới hoàng vung tay chiến đấu có thể lựa chọn bỏ một vài vùng để đổi lấy sức mạnh. Giống như cube của trái đất hiện tại đang có sức mạnh của toàn bộ hệ mặt trời, đổi lại những hành tinh khác ngoài trái đất đã chẳng còn sự sống. Nhưng bảo vật định giới dù có ý chí cũng không thể làm như vậy được, bởi sinh linh bên trong nó chính là con ruột của nó, không lý nào nó đem bọn họ ép chết được.

Tất nhiên bảo vật định giới cũng không quá thông minh đủ để hiểu được việc phát ra lực lượng lôi đình như thế này có thể làm cho các sinh linh bảy tầng trời đầu tiên thành mây khói, nó chỉ giữ một điểm mấu chốt nhất: Linh khí trong linh giới cần phải đủ cho tiên tộc sinh sống.

Như vậy, liền có thể tính được.

Kế tiếp, chính là đợt phát lực cuối cùng.

Chính là quá tam ba bận chứ !? Ở tiên giới có cách nói này không nhỉ !?

Mấu chốt chính là, King của Trường Sinh Đảo tính ra...

Lần này, hắn và nhân loại không đỡ được.

Tiên giới và Nhân giới, thế giới lực chênh lệch không nhiều, nhưng hắn yếu hơn Tiên Đế, hay nói đúng hơn, hắn chính là Giới Hoàng yếu nhất dù nắm trong tay lực lượng mạnh nhất.

“Như vậy, kế tiếp... thật không thích cảm giác này, nhưng phải trông cậy vào các người rồi, Thần tộc.”

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.