Thiên Vu

Chương 826: Chương 826: Tuổi thiếu niên, thông thiên địa.




Trên hư không bị bao phủ bởi thẩm phán chi nguyên thuộc về Vương tọa, trong lúc nhất thời, quanh thân thiếu niên lấp lóe ánh sáng, mười đạo linh mạch lũ lượt mở ra, ngay sau đó là mở ra linh hải Giới có thể dựng hóa vạn vật trong truyền thuyết, ngưng tụ linh nguyên Cửu Âm Cửu Dương vô thượng, theo đó diễn sinh ra linh tượng Hỗn Độn hiếm có số một trong lịch sử, thân thể tái tạo, tố chính là Âm Dương, hợp nhất linh thể Thái Hư vô thượng.

Trước đó, Long Diệu được khen là thiên kiêu tuyệt thể, chỉ dùng trong chín ngày ngắn ngủi liền từ một Vu sư sơ cấp trở thành Vu sư cao cấp, thành tích này đã được coi là số một trong suốt lịch sử kim cổ, nhưng hiện tại thiếu niên này lại từ một Vu sư sơ cấp trong nháy mắt thăng cấp thành Đại Vu sư, điều này quả thực còn thần thoại hơn cả những chuyện thăng cấp thần thoại gấp trăm lần, hơn nữa mở ra còn là linh hải Giới có thể dựng hóa vạn vật, ngưng tụ là linh tượng Hỗn Độn hiếm có số một trong lịch sử, đắp nặn càng là linh thể Thái Hư vô thượng, âm dương hợp nhất.

Cái gì gọi là điên cuồng? Đây mới thực sự là điên cuồng.

Cái gì gọi là thiên kiêu? Đây mới thực sự là thiên kiêu.

Nhân Vương là gì? Đây mới chân chính là Nhân Vương.

Con cưng trời sinh, thiên tứ Nhân Vương, từ lúc sinh ra đã là vua của muôn người, được trời cao sủng ái, tụ tập cùng kiêm những truyền thuyết số một.

Quá điên cuồng, điên cuồng khiến vô số người tụ tập tại biên hoang đều phải ngẩn người.

Cũng quá khoa trương, khoa trương đến mức khiến cho tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, cho dù là ba đại thiên kiêu tueyetj thế, cho dù là đế vương thiên tử như Gia Cát Thiên Biên, cho dù là Thiên Vương thượng cổ như Thương Vô Tà cũng là như vậy, chỉ có Tứ y thiên hạ vẫn thờ ơ như trước, không để ý chính là không để ý, đừng nói là ngươi thành tựu Nhân Vương, cho dù ngươi thành tựu Nhân Hoàng, các nàng động dạng vẫn không để ý, từ đầu tới cuối, ánh mắt các nàng vẫn không rời khỏi núi Táng Cổ.

Bên trên hư không, thần tình thiếu niên kiêu căng, nhìn xuống muôn dân, ngạo nghễ quát to:

- Ta là Mạc Vấn Thiên, từ nay về sau, ta chihs là Nhân Vương của thiên hạ này.

Hắn tuyên bố tên của mình với toàn thể thiên hạ, cũng tuyên bố với mọi người rằng, từ nay về sau, trên thế giới này, hắn là vua của muôn người, chỉ một câu này đủ để đại biểu cho tất cả sự tùy tiện, ngạo mạn và bá đạo của hắn.

Mạc Vấn Thiên? Đây chính là tên của thiếu niên này?

Chưa ai từng nghe nói qua cái tên Mạc Vấn Thiên này, nhưng ai cũng biết được bắt đầu từ ngày hôm nay, cái tên này sẽ được truyền đi khắp thiên hạ.

- Không hổ là vị Nhân Vương đầu tiên trong thiên địa, quả nhiên là đủ tùy tiện, đủ cao ngạo, đủ bá đạo.

Không biết từ đâu truyền đến một thanh âm, mọi người nhìn lại chung quanh, lúc này mới phát hiện trong hư không chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một nhóm người. Thấy nhóm người này, không ít người đều sửng sốt, bởi vì những người này hùa như đều là những nhân vật từng quát tháo phong vân thiên hạ ngày nay.

Bỗng nhiên, tất cả mọi người đều liên tưởng đến một điểm, một truyền thuyết sáng ngang với học phủ Trung Ương, nổi danh một trong ba đại thánh địa tu hành như Lang gia cảnh địa, đó là Lăng Tiêu cung, những người này hẳn đều là đại lão Lăng Tiêu cung, đáng chú ý nhất là một cỗ kiệu đi ngay phía đầu.

Lúc này, một người từ trong kiệu bước ra, khiến người ta kinh than dĩ nhiên lại là một vị thiếu niên, đồng dạng cũng là một vị thiếu niên tuấn tú vô song, hơn nữa trình độ tuấn tú gần như đã đến mức yêu dị.

- Hôm nay có thể tận mắt gặp được người đầu tiên vấn đỉnh Nhân Vương trong thiên địa, thực khiến người ta hưng phấn.

Thiếu niên tuấn tú đi ra từ trong kiệu, sau đó trên mặt hiện lên ý cười nhìn mọi người.

- Ngươi! Là! Ai!

Nhân Vương Mạc Vấn Thiên hô lên từng tiếng.

- So sánh với Nhân Vương, ta bất quá chỉ là một tên tiểu nhân vật không đáng kể thôi.

Thiếu niên tuấn tú tựa như rất khiêm tốn, tuy rằng không ai biết là ai, nhưng có thể khiến nhiều vị tông sư Lăng Tiêu cung, còn có chung tinh cùng nguyệt vây quanh, thân phận tự nhiên không phải đùa.

Hắn cười cười, ý cười như gió mùa xuân, khiến người ta cảm nhận được sự thoải mái thư gián, nhìn vào núi Táng Cổ, nói:

- Núi Táng Cổ không hổ là biến số chi địa nằm ngoài pháp tắc thiên địa, dĩ nhiên khiến thế giới này lập tức đản sinh ra những người có được đại tạo hóa vô song.

- Không những đản sinh ra ba vị đại tự nhiên chi tử.

Ánh mắt thiếu niên tuấn tú xẹt qua trên người Vũ Hóa Phi, Bạch Phiêu Phiêu, Lãnh Cốc thành tự tử nguyên thân đại tự nhiên, sau đó dừng lại trên người Hiên Viên Đồng, nói:

- Cũng sinh ra một vị công chúa đại tự nhiên.

Sau đó, ánh mắt lại nhìn về phía Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần, nói:

- Một thế giới chi tử vô thượng, một Huyết tộc chi tử bất diệt.

Cuối cùng nhìn về phía Gia Cát Thiên Biên, nói:

- Còn có một đế vương thiên tử chí tôn, hơn nữa còn là Vương tọa chòm sao Thủy Bình trong mười hai chòm sao.

Thật là hay! Khi thiếu niên tuấn tú kia mở miệng nói, mọi người thế mới biết Gia Cát Thiên Biên dĩ nhiên là như vậy, hắn không chỉ là chí tôn đế vương chi tử, còn vấn đỉnh Vương tọa chòm sao Thủy Bình trong mười hai chòm sao.

Thiếu niên tuấn tú lại nhìn về phía Hoàng Tuyền và Nhan Vô Lệ, nói:

- Vương tọa Sư Tử, Vương tòa Song Tử, mười hai Vương tọa sinh ra theo thời thế, trên thế giới này lập tức thức tỉnh ba vị… Thực sự là đáng mừng.

Tựa hồ thiếu niên tuấn tú này biết rất nhiều, điều này không khỏi khiến cho người ta cảm than, thiếu niên thời đại này lẽ nào mỗi người đều thành tinh? Đầu tiên là ba vị thiên kiêu tuyệt thế thần bí khó lường, vừa nãy lại sinh ra một vị Nhân Vương, hiện tại dĩ nhiên lại xuất hiện một thiếu niên tuấn tú giống như không chỗ nào không biết đến.

- Ngươi là ai!

Hoàng Phủ Đô Linh ngạo nghễ nói.

- Ta đã thấy ngươi.

Lang Thiên nói.

- Ngươi là Thần Toán Tử Thiên Tà của Lăng Tiêu cung, người được xưng là thần bí khó dò, không chỗ nào không biết.

Long Diệu vừa dứt lời, toàn trường lập tức ồ lên, cho tới hiện tại đã có rất nhiều người từng nghe nói qua Lăng Tiêu cung có một vị Thần Toán Tử không chỗ nào không biết, chỉ là khiến người ta không nghĩ tới dĩ nhiên là một thiếu niên tuổi độ mười hai tuổi.

- Ba vị không hổ là chân mệnh thiên kiêu được trời cao sủng ái, quả nhiên không phải tầm thường.

Thiếu niên tuấn tú vẫn duy trì ý cười như gió xuân, chỉ là lời của hắn khiến cho rất nhiều người không thể nào hiểu được, cũng không biết cái gì gọi là chân mệnh thiên kiêu.

Hắn lại cười nói:

- Sau này cả ba vị thế nhưng đều là người khuấy động cả thiên hạ, về sau còn mong được ba vị chiếu cố cho nhiều hơn mới được.

Lời thiếu niên tuấn tú này nói ra rất khó nghe hiểu, tựa hồ ba người Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu đều có quan hệ tới vận mệnh thế giới này, lời của hắn khiến thần tình ba người Hoàng Phủ Đô Linh có chút biến hóa, đó là một loại nghi hoặc, giống như bọn họ hoàn toàn không nghe hiểu lời Thần Toán Tử Thiên Tà nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.