Thiên Vu

Chương 1256: Chương 1256: Thái tử Kỳ Lân.




Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Lý Thừa Thiên chết bất đắc kỳ tử, chín tiểu tiểu vương tọa, ba Địa Vu chi tử sợ ngây người, không dám công kích nữa. Bọn họ nhanh chóng thụt lùi.

Trần Lạc là loại người gì? Đó là không giết thì nhịn, một khi hắn nổi máu giết người tuyệt đối không nương tay. Trong thế giới Vân Đoan ai không biết Lạc gia vui thiên hạ mừng, Lạc gia giận thiên hạ khóc?

Trần Lạc tốt tính thật, hắn không thích giết người nhưng không có nghĩa là hắn đụt, hắn sẽ không giết người.

Trần Lạc có thể tha cho ngươi một lần, hai lần, thậm chí ba lần, nhưng nếu ngươi cứ lần lượt khiêu chiến khả năng chịu đứng của hắn thì xin lỗi, không thể tưởng tượng hậu quả, cũng không ai chịu nổi.

Mắt thấy chín tiểu tiểu vương tọa, ba Địa Vu chi tử chạy trốn, Trần Lạc định tấn công, Diệp Vô Trần lao lên ngăn cản nhưng đã muộn. Trần Lạc bước ra một bước, không gian xung quanh tan vỡ như thủy tinh, vết nứt ly ti. Chín tiểu tiểu vương tọa, ba Địa Vu chi tử chạy trốn thì như bị sét đánh trúng, cơ thể nứt vỡ, máu thịt be bét.

- Dừng tay!!!

Diệp Vô Trần lao qua, các ngôi sao lấp lánh rực rỡ, người gã nổi đồ đằng ánh sao. Trần Lạc không thèm nhìn, vung nắm đấm đánh qua.

Vang tiếng nổ điếc tai, Diệp Vô Trần rên rỉ bay ngược, che ngực. Diệp Vô Trần nhìn chín tiểu tiểu vương tọa, ba Địa Vu chi tử máu thịt bê bết, khuôn mặt đẹp trai tràn ngập tức giận. Diệp Vô Trần hét chói tai, lại lao lên. Các ngôi sao tụ vào người Diệp Vô Trần hóa thành một con ma hạt kỳ dị, uy lực cường đại như thiên thần giáng trần.

Kim lão biểu tình hoảng sợ lẩm bẩm:

- Lực lượng tinh tọa thật kinh khủng, sánh bằng lực lượng vương tọa.

Diệp Vô Trần biến thân ma hạt tinh tọa vọt tới. Trần Lạc đứng yên không né, quan thhân vẫn không khuéch tán lực lượng. Trần Lạc chỉ giơ tay lên, nhẹ nhàng chặn lại lực lượng tinh tọa khủng bố của Diệp Vô Trần.

Người Diệp Vô Trần run rẩy, biểu tình giật mình kêu lên:

- Ngươi...!

Trần Lạc không nói không rằng đạp ngực Diệp Vô Trần. Bùm một tiếng, tinh tọa ma hạt run rẩy, Diệp Vô Trần lại bay ra.

Mặt Diệp Vô Trần xanh mét, hít thở nặng nề, trong mắt tràn ngập kinh hoàng và giận dữ đậm đặc. Diệp Vô Trần hét chói tai, lại vọt lên trên trời. Hư không hắc ám tràn đầy ngôi sao, các ngôi sao nhấp nháy liên tục. Mỗi ngôi sao biến thành Diệp Vô Trần, mười người, trăm người, ngàn người, vạn người. Chỉ giây lát trong hư không có vô số Diệp Vô Trần.

- Ma hạt tinh tọa, các tinh biến hóa, hình thần tẫn đạo.

Kim lão kinh ngạc nói:

- Diệp Vô Trần không uổng là kỳ tài vấn đỉnh ma hạt tinh tọa, ngộ ra các tinh biến hóa trong truyền thuyết, thật ghê gớm. Chiêu này tiêu diệt thượng nhân bản sơ dễ như trở bàn tay.

Kim lão nhìn sang Trần Lạc, khiến lão bất ngờ là tiểu tử mặt trắng không vận dụng lực lượng gì.

Là sao?

Tiểu tử mặt trắng định dựa vào sức mạnh cơ thể đối kháng các tinh biến hóa của Diệp Vô Trần sao?

Có thể không?

Kim lão nghi ngờ, nhưng xảy ra cảnh làm lão da đầu tê dại không tin nổi. Tiểu tử mặt trắng vọt lên, giơ đôi tay, rùng mình. Không gian vặn vẹo, vang một chuỗi tiếng giòn vang. Vô số Diệp Vô Trần trong không trung như bong bóng tan biến.

Tại sao?

Rốt cuộc là tại sao?

Tiểu tử mặt trắng là loại tồn tại gì? Sức mạnh cơ thể của hắn làm sao khủng bố vậy được?

Kim lão thầm rít gào, lão tu hành đã năm mươi vạn năm, trải qua sự kiện nhiều không đếm xuể. Kim lão gặp bao nhiêu chuyện kỳ lạ, thấy nhiều cơ thể mạnh mẽ nhưng chưa từng thấy thân thể Hành Giả nào biến thái như vậy. Biến thái đến nỗi chấn động pháp tắc không gian.

Đây đúng là...

Trần Lạc đứng trong không trung, vạt áo bay phần phật vì lực lượng dao động còn sót lại.

Lúc trước khi mọi người biết Trần Lạc là tiểu tử mặt trắng đã đánh Như Ý tiểu vương gia tơi bời hầu như không ai tin tưởng. Bề ngoài của hắn quá bình thường, càng không có dáng vẻ duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư. Nhưng hiện tại không còn ai dám nghi ngờ.

Tiểu tử mặt trắng bình thường giờ đây chẳng còn bình thường. Bóng dáng mảnh mai giờ như pho tượng chiến thần bất bại trong hắc ám, như thể lực lượng dao động mạnh mấy cũng không thể lay động hắn. Khuôn mặt đẹp trai hờ hững giờ không còn vẻ thản nhiên, chỉ có nghiêm nghị, sự nghiêm nghị cao ngạo.

Bản tôn Diệp Vô Trần lộ ra, mặt trắng bệch, đôi mắt hãi hùng như thấy quỷ thần. Trong ấn tượng của mọi người thì Diệp Vô Trần luôn cười tủm tỉm, nho nhã, chưa có ai thấy gã chật vật như hôm nay. Diệp Vô Trần định nhúc nhích nhưng giọng tiểu tử mặt trắng bình thản vang vọng trong không trung.

- Còn nhúc nhích ta sẽ giết người.

Ngữ điệu bá đạo như tiếng sấm chấn động khung trời, chấn nhiếp linh hồn mọi người.

- Ta biết ngươi có lực lượng càng cường đại chưa thi triển ra, nhưng ta khuyên ngươi hãy bỏ đi. Ngươi không đánh lại ta, nếu không phục cứ kêu hết người Vĩnh Hằng Quốc Độ lên đây.

Trần Lạc giết người nhưng không hiếu sát, hắn chỉ giết kẻ đáng giết, chỉ giết người có sát khí với hắn. Mới rồi Diệp Vô Trần đánh nhau với Mạc Vấn Thiên hay với Trần Lạc thì không chứa chút sát khí nào, hơn nữa nghe Úy Y Nhi nói nhân phẩm của gã không tệ, nên Trần Lạc không muốn đuổi tận giết tuyệt.

Đột nhiên có tiếng vỗ tay từ đâu vang lên.

- Lợi hại, thật là lợi hại.

- Giỏi, rất giỏi.

- Cuồng vọng, thật là cuồng vọng.

- Ngạo, thật là kiêu ngạo.

- Đã lâu thật lâu Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta không gặp đả kích lớn thế này, lâu thật lâu vô tận hải chưa náo nhiệt đến vậy.

Giọng của ai?

Mọi người khó hiểu. Trong hư không đột nhiên vang tiếng gầm.

Thanh âm giống dị thú, giống như hồng hoang quái thú, thanh âm vang dội xuyên thấu vô tận hải. Nhưng thanh âm này không như dị thúa gầm gừ mà như tiếng reo vui, lọt vào tai khiến lòng người hân hoan. Trong không trung hắc ám xuất hiện các áng mây, nhiều màu sắc xinh đẹp trải rộng hư không, rất là huyến lệ.

- Đây... Đây là ánh sáng tường thụy.

- Đúng rồi, là tường thụy chi thải.

- Không... Không lẽ là thái tử Kỳ Lân?

- Đúng rồi, chắc chắn là thái tử Kỳ Lân. Chỉ khi thái tử Kỳ Lân xuất hiện mới có ánh sáng tường thụy.

Nếu nói lúc trước Diệp Vô Trần xuất hiện khiến mọi người náo động thì lúc này thái tử Kỳ Lân đến gây rung động, vô cùng rung động. Nếu nói Diệp Vô Trần là ngôi sao trong vô tận hải, vậy thái tử Kỳ Lân là siêu sao trong ngôi sao, gọi là siêu sao trong truyền thuyết cũng không quá đáng. Bởi vì đối với nhiều Hành Giả, cái tên thái tử Kỳ Lân tựa như truyền kỳ bất hủ, hầu như không ai không biết.

Trong không trung trải đầy cầu vồng, ánh sáng tường thụy bao phủ đảo Vận Mệnh. Các cầu vồng thành đường cong trong không trung, một đoàn hơn mười người đi tới, có nam cũng có nữ. Đi đầu là một mỹ đẹp phong độ, mỹ nam mặc áo trắng, cười tủm tỉm. Khi mỹ nam đến thì cầu vồng đầy trời tựa đóa hoa rực rỡ xòe cánh.

Cảnh tượng khiến người kinh diễm.

Nam nhân này chính là một trong siêu sao của Vĩnh Hằng Quốc Độ nổi tiếng khắp vô tận hải, thái tử Kỳ Lân, Thác Bạt Vũ Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.