Thiên Vu

Chương 601: Chương 601: Người thống trị thật sự của Huyền Hoàng thế giới (2).




Bọn họ không tu luyện vu pháp, không tu luyện trận pháp, bàn về sức chiến đấu thậm chí còn không bằng một học đồ mới nhập môn tu hành. Dù vậy nhưng vẫn không ai dám cãi lại vân đoan, vì không ai chịu được hậu quả sự chống đối.

Mặc kệ ngươi là vu sư có đại thần thông, hay trận sư hư vọng minh tưởng đại pháp, dù ngươi là vu hành giả vu pháp thần thông, trận hành giả trận pháp thông thiên cũng không được. Đừng nghi ngờ, không cần nghi vấn, vì vân đoan không chỉ chúa tể quy tắc, trật tự của thế giới này còn nắm giữ căn nguyên thế giới.

Đúng vậy.

vân đoan thống trị căn nguyên Huyền Hoàng thế giới, chi phối pháp tắc phương thế giới này. Tựa như thiên nhiên chi mẫu chúa tể chúa tể trứ thiên nhiên, chi phối pháp tắc hư vọng minh tưởng đại pháp. Như trời chúa tể thiên địa căn nguyên, thống trị pháp tắc thiên địa.

Nếu ngươi chống đối sẽ như Trần Lạc xúc phạm pháp tắc thiên địa, dù có bản lĩnh thông thiên kết quả không chống lại nổi trời linh hồn hư vọng. Chỉ cần ngươi còn trong Huyền Hoàng thế giới sẽ ở trong pháp tắc thế giới này, vân đoan muốn diệt ngươi chỉ cần búng tay một cái, hỏi ai dám chống đối? Không ai dám.

Người vân đoan đến. Trần Lạc nghịch thiên cuối cùng khiến vân đoan chú ý.

vân đoan chi ca vang lên, ba người từ ánh sáng thánh khiết chậm rãi giáng xuống, một nam hai nữ. Người dẫn đầu là nam nhân rất nho nhã, mặc y phục thánh khiết, nở nụ cười dịu dàng. Hai nữ nhân mặc y phục thánh khiết, cũng cười dịu dàng.

Ba người rực rỡ, phát ra ánh sáng thánh khiết ẩn chứa hơi thở quang minh, thần thánh cường đại. Bọn họ đáp xuống, mọi người không dám nhúc nhích, nói chuyện. Đám người nín thở, sợ xúc phạm ba người đến từ vân đoan.

Nam nhân nho nhã cười nhìn mọi người, hỏi:

- Chúng ta muốn đưa hắn về vân đoan, các vị có gì phản đối không?

Các đại nhân vật mới rồi còn vênh váo hĩnh mũi nhìn đời đều ngậm miệng lại, không dám thở mạnh.

Phản đối? Ai dám phản đối? Ai dám làm trái ý vân đoan? Không ai dám.

Nam nhân nho nhã đi hướng Trần Lạc. Phủ chủ Trung Ương học phủ, Hách Thiên Nhai do dự giây lat rồi lùi ra.

Úy Thiên Long ngần ngừ, cũng lùi bước.

Chỉ có Tiết Thường Uyển, Lạc Anh canh giữ bên Trần Lạc.

Lạc Anh đứng lên hỏi:

- Mộc tỷ tỷ tại sao muốn mang Trần Lạc đi?

Lạc Anh có liên quan đến người vân đoan? Mọi người rất ngạc nhiên. Hèn gì khi Lạc Anh chửi Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên thì hai người kia không dám hó hé câu nào, hóa ra nàng có bối cảnh kinh khủng đến thế.

Một nữ nhân cười nói:

- Đây là ý của vân đoan.

Lạc Anh còn muốn hỏi thêm:

- Nhưng mà...

Nữ nhân được gọi là Mộc tỷ tỷ lắc đầu ý bảo Lạc Anh đừng hỏi nữa.

Nam nhân nho nhã bước tới gần, cười nói:

- Yên tâm đi, vân đoan sẽ không tổn thương hắn, và... Tương lai không lâu sau các ngươi sẽ gặp hắn trên vân đoan, ta bảo đảm với các ngươi.

Lời nam nhân nho nhã nói làm người ta suy nghĩ sâu xa. Nam nhân nho nhã có ý gì? Không lẽ hai nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển tương lai sẽ trở thành người vân đoan? Cái này quá là...

Nam nhân nho nhã nói xong định ôm Trần Lạc, chợt có tiếng quát to:

- Khoan đã!

Là ai?

Kẻ nào to gan dám quát ngăn người vân đoan?

Mọi người đưa mắt nhìn, thấy một lão nhân lôi thôi mặc áo xám đi tới, chính là Đồ Lão Tà. Ai cũng biết Bát trưởng lão to gan nhưng không ngờ gan lão to đến thế. Đồ Lão Tà dám quát ngăn người vân đoan?

Các đại nhân vật Trung Ương học phủ sợ toát mồ hôi lạnh, Hách Thiên Nhai vội truyền âm ngăn cản Đồ Lão Tà nhưng lão không thèm nghe.

Nam nhân nho nhã không tức giận, chỉ khẽ kêu:

- A?

- Tại sao muốn mang Trần Lạc đi?

Đồ Lão Tà to gan nhưng lão cũng thấy sợ, rất sợ. Bởi vì Trung Ương học phủ thống trị bảy Tiểu linh giới, Bát trưởng lão chút tể căn nguyên một Tiểu linh giới. Đồ Lão Tà hiểu rõ lực lượng căn nguyên thế giới đáng sợ hơn bất cứ ai, giết một người đơn giản, nhẹ nhàng như bóp kiến.

Nam nhân nho nhã cười nói:

- Đây là ý của vân đoan.

- Không biết vân đoan là có ý gì?

Nam nhân nho nhã vẫn cười nhưng không còn dịu dàng:

- Ngươi, xác nhận muốn nghe sao?

Thấy tình huống không ổn, các đại nhân vật Trung Ương học phủ, Hách Thiên Nhai lên tiếng ngăn cản Đồ Lão Tà, truyền âm khuyên.

- Lão tà, ngươi đừng xúc động, ngươi không ngăn được vân đoan. Xem tình hình Trần Lạc bây giờ lên vân đoan chưa chắc tệ hại. Dù chúng ta mang Trần Lạc trở về học phủ cũng không nắm chắc sẽ chữa lành được. Huống chi Trần Lạc tồn tại uy hiếp nhiều quyền lợi trên thế giới, có người muốn hắn chết, có người muốn lợi dụng hắn. Những người đó không chỉ là ba trung tâm quyền lực còn có một số lão quái vật, tồn tại bí ẩn. Trần Lạc lên vân đoan ít nhất bảo đảm na toàn mạng sống.

- Vân đoan sẽ thay đổi tư tưởng của một người, lão tử không thể trơ mắt nhìn Trần Lạc thành con rối của vân đoan.

- Vậy ngươi muốn sao? Ngươi có cách ngăn cản vân đoan không?

- Lão tử không có nhưng chưa chắc người khác không có.

- Lão tà, ngươi muốn làm cái gì?

Đồ Lão Tà không nghe các đại nhân vật Trung Ương học phủ khuyên nhủ, bước tới gần cười nói với nam nhân nho nhã:

- Ta khuyên ngươi hãy để Trần Lạc lại đây, mau trở về vân đoan đi. Chờ chút nữa người kia đến dù ngươi muốn trở về cũng không được.

Nam nhân nho nhã nghi ngờ:

- Ai?

- Đừng trách gia không nói cho ngươi biết, người sắp đến không như chúng ta hèn sợ vân đoan các ngươi. Người ta là nam tử hán đại trượng phủ đầu đội trời chân đạp đất. Lén nói với ngươi, đó là nhân yêu từng giết vân đoan các ngươi.

Giọng Đồ Lão Tà không lớn nhưng đủ để mọi người nghe rõ ràng. Bọn họ giật mình, hoảng sợ.

Đồ Lão Tà nói người kia là ai mà từng giết người vân đoan? Có thể không? Có loại người này không? Chưa tèng nghe nói qua.

Nam nhân nho nhã đến từ vân đoan từ cười khẽ biến thành hoảng hốt.

Các đại nhân vật nghi ngờ, không lẽ Đồ Lão Tà nói thật? Thật sự có người từng giết người vân đoan? Là ai? Ai to gan như vậy?

Trong phút chốc.

Chân trời phía đông chợt tối sầm như hoàng hôn buông xuống, hắc ám tựa sóng vỗ, quái thú hồng hoang nuốt thiên địa, chớp mắt che trời, ban ngày thành đêm đen.

Có người nghĩ đến điều gì, nhỏ giọng nói:

- Hoàng hôn buông xuống, bóng tối bao phủ, cắn nuốt mặt đất, che trời, chẳng lẽ là...

Mơ hồ thấy trong hắc ám có năm bóng người, hai nữ ba nam. Dẫn đầu là một nam nhân tuấn tú, cao ráo, khoảng hơn ba mươi tuổi. Chân mày như đao, mi như vẽ, là mỹ nam hiếm có trên thế gian. Khuôn mặt đẹp trai, biểu tình kiêu ngạo, nghiêm túc, mắt đen sau thẳm, ngạo nghễ tĩnh lặng.

Nam nhân mặc áo đen, tay phải bọc vải đen kín mít. Nam nhân chậm rãi bước tới như ám dạ quân vương giáng xuống, làm người sợ hãi.

Thất Dạ!

Đó là Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ!

Người có tiếng, cây có bóng, danh tiếng Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ khắp thiên hạ không ai không biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.