Thiên Vu

Chương 323: Chương 323: Người thần đều tức giận.




Thiên Vương Lão Tử gằn từng chữ:

- Gia - Làm - Thịt - Các - Ngươi - Như - Giết - Heo - Giết - Chó!

Thanh âm như gió như lôi như điện như rồng ngâm như gió rít như sư tử rống như cọp gầm như muôn chim hót như trăm thú chạy chồm như sấm sét như cuồng phong gào thét. Một chữ một từ, một chữ một pháp, một chữ một huyền, một chữ một biến. Pháp là tự nhiên chi pháp, huyền là tự nhiên chi huyền, biến là tự nhiên chi biến, muôn vàn huyền pháp, muôn vàn biến, như ức vạn linh quyết huyền cấp chớp mắt phát ra, uy danh hiển hách. Mỗi chữ phun ra ngàn vạn pháp huyền chi biến.

Năm người Tiếu Nhạc mặt không còn chút máu, linh tượng càng tối đi, miệng hộc máu, bị chấn văng ra xa trăm thước. Mỗi chữ là đẩy năm người Tiếu Nhạc ra một chút. Mười mấy chữ qua đi, năm người Tiếu Nhạc toàn thân đẫm máu, bị chấn ra xa ngàn thước té xuống đất, bất tỉnh không biết trời trăng, không kịp khởi động lệnh bài thí luyện.

Nghiền áp, là nghiền áp tuyệt đối!

Mọi người thụt lùi ra sau hơn trăm thước. Đám người Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm, Thương Đông Lai, Lý Bộ Đông bị hình ảnh trước mắt rung động nói không ra lời.

Vừa rồi xảy ra chuyện gì?

Thiên Vương Lão Tử chỉ phun có mấy chữ sao đột nhiên biến dị? Trong chớp mắt giọng Thiên Vương Lão Tử biến thành ấm ầm ầm, biến thành cuồng phong gào thét, biến thành muôn thú rít gào, biến thành mặt đất gầm rống. Như thể mọi thanh âm trong thiên địa đều xuất hiện tại đây. Là linh quyết gì? Thủ đoạn gì?

Diệp Thiển Tâm trợn mắt há hốc mồm, giật mình nhỏ giọng nói:

- Uy lực một âm, các pháp tự nhiên giáng xuống, các huyền diễn, các biến sinh, các pháp các huyền các biến, huyền biến tự nhiên, đây là pháp chi nguyên lực. Hắn ngộ được pháp chi nguyên lực trong thiên nhiên!

Diệp Thiển Tâm là quản lý viên của Linh Quyết tháp nên hiểu biết linh quyết nhiều hơn người khác. Diệp Thiển Tâm thấy tận mắt hình ảnh này, hắn nhận ra đây la pháp chi nguyên lực. Giọng Diệp Thiển Tâm không lớn nhưng rơi vào tai mọi người như sánh đánh ngang mày, đầu óc trống rỗng, ngừng thở, suy nghĩ đông lại.

pháp chi nguyên lực còn được gọi là nguồn các pháp, ngộ lực này là có thể khiến tự nhiên sinh biến.

Nhìn khắp Trung Ương học phủ chỉ một mình Bát trưởng lão ngộ ra pháp chi nguyên lực, tuy có tin đồn Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên cũng ngộ pháp chi nguyên lực nhưng chỉ là tin đồn, chưa ai thấy. Bây giờ bọn họ chính mắt thấy người này thi triển ra pháp chi nguyên lực cường đại mà khủng bố.

Thái Âm linh nguyên hùng hồn, cường đại như trăng tròn đã đủ làm người khó tin, linh luân thanh thế to lớn như bánh xe viễn cổ làm động đất, pháp chi nguyên lực cácông pháp háp các huyền các biến. Thiên Vương Lão Tử là ai? Nếu là học viên mới kỳ này thì sẽ là ai? Tại sao chưa từng nghe nói có người khủng bố như vậy? Đừng nói là học viên mới kỳ này, năm quý gần đây chưa từng ra đệ tử siêu đẳng như vậy.

Ngay khi mọi người ngạc nhiên thì chân trời phía bắc vang tiếng kêu sắc nhọn, đưa mắt nhìn qua thấy một đám chim to màu đỏ khoảng trăm con bay tới. Những con chim màu đỏ thân hình khổng lồ, to cỡ một thước, lông như gai nhọn, mỏ sắc bén lóe ánh sáng đỏ. Chim đỏ khổng lồ lao đến phát ra tiếng rít chói tai khiến người không rét mà run.

- Đó là Thị Huyết Hắc Ô Nha!

Thị Huyết Hắc Ô Nha là ma thú xếp hạng ba mươi hai trong Ma Thú phổ ngũ giai. Mỗi con Thị Huyết Hắc Ô Nha cực kỳ hung dữ, lông chim cứng rắn như gai. Khi Thị Huyết Hắc Ô Nha công kích thì các gai lông sẽ bắn ra làm người không có đường đỡ. Đừng nói là vu sư trung cấp, bao gồm vu sư cao cấp cũng phải né Thị Huyết Hắc Ô Nha. Bây giờ có hàng trăm con ma thú ngũ giai hung tàn xuất hiện khiến người sợ bay mất hồn vía. Lý Bộ Đông, Thương Đông Lai thấy hình ảnh này bị hù biến sắc mặt, mấy người khác lấy lệnh bài thí luyện ra định bỏ chạy.

Hàng trăm con Thị Huyết Hắc Ô Nha lao đến, tốc độ siêu nhanh, chớp mắt đã bao vây Thiên Vương Lão Tử đứng đằng trước nhất. Gai đen như mưa rơi bắn ra. Thiên Vương Lão Tử toàn thân ẩn trong sương mù không tránh né, người rung lên, trăng tròn phát sáng như trăng trên cao, lạnh lùng hoang vắng. Linh luân vận chuyển, thanh âm thương cổ vang lên như bánh xe khổng lồ quay nhanh, mặt đất rung rinh.

Linh lực mênh mông như biển dốc hết sức. Hình ảnh điên cuồng xuất hiện. Đại hải vô lượng chi hồn, cuồng lôi chi hồn, trúc mộc chi hồn, nhật diệu chi hồn, thiên vũ tinh vẫn chi hồn, lưu quang chi hồn, xích nhật liệt hỏa chi hồn, thủy nguyệt cuồng sa chi hồn . . . Trong phút chốc vô số hồn linh quyết diễn biến ra, thật sự là nhiều vô số kể. Các linh quyết huyền cấp như trăm hoa đua nở, rực rỡ muôn màu, phong lôi địa hỏa, trời trăng sao, âm dương giao nhau. Giờ phút này, quanh thân Trần Lạc diễn biến tự nhiên, trong tự nhiên tồn tại biến là có thể diễn ra, thật sự là các pháp các huyền thiên đủ loại. Hàng trăm con Thị Huyết Hắc Ô Nha không kịp giãy dụa, chớp mắt đã bị nghiền thành tro, không chừa một mẩu xương.

Hình ảnh này rất rung động, rất kinh hoàng, rất khủng bố, rất điên cuồng. Rung động làm người ta chỉ biết than thở. Khủng bố, điên cuồng khiến da đầu người tê dại, rợn tóc gáy. Loại rung động, khủng bố này kích thích tâm hồn, làm tim người ngừng đập, nín thở, run lẩy bẩy.

Đây là hơn một trăm con Thị Huyết Hắc Ô Nha, mỗi con có thực lực vu sư cao cấp! Bây giờ chúng nó . . . Bị Thiên Vương Lão Tử toàn thân ẩn trong sương mù chớp mắt tiêu diệt. Nếu không thấy tận mắt thì không ai dám tin tưởng đây là sự thật. Dù đã thấy nhưng bọn họ cảm giác như nằm mơ, không chân thật. Dù hít sâu một hơi vẫn không thể áp chế trái tim đập nhanh, linh hồn bất an.

Giờ phút này, dù là địa đội trưởng Chấp Pháp Đường Lý Bộ Đông, hay Thương Đông Lai, Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, đám nữ đệ tử Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn đều cảm thấy người này rất xứng danh hiệu Thiên Vương Lão Tử. Cách ăn nói, hành động, thực lực của hắn đều cuồng bá không e dè, uy nghiêm ngông nghênh, ngạo thị thiên hạ.

Người này mạnh, cường đại vượt mức tưởng tượng, làm người ta giận sôi, người thần đều giận.

Thiên Vương Lão Tử đứng trong không trung, ánh sáng biến mất, linh luân ngừng quay. Trong phạm vi trăm thước đã bị dao động linh lực cường đại nghiền áp không có một cọng cỏ, hoang vu thành phế tích.

Thiên Vương Lão Tử nhỏ giọng nói:

- Hỏng rồi.

Đám người rất bực mình, cái gì là hỏng? Thiên Vương Lão Tử có ý gì?

Đám người không biết khi Trần Lạc xuống tay xong mới nhớ toàn thân Thị Huyết Hắc Ô Nha là báu vật, hơn một trăm ma đan có thể kiếm ngàn vạn điểm, nhưng bây giờ không có, làm hắn tiếc đứt ruột.

Trần Lạc nhì nhiên Viên Đồng, hắn cảm ứng linh thức còn sót lại, không ngờ nó vẫn còn. Trần Lạc cảm ứng được linh tượng Hiên Viên Đồng vẫn đang chém giết tàn thức của hắn trong linh hải.

Trần Lạc truyền ý thức:

- Mỹ nữ đừng chém giết nữa, để ta tìm cách xua tàn thức này ra khỏi linh hải của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.