Thiên Vu

Chương 591: Chương 591: Người ngỗ nghịch lấy hạ phạm thượng.




- Nếu không vượt qua thử thách... Ta cũng không biết có hậu quả gì. Một số điển tịch ghi lại nếu thất bại bị nhẹ thì hư vọng minh tưởng đại pháp sẽ đánh tan thứ pi pháp ngươi dựng dục ra, nặng thì người cũng biến mất thành bụi trần. Ài, theo ta được biết, một năm trước Trần Lạc tiếng tăm lừng lẫy độ đại thương thiên thẩm phán thất bại xử phạt hắn khá nhẹ, chỉ đánh tan những thành tựu phi pháp hắn tu luyện ra, tu vi mất hết, người còn sống.

- Thất Nương cảm thấy Tiêu Du Tử có vượt qua được hư vọng minh tưởng đại pháp thử thách không?

- Cái này...

Nếu hỏi chuyện khác trong lĩnh vực trận pháp có lẽ Dạ Thất Nương còn biết chút ít, nhưng giờ là thiên nhiên thẩm phán, nàng chưa thể nghiệm qua, chưa từng thấy. Sách cổ ghi chép về thiên nhiên thẩm phán rất ít, Dạ Thất Nương không biết nhiều.

Vù vù vù vù vù!

Trong không trung, thiên nhiên chi mẫu giáng xuống hai luồng sáng là âm dương, âm là hắc ám chi nguyên, dương là quang minh chi nguyên.

Thế là thiên nhiên thất thải thẩm phán âm dương ngũ hành đã tụ tập đủ.

- Đến đúng lúc, lão tử đang định tìm một cơ hội thử xem đại vô cực có đúng là đệ nhị tự nhiên không? Ngày hôm nay chúng ta hãy so tài đi, ha ha ha ha ha ha!

Tiêu Du Tử không hề sợ hãi, hắn ngửa đầu cười to, cười ngông cuồng, cười bá đạo, cười không ai bì nổi.

Khi Tiêu Du Tử cười vô cùng vô tận hỗn độn hư vô mờ mịt quanh thân hắn diễn sinh ra, đó là trạng thái đại tinh thần vô cực. Tiêu Du Tử nhảy vọt lên, ngàn vạn phù văn chớp mắt sinh ra, khi hắn dừng bước trên bầu trời đã đầy rẫy trận pháp.

Cảnh tượng này làm người da đầu tê dại, rợn tóc gáy, ngạc nhiên, rung động.

Bởi vì Tiêu Du Tử nhảy người lên ra mười vạn tám ngàn trận pháp, tạo nghệ như vậy có thể nói là xưa nay chưa từng có, trước sau không người sánh băng.

Càng làm người ta trợn mắt há hốc mồm là mười vạn tám ngàn trận pháp hầu như bao gồm đầy đủ. Ba ngàn loại trận pháp nguyên tố lôi, ba ngàn loại trận pháp nguyên tố hỏa, ba ngàn loại trận pháp nguyên tố thủy, ba ngàn loại trận pháp nguyên tố mộc, ba ngàn loại trận pháp nguyên tố kim, ba ngàn loại trận pháp nguyên tố thổ. Bất cứ trận pháp nguyên tố đều có tong này. Không chỉ trận pháp nguyên tố còn có các loại thủ hộ trận, phòng ngự trận, gia cố trận, trận pháp tự nhiên, cái gì cần có đều có. Ngũ hành trận pháp, không gian trận pháp, linh hồn trận pháp, nguyền rủa trận pháp.

Trận pháp nào có tên trong giới trận pháp hay không nổi tiếng đều có mặt.

Tiêu Du Tử hiểu mỗi một trận pháp trong các lĩnh vực trận pháp.

Đúng vậy, các lĩnh vực.

Không ai có thể làm được như vậy, không một ai.

Cho đến nay Hạ Mạt được tiếng là toàn tài tiếp xúc nhiều lĩnh vực nhất giới trận pháp, nhưng bây giờ mọi người mới biết cái gì gọi là toàn năng. Trong thế giới này không có trận pháp nào Tiêu Du Tử không bày ra được, một mình hắn tiếp xúc toàn bộ lĩnh vực trận pháp.

Hạ Mạt so sánh với Tiêu Du Tử đúng là... Không, không thể so sánh, chênh lệch lớn như trời và đất.

Một người chớp mắt bày ra mười vạn tám ngàn trận pháp đã là vang dội cổ kim.

Bây giờ Tiêu Du Tử bày mười vạn tám ngàn trận pháp bao gồm toàn diện.

Kinh khủng nhất là mười vạn tám ngàn trận pháp đều phù hợp hoàn mỹ với hư vọng minh tưởng đại pháp, tất cả trận pháp không chút tỳ vết.

Sao Tiêu Du Tử làm được?

Tiêu Du Tử mới có hai mươi tuổi.

Không thể tưởng tượng, quá mức, thần thoại hơn cả chuyện cổ tích.

Rất rung động, khủng bố, khoa trương, hoang đường.

Mọi người bị hình ảnh này rung động, không ai nói chuyện hay hít thở.

Thiên nhiên thẩm phán âm dương ngũ hành thất thải chi nguyên tựa như bảy giao long gầm rống trong không trung. Chân Tiêu Du Tử đạp hư không, thân hình hư vô như quỷ ẩn hiện. Khi ẩn thì tĩnh, tất cả trận pháp tĩnh, khi động thì các trận pháp đều động.

Đột nhiên...

Khi Tiêu Du Tử lại hiện ra thì không biến mất nữa, hắn đứng yên trong không trung, người phát ra ánh sáng xám. Hai tay Tiêu Du Tử duỗi ra, trong vạn thước toàn là phù văn nối liền nhau, nhiều vô số kể.

Hai tay Tiêu Du Tử chậm rãi kéo về trước ngực, các phù văn trong vạn thước diễn biến thành các trận pháp không dếm hết. Hai tay Tiêu Du Tử chắp vào nhau, vô số trận pháp không đếm xuể lôi kéo, gắn kết, dung hợp hình thành trận tượng khổng lồ dài vạn thước.

Trận tượng khổng lồ như vũ trụ, thâm uyên bí ẩn, trời trăng sao, quang minh, hắc ám, âm dương, ngũ hành. Không ai biết nó là cái gì.

Mọi người thấy khi trận tượng hình thành thì thiên nhiên thất thải thẩm phán không hiểu sao chợt ngừng lại.,

Là sao?

Xảy ra chuyện gì?

trận tượng to vạn thước là trận pháp gì?

Tại sao thiên nhiên thất thải thẩm phán đột nhiên đứng lặng?

Rất nhiều rung động, nghi

vấn.

- Có chuyện gì? Ai cho ta biết là tình huống gì? Tại sao thiên nhiên thất thải thẩm phán đột nhiên đứng lặng? Chẳng lẽ thẩm phán kết thúc?

Bây giờ Lạc Anh rất hối hận không song tu như Tiết Thường Uyển, nàng không hiểu trận pháp, xem kịch vui cũng không biết gì.

- Không kết thúc mà là... Mà là...

Dạ Thất Nương lặp đi lặp lại hai chữ, không biết nói tiếp như thế nào. Dạ Thất Nương lắc đầu nguầy nguậy, nhíu chặt mày.

Dạ Thất Nương hít sâu, nói:

- Mà là Tiêu Du Tử bày trận pháp gì đó áp chế thiên nhiên thẩm phán.

Lạc Anh giật mình kêu lên:

- Cái gì?

Lạc Anh hoảng sợ nói:

- Tiêu Du Tử biến thái như vậy sao? Dù tinh thần lực của hắn có bao la, ltạo nghệ vô song, minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần vô cực cũng không thể biến thái như vậy! Nói thẳng ra thì Tiêu Du Tử là con người có máu có thịt, còn đây chính là thiên nhiên thất thải thẩm phán! Con người làm sao có thể lợi dụng trận pháp áp chế thiên nhiên thẩm phán được?

Đúng vậy!

Một người dù bản lĩnh lớn đến đâu làm sao có thể lợi dụng trận pháp áp chế thiên nhiên thẩm phán được?

Thiên nhiên thẩm phán ẩn chứa âm dương chi nguyên cùng ngũ hành chi nguyên, những cái này là một tong căn nguyên của hư vọng minh tưởng đại pháp.

Nên biết các trận sư có thể dùng linh lực bày trận pháp là nhờ vào những căn nguyên này. Đối với các trận sư những căn nguyên đó là nguồn suối, nhưng bây giờ Tiêu Du Tử sử dụng trận pháp áp chế thất thải căn nguyên ẩn chứa thiên nhiên thẩm phán, cảm giác như chính mắt thấy tín đồ đè thần linh mình tín ngưỡng xuống đất, làm người thấy kinh dị lẫn lộn đầu đuôi, khó tin từ tận linh hồn.

- Không thể! Ngươi... Ngươi không thể làm như vậy! Ngươi không thể!

- Lấy hạ phạm thượng, đây là ngỗ nghịch!

Một số lão trận sư xúc động gào thét.

Đúng vậy, giờ này khắc này, Tiêu Du Tử lấy hạ phạm thượng là ngỗ nghịch. Đám người Hồng Chính Thiên, Tả lão lúc trước bênh Tiêu Du Tử cũng không chấp nhận được. Dù sao bọn họ là trận sư, ở trong mắt họ thiên nhiên âm dương ngũ hành chi nguyên tựa như thần linh, là thần thánh không thể xâm phạm. Tiêu Du Tử áp chế âm dương ngũ hành chi nguyên như giết cha bọn họ, không thể tha thứ.

Nếu trận sư là tín đồ thì

Thiên nhiên căn nguyên chính là thần linh.

Hiện tại tín đồ áp chế thần linh.

Cái gì là lấy hạ phạm thượng? Chính là đây.

Cái gì là ngỗ nghịch? Là đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.