Thiên Vu

Chương 1160: Chương 1160: Ly biệt.




- Đừng nghĩ lấy được Địa Thư là có thể thích làm gì thì làm. Bây giờ ngươi mới chỉ có được Địa Thư, càng chưa được Đại Địa lão gia tử cho phép. Những lão ma dưới đất xoa tay chờ tiêu diệt ngươi, chưa biết ngươi sống qua ba ngày được không,dám cuồng trước mặt ta?

- Ha ha ha ha ha ha! Trong hoàn vũ người muốn giết Thất Dạ ta nhiều không đếm hết. Từ lúc ta bước vào vô tận hải thì đám lão gia tử trên trời dưới đất có ai không muốn tiêu diệt ta? Nhưng vậy thì sao? Thất Dạ ta vẫn cứ tung hoành hoàn vũ!

- Tung hoành hoàn vũ? A, láo lếu không sợ bị thụt lưỡi. Ha, ngươi dựa vào cái gì mà tung hoành hoàn vũ? Ha ha ha, buồn cười thật, ma vật hắc ám trong cánh tay trái của ngươi bị phong ấn, ngươi không thể chúa tể Địa Thư. Cho ta biết đi, Thất Dạ nhà ngươi dựa vào cái gì?

Rầm!

Trời nặng nề đè xuống, Ma Quân Thất Dạ bị đẩy rớt xuống đất.

Ma Quân Thất Dạ hai tay chống trời, chân đạp đất, khí chấn hoàn vũ, uy vũ bá khí, mặt vặn vẹo, mắt trợn trừng.

Ma Quân Thất Dạ hét to:

- Bằng vào ta là Thất Dạ!

Trong phút chốc đất mênh mông trồi lên, thế đất đai bộc phát. Ánh sáng hắc ám sáng lòa quanh thân Ma Quân Thất Dạ.

Ma Quân Thất Dạ rống to:

- Ta đã nói sẽ mang theo huynh đệ của ta rời khỏi đây thì chắc chắn sẽ mang hắn đi, không ai ngăn cản được! Đừng nói là ngươi Thiên Dật, cho dù Thương Thiên lão gia tử thân tự mình đến cũng không thể!

Đất mênh mông trồi lên như vầng sáng vô tận, ánh sáng tràn ngập tà ác và hắc ám nguyên thủy nhất.

Trên bầu trời phát ra tiếng khẽ kêu:

- Ngươi chưa được Đại Địa lão gia tử cho phép cho phép sao có thể chúa tể đất đai được?

- Chuyện dưới đất thì loại người ở trên trời các ngươi làm sao biết?

Ánh sáng hắc ám tà ác dưới chân Ma Quân Thất Dạ bùng nổ.

Thanh âm trên bầu trời bỗng chốc trở nên hoảng loạn:

- Thất Dạ, ngươi to gan chúa tể đại địa chi nguyên va chạm với thương thiên chi nguyên của ta? Ngươi muốn chết sao?

- Ha ha ha! Ta có gì không dám!

Ma Quân Thất Dạ lắc mình, đất đai lắc lư theo, hắc ám nổ tung.

Khi quang minh tràn ngập sinh mệnh thần thánh va chạm với hắc ám tràn đầy tử vong tà ác như thiên địa đụng độ, như tận thế. Ngạo Phong, Tần Phấn, Vân Khởi không dám khinh thường, ba người vội trốn vào Tiểu Linh giới. Thiên Hạ Ngũ Y dẫn đám nữ thần né ra xa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngạo Phong, Tần Phấn, Vân Khởi không biết chuyện gì xảy ra, lại giương mắt nhìn qua thì quang minh sinh mệnh thần thánh và hắc ám tử vong tà ác đã tán loạn chỉ còn lại một người đẫm máu ngạo nghễ đứng trên trời, chính là Ma Quân Thất Dạ.

- Quận thượng!

Phong Hoa Tuyết nguyệt đi cùng Ma Quân Thất Dạ thấy gã bị thương nặng đứng trên cao, bốn người nâng Trần Lạc hôn mê chạy tới ngay.

Mới rồi quyết đâu với quang minh sinh mệnh thần thánh làm Ma Quân Thất Dạ bị thương rất nặng, cơ thể máu me bê bết, dù vậy gã vẫn kiêu ngạo đứng thẳng, biểu tình kiên cường. Ma Quân Thất Dạ lắc đầu ra hiệu mình không sao.

Ma Quân Thất Dạ chỉ nói một chữ:

- Đi!

Thấy Ma Quân Thất Dạ định mang Trần Lạc đi, Thiên Hạ Ngũ Y hoảng hốt:

- Thất Dạ, ngươi thật sự định mang Trần Lạc đi?

Có lẽ lúc này Ma Quân Thất Dạ đã bị thương nặng nhưng Thiên Hạ Ngũ Y không thừa dịp tấn công, không phải vì bọn họ cao thượng mà chỉ vì biết rõ dù công kích chưa chắc ngăn lại được Ma Quân Thất Dạ bị thương nạng. Trận chiến vừa rồi đã nói lên tất cả.

Người khác có lẽ không rõ nhưng Thiên Hạ Ngũ Y biết kẻ mới đánh với Ma Quân Thất Dạ là người tên Thiên Dật, thương thiên thái tử nổi tiếng lừng lẫy trong vũ trụ, người thừa kế được ông trời khâm điểm, tương lai sẽ trở thành trời. Mới rồi Thiên Dật sử dụng pháp tắc thương thiên nhưng không thể ngăn lại Ma Quân Thất Dạ, có thể tưởng tượng lực lượng của gã mạnh khủng khiếp.

Thiên Hạ Ngũ Y biết sức bọn họ không đánh lại Ma Quân Thất Dạ bây giờ.

Ma Quân Thất Dạ không trả lời, Trường Hận trách móc:

- Thất Dạ, chúng ta biết hôm nay không ngăn ngươi lại được nhưng ta phải cho ngươi biết một điều. Nếu bây giờ ngươi mang Trần Lạc đi thì tất cả tộc nhân Nữ Oa chúng ta sẽ truy sát ngươi dù đến chân trời góc biển!

Ma Quân Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Thất Dạ ta tung hoành hoàn vũ nhiều năm, kẻ thù nhiều đến nỗi ta không đếm hết. Thiếu tộc Nữ Oa của các ngươi không ít, thêm vào cũng không nhiều.

Thiên Hạ Ngũ Y tức xì khói rồi lại bó tay.

Mắt thấy Ma Quân Thất Dạ sắp đưa Trần Lạc ra khỏi phương thế giới này, Nữ Vu lao qua gào thét:

- Tại sao?

- Rốt cuộc là tại sao? Thất Dạ, ngươi cho ta biết đi, tại sao ngươi bất chấp tất cả cứu Trần Lạc? Ta muốn biết nguyên nhân, cho ta lý do!

- Hắn là huynh đệ của Thất Dạ ta, lý do này đủ chưa?

Nữ Vu khóc không ra nước mắt:

- Huynh đệ? Ha ha ha... Huynh đệ chó chết!

Nữ Vu điên loạn bật cười nói:

- Ngươi biết rõ tên khốn Trần Lạc tồn tại là tai họa lớn, sẽ uy hiếp đến thần ma, thậm chí là an toàn của mọi người, nguyên vũ trụ. Nhớ kỹ, là mọi người, trong đó bao gồm cả ngươi.

- Ngươi biết, ngươi biết hết, nhưng tại sao vẫn mang hắn đi?

- Cho ta biết, tại sao?

Nữ Vu chưa hỏi hết câu Ma Quân Thất Dạ đã mang Trần Lạc ra khỏi phương thế giới này, biến mất tăm hơi.

Nhìn hướng hai người khuất xa, Nữ Vu cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu váng mắt hoa sutý té xuống đất. Nữ Vu nhắm chặt mắt, ôm đầu nhức như búa bổ.

Nữ Vu mệt mỏi lẩm bẩm:

- Tiêu đời, tiêu tan hết.

- Tên khốn Thất Dạ rốt cuộc vẫn mang tai họa Trần Lạc rời khỏi phương thế giới này, từ nay vô số hư không hải không còn ngày bình yên, nguyên đại vũ trụ sẽ náo động.

- Tiểu tử này vấn đỉnh nguyên thủy, thành tựu nguyên tội, xâm nhiễm Nhân Thư, trộm Nhân Quả chi tâm. Trời, ta không thể tưởng tượng sau này hắn sẽ biến thành tồn tại gì, càng không biết đại vũ trụ sẽ bị hắn khuấy động đến mức độ nào.

Nghĩ đến Trần Lạc người đầy tội ác là Nữ Vu càng đau đầu hơn, nàng bịt trán ngước nhìn trời.

Nữ Vu đột nhiên phát ra tiếng cười quái dị.

- Đây là chính là kết quả các ngươi muốn sao?

- Các vị đại nhân vật thần ma trong vũ trụ, còn có các đại nhân vật trên trời, các người cho rằng thế này là rất tốt sao? Đến bây giờ các người vẫn không hiểu, vẫn do dự, còn ôm chút ảo tưởng viễn vông sao? Tự phụ cho rằng tất cả không thay đổi sao?

- Đừng tưởng rằng ta không biết các các người muốn gì. Các người định lợi dụng Trần Lạc phá vỡ cục diện vũ trụ hằng cồ không thay đổi, trong lòng các người có ý đồ này đúng không? Muốn thừa dịp vũ trụ hỗn loạn thì đục nước béo cò đúng không? Ha ha ha ha ha ha! Đúng là một đám tiểu nhân ích kỷ chỉ biết nghĩ cho mình!

- Các thần, vạn ma đều như vậy.nếu các người thật sự muốn tiêu diệt Trần Lạc thì sao Thất Dạ ngăn cản được? Ông trời, nếu trời thật sự muốn đối phó Thất Dạ thì sao phái đứa con ntí như Thiên Dật ra? Thiên Dật chưa đi vô tận hải bao nhiêu lần, chưa chút tể được thương thiên chi nguyên mà dám đánh với Thất Dạ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.