Thiên Vu

Chương 1044: Chương 1044: Kiếp trước hiện thân (2).




Trần Lạc đã xem đi xem lại tám chữ nhiều lần mà vẫn không hiểu. Lúc Vân Đoan định ngăn cản Nhân Quả chi thư tái tạo, Trần Lạc đã hiểu, không phải ngộ mà là dùng hư vọng minh tưởng cầu chân pháp cầu đi ra. Hư Vọng chi thư nói mọi thứ trong phương thế giới này là giả tượng, dùng hư vọng linh hồn tiến hành minh tưởng là có thể trừ giả cầu sự thật.

Những gì viết trong Hư Vọng chi thư có đáng tin hay không thì Trần Lạc đã tự mình thử nghiệm. Đúng vậy, sau khi minh tưởng, trời không phải trời, đất không phải đất, người không phải người, tất cả tồn tại theo hình dạng nguyên thủy quái dị. Có lẽ vì sự thật quá đáng sợ nên Trần Lạc luôn không dám chấp nhận nó.

Khi Trần Lạc dùng hư vọng cầu chân tìm hiểu tám chữ nhân quả không nhân, nhân quả không quả, hắn mới biết trong chữ không ẩn chứa đại ảo diệu, đại huyền cơ gì, đó là câu nói kiếp trước hắn để lại. Nội dung câu nói là cho Trần Lạc biết sau khi Nhân Quả chi thư tái tạo sẽ diễn sinh ra một viên Trái Tim Nhân Quả, bảo hắn trả bất cứ giá nào cũng quyết cướp Trái Tim Nhân Quả về tay.

Đúng, đây là lời kiếp trước của hắn để lại cho Trần Lạc.

Trần Lạc cảm giác rõ ràng, hắn khẳng định như vậy. Vì trong thiên hạ chỉ có hư vọng linh hồn, thi triển minh tưởng cầu chân pháp mới hiểu được ý nghĩa trong đó. Theo Trần Lạc được biết thì thời đại thượng cổ chỉ có kiếp trước của hắn thành tựu hư vọng linh hồn. Từ xưa đến nay mỗi mình Trần Lạc là thành tựu hư vọng linh hồn, những người khác không thể nhìn thấu ý nghĩa thật sự của tám chữ này.

Nhưng rốt cuộc là vì cái gì?

Trần Lạc đến đây tìm nhân quả vì Nữ Vu nói chỉ khi tìm đến Thiên Địa Nhân tam thư mới có cơ hội giải trừ nguyền rủa trên người hắn. Hiện tại Nhân Thư sắp xuất thế trong phương thế giới này này, nhưng hắn không tin lời Nữ Vu, vì vậy hắn đến đây tìm nhân quả. Trần Lạc chỉ muốn biết kiếp trước tại sao hắn táng cổ, có liên quan gì đến Thiên Địa Nhân tam thư không?

Hiện giờ Trần Lạc không tìm được nhân quả, không có chút ký ức kiếp trước nào, chỉ được một viên Trái Tim Nhân Quả. Quan trọng là thứ này rốt cuộc có tác dụng gì? Hiện tại đã hoàn thành tái tạo Nhân Quả chi thư, Trần Lạc nghĩ không ra kiếp trước vì sao hắn bất chấp trả giá phải cướp được Trái Tim Nhân Quả nhỏ yếu này?

Thứ này rốt cuộc có tác dụng gì?

Hay bảo Trái Tim Nhân Quả là căn bản của đạo nhân quả, hay nắm giữ Trái Tim Nhân Quả này là có thể chúa tể pháp tắc nhân quả? Nhưng Nhân Quả chi thư đã hoàn thành tái tạo!

Trong khi Trần Lạc vắt óc suy nghĩ, một thanh âm nhẹ nhàng hư vô không biết từ đâu vọng lại.

- Nhân Quả chi thư đúng ra đã hoàn thành tái tạo, nhưng nó tàn khuyết, vì Trái Tim Nhân Quả thật sự nằm trong tay ngươi.

Thanh âm uy nghiêm mà đầy tang thương, thanh âm như vọng lại từ bốn phương tám hướng rồi lại như vang lên trong não, trong lòng. Kỳ lạ là thanh âm này khiến linh hồn Trần Lạc cộng minh.

Trần Lạc lòng máy động, buột miệng kêu lên:

- Kiếp trước?

- Đúng mà cũng sai.

Cái gì gọi là đúng mà cũng sai? Là sai? Rốt cuộc có đúng không?

Trần Lạc đang định hỏi thì thanh âm tang thương lại vang lên:

- Giữa ngươi và ta coi như là kiếp trước kiếp này, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là coi như. Hai ta không thật sự là kiếp trước và kiếp này.

Trần Lạc một lần nữa hỏi tại sao.

Thanh âm tang thương trả lời:

- Chỉ có luân hồi chuyển thế mới gọi là kiếp trước kiếp này.

- Linh hồn chuyển thế, thân thể trọng sinh, sau khi luân hồi có lẽ ký ức kiếp trước bị khiếm khuyết nhưng linh hồn không thay đổi.

- Khi táng cổ linh hồn của ta đã thành mây khói, không luân hồi, nên dĩ nhiên ta không phải là kiếp trước của ngươi.

Trần Lạc nói:

- Nhưng ta cảm giác được giữa ta và ngươi có mối liên kết, dựa theo những ký ức từng quen biết, ta khẳng định ngươi chính là ta.

Thanh âm tang thương nói:

- Ta là người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước, ngươi là người thừa kế Hư Vọng chi thư đời này, giữa chúng ta tự nhiên sinh ra mối liên kết. Những ký ức quen thuộc ngươi thấy đó là do Hư Vọng chi thư.

Người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước?

Người thừa kế Hư Vọng chi thư đời này?

Cái này...

Lần đầu tiên Trần Lạc nghe cách nói này, thoáng chốc hắn không hiểu nổi.

Thanh âm tang thương lại vang lên:

- Là người truyền thừa Hư Vọng chi thư sẽ không có kiếp trước, kiếp này, tương lai. Ta không có, ngươi cũng không thể có.

- Khoan, sao nghe kỳ kỳ. Ngươi có thể nói kỹ càng từ đầu tới đuôi cho ta nghe được không?

Trần Lạc cứ nghĩ lần này tìm nhân quả không được, gặp kiếp trước cũng đã là thu hoạch bất ngờ. Nhưng Trần Lạc chẳng ngờ kiếp trước của hắn nói kiếp trước chỉ là người truyền thừa Hư Vọng chi thư đời trước, Trần Lạc là người truyền thừa Hư Vọng chi thư đời này.

- Đây là lý do ta ở đây chờ ngươi. Ta không còn nhiều thời gian, ngươi hãy nghe kỹ đây.

- Ngày xưa lúc thời đại thượng cổ, ta dung hợp Hư Vọng chi thư thành tựu hư vọng linh hồn, quỹ tích đời ta từ đó thay đổi. Đầu tiên là gặp năm nữ nhân kỳ lạ, sau khi bị trời vĩnh viễn thẩm phán.

- Ta luôn cho rằng chính mình bị nguyền rủa, mãi sau này có cơ hội ngẫu nhiên mới biết ta không phải bị nguyền rủa, thật ra là Hư Vọng chi thư bị nguyền rủa.

Gặp năm nữ nhân kỳ lạ, sau đó bị trời mãi mãi thẩm phán?

Trần Lạc nghe xong càng thấy giống kinh nghiệm của hắn, hỏi:

- Ngươi nói năm nữ nhân đó là Thiên Hạ Ngũ Y?

- Ngũ Y? Đây là tên kiếp này của bọn họ sao? Ta biết năm người đó một đến từ cửu thiên, một đến từ cửu u, một đến từ vực sâu, một đến tư địa ngục, một đến từ thiên nhiên.

- Đó chính là Thiên Hạ Ngũ Y!

Trần Lạc cố nén lòng tò mò, hỏi tiếp:

- Ngươi nói gặp năm nữ nhân kỳ lạ là sao? Ta từng ở trong Táng Cổ Phong một ánh mắt nhìn ngàn năm, ký ức kiếp trước như mây khói thoảng qua, ta quan sát chuyện giữa các ngươi. Nếu giữa chúng ta không liên quan kiếp trước và kiếp này, vì sao năm nữ nhân đó kiếp này bám lấy ta?

- Ta gặp chuyện giống như ngươi. Ban đầu ta cho rằng năm người đó liên quan yêu hận tình thù với kiếp trước của ta, mãi khi ta biết mình không có kiếp trước, kiếp này, tương lai mới biết sự thật không phải như vậy.

- Thế thì cái gì là sự thật?

Thanh âm tang thương nói:

- Sự thật chính là Hư Vọng chi thư. Ngày xưa ta dung hợp Hư Vọng chi thư rồi mới gặp năm nữ nhân kia, hiện tại ngươi dung hợp Hư Vọng chi thư cũng gặp năm nữ nhân. Nếu người khác dung hợp Hư Vọng chi thư cũng sẽ gặp năm nữ nhân.

- Năm người đó là một loại người thừa kế, thứ bọn họ truyền thừa và Hư Vọng chi thư đã định trước như vậy, mỗi đời người thừa kế Hư Vọng chi thư sẽ gặp bọn họ.

Trần Lạc tim đập chân run nói:

- Cái này... tà hồ quá vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.