Thiên Vu

Chương 150: Chương 150: Hỏa giao thành tinh.




Còn có bát chuyển, cửu chuyển, thập chuyển đại viên mãn. Chuyển càng nhiều thì ngưng tụ linh nguyên càng mạnh, xác suất ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính càng lớn hơn. Đương nhiên không phải ai cũng có tư cách đến bát chuyển, phải có tâm pháp linh quyết, được tài nguyên tương ứng phụ trợ mới có thể sử linh lực bát chuyển.

Thoạt trông tới linh lực bát chuyển càng lợi hại hơn.

Sự thật đúng là vậy, nhưng đa số người chọn lúc thất chuyển thì ngưng tụ linh nguyên, bởi vì bát chuyển có điều kiện quá khắt khe, dù kiếm được linh quyết tương ứng, tài nguyên xứng đôi phụ trợ, sau bát chuyển linh lực sẽ rất mạnh, cường đại thoát khỏi khống chế. Vậy thì ngưng tụ linh lực sẽ có khó khăn rất lớn, nếu may mắn ngưng tụ ra linh nguyên mạnh mẽ, còn xui thì không chỉ chẳng ngưng tụ ra linh nguyên mà linh lực sẽ tán loạn, khi đó thất bại trong gang tấc, thành phế nhân.

Vát chuyển có phiêu lưu, muốn chuyển phải cẩn thận.

Đây là vấn đề không thành công thì thành nhân, vừa là mạo hiểm vừa hấp dẫn.

Mạo hiểm càng lớn thì càng được ích lợi nhiều, tương tự, một khi thất bại sẽ không còn gì nữa. Đừng nói ngưng tu jra linh nguyên thuộc tính, dù là linh nguyên bình thường cũng không ngưng tụ ra được, linh lực sẽ tán loạn. Nếu hậu quả nghiêm trọng sẽ dẫn đến linh hải bị tổn hại, có khả năng nổ.

Vậy nên có ai dám bát chuyển?

Bát chuyển đã khủng bố như vậy càng đừng nói tới cửu chuyển, thập chuyển đại viên mãn.

Thập chuyển đại viên mãn có xác suất ngưng tụ linh nguyên là rất khó, đương nhiên một khi ngưng tụ thành công sẽ có linh nguyên thuộc tính số một số hai, ví dụ như cửu âm cực băng của Mạc Khinh Sầu.

- Thập chuyển đại viên mãn, thế này nếu ngưng tụ thất bại là toi đời.

Từ sau khi Trần Lạc vào cảnh giới thứ hai đã đọc nhiều sách vở về mặt này, biết thập chuyển đại viên mãn rất khủng bố. Trần Lạc vốn không tin dùng linh lực thập chuyển đại viên mãn ngưng tụ ra linh nguyên được, đây không phải vấn đề tin hay không mà là liên quan đến mạng sống! Sơ sẩy một cái ngưng tụ thất bại là chuyện nhỏ, linh lực tán loạn cũng là việc nhỏ, trở thành phế nhân cũng là việc cỏn con. Nếu khiến linh hải nổ tung thì là chuyện lớn.

- Ta không hề tu luyện tại sao thứ này biến thành thập chuyển?

Trần Lạc chợt nghĩ đến sinh sôi không dứt. Nghe nói sau khi mở thiên địa linh khí thì bên trong linh hải sẽ ẩn chứa sinh sôi không dứt, linh lực tự chủ trưởng thành. Không chỉ thế, cơ thể cũng sinh sôi không dứt, hầu như không bị bệnh, không đói khát.

Đói khát, nghĩ đến hai chữ này Trần Lạc thấy ngạc nhiên, vì hắn phát hiện từ khi bị nhốt trong chỗ này chưa ăn một bữa cơm, hắn quên đói khát.

Không lẽ linh hải của ta thật sự ẩn chứa sinh sôi không dứt? Nhưng tại sao không cảm ứng được?

Trần Lạc chưa hết kinh ngạc, Hỏa Giao Kình khổng lồ thập chuyển đại viên mãn càng hình tượng hơn trước. Sừng như lộc, đầu như đà, miệng như cá sấu, mắt như rùa, tai như trâu, râu như tôm, bụng như rắn, vuốt như ưng, vảy như cá.

Sừng? Vuốt? Vảy?

Má ơi!

Thứ này thật sự mọc vảy và bốn chân!

Không phải năng lực chịu đựng của Trần Lạc tệ mà là hình ảnh trước mắt quá kinh thế hãi tục, hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Trần Lạc giật mình như lúc Phong lão tiền bối thấy thiếu niên mười sáu, bảy tuổi như hắn có độ mạnh linh hồn sánh bằng đại trận sư.

Trần Lạc chưa từng nghe nói tu luyện Hỏa Giao Kình có thể tu linh lực thành con giao long thật!

Trần Lạc nhìn giao long khoanh tròn tại chỗ, hắn than thở, giống y như vật thật.

Trần Lạc chưa từng thấy sinh linh quý tộc rồng bao giờ, nhưng trong sách cổ có ghi chép về rồng. Trần Lạc dám chắc hình tượng Hỏa Giao Kình của mình giống y như con rồng trong sách cổ.

Trần Lạc đang ngắm nghía chợt phát hiện có điều lạ, vì tốc độ xoay tròn của Hỏa Giao Kình bỗng tăng nhanh.

Khủng khiếp hơn là cảm ứng với Hỏa Giao Kình yếu dần theo tốc độ quay, nó như ngựa hoang đứt cương.

Tám mươi phần trăm.

Sáu mươi phần trăm.

Hai mươi phần trăm . . .

Cảm ứng dần biến mất. Trần Lạc điên cuồng thúc giục linh lực lôi kéo Hỏa Giao Kình nhưng vô dụng, nó không nghe hắn điều khiển.

Bỗng nhiên Hỏa Giao Kình ngừng quay, đứng lặng lại.

Trần Lạc mất đi cảm ứng với Hỏa Giao Kình, không có một chút nào.

Tình huống gì đây?

Trong phút chốc tiếng rống tựa thú hoang từ đâu vọng đến. Trần Lạc thấy hình ảnh làm hắn trợn mắt há hốc mồm. Hỏa Giao Kình yên lặng chợt bốc cháy, lửa hừng hực ngưng tụ, vùng thoát bay lên trời diễn sinh ra giao long lửa như hư như thực. Cảm giác như linh hồn bỗng nhiên chạy ra khỏi cơ thể.

Khi con giao long như hư như thực xông tới, Trần Lạc phát hiện mình lại cảm ứng được Hỏa Giao Kình, càng mãnh liệt hơn trước, hoàn mỹ hơn, như cánh tay nói liền. Trần Lạc động ý niệm là Hỏa Giao Kình sẽ theo hắn điều khiển.

Nhưng bây giờ Trần Lạc không có tâm tình đó, hắn nhìn chằm chằm giao long lửa giữa hư không.

Giao long lửa há mồm rống to:

- Grao!

Tiếng gầm dã tính, Hỏa Giao Kình há mồm là thật nhiều hơi thở hỗn độn bị nót hút vào cơ thể, từ to cỡ bàn tay phình ra đến một thước, hút thêm, dài hai thước, hút nữa, dài ba thước.

- Grao!

Tiếng rồng ngâm vang trong linh hải, linh thức Trần Lạc ngây tại chỗ, đầu óc trống rỗng. Trần Lạc không hiểu nổi đây là tình huống gì.

- Grao!

Hỏa diễm giao long vẫy đầu, mắt trợn to nhìn chằm chằm linh thức Trần Lạc.

Ánh mắt bá đạo vô cùng, như chúa tể, duy ngã độc tôn, chúng linh triều bái, tràn ngập dã tính, hung tàn, bạo liệt.

- Grao!

Hỏa diễm giao long há to mồm định nuốt linh thức Trần Lạc.

Trần Lạc giật nảy mình, định rút lui nhưng đã muộn. Linh thứ Trần Lạc bị hỏa diễm giao long quấn quanh, đầu rồng nhìn chằm chằm linh thức Trần Lạc, hít ngửi. Hỏa diễm giao long gầm lên, xoay quanh. Hỏa diễm giao long rống hướng Trần Lạc như tuyên bố bá quyền của mình.

Trần Lạc không biết thứ này là cái gì, tuy nhiên mới rồi hắn cảm ứng được hỏa diễm giao long, mặc dù yếu nhưng đúng là có thể cảm ứng.

Hỏa diễm giao long mặc kệ Trần Lạc, nó nhìn chằm chằm ngọn núi lửa nguy nga, gào rống điếc tai. Tiếng long ngâm hú dài, hỏa diễm giao long vung vuốt xé rách núi lửa.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Núi lửa bị hỏa diễm giao long xé rách mấy chỗ, dung nham tràn ra. Dường như chưa thỏa lòng, hỏa diễm giao long xông thẳng vào chỗ lõm trên đỉnh núi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Núi lửa to lớn run rẩy, dung nham tuôn trào.

Bùm!

Miệng núi lửa nổ, vèo một tiếng hỏa diễm giao long bay ra ngoài. Cơ thể hỏa diễm giao long nhỏ hơn trước một vòng, chỉ cỡ hai thước, mình đầy vết thương, có khói lửa chảy ra.

Hỏa diễm giao long xoay quanh trên bầu trời, kinh khủng gầm hướng núi lửa:

- Grao!

Miệng núi lửa không ngừng trào ra dung nham.

Hỏa diễm giao long xoay quanh trên bầu trời, gầm rống một lúc nhưng không dám lao xuống.

- Grao!

Hỏa diễm giao long nhìn chằm chằm núi lửa, nó gầm rống, ánh mắt như đang nói: Ngươi chờ đó.

Hỏa diễm giao long quẫy đuôi xoay quanh, chui vào hỗn độn biến mất như đã thoát khỏi chín tầng trời.

- Tình huống gì? Chẳng lẽ . . . Hỏa Giao Kình thành tinh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.