Thiên Vu

Chương 456: Chương 456: Đùa giỡn.




Bạch Phiêu Phiêu sớm gia mắt Trần Lạc, lần này khó khăn lắm bắt được cơ hội tốt nên nàng thoải mái phun mật đắng. Bạch Phiêu Phiêu đang nói sướng miệng thì bị Hạ Mạt ngăn cản.

- Này Mạt Mạt, rõ ràng là họ Trần ăn bớt ngươi, chẳng lẽ ngươi nhịn được? Ngươi thật sự muốn làm bạn gái của hắn sao?

- Phiêu Phiêu, đừng nói bậy.

- Vậy sao ngươi không cho ta nói?

Hạ Mạt có thông minh cỡ nào cũng không biết nên giải thích sao cho Bạch Phiêu Phiêu hiểu.

- Họ Trần, ngươi nghe cho kỹ, ngươi tốt nhất là thanh minh cho mọi người đi, nếu không thì hôm nay ta và Mạt Mạt sẽ không tha ngươi!

Trần Lạc bưng bình rượu lên rót vào ly, hỏi:

- Nàng muốn ta thanh minh cái gì?

- Đừng giả bộ ngu, mới rồi ngươi lấy Mạt Mạt làm lá chắn, nói là đến làm bạn với Mạt Mạt.

- Ta chỉ nói cùng bạn giá, không nhắc đến Hạ Mạt.

- Sao không có? Ngươi có! Ngươi nói bạn gái của ngươi xa xôi ngàn dặm đến tìm ngươi, ngươi không nhẫn tâm để nàng ở một mình nên sẽ ngồi chung với nàng.

- Đúng vậy! Ta đúng là có nói như vậy, nhưng ta chỉ nói cùng bạn ái chứ không nhắc đến tên người nào.

Trần Lạc cười hỏi:

- Hạ Mạt lão sư, ta có nói sai không?

- Ngươi...

Hạ Mạt bối rối không biết nên nói cái gì.

Bạch Phiêu Phiêu tức giận nói:

- Nhưng mọi người đều cho rằng bạn gái của ngươi là Mạt Mạt!

- Nàng cũng nói là mọi người cho rằng, bọn họ nghĩ gì liên quan gì ta?

- Họ Trần, ngươi giỏi! Nếu ngươi không thừa nhận mới rồi người ngươi nói là Mạt Mạ thì ngồi đây làm gì? Nơi này trừ Mạt Mạt ra chỉ có ta, chẳng lẽ ngươi đang nói ta?

Trần Lạc dùng ánh mắt cực kỳ khoa trương trợn to nhìn Bạch Phiêu Phiêu.

- Ánh mắt đó là sao? Ngươi cho rằng cô nãi nãi không xứng với ngươi?

- Ta không nói như vậy.

Trần Lạc buồn cười lắc đầu, nói:

- Mới rồi ta chỉ ùy tiện nói, hai nàng không cần dò số chỗ ngồi.

Câu nói này lọt vào tai Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu làm hai nàng quê quá hóa giận, vì Trần Lạc nói câu đó rõ ràng đang mỉa mai bọn họ tự kỷ.

- Ngươi... Ngươi vô sỉ!

Bạch Phiêu Phiêu tức giận hận không thể lao qua bóp chết Trần Lạc.

Hạ Mạt cũng tức giận muốn đánh hắn bầm dập.

- Ta thật sự không nói là các nàng, không tin? Đó, xem đi, bạn gái của ta đã đến.

Trần Lạc huơ tay.

Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu đưa mắt nhìn, thấy một nữ nhân bước ra từ đám người đi tới gần, không ai khác hơn là Ân Tiểu Ly.

- Công tử thật sự đến tham gia lễ mừng Tiểu La Thiên học viện?

Sau khi Ân Tiểu Ly ngồi xuống, Trần Lạc nhìn Hạ Mạt, nói:

- Hạ Mạt lão sư đã tin chưa?

- Vô sỉ!

Hạ Mạt rất tức giận, và lúng túng hận không thể chui xuống lỗ ngay.

Lễ mừng đầy năm của Tiểu La Thiên học viện trong nơi như Kim Thủy Vực xứng đẳng cấp cao, long trọng. Sau khi Triều Hưng Tu đọc lịch sử Tiểu La Thiên học viện, ra lệnh một tiếng, tất cả trận pháp vận chuyển. Các loại trận pháp điểm xuyết như hoa hồng nở rộ trên bầu trời, như pháo hoa huyễn lệ nhiều màu. Các loại trận pháp nổ ầm van trên bầu trời, thanh âm điếc tai như pháo nổ trống tấu nhạc. Trong phút chốc toàn bộ Tiểu La Thiên học viện bao phủ sắc màu rực rỡ, không khí vui mừng.

nhiều trận pháp chỉ tính bày ra đã tốn nhiều tiền của, sau khi vận chuyển tiêu hao phù ấn làm người thường khó thể tưởng tượng. Chỉ có vậy? Không. Cái gọi là lễ mừng nói thẳng ra chính là ăn uống đùa giỡn, Tiểu La Thiên học viện chuẩn bị yến hội rất phong phú. Các loại linh quả đắt tiền, cao lương mỹ vị, mỹ tửu nổi tiếng đều có. Ngoài ra có ca múa, toàn người nổi tiếng làm người ta khen không dứt.

Khiến người ta phải thở dài là Đại Nguyên thương các ông chủ sau màn của Tiểu La Thiên học viện, không uổng là một trong mười thương các thế giới, giàu có vung tiền như rác. Nghe nói khi Triều Hưng Tu nhận công việc viện trưởng Tiểu La Thiên học viện đã tuyên bố trong vòng ba năm sẽ khiến Tiểu La Thiên học viện trở thành học viện số một Kim Thủy Vực. Nếu theo cách đổ tiền vào thế này không chừng Tiểu La Thiên học viện thật sự sẽ là học viện hàng đầu Kim Thủy Vực.

Trần Lạc gần như nằm ngửa trên ghế vàng xa hoa, bề ngoài hắn gầy gò tuần tú liễu yếu không hợp với chiếc ghế hào hoa này. Nhưng biểu tình Trần Lạc nhàn nhã, bắt chéo chân, vừa hát vừa uống rượu. Bên cạnh có ba mỹ nữ làm bạ, tuy Trần Lạc không giống nhà giàu mới nổi nhưng khá giống quý công tử phong lưu đi ra từ gia tộc lớn.

Trần Lạc nói chuyện câu được câu không với ba mỹ nữ, hoặc nên nói là hắn trò chuyện với Ân Tiểu Ly. Hạ Mạt. Bạch Phiêu Phiêu hận không thể đánh hắn tơi tả, làm sao chịu nói chuyện với hắn?

- Tiểu Ly, nàng nói không tham gia mà sao đột nhiên tới đây?

Trước kia Trần Lạc không dính giọt rượu nhưng bây giờ thỉnh thoảng uống hai ly cảm giác không tệ.

- Ta sợ Tiểu La Thiên học viện sẽ gây sự với công tử nên theo Đồ viện trưởng đến.

- Đồ lão đầu nhi cũng đến sao?

Trần Lạc nhìn quanh quất, quả niên thấy Đồ Khai Nguyên cùng mấy người ngồi chung bàn đấu quyền uống rượu. Trần Lạc lắc đầu, cười cười, hắn biết Đồ lão đầu nhi không yên lòng nên mới theo đến đây.

Ân Tiểu Ly giờ đã mười tám tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao ráo, mặc váy xanh ngồi chung với nữ thần công chúng Hạ Mạt mà không thua kém chút nào. Ân Tiểu Ly ngoan ngoãn đáng yêu, nhưng nàng hầu hạ Trần Lạc như thị nữ.

Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu không thể hiểu nổi. Mặc dù hai nàng không quen thân với Ân Tiểu Ly nhưng cùng là thành viên Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn, cũng xem như biết nhau. Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu biết Ân Tiểu Ly là thiên kiêu quý mới của Trung Ương học phủ, vô số người theo đuổi nhưng nàng không thèm nhìn. Tại sao ở trước mặt Trần Lạc thì Ân Tiểu Ly biến thành người khác, cung kính với hắn, cứ gọi hắn là công tử. Thế này đâu giống thiên kiêu chi nữ quý mới của Trung Ương học phủ? Càng như thiếp thân nha hoàn của Trần Lạc.

Rốt cuộc là tại sao? Giữa hai người có quan hệ gì? Vì sao Ân Tiểu Ly cung kính với Trần Lạc như vậy?

Nên biết Ân Tiểu Ly còn là tôn nữ nuôi của phó hội trưởng phân hội Thiên Khải thương các ở Kim Thủy Vực, lại là thiên kiêu chi nữ trong Trung Ương học phủ, dù là thân phận, bối cảnh, tu vi, thực lực đều siêu mạnh, tương lai không thể đo lường.

ngược lại Trần Lạc có cái gì? Thân phận, bối cảnh? Hình như Trần Lạc là cô nhi. Tu vi, thực lực? Ai đều biết bây giờ Trần Lạc mất hết tu vi. Vậy tại sao Ân Tiểu Ly còn cung kính với hắn đến thế?

Không nghĩ ra, thật sự không nghĩ ra, khiến Hạ Mạt khó hiểu nhất là Trần Lạc.

Hạ Mạt dạy Trần Lạc học trận pháp hai tháng qua trong Trung Ương trận tháp, trong ấn tượng của nàng hắn im lặng, ít lời, hiếm khi lên tiếng, suốt ngày tâm sự nặng nề. Hạ Mạt cứ nghĩ Trần Lạc là người nghiêm trang, sao về nhà một chuyến biến thành bộ dạng như vậy? Trần Lạc thành lưu manh phong lưu phóng đãng, hơi vô lại, vô sỉ, ranh ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.