Thiên Vu

Chương 51: Chương 51: Cộng hưởng biến thái.




- Vậy ngươi cứ đứng ở cửa cười đi.

Trần Lạc nói xong trực tiếp vận chuyển linh lực, bước tới đẩy cửa đá ra. Tiết Thường Quyển hét lên: Đừng. Nhưng đã muộn, Trần Lạc đấm vào cửa đá. Bùm một tiếng, trận tượng bên cạnh đột nhiên vặn vẹo, ngay sau đó đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh không ngờ là cửa đá . . . Mở.

Nhìn hình ảnh này đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh, Ngưu Manh ngẩn ngơ.

Chẳng phải Tiết Thường Quyển nói cửa đá có cơ quan trận pháp sao? Chạm vào cửa đá là sẽ khởi động cơ quan sao?

Trần Lạc một đấm đánh mở cửa đá chẳng những không kích phát cơ quan mà trận tượng cũng vặn vẹo.

Đinh Tử Hiên xem không hiểu, Bạch Kiếm không hiểu, bản thân Tiết Thường Quyển cũng mờ mịt.

Bọn họ không biết là đến đây Trần Lạc liền quan sát trận tượng, liếc sơ phát hiện mặc dù kết cấu cơ quan trận pháp hoàn chỉnh nhưng năm tháng xa xưa, như phòng gỗ bị phong hóa, nhìn như hoàn chỉnh nhưng dùng sức mạnh một chút là sẽ đánh tan tác. Thế nên khi Trần Lạc đánh ra cú đấm thì kết cấu trong trận tượng trận pháp tán loạn.

Tiết Thường Quyển không biết bí ẩn bên trong nên rơi vào hoàn cảnh lúng túng, càng làm Diệp Thanh mất mặt.

Bạch Kiếm liếc Diệp Thanh, mắng câu ngu ngốc rồi vào thẳng vào.

Trong cửa đá là một gian phòng đá rất rộng, lạ là trong phòng đá không có gì, chính giữa chỉ có một miệng giếng. Trần Lạc đi qua thò đầu vào xem, phát hiện trong giếng ẩn chứa một loại ánh sáng đỏ rực, ánh sáng nhạt như mây mù. Bề mặt miệng giếng nổi đồ án, lại là một trận tượng. Có lẽ ánh sáng trong giếng cũng bị trận pháp phong.

- Có phải vừa rồi ngươi nhìn ra kết cấu cơ quan trận pháp ngoài cửa đá đã cũ nát?

Tiết Thường Quyển từ chỗ Diệp Thanh biết được Trần Lạc hiểu trận pháp, nhưng hắn có giỏi hay không thì nàng không rõ. Mới rồi Trần Lạc đá cửa ra, không biết hắn có nhìn ra kết cấu trận pháp cũ nát hay trùng hợp? Tiết Thường Quyển tự nhận nàng không có bản lĩnh dựa vào trận tượng suy đoán ra, nàng không cho rằng Trần Lạc có ánh mắt như thế. Nên biết suy đoán kết cấu cũ nát từ trận tượng cần tri thức trận pháp phong phú, phải có cảm giác siêu nhạy với tinh thần lực dao động. Nguyên Kim Thủy Vực trừ mấy tháp chủ ra trận sư khác không có năng lực này.

Trần Lạc có không?

Trần Lạc cùng lắm mười bảy tuổi, dù hắn bày trận từ trong bụng mẹ cũng không thể nào!

Trần Lạc liếc Tiết Thường Quyển, không trả lời, hắn lười đáp.

Đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, chỉ có Diệp Thanh là đứng ở cửa. Đôi mắt độc ác liếc trộm Trần Lạc như rắn độc, Diệp Thanh hận không thể xé xác hắn ra. Đầu tiên là trên đài đá xanh, bây giờ là tại đây, Trần Lạc hai lần làm Diệp Thanh mất mặt, nàng vĩnh viễn không quên mối thù này.

- Tử Hiên sư huynh, nơi này cũng không có gì, chúng ta đi.

Diệp Thanh lạnh lùng cười:

- Hắn giỏi lắm đúng không? Vậy để hắn một mình ở đây đi.

Đinh Tử Hiên kêu Diệp Thanh vào, nàng kiêu ngạo nói:

- Diệp Thanh ta muốn cái gì mà không có? Đừng nói chỗ này không có gì, dù có ta cũng không hiếm lạ.

Đinh Tử Hiên không quan tâm Diệp Thanh, bởi vì gã bị ánh sáng đỏ rực trong giếng hấp dẫn.

- Những ánh sáng đỏ trong miệng giếng là cái gì?

Tiết Thường Quyển luôn suy nghĩ vấn đề mới rồi Trần Lạc thật sự nhìn thấu trận pháp hay hoàn toàn là trùng hợp, nghe Đinh Tử Hiên hỏi mới lấy lại tinh thần. Tiết Thường Quyển nhìn ánh sáng đỏ rực trong giếng, khuôn mặt đẹp tuyệt trần biến sắc.

Tiết Thường Quyển nói:

- Đây là linh khí hỏa vân!

Tiết Thường Quyển thốt lời làm đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Phương Hồng Quang, Vạn Lập Quần biến sắc mặt.

Trong thiên địa ẩn chứa các linh khí tự nhiên, trừ điều đó ra còn có một số linh khí khá đặc biệt. Linh khí hỏa vân là một trong số đó, bởi vì linh khí này khá cuồng bạo nên dùng để xung mạch, mở linh hải, đột phá vách tường cảnh giới là tuyệt vời hơn bao giờ hết. Vì vậy linh khí hỏa vân quý giá hơn linh khí tự nhiên nhiều, trong chợ một đốm linh khí hỏa vân có giá cao khủng khiếp. Trong miệng giếng không biết ẩn chứa bao nhiêu linh khí hỏa vân, làm sao đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Phương Hồng Quang, Vạn Lập Quần không giật mình? Ngay Tiết Thường Quyển tiểu thư vực chủ Kim Thủy Vực cũng kinh ngạc, càn đừng nói tới người khác.

Nghe đến linh khí hỏa vân thì Diệp Thanh đứng ngoài cửa biến sắc mặt, không còn sự kiêu ngạo, bất chấp tất cả xông vào. Diệp Thanh nhìn linh khí hỏa vân trong giếng, ngây người.

- Không phải ngươi rất có khí phách sao?

Bạch Kiếm mỉa mai mẫu thân

- Vừa rồi còn to mồm bảo Diệp Thanh ngươi không thiếu gì, muốn cái gì có cái đó, đừng nói chỗ này không có bảo bối, dù có ngươi cũng không hiếm lạ. Ngươi không hiếm lạ mà sao nghe nói có linh khí hỏa vân thì không biết liêm sỉ chạy tới?

- Ngươi . . .!

Diệp Thanh xấu hổ và giận dữ, bị Bạch Kiếm nói không còn mặt mũi nào. Diệp Thanh rất xấu hổ, nhưng vì linh khí hỏa vân nên nàng không cãi lại. Những người khác hoàn toàn bị linh khí hỏa vân hấp dẫn, không để ý Diệp Thanh. Trần Lạc từ đầu đến cuối không thèm nhìn Diệp Thanh cái nào. Nói thật là Trần Lạc hơi kinh ngạc linh khí hỏa vân ẩn chứa trong miệng giếng, hắn từng hút thứ này, đúng là khá mạnh, xứng là linh khí đột phá vách tường cảnh giới. Trần Lạc cẩn thận nhớ lại sơn mạch biến dị, trận pháp bên ngoài, trận pháp cửa đá, linh khí hỏa vân. Trần Lạc đoán đại khái chủ nhân chỗ này đang ôn dưỡng bảo bối gì đó, không phải vật bấu tầm thường nếu không đã chẳng dùng nhiều linh khí hỏa vân giá trị liên thành ôn dưỡng.

Mấy người khác không nghĩ nhiều như Trần Lạc, tỏn đầu toàn là linh khí hỏa vân.

- Thường Uyển tiểu thư có thể phá giải trận pháp này không?

Đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh không hiểu trận pháp nhưng biết linh khí hỏa vân bị trận pháp phong ấn trong miệng giếng.

Tiết Thường Quyển nhìn hướng Trần Lạc:

- Ngươi thi sao?

Trần Lạc lắc đầu ngay:

- Ta chỉ biết bày một số trận pháp đơn giản, không biết đạo phá giải.

- Vậy sao?

Tiết Thường Quyển không tin, nhìn chăm chú vào mắt Trần Lạc tìm hiểu thật giả.

Đinh Tử Hiên thì chưa từng tin Trần Lạc biết đạo phá giải trận pháp, lại hỏi Tiết Thường Quyển lần nữa.

Tiết Thường Quyển nhìn kỹ trận tượng lơ lửng trên miệng giếng. Trận tượng ẩn hiện nói lên dao động yếu ớt, trận tượng vặn vẹo nói lên kết cấu bên trong đã bị phá hư, trận tượng . . . Tiết Thường Quyển đang quan sát thì trận tượng như ẩn như hiện bỗng rung rinh.

Tiết Thường Quyển biến sắc mặt nói:

- Nguy rồi, trận pháp sắp tán loạn, mọi người mau tản ra!

Đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh không dám chậm trễ vội vàng lùi ra.

Trần Lạc, Ngưu Manh thụt lùi trong góc.

Vang tiếng nổ điếc tai, hơi nóng mạnh mẽ ùa ra chấn phòng đá rung rinh, tro bụi bay đầy. Khi tiếng nổ ngừng, đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh, Diệp Thanh chạy ngay đến miệng giếng. Lúc này linh khí hỏa vân như sương khói tràn ra khỏi miệng giếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.