Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 75: Chương 75: Chân Tướng, Vượt Quá Mong Đợi 2




Thật đúng là một gia hỏa cứng đầu!

Hàn Vân Tịch kêu một tiếng này, Hàn Tòng An mới ngừng lại, ai ngờ vừa chuyển đầu nhìn qua, lập tức một trận choáng váng, cả người lập tức tê liệt ngã xuống!

“Ngươi......”

Hàn Vân Tịch kinh hãi, vội vàng kêu ngục tốt đến mở cửa, Hàn Vân Tịch đi vào nhìn một cái, thở dài nhẹ nhõm.

May mắn, đầu lâu của lão Hàn Tòng An xương cốt chắc chắn là đủ cứng, chỉ là bị thương chảy máu ngoài da, bởi vì choáng váng mà té ngã, não cũng không bị chấn động.

Hắn nằm liệt trên mặt đất nhắm hai mắt lại, cũng không hoàn toàn ngất đi.

Hàn Vân Tịch ý bảo ngục tốt lui ra, nàng ngồi xuống bên cạnh Hàn Tòng An, dù sao đã đáp ứng hắn, vậy chờ hắn nghỉ ngơi đủ rồi lại hỏi tiếp đi.

Hàn Tòng An tuy rằng không có trở ngại gì, nhưng cũng bị chóng mặt nghiêm trọng, rốt cuộc hắn đã ở chỗ này bị lăn lộn mấy ngày mấy đêm.

Hàn Vân Tịch ở một bên kiên nhẫn chờ, cân nhắc Thiên Tâm phu nhân và Hàn Tòng An rốt cuộc có quan hệ gì, thân sinh phụ thân nàng rốt cuộc là ai? Thiên Tâm phu nhân có phải sắp chết đều không thể nhắm mắt hay không?

Hàn Vân Tịch kiên nhẫn chờ, Hàn Tòng An lại nóng nảy, tuy rằng còn choáng váng, lại nóng vội hỏi, “Hàn Vân Tịch, ngươi đáp ứng rồi? Thật sự đáp ứng rồi?”

Hàn Vân Tịch mắt lạnh nhìn lại, bĩu môi, không vui nói, “Ngươi hiện tại có thể nói cho ta chân tướng sao?”

Lúc này, Hàn Tòng An từ trong lồng ngực móc ra một cái khăn, Hàn Vân Tịch liếc mắt một cái liền biết đây là khăn tay của nữ nhân, hơn nữa kiểu dáng rất xưa cũ.

Chỉ thấy Hàn Tòng An mở khăn tay ra, trên mặt khăn tay cư nhiên có hàng chữ bằng máu, Hàn Vân Tịch kinh ngạc, nghiêm túc nhìn kỹ hơn thì phát hiện đây cư nhiên là một thỏa thuận!

Thiên a, đây là thỏa thuận giữa Thiên Tâm phu nhân cùng Hàn Tòng An, bọn họ lại là phu thê thỏa thuận (hôn nhân hợp đồng)!

“Hàn Vân Tịch, ta và mẫu thân ngươi, cũng chính là Thiên Tâm phu nhân, bất quá là phu thê hữu danh vô thực mà thôi, thời điểm nàng gả cho ta, đã mang thai ngươi.” Hàn Tòng An nhàn nhạt mở miệng.

“Ngươi vì sao cưới nàng?” Hàn Vân Tịch khiếp sợ, buột miệng thốt ra, vốn còn tưởng rằng mình được thành hình sau khi cưới gả, không nghĩ tới lại là một chuyện như thế.”Bởi vì......” Hàn Tòng An dừng lại, cong môi lên cười tự chế giễu, “Bởi vì nàng y thuật tinh thông, có thể giúp ta lên làm quản lý của học viện y khoa. Chúng ta bất quá chỉ là một hồi giao dịch mà thôi.”

Nếu không có thỏa thuận này, Hàn Vân Tịch có lẽ vẫn không tin, chính là, chứng cứ đang nằm ngay trước mặt, nàng mạc danh có chút khẩn trương, cắn chặt răng hỏi, “Nàng vì cái gì muốn gả cho ngươi, thân sinh phụ thân ta đâu?”

Nhưng mà, Hàn Tòng An lại liên tục thở dài, “Ta cũng muốn biết nha.”

Cái gì?

Hàn Tòng An cũng không biết?

Hàn Vân Tịch quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình, “Ngươi cái gì cũng không biết, cũng dám cưới nàng?”

Hắn thậm chí đã từng nghĩ tới, khiến cho Thiên Tâm phu nhân xoá sạch hài tử trong bụng, cùng hắn bắt đầu một lần nữa, nhưng bị Thiên Tâm phu nhân vô tình cự tuyệt.

Sau khi “cưới” Thiên Tâm phu nhân, hắn càng phát hiện thêm nữ nhân này y thuật rất tinh thông. Khi Thiên Tâm phu nhân dùng y thuật của mình trị cho những ca bệnh tuyệt vọng, nổi danh ở đế đô Thiên Ninh và trở thành người phát ngôn của Hàn gia, hắn rất ghen ghét!

Mặc kệ là ở danh vọng, hay là ở tài năng y thuật, hắn không thể chịu đựng được thê tử mình đều tài giỏi hơn mình, ngay cả khi thê tử này bất quá chỉ là phu thê thỏa thuận mà thôi.

Hắn đã từng điên cuồng truy tra thân thế nàng, đáng tiếc, một chút manh mối đều tìm không được.

Chỉ tiếc, thân phận của Thiên Tâm phu nhân rất thần bí, y thuật tinh vi, hắn chung quy vẫn là trèo cao không đến.

Hàn Vân Tịch rất ngoài mong đợi, kiểu gì cũng chưa từng nghĩ đến sự tình thế lại là thế này, địa vị Thiên Tâm phu nhân lại thần bí như thế, Hàn Tòng An cũng không biết, vậy còn ai sẽ biết đây?Thiên Tâm phu nhân gả cho Hàn Tòng An không đến một năm thì khó sinh mà chết, ở đế đô Thiên Ninh nàng thậm chí đều không có bằng hữu.

Nàng tên gọi Bách Lí Thiên Tâm, nói vậy đây cũng là giả danh đi.

“Cho nên, ngươi cũng không điều tra xem phụ thân ta là người nào?” Hàn Vân Tịch lẩm bẩm tự nói.

Hàn Tòng An bất đắc dĩ nở nụ cười, “Ta cũng giống ngươi, cũng rất muốn biết.”

Rốt cuộc là nam tử như thế nào, mới có thể chiếm giữ được trái tim Thiên Tâm phu nhân đây, nữ nhân kia không chỉ có y thuật tinh vi, hơn nữa trí tuệ rất rộng lớn, tiên hoàng chỉ gặp qua nàng một lần, đều khen ngợi không thôi.

“Vậy vì sao nàng lại khó sinh mà chết!” Hàn Vân Tịch đột nhiên chất vấn, rất nhiều điều nằm ngoài ý muốn, nàng cũng không có quên vấn đề mà nàng quan tâm nhất.

Tuy rằng ghen ghét, tuy rằng cực kỳ thống hận bào thai trong bụng Thiên Tâm phu nhân không có quan hệ huyết thống gì với hắn, nhưng là, Hàn Tòng An còn không đến mức tàn nhẫn như vậy, nhẫn tâm hạ sát thủ.

Hơn nữa, Thiên Tâm phu nhân còn đáp ứng hắn sẽ giúp hắn lên làm quản lý học viện y, Thiên Tâm phu nhân chết, ảnh hưởng tới hắn và Hàn gia là lớn nhất.

“Ta tuyệt đối không tin là do khó sinh mà chết, chỗ này nhất định có vấn đề nào đó! Mẫu thân ta là đại phu, chẳng lẽ nàng còn không rõ ràng về tình trạng thân thể của mình hay sao?” Hàn Vân Tịch tức giận hỏi.

Hàn Tòng An không có lý do gì giết hại mẫu thân, nhưng là, lý do khó sinh, nàng không cách nào tiếp thu, theo hiểu biết của nàng, trước khi sinh Thiên Tâm phu nhân cũng không phát hiện ra bất kỳ khác thường gì.

Cơ thể Thiên Tâm phu nhân nhất định là không có trở ngại gì, nếu như khó sinh, vậy đó có thể là do thai vị có vấn đề.

Loại tình huống này rất dễ gây ra sự thiếu dưỡng khí đối với thai nhi, cơ thể mẹ mất máu quá nhiều. Ở hiện đại cần thiết phải là sinh mổ, nếu không không có bệnh viện nào dám đỡ đẻ; Mà ở cổ đại, điều kiện chữa bệnh rất hạn chế, tuy rằng sẽ có trường hợp đặc biệt, nhưng bà mụ cơ bản đều sẽ hỏi một câu: muốn cứu người lớn hay là cứu đứa nhỏ.

“Trước khi nương sắp sanh không có giao đãi qua điều gì sao?” Hàn Vân Tịch chất vấn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.