Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng Phi

Chương 10: Chương 10: Tấn vị




“Hoàng thượng, bây giờ là canh năm, đã đến lúc chuẩn bị để lâm triều rồi ạ.” Buổi sáng, Lý Toàn nhẹ nhàng đẩy cửa chính đang được đóng chặt ra, nhìn thấy quần áo lẫn lộn trên đất trong nội tâm không khỏi khiếp sợ. Hắn quả thực không thể tin nổi Hoàng thượng thời gian qua luôn tỉnh táo kiềm chế bản thân mình rất tốt cũng sẽ có thời điểm mất khống chế như vậy. Trong cung này sợ là sắp có thay đổi lớn.

“Lý Đức Toàn, thay quần áo.” Tuyên Cảnh Đế xoay người xem Hạ Kha lúc này vẫn còn ở trên giường chìm trong giấc ngủ, trông thấy da thịt trắng như tuyết đầy những về xanh xanh tím tím thì  trong lòng tràn đầy vui vẻ. Thân thể Hạ tài tử này thật là mềm mại vì hắn thấy chính mình không có dùng sức quá mạnh. Lại đột nhiên nhớ tới đêm qua cuồng nhiệt nên có chút hơi mất tự nhiên mà nghiêng đầu.

“Hoàng thượng, đừng. . .” Hạ Kha giống như là bị động tĩnh khi Tuyên Cảnh Đế thức dậy làm ồn, đột nhiên lên tiếng rồi lại xoay người ngủ tiếp. Lại không biết mình lúc này bởi vì chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, tối hôm qua lại triền miên một đêm khiến cho thanh âm có chút khàn khàn. Hơn nữa hôm qua mới là lần đầu tiên của nàng nên thanh âm nghe ra vẫn còn nét ngây thơ mà lại quyến rũ.

Tuyên Cảnh Đế vừa nghe, thiếu chút nữa không giữ được mình. Khó trách người đời có câu thơ “Phù dung trướng noãn độ xuân tiêu / Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi /Tòng thử quân vương bất tảo triều“. Hắn không khỏi nghĩ thầm

Dịch nghĩa : Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân Bực nỗi đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao rồi mới dậy Từ đấy vua không ra coi chầu sớm nữa 

Dịch thơ : Màn phù dung ấm áp đêm xuân Đêm xuân dài cũng có ngần Ngự triều buổi sáng trễ tràng quân vương.

( Bản dịch Yã Hạc Trịnh Nguyên )

“ Ngủ đi “. Vừa nói vừa cúi người xuống đem đám tóc lộn xộn trên trán Hạ Kha vén ra sau tai, không hề phát hiện ra trong mắt mình lúc này tràn đầy ôn nhu.

Lý Đức Toàn thấy vậy vội vàng vùi đầu được sâu hơn, chính mình hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng nên tự biết rằng cái gì có thể nhìn, cái gì thì không nên nhìn. Nhưng mà Hạ tài tử dựa vào giọng nói này có thể xưng bá hậu cung, hắn là thái giám vậy mà nghe được thanh âm của nàng xương cốt cũng thiếu chút nữa là mềm nhũn ra rồi.

“Đi thôi.” Tuyên Cảnh Đế sắc mặt trở lại bình thường đi ra khỏi tẩm điện.

Đợi đến khi Tuyên Cảnh Đế đi xa, Hạ Kha vốn là ngủ say lại đột nhiên mở mắt ra : “ Ting! Chúc mừng kí chủ hoàn thành lần đầu tiên OOXX, độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu +25, mức độ hoàn thành nhiệm vụ 55%. “ Đúng là không thể coi thường ngài nha kí chủ” hệ thống thân ái đánh giá. Sáng sớm đã nghe được tin tức tốt như vậy Hạ Kha cảm thấy mọi đau nhức trong người đều biến mất. Nhớ tới tối hôm qua bản thân mình làm những gì Hạ Kha không khỏi đỏ mặt. Nhưng cũng thật là may mắn, Hoàng thượng đúng là như nàng suy nghĩ sẽ rất chuyện mới lạ, không thích những gì bảo thủ ít thay đổi.

“ Hệ thống, sửa chữa tài liệu.” Hạ Kha thoáng suy nghĩ một chút, cảm giác rằng nếu mình sửa chữa tài liệu mới không làm cho người khác chú ý, mình có thể cộng thêm điểm vào phần thanh âm, điểm ở những phần khác xó thể thêm từ từ vào những lần sau. Tư liệu cơ bản : Vòng eo : 25 + 5 (có sự mềm dẻo a)Vòng ngực : 35 ( bắt đầu có chút nhấp nhô )Da trắng nõn nà : 50 Giọng nói : 30 + 10

Điểm mị lực hiện có : 10.

Có hay không thay đổi ? (có /không)

“ Có “

“ Chúc mừng tiểu chủ, chúc mừng tiểu chủ.” Tố Tố nghe được động tĩnh ở trong điện, đẩy cửa ra vẻ mặt tươi cười đi vào. Nhìn cả phòng xiêm y rơi đầy đất cùng với thân mình Hạ Kha lộ ra ngoài chăn đầy những vết xanh tím. Tố Tố vì chưa trải qua điều này trong lòng không khỏi khẽ oán trách Tuyên Cảnh Đế không biết dịu dàng. Nhưng mà vẫn tiến lên giúp đỡ Hạ Kha.

Lúc này Hạ Kha mới cảm giác toàn thân mình đau nhức, tựa hồ tứ chi đều rời khỏi thân thể: “ Tố Tố, giúp ta thay quần áo, ta muốn trở về Mẫn Tú các.”

“ Tiểu chủ, chúng ta vì sao không ở đây một lúc?” Tố Tố nhìn nàng khó hiểu : “ Lúc nô tỳ đến, tiểu công công ngoài điện có nói Hoàng thượng thương cảm tiểu chủ mệt mỏi, cho phép tiểu chủ ở đây dùng bữa rồi quay về. Tiểu chủ đây chính là vinh hạnh to lớn a.”

Hạ Kha làm sao lại không biết nữ tử trong hậu cung lần đầu thị tẩm ai cũng mong muốn có thể ở lại đây càng lâu càng tốt, dùng điểu này để biểu thị ân sủng của mình. Nhưng mà nàng cầu không phải chỉ là chút ít ân sủng như vậy “ Ngốc tử, Hoàng thượng để cho ta ở tẩm điện nghỉ ngơi nhiều một chút là tấm lòng của người. Nhưng mà ta tuyệt đối không muốn đem phần ân sủng này trở thành vũ khí để đối đầu với người khác...”

“ Tiểu chủ, sao người còn nói những lời ngốc nghếch như vậy. Hoàng thượng là thiên tử, ngài sao có thể. . .” Tố Tố lo lắng cắt đứt lời nói của Hạ Kha.

“Ta biết rõ, chàng là Hoàng thượng, là phu quân của tất cả các cô gái trong hậu cung này. Là bầu trời của tất dân chúng trong thiên hạ. Nhưng mà Tố Tố..”  Hạ Kha đột nhiên cầm Tố Tố, “Trong lòng ta, chàng chỉ là phu quân của một mình ta, ta chỉ muốn vui vẻ cùng chàng ở cùng một chỗ.” Nói xong chính mình tựa hồ cũng hiểu chuyện này sẽ không bao giờ có thể thực hiện được, Hạ Kha mỉm cười chua xót.

“Tiểu chủ.” Tố Tố há to miệng kinh ngạc,  cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài nói, “Ngài tội gì phải như vậy.”

“Đi thôi, Tố Tố, đây chính là lựa chọn của ta .”  Hoàng thượng, người có nghe được những lời tâm sự này của ta hay không. 

Chịu đựng thân thể đang vô cùng khó chịu, hai chủ tớ một đường chậm rãi trở lại Mẫn Tú các. Hạ Kha cuối cùng có thể thoải mái tắm rửa,liền ngay sau đó đi ngủ một giấc. May mắn là hiện tại không cần phải đi thỉnh an mỗi ngày.  

“ Hoang đường! Kì thi xuân đề thi bị tiết lộ nhằm thừa cơ trục lợi. Chư vị ái khanh nói xem, chuyện này giải quyết như thế nào?” Trên triều đình, Tuyên Cảnh Đế tức giận ném đi tấu chương cầm trên tay.

“ Hoàng thượng bớt giận.” Phía dưới một đám đại thần quỳ xuống không khỏi kinh hoàng sợ hãi 

“ Lễ bộ thị lang Trương Nguyên Khánh và người của Đại Lý Tự đâu ra đây cho trẫm.” 

“ Có vi thần.” Chỉ thấy trong số các đại thần đang quỳ dưới kia, có một vị tai to mặt lớn, thân hình béo phệ run run rẩy rẩy bò đến giữa điện. Một người khác cao gầy, hơi đen một chút, lúc này không nhanh không chậm từ từ đi chuyển vào giữa điện, hai mắt sáng người nhìn lên phía trên điện. 

“ Trẫm lệnh cho hai người các ngươi, trong vòng 1 tháng đem án này tra ra rõ ràng. Nếu không thì đừng mong giữ được cái mũ trên đầu mình. Bãi triều!” ”Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Bên trong Dưỡng tâm điện, “ Lý Đức Toàn, đúng là Hạ tài tử kia đã nói những lời như thế?“. Ở trên triều giận giữ bao nhiêu thì lúc này đây Tuyên Cảnh Đế lại đang mang vẻ mặt tươi cười  rạng rỡ. 

“ Bẩm bệ hạ, là vô cùng chính xác. Lúc ấy đệ tử của thần là Tiểu Lý tử đang ở phía bên ngoài chờ để hầu hạ nên nghe được những lời này một cách rõ ràng.” Làm thái giám ở cung, Lý Đức Toàn đã hầu hạ Tuyên Cảnh Đế từ khi còn là hoàng tử nên có thể hiểu được phần nào tính tình cuả Tuyên Cảnh Đế. 

Giống như sáng nay ở trên triều, mặc dù thấy vạn tuế gia phát hoả lớn như vậy nhưng là trong lòng người lại rõ ràng tất cả mọi chuyện. Nhưng mà ở trong cung này cũng khó có được một người yêu thương bệ hạ cuồng dại như Hạ tài tử. Hơn nữa Hoàng thượng đối với nàng cũng càng ngày càng xem trọng. Không bằng thừa dịp bây giờ nàng chưa cứng cáp mình nên nói tốt về nàng trước mặt bệ hạ một chút. Lý Đức Toàn suy nghĩ nhiều như vậy nhưng cũng chỉ là vài giây ngắn ngủi mà thôi. Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lý Đức Toàn liền hướng về Tuyên Cảnh Đế nói ra :“ Hoàng thượng, thứ cho lão nô lắm lời, nô tài cảm thấy Hạ tài tử thật lòng quan tâm đến bệ hạ, hơn nữa còn là một người thấu tình đạt lý.” 

Tuyên Cảnh Đế nghe Lý Đức Toàn kể lại những điều Hạ Kha nói lúc sáng sớm trước khi rời đi, trong nội tâm sâu kín không khỏi mêm đi đôi chút. Nữ nhân ngốc này, quả nhiên khiến cho hắn không nhịn được muốn yêu thương nàng. Nếu nàng ấy đã ái mộ hắn như vậy, hắn sẽ bảo vệ cho nàng một đời bình an. Tuyên Cảnh Đế nghĩ đến điều này, trong nội tâm tràn ngập vui vẻ. 

“Lý Đức Toàn!” Tuyên Cảnh Đế gọi.

“ Có nô tài.”

Về phía Mẫn Tú các, Hạ Kha sáng sớm sau khi trở lại, ngủ một giấc đến chạng vạng. Bây giờ đang cùng với Lạc Cẩn và Tố Tố nói chuyện thì đột nhiên nghe được thông báo có thánh chỉ đến. 

“ Hoàng thượng có chỉ, Mẫn Tú các Hạ tài tử, hiền lương thục đức, đoan trang dịu dàng, rất hợp ý trẫm. Nay tuyên chỉ sắc phong làm Quý nhân, ban thưởng phong hào Di. Ban tặng hai thất gấm Tứ Xuyên thêu tơ vàng.Khâm thử.” 

“Di quý nhân?? Nàng không những thăng lên 2 bậc mà còn được ban tặng phong hào? Hoàng thượng vì sao lại làm vậy... Hạ Kha nghĩ đến sáng sớm ngày mai đi thỉnh an chính mình sẽ gặp vô vàn rắc rối. Thật sự là...

Người có phong hào ở trong cung vẫn rất khác với người không có phong hào cho dù là cùng bậc địa vị. Mặc dù chỉ hơn có nửa phẩm cấp nhưng ở trong cung này lại là một khoảng cách không hề nhỏ. Di quý nhân, di...

“ Tiểu chủ, ngài rốt cuộc đã chờ được rồi.” Một người luôn luôn nghiêm túc như Lạc Cẩn nghe được tin này cũng không giấu được sự kích động.”

“Tiểu chủ, nô tỳ nhìn chỗ gấm Tứ Xuyên thật đúng là đẹp vô cùng. Nô tỳ còn nghe nói năm nay bởi vì nguyên nhân khí hậu khó khăn mà nước Thục tiến cống có bảy thất. Ngoại trừ Quý phi nương nương được cấp cho ba thất thì ngài là người thứ hai nhận được. Có thể thấy được Hoàng thượng đối với tiểu chủ rất là coi trọng.” Tố Tố quả nhiên là nói rất nhiều, nói liên hồi không ngừng nghỉ.

“ Nương nương, hôm đó nô tỳ nhìn vị Di quý nhân kia chẳng qua chỉ là một tú nữ bình thường, xét về dung mạo thì không bằng An mỹ nhân, về phần khí chất cũng không sánh bằng Tiêu mỹ nhân, nhưng nay Hoàng thượng...”

“ Được rồi..” Doãn Hiền phi trách mắng, nhìn Đại cung nữ đang bóp chân cho mình vẻ mặt sợ hãi quỳ xuống. An tần vội vàng ngăn cản không để cho nàng ta tiếp tục quỳ xuống. “ Nay tâm tư của Hoàng thượng không ai có thể đoán được. Nay phong sắc cho Di quý nhân thời gian cũng thật trùng hợp. Sáng nay Hoàng thượng mới ở trên triều khiển trách Lễ bộ thị lang Trương Nguyên Khánh. Ai cũng biết Trương Nguyên Khánh là môn sinh đắc ý của Tần Thừa tướng. Sau đó liền nhanh chóng sắc phong Di quý nhân, giống như là Hoàng thượng có tính toán khác.” Nói xong giống như nhớ tới điều gì, khẽ thở dài.

“ Nương nương, người có tính toán gì không. Chúng ta có nên...?”

Doãn Hiền phi khẽ lắc đầu, “Dù thế nào chúng ta cũng không được có hành động gì ngu ngốc. Hãy chờ xem, có người so với chúng ta còn gấp hơn nhiều.”

“ Choang!“. Âm thanh đồ sứ rơi xuống đất vang lên chói tai. Sau khi đem tin tức bẩm báo, Uyên Ương ngẩng đầu liền thấy sắc mặt trắng bệnh của chủ tử, không khỏi lo lắng cất tiếng gọi : “ Nương nương”

Tần quý phi gắt gao trừng mắt nhìn mảnh sứ vỡ, “Choang!” Dứt khoát đem tất cả đồ sứ ở trên bàn ném xuống đất. “ Di quý nhân! Hoàng thượng vậy mà ban thưởng cho nàng ta phong hào?”

“Nương nương bớt giận, nương nương bớt giận.” Uyên Uơng bổ nhào quỳ trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, không ngừng dập đầu thứ tội.

“Bớt giận bớt giận! Đồ vô dụng, ngươi chỉ biết là nói như vậy sao” Tần quý phi một cước đá đến trên người Uyên Ương, nhìn thấy bộ dạng nàng ta thống khổ chảy nước mắt lại là thấy nổi giận, nếu không phải tiện tỳ An Nhã kia dám ở phía dưới mí mắt mình câu dẫn Hoàng thượng, chính mình làm sao lại có thể sử dụng những kẻ ngu ngốc như này. Thành thật cũng tốt nhưng mà lại ngu ngốc tới cực điểm.

P/s : Tần quý phi này chính là vị Quý phi nương nương đứng đầu lục cung. Là chủ cung mà các phi tần khác phải đến thỉnh an.Địa vị cao hơn Hiền phi, Thục phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.