Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 128: Chương 128: Địa cầu phế thổ thiên (1)




[Cuồng Tung Kiếm Ảnh, cấp 17

Phong Bất Giác, cấp 16]

[Tiểu đội của bạn đang bước vào trò chơi giết chóc 2V2.]

[Tiểu đội của bạn đã tiến vào đội ngũ, đang tìm cá nhân hoặc đội ngũ khác đã sẵn sàng.]

[Đã xác nhận, kịch bản đang tạo ra...]

[Bắt đầu tiến vào, xin chờ một chút.]

Đây là thông báo hệ thống Phong Bất Giác nhận được, so với lúc chính hắn làm đội trưởng có một chút khác nhau.

Lúc này giọng nói hắn nghe được rất là phổ thông, một giọng nam khàn khàn thì thầm: “Khiến cho đối thủ của ngươi sợ run a, khiến cho bọn họ cảm nhận sự sợ hãi tột độ a!”

[Hoàn tất tiến vào kịch bản, hiện tại bạn đang tiến hành hình thức trò chơi giết chóc.]

[Hình thức có cung cấp giới thiệu tóm tắt kịch bản và có tỷ lệ xuất hiện chi nhánh hoặc 【Ẩn Tàng nhiệm vụ】 và thế giới quan đặc biệt]

[Ban thưởng thắng lợi: 30% điểm kinh nghiệm đẳng cấp trước mắt.]

[Sắp chiếu giới thiệu tóm tắt kịch bản, sau khi chiếu xong trò chơi sẽ lập tức bắt đầu]

CG mở màn xuất hiện, trong màn ảnh, một mỹ nữ tóc dài mặc áo khoác trắng, dáng người có lồi có lõm đi tới từ một hành lang có ánh sáng lờ mờ.

[Năm 2000, trong phòng thí nghiệm Crystal Lake có giam giữ một tên sát nhân ma quỷ vĩnh viễn giết không chết: Jason. Đoàn đội thí nghiệm khoa học của chính phủ muốn dùng hắn với tư cách vật thí nghiệm, tiến hành nghiên cứu liên quan đến lĩnh vực khôi phục tế bào hoại tử.]

Nương theo lời trần thuật, nữ nghiên cứu viên kia đi vào trong một cánh cửa. Màn ảnh cũng không có theo sau nàng đi vào, hình ảnh như ngừng lại trong hành lang.

[Nhưng Jason cũng không dễ để bị giam như vậy. Bất luận cử động khinh địch, thư giãn nào đó đều sẽ gây ra hậu quả không thể vãn hồi.]

CG đã giảm bớt phần lớn hình ảnh trong bộ phim gốc, chỉ dùng vài tiếng thét lên cùng với bóng tối đột nhiên phủ xuống liền nhảy vọt tới đoạn Jason đã mất đi khống chế, cùng với quá trình bị nữ nghiên cứu viên kia đóng băng.

[Năm 2455, nhân loại tiến vào thời đại tinh tế thực dân, nơi đây đã trở thành “Cựu địa cầu”, một địa phương tràn đầy gió lốc, khí độc mê-tan cùng vùng biển bị ô nhiễm.]

[Một đội khảo sát khoa học của nhân loại phản hồi địa cầu tiến hành khảo cổ nghiên cứu, bọn hắn phát hiện thi thể của Rowan cùng Jason, đồng thời mang về trên tàu...]

CG đến đây liền chấm dứt, Phong Bất Giác đã có thể hành động, bên tai hắn lập tức vang lên thông báo của hệ thống:

[Đã gây ra nhiệm vụ chính tuyến]

[Giết chết toàn bộ thành viên đội địch]

“Nguyên lai là bộ phim nát này.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh liền đứng bên cạnh Phong Bất Giác, lúc này chính bản thân bọn hắn đang đứng ở trong hành lang mở màn CG. Cũng chẳng biết tại sao, đèn trong hành lang vẫn sáng, nói rõ nơi này vẫn còn có điện.

“Tình huống không đúng...” Phong Bất Giác nói: “Vì sao chúng ta lại ở trong phòng thí nghiệm mà không phải trên tàu vũ trụ?”

Cuồng Tung Kiếm Ảnh nghe vậy nói: “Vậy thì như thế nào?”

“Câu chuyện trong bộ thứ 10 dòng phim “Friday the 13th” trên cơ bản đều phát sinh ở trên tàu vũ trụ, mà chỗ chúng ta đang ở... Khục... Khục...” Phong Bất Giác bỗng nhiên mạnh mẽ ho khan hai tiếng: “Căn bản không thích hợp cho nhân loại sinh sống.”

Sau khi Cuồng Tung Kiếm Ảnh hít thở vài ngụm không khí nơi đây cũng cảm thấy có một chút không khỏe, hắn mở ra menu trò chơi xem xét, không có bất kỳ trạng thái dị thường, nhưng giá trị sinh tồn lại giảm bớt 1, xem ra hoàn cảnh chung quanh bổ sung hiệu quả giảm máu nào đó.

“Bọn hắn phát hiện ra thi thể của Rowan cùng Jason, đồng thời mang về trên...” Phong Bất Giác giống như trêu chọc nói ra: “Sau đó chờ tất cả bọn hắn đều đi khỏi, chúng ta ở trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất hoang phế mấy trăm năm này trình diễn phần ngoại truyện của bộ phim a.”

“Nói cách khác... Kịch bản này chẳng qua là mượn thiết lập của bộ phim kia, không có bất kỳ quan hệ với Jason hoặc là nhân vật trong phim.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói tiếp: “Ha ha... Cái này không phải rất tốt sao, không có quá nhiều gút mắc phức tạp với nội dung cốt truyện, chỉ cần ở trong hoàn cảnh phong bế này cùng đối phương phân ra thắng bại là được.”

“Có ba việc ta hi vọng ngươi có thể biết rõ một chút.” Phong Bất Giác giơ tay phải lên, duỗi ra ngón trỏ: “Thứ nhất, căn cứ thiết lập trong phim, đừng nói bên ngoài phòng thí nghiệm, chỉ nói đến vị trí cùng hoàn cảnh hiện giờ của chúng ta là ai cũng sẽ phải chết đấy, mà ta và ngươi sở dĩ không chết có khả năng bởi vì chúng ta là “Người chơi” hoặc là hệ thống cố ý an bài.” Hắn duỗi ra ngón tay thứ hai: “Thứ hai, lần đầu tiên ta xem bộ phim nát này liền chú ý tới, bỏ qua bản thân kịch bản vô nghĩa cùng với năng lực của đạo diễn chưa đủ, thiết lập của bộ phim này vẫn hơi có chút mùi vị của khoa học viễn tưởng, ví dụ như tu bổ linh kiện trên tàu vũ trụ, người nhân tạo... Nói ngắn gọn, đó là một thế giới có trình độ khoa học kỹ thuật vô cùng cao, nếu chúng ta có thể nghĩ cách tiến hành tiếp xúc với văn minh nhân loại trong thế giới này, phát ra tín hiệu cầu cứu, thoát ra khỏi phòng thí nghiệm này, vậy thì có thể thu hoạch lợi ích khó có thể dự đoán, so với giết chết đối thủ qua cửa có khả năng còn kiếm được nhiều hơn.

Hai người trong đoàn đội đối phương sớm muộn sẽ chết trong phòng thí nghiệm này, cho dù bọn hắn dựa vào thuốc bổ sung giá trị sinh tồn có thể cầm cự trong chốc lát thì cũng chỉ là vấn đề về thời gian sớm hay muộn mà thôi. Mà chúng ta có thể thừa dịp đoạn thời gian quý giá này thu hoạch vật phẩm, trang bị, kỹ năng... thậm chí mượn nhờ khoa học kỹ thuật của cái thế giới này để cường hóa thuộc tính của chính mình.”

Phong Bất Giác lại duỗi ra ngón tay thứ ba: “Thứ ba...” Hắn lại ho khan hai tiếng: “Thứ ba, điểm này là trọng yếu nhất, ngươi tốt nhất nên chú ý... Ta vô cùng hoài nghi quái vật bên trong phòng thí nghiệm này không chỉ có một mình Jason.” Hắn nói xong, liền rút ra đao thép: “Trong phòng thí nghiệm có quy mô như thế này, nhốt mười con quái vật có cấp bậc ngang với Jason cũng rất bình thường, nếu như ta là biên kịch, muốn mở rộng nội dung cốt truyện nhất định sẽ ra tay từ phương diện này a...” Hắn cười khổ nói: “Tuy đã qua 455 năm, nhưng nếu hệ thống muốn tăng thêm chút vui thú cho trận 2V2 này mà nói... để một ít quái vật còn sống tới làm rối là lựa chọn tuyệt hảo.”

Cuồng Tung Kiếm Ảnh nghe hắn nói xong, trong nội tâm cả kinh nói, “Ta xem ngươi mới là quái vật a...” Hắn vẻ mặt cung kính mà hỏi thăm: “Phong huynh, chỉ trong thời gian xem một đoạn CG, ngươi liền nghĩ đến nhiều như vậy a?”

“Là tạm thời chỉ nghĩ tới nhiều như vậy, trong chốc lát có gì cần bổ sung ta sẽ nói cho ngươi biết.” Phong Bất Giác trả lời.

“Không hổ là [Người Thăm Dò Cốt Truyện], bội phục, bội phục!” Câu này của Cuồng Tung Kiếm Ảnh thế nhưng phát ra rất có cảm xúc.

“Đúng rồi... Trước tiên xem tình huống của đối phương a.” Phong Bất Giác nói.

Bọn hắn mở ra menu trò chơi quan sát, nick name của hai người đối phương vừa nhìn đã biết rõ cũng là cùng đội đấy, một người tên là [Tận Thế Tấn Công], cấp 19; một người khác tên là [Cuối Cùng Tấn Công], cấp cũng là 19. Ngoại trừ nick name cùng đẳng cấp, tin đáng giá cũng chỉ có một cái “Vẫn còn sống” thôi.

“Tấn Công à...” Cuồng Tung Kiếm Ảnh cau mày nói.

Phong Bất Giác nhạy cảm mà từ trên nét mặt đồng đội bắt được cái gì: “Ngươi có quen biết?”

“Chưa gọi là quen, bất quá ID cùng loại ta biết rõ.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: “Bọn hắn có lẽ đều là người của phòng làm việc “Thi Đao“... Người của Thi Đao, danh tự đằng sau cơ bản đều là “Tấn Công” và “Vi Vương“.”

“Hả? Ta nhớ hiện tại phòng làm việc đó xếp hạng thứ 5 trên bảng xếp hạng chiến lực a....” Phong Bất Giác nói: “Cao hơn Giang Hồ các ngươi đấy.”

“Hừ... Cái đó mới là thứ làm ta khó chịu a...” Ngữ khí của Cuồng Tung Kiếm Ảnh tựa hồ mang theo chút ít bất đắc dĩ: “Kỳ thật đám gia hỏa này cũng không mạnh, nhưng bọn hắn có biện pháp để xếp ở phía trên.”

“Hả? Ý ngươi là...” Với trí thông minh của Phong Bất Giác, tất nhiên là hắn lập tức sẽ hiểu trong lời nói của đối phương có chuyện, vì vậy hắn biết thời biết thế mà để cho đối phương nói tiếp.

“Lời này để ta nói có lẽ cũng không quá phù hợp, ngươi có thể lựa chọn tin hoặc là không tin.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: “Đại bộ phận Studio trong mgành này đều có chung nhận thức, người của phòng làm việc Thi Đao ăn gian.”

“Ăn gian? Ngươi nói là, toàn bộ người chơi của phòng làm việc đều...”

“Thủ đoạn của bọn họ rất nhiều, chỉ cần là thứ ngươi có thể nghĩ đến, bọn hắn đều đã làm.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: “Ví dụ như tự chủ nghiên cứu phát minh một ít thiết bị phụ trợ phi pháp, về phương diện phần mềm thì là một ít plug-in có chứa tính chất auto... Những sự tình này, người ở ngoại giới không rõ ràng lắm, giữa các người chơi bình thường chỉ có thể nói là lời đồn đại, bất quá những game thủ chuyên nghiệp như chúng ta sau khi cùng đối phương giao thủ mấy lần, hoặc nhiều hoặc ít đều phát giác được một ít sự tình đấy.”

“Bên quản lý trò chơi mặc kệ sao?” Phong Bất Giác hỏi.

“Quản rất khó, không đáng.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: “Bên quản lý cũng chỉ muốn dựa vào trò chơi kiếm tiền, đối với rất nhiều lĩnh vực đen, chỉ cần không có đụng chạm đến ích lợi của bọn hắn, không có gây náo động đến tình trạng dư luận xôn xao, bọn hắn cũng không đi quản.” Hắn lắc đầu thở dài: “Quản những sự tình này, cũng là cần đưa vào các loại tài nguyên, nhân lực, thời gian, kỹ thuật... Theo ta thấy, trừ phi ngươi đem chứng cớ đặt tới trước mặt đám quản lý, nếu không bọn hắn cũng chẳng muốn quản.” Hắn giống như chợt nhớ tới cái gì, lại nói: “Ah, còn một điều, ta nói, đám gia hỏa Thi Đao kia có rất nhiều thủ đoạn, chưa hẳn chỉ là ăn gian trong trò chơi. Có khi bọn hắn còn có thể thuê chút ít nhân lực, làm chút ít mờ ám, ví dụ như lên diễn đàn phát chút ít tin tức giả bôi đen người chơi của xã đoàn khác, hoặc là bọn hắn có thể trực tiếp làm ra một ít đánh giá ác ý với các phòng làm việc cạnh tranh trên Website Games, tóm lại liền là người xấu mua bán.

Lần ta ấn tượng sâu nhất là trong một trò chơi trước kia, bên quản lý làm một lần công khai tuyển cử hướng toàn thể người chơi, bình chọn ra một “Bang phái” mạnh nhất, kết quả Thi Đao trong bóng tối dùng tiền đi thu phiếu bầu, lại đem Trật Tự cùng Chư Thần đều loại bỏ. Nhưng mặc kệ kết quả như thế nào, dù sao công ty trò chơi chỉ muốn kiếm tiền, ngươi nói bọn hắn có muốn quản hay không?”

“Thì ra là thế... Xem ra oán niệm của ngươi rất sâu a....” Phong Bất Giác nói tiếp.

Cuồng Tung Kiếm Ảnh khoát tay, chẳng qua là cười khổ: “Ngươi không hiểu, chỉ khi ở địa vị của chúng ta mới minh bạch loại cảm thụ này. Nhiều khi, cho dù ngươi cảm giác mình mạnh hơn, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, thua như vậy rất uất ức, cũng làm cho lòng người nguội lạnh, nhưng cái này là thực tế.” Hắn dừng lại một chút, giương mắt nhìn Phong Bất Giác: “Không có ý tứ, ta nói những thứ này, có khả năng ngươi sẽ cảm thấy là lời nói bịa đặt...”

“Không, ta tin ngươi.” Phong Bất Giác nói: “Ta cũng tin tưởng Giang Hồ các ngươi chắc chắn sẽ không cùng bọn họ thông đồng làm bậy đấy.”

“Đó là đương nhiên.” Cuồng Tung Kiếm Ảnh khi nói lời này dùng giọng điệu ngạo khí mười phần.

“Mà lý niệm của ta là...” Phong Bất Giác nói: “Hoặc là liền thông đồng làm bậy, hoặc là liền động thân mà ra.” Hắn dừng lại một chút: “Cho nên... Chúng ta phải nghiêm túc một chút, giết chết hai tên kia, để cho bọn chúng nhìn xem cái gì mới gọi là thực lực.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.