Thiên Đế Vị

Chương 11: Chương 11: Võ học Địa Cầu




Chỉ là thân thể này vừa mới lành lặn, vẫn còn suy nhược, dẫn đến một số việc làm sẽ rất khó khăn.

Kinh mạch của Vũ Minh vẫn chưa hoàn toàn đả thông, làm công việc nặng đối với hắn gần như là cực hình.

Bạch, bạch, bạch!

Những tiếng nổ cuối cùng của động cơ xe vừa dứt, Vũ Minh cũng đã nhanh chóng nhảy xuống thùng xe.

Thân thủ mau lẹ đến mức người ta chỉ kịp nhìn thấy cái chớp ảnh.

Vũ Minh hiện tại tuy thân thể suy nhược, nhưng Hồn Thể lại cực kì linh hoạt, hắn điều động cơ lực rất phù hợp không có chút thừa thãi nào.

Cộng thêm kí ức kiếp trước lưu giữ không ít thượng thế võ công, thân thể hư nhược cũng có thể mượn lực không gian mà hư thoát.

Có thể nói, hiện giờ nếu so sánh Vũ Minh đánh nhau với một thanh niên bình thường thì hắn còn không chịu nổi một chiêu.

Thế nhưng vì sở hữu thượng thế võ công, Vũ Minh có thể mượn lực, không tốn sức mà hạ gục đối thủ.

Như vậy ta cũng có thể hiểu, hiện giờ thẳng thừng so sánh lực lượng thân thể Vũ Minh không bằng ai, thế nhưng cũng không ai có thể dễ dàng triệt hạ hắn.

Cái này chính là ưu thế của võ đạo, võ đạo khiến khí cơ nhẹ nhàng không hao phí. Có thể khiến thân thể dẻo dai lâu hơn, người khống chế võ đạo mượn lực đến mức đỉnh cao cũng là chính là lúc đột phá tu vi tiến giai từ Thượng Đạo Học đẳng cấp lên đến Hạ Cấp Đạo Sư.

Hạ Cấp Đạo Sư dùng lực không gian như múa vũ đạo, hư thoát uyển chuyển mau lẹ.

Một chiêu xuất ra chỉ là hư ảnh, cơ lực thì ít nhưng mượn ngoại lực thì nhiều. Khống chế được ngoại lực càng nhiều khả năng tiến giai là càng cao.

Hiện tại Vũ Minh không có tu vi thân thể, chỉ là phàm thể, thậm chí còn chưa đạt tới mức độ Nhập Đạo Học.

Việc hắn sử dụng được Hồn Thể linh hoạt khiến khả năng tấn công cao hơn. Tuy nhiên cũng chỉ hoàn toàn là hương hoa, hắn chỉ cậy vào ưu thế Hồn Thể cường đại, cộng thêm thượng thế võ công hỗ trợ.

Đối phó với người bình thường thì không vấn đề gì, nhưng nếu đối phó với một Võ Sư của Địa Cầu thì cũng không nắm chắc phần thắng.

Thực lực của Vũ Minh hiện giờ kết hợp cả ưu thế Hồn Thể, kết hợp cả ưu thế thượng thế võ công.

So ra, có lẽ có thể giao chiến ngang tay với một Hạ Đạo Học cấp bậc ở Đông Á Đại Lục.

Mà theo như điển tịch Vũ Minh đã đọc qua, võ học của Địa Cầu cũng không phải tầm thường.

Thời kì cường đại, võ học Địa Cầu có thể phân chia cấp bậc như sau.

Đầu tiên là cảnh giới Võ Sư, cảnh giới này có thể so sánh với một Trung Đạo Học tu vi trở lên.

Mà thực lực Võ Sư cũng không thể chỉ dựa vào giai cảnh để đánh giá. Có thể cùng được công nhận là Võ Sư, thế nhưng lại có một số Võ Sư có thực lực đặc thù, có thể dựa vào vũ kĩ, có thể là dựa vào thân thể mà thực lực khác biệt.

Chính vì vậy, cảnh giới Võ Sư địa cầu rất khó đánh giá, có thể một Võ Sư Địa Cầu thực lực thấp nhất so sánh được với Trung Đạo Học tu vi, thế nhưng cũng có Võ Sư đẳng cấp thực lực có thể so sánh với Hạ Cấp Đạo Sư, thậm chí là Trung Cấp Đạo Sư cũng có khả năng.

Theo điển tích cho biết, thậm chí vượt qua cảnh giới Võ Sư là Võ Đạo Tôn Sư, cảnh giới này không có mấy người, thực lực có thể mạnh ngang với Thượng Cấp Đạo Sư hay Đỉnh Cấp Đạo Sư, thậm chí là đến Tiên Thiên Đạo Sư cảnh giới cũng có thể so sánh.

Có một truyền thuyết mà Vũ Minh cảm thấy rất hứng thú. Thời kì cổ đại Địa Cầu, vào thời đại được tự xưng là Võ Lâm Tranh Hùng, có xuất hiện qua một số nhân vật thực lực cực mạnh.

Có thể thực lực một số người này đã đạt tới Võ Đạo Tôn Sư ngang với Tiên Thiên Đạo Sư, dựa vào vũ kĩ mà tranh hùng.

Tỉ như Trương Tam Phong, nhất môn chủ của Võ Đang đạo phái, sáng tạo ra Thái Cực Quyền.

Một chiêu này được Vũ Minh phỏng đoán uy lực có lẽ phải ngang với một kích của Đỉnh Cấp Đạo Sư, thậm chí đạt tới ngưỡng của Tiên Thiên Đạo Sư mới có thể chống cự.

Thái Cực Quyền, là đỉnh cao nhân giai võ học của Địa Cầu. Theo miêu tả, nó có thể mượn ngoại lực đến hàng chục mét, hư thoát không gian tạo thành huyễn ảnh Thái Cực Đồ, uy lực thập phần khủng khiếp.

Còn có Hồng Thất Công môn chủ Cái Bang đạo phái, sở hữu tuyệt học vũ kĩ Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Cũng có thể mượn ngoại lực tới mức hư thoát, tạo thành huyễn ảnh Long Lân đồ sộ đến mấy chục mét. Uy lực so với Thái Cực Quyền cơ hồ còn muốn mạnh hơn.

Tuy nhiên, đây chỉ hoàn toàn là những nhân vật trong truyền thuyết, cũng không có bằng chứng nào chứng minh sự tồn tại của họ.

Nhưng cũng có thể thấy võ học Địa Cầu không thể coi thường, trải qua thời gian võ học Địa Cầu sa sút, nhưng vẫn có khả năng tồn tại những cao thủ cấp bậc như thế.

Chính vì vậy Vũ Minh càng không dám khinh xuất, thậm chí nếu có thể lĩnh ngộ được tuyệt học võ công của Địa Cầu đối với hắn cũng là thập phần may mắn.

Bây giờ Vũ Minh cũng tạm thời chưa suy nghĩ xem là kiếm việc gì làm, công việc nặng nhọc thì hắn không thể động đến được rồi.

Đánh nhau hoặc di chuyển thì còn có thể mượn lực, nhưng những công việc như khuân vác thì hoàn toàn đều phải dựa vào thể chất cơ thể.

Thể chất cơ thể của hắn hoàn toàn hư nhược, những việc này đúng là không đến lượt hắn.

Đau đầu một hồi cuối cùng Vũ Minh cũng nghĩ ra cách, hắn kiếp trước thành công trên đan đạo.

Cũng không ít lần xuống núi luyện đan đem đi bán. Hiện tại xem ra chỉ còn cách đó là có thể kiếm tiền, ý nghĩ thông suốt cuối cùng Vũ Minh quyết định kiếm một mảnh giấy thật lớn, trong túi hắn vẫn còn giữ một chiếc bút chì.

Chiếc bút chì này là hắn lấy trộm của Miêu Yến đấy, hắn muốn giữ lại một kỉ vật nhưng xem ra bây giờ cũng thật sự hữu dụng.

Viết một dòng chữ thật lớn tô đậm nhạt từng nét tạo thành một bức tranh hoàn hảo:

“‘Đan dược liệu thương, trị bại liệt gãy xương, teo cơ yếu nhược cơ thể, không khỏi không lấy tiền”

Viết xong dòng chữ lớn Vũ Minh cũng mệt nhoài, hắn đúng nghĩa là đang thiết kế một cái băng rôn quảng cáo.

Tuy nhiên cái băng rôn này chỉ hoàn toàn là giấy bìa lớn, cộng thêm Vũ Minh thiết kế những cái que làm giá đỡ. Tuy vật liệu sơ sài nhưng chiếc băng rôn cũng khá đẹp.

Dòng chứ uốn lượn như thư pháp, nhìn rất hợp mắt, đủ thấy khả năng hội họa của Vũ Minh cũng không tệ.

Thiết kế xong chiếc băng rôn, Vũ Minh bắt đầu quá trình kiếm tiền của mình. Kiếp trước hắn cũng từng bày bán qua vài lần nên cũng có kinh nghiệm, thường là lựa chọn những nơi đông đúc giao dịch.

Tỉ như hội chợ đan dược hay bùa chú phẩm cấp. Thế nhưng ở Địa Cầu không có những nơi như thế, bất đắc dĩ hắn lại phải lựa chọn địa điểm là một cái chợ cóc mua bán thức ăn hàng ngày ở thị trấn An Dương.

Lựa chọn một góc hấp dẫn tầm nhìn, Vũ Minh bắt đầu cắm cột băng rôn, bày ra một tấm vải nhỏ, trên đó có để vài khỏa Sinh Cơ Tạo Phách Đan phẩm cấp hạ phẩm.

Là do hắn cố tình luyện chế, bởi vì người bình thường không có khả năng quật cường như Vũ Minh, dược lực cao như Sinh Cơ Tạo Phách Đan trung phẩm sẽ là không chịu nổi, thậm chí còn có thể sinh ra tích lũy đan độc.

Vì vậy cho nên hắn chỉ có thể bày ra hạ phẩm đan dược mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.