Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1650: Chương 1650: Khiêu chiến viện trưởng (2)




- Hình như thực lực của Tử Dương tiền bối so với trước kia càng thêm cường đại...

- Thực lực của thú sủng, cũng đại biểu Thuần Thú sư, nếu Tử Dương thú là thú sủng của thầy Trương, như vậy liền cho thấy, hắn nắm giữ sức chiến đấu siêu việt Thánh giả nhất trọng đỉnh phong!

...

Nghe được giới thiệu, phía dưới một hồi yên lặng.

Sở dĩ Thuần Thú sư mạnh mẽ, là bởi vì thú sủng, đối phương có sủng vật lợi hại như vậy, ai còn dám nói thực lực hắn không đủ?

- Có thể thuần phục Tử Dương thú, quả thực có thực lực nhất định, có điều, chỉ có thực lực là mãng phu, muốn làm học viện viện trưởng, còn cần có tâm cảnh khắc độ siêu nhiên! Ta muốn cùng viện trưởng tỷ thí tâm cảnh khắc độ, không biết viện trưởng có thể thành toàn hay không!

Dưới đài lại một giọng nói vang lên.

Triệu Bính Tuất nhìn lại.

Nói chuyện chính là Nguyên Cương đế quốc Danh Sư đường Liêu Thông đường chủ. Vị Liêu đường chủ này, thực lực hơi kém Ngũ Nguy Thiên một chút, nhưng làm người trầm ổn, am hiểu tâm cảnh khắc độ, nghe nói đã đạt đến lục tinh đỉnh phong 2 0.9, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, đến Danh Sư thất tinh!

- Tỷ thí tâm cảnh khắc độ?

Trương Huyền sững sờ.

- Không sai!

Liêu Thông đường chủ gật đầu.

Đối phương nắm giữ Tử Dương thú, hơn nữa còn là Thánh thú Thần Thức cảnh, nhờ vào võ lực, muốn chiến thắng, gần như không có khả năng, chỉ có những biện pháp khác, để hắn tiến thoái lưỡng nan. Một khi thành công, cái gọi là đại điển kế vị cũng chẳng khác nào biến thành chuyện cười.

- Tốt, không biết tỷ thí như thế nào?

Trương Huyền nhấc mí mắt.

- Rất đơn giản, ngươi ta từng người thi triển Sư Ngôn Thiên Bẩm, ai có thể mê hoặc đối phương, người đó liền chiến thắng...

Liêu Thông đường chủ cười lạnh.

- Mê hoặc?

Trương Huyền lắc đầu:

- Đổi điều kiện đi, ta không muốn khi dễ ngươi...

Sư Ngôn Thiên Bẩm của hắn, phối hợp Sư Giả chi tâm, ngay cả mười vạn Linh thú ở Vân Vụ lĩnh cũng có thể mê hoặc thần phục tại chỗ, ngươi một Danh Sư lục tinh, ở đâu ra tự tin?

- Ngươi...

Thân thể nhoáng một cái, Liêu Thông đường chủ suýt chút nữa tức chết. Ta đường đường Danh Sư lục tinh đỉnh phong, tâm cảnh khắc độ đến 2 0.9, muốn khiêu chiến ngươi, thế mà ngươi nói không muốn khi dễ ta? Vớ vẩn!

- Thế nào, không dám?

Liêu Thông đường chủ cắn răng.

- Đã cố chấp như vậy, so thoáng một chút cũng không sao, như vậy đi, vừa rồi vị Ngũ đường chủ kia đã bị thương, ngươi trước cứu hắn đi...

Ánh mắt Trương Huyền lóe lên, thanh âm mang theo ý vị đặc thù.

- Vâng...

Liêu Thông đường chủ sửng sốt một chút, vội vàng đi tới trước mặt, vận chuyển chân khí, bàn tay lớn vồ một cái, rút Ngũ đường chủ từ dưới đất ra, mới vừa làm xong những thứ này, đột nhiên sửng sốt một cái. Đối phương nói chuyện, hắn liền đi làm, rất rõ ràng, đã bị mê hoặc.

- Ngươi...

Khuôn mặt xanh xám, đang muốn nói chuyện, liền nghe thanh niên trên đài vẻ mặt lạnh nhạt nhìn qua:

- Ngươi tu luyện có chút vấn đề, gần đây có phải vẫn cảm thấy yết hầu phát khô, Hổ Dương huyệt mơ hồ đau hay không? Tự đánh hai bạt tai, có thể phá giải...

- Tự tát bạt tai?

- Cái này... Liêu Thông đường chủ sẽ không ngốc như thế chứ?

- Cái này rõ ràng là cố ý...

...

Nghe nói như thế, mười vạn sư đồ, tất cả đều sững sờ, đang muốn nhìn Liêu Thông đường chủ làm như thế nào, chỉ thấy hắn sửng sốt một chút, trong ánh mắt không thể tin được của mọi người, mạnh mẽ quất tới khuôn mặt của mình.

Ba! Ba!

Liên tục hai tát, một chưởng so với một chưởng ác hơn, lập tức miệng đầy máu tươi.

- Hiện tại chồng cây chuối, để chân khí trong cơ thể nghịch chuyển!

Không để ý tới mọi người kinh ngạc, Trương Huyền tiếp tục nói. Không chần chờ, Liêu Thông đường chủ chồng cây chuối, mấy khí tức qua đi, vẻ mặt trở nên sưng tấy.

- Đây là có chuyện gì?

- Chẳng lẽ là... Sư Ngôn Thiên Bẩm?

- Xem như Sư Ngôn Thiên Bẩm, cũng không có khả năng để một vị Danh Sư đường đường chủ, nói đánh liền đánh, nói chồng cây chuối liền chồng cây chuối a?

- Không biết, chẳng qua ta biết, so tâm cảnh khắc độ với thầy Trương, vị Liêu Thông đường chủ này, rõ ràng đã thua, hơn nữa thua rất hoàn toàn!

...

Nhìn thấy Liêu Thông đường chủ mới vừa rồi còn lời thề son sắt, muốn cho Trương Huyền khó coi, lại tự đánh mặt, chồng cây chuối, tất cả mọi người ngây ngất, muốn giải thích cũng không biết giải thích như thế nào.

Tất cả mọi người là Danh Sư, đều nắm giữ năng lực Sư Ngôn Thiên Bẩm, nhưng một câu nói, để hắn tự mình hại mình, làm ra dáng vẻ không thể tưởng tượng, lại làm sao cũng làm không được. Cái này đã nhảy ra hạn chế Sư Ngôn Thiên Bẩm!

- Trừ khi... thầy Trương cũng không phải đang đùa hắn, mà là nói không có sai lầm chút nào, để Liêu Thông đường chủ không cách nào cãi lại, thân thể không tự chủ được thuận theo...

Một vị Danh Sư lục tinh nhịn không được nói.

Mặc dù Sư Ngôn Thiên Bẩm có thể trong thời gian ngắn khống chế thân thể Danh Sư, nhưng cũng phải nói ra chính xác nhất, phù hợp ngôn ngữ đại đạo. Đối phương để Liêu Thông đường chủ làm như vậy, mặc dù không biết tại sao, nhưng khẳng định không có sai lầm, nếu không, coi như tâm cảnh khắc độ của thầy cao hơn Trương Liêu Thông đường chủ, cũng không có khả năng nói gì nghe nấy, không có thể phản bác chút nào.

Phốc!

Một lát sau, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Liêu Thông đường chủ phun ra một ngụm máu tươi, té ngã trên đất, lập tức đứng dậy, lần nữa nhìn về phía đài cao, vội vàng ôm quyền, trong mắt không có nửa phần nghi ngờ, ngược lại mang theo bội phục nồng đậm.

- Ân cứu mạng của thầy Trương, Liêu Thông vô cùng cảm kích...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.